Sư Phụ, Không Cần A

Chương 81: Muốn thì ngồi xuống đi



Thật lớn! Nhục bổng thô to khiến miệng ta phình hết cỡ, ta cố sức ngậm miệng nhưng không thể tìm ra cách nào nuốt hết vật to lớn đó vào, chỉ có thểlấy lưỡi liếm qua phần đầu thô to ấy. Mật dịch trong miệng không chịukhống chế của ta dọc theo long căn thô to chảy xuống.

“Tê Nhi…Thật thoải mái… Tiểu nha đầu, ngậm sát xuống chút nữa.” Thanh âm mị hoặc tràn đầy ý cổ vũ khiến nơi riêng tư phía dưới thêm khó chịu, 2 chân tacàng ma sát mãnh liệt hơn. Cảm thụ quá mức dâm mỹ làm cho lòng ta kíchđộng không thôi. Cái miệng nhỏ nhắn hàm chứa vật nam tính lên cao rồixuống thấp làm cho tiếng ngâm nga càng thêm dâm mỹ.

“Ân… Ân...”Một đầu tóc đen tuột xuống, hắn đưa toàn bộ hạ thân đến sát mặt ta. Sauđó một đôi bàn tay to đem đầu ta chế trụ lại, hắn đỡ lấy đầu ta, cúi đầu nhìn chằm chằm cái miệng của ta đang hàm chứa ngọc long của hắn.

“Ai… Nàng lại không nghe lời.” Dưới ánh mắt của hắn ta cảm thấy ngượngngùng, hơi đẩy hắn ra, ngẩng đầu nhìn hắn, bởi vì vừa mới cố sức nên hơi thở có chút dồn dập ( boogoo: tỷ cố sức ngậm cái….. đó vào).

Hắn vỗ về chơi đùa cái miệng nhỏ nhắn của ta nói:

“Nhìn cái miệng nhỏ hồng hồng của nàng nuốt nơi này của ta, ngậm đều ngậmkhông hết…“. Hắn đem tay nhỏ bé của ta nắm lấy phần ngọc long còn lạicủa hắn, để tay ta cao thấp vỗ về chơi đùa phần long căn còn lại gânxanh lượn lờ, thô lớn kia.

“Ta thật muốn hiện tại liền đẩy ngã nàng, hung hăng sáp cái miệng nhỏ nhắn của nàng, cho nàng…”

“Ai nha, không cần nói…”

Ta nghe hắn trắng trợn nói ra dục vọng hai má càng nóng hơn, lồng ngựcgiống như nổi trống. “Thanh Nham, nơi này của chàng… Tê Nhi ăn không vôa…” Ta bất lực nhìn hắn, trong lòng có điểm nổi giận.

“Tiểu nhađầu...” Hắn cười nhìn ta. “Nàng làm tốt lắm, ta thực thoải mái, tiếp tục nuốt xuống...” Ta gật gật đầu tiếp tục ngậm cự long, hắn khẽ hừ mộttiếng nói:

“Đúng, dùng đầu lưỡi để ở đó, ngậm… Ngô, đúng… đúng là như thế.”

Ngay trước mắt hắn, ta ngậm lấy nhục bổng, ra sức phun ra nuốt vào. Cái mông xinh đẹp bị bàn tay to chế trụ, cái tay còn lại của hắn theo động táccủa ta vuốt ve địa phương nhếch lên kia. Hắn cười xấu xa hướng tới chỗtối tư mật của ta ấn xuống làm cho nơi đó càng thêm cọ vào hắn.”Ân …” ma sát đến trân châu! Toàn thân tê rần, ta kiều mị “hừ” một tiếng, nếukhông có đầu gối chống đỡ thân thể ta đã sớm mềm nhũn ngã sấp xuống.

“Ngoan bảo bối,mau chút nữa!” Tiếng thở dốc của hắn càng lúc càng lớn, bàn tay to đã không chịu khống chế ấn đầu ta xuống nuốt trọn nhục bổng. A A A,chạm tới cổ họng rồi! Đầu sỏ từng chút từng chút ấn đầu ta càng thấpxuống, mỗi lần đều cơ hồ chen vào trong cổ họng của ta. Dần dần khôngbiết vì sao miệng ta đã không còn cảm thấy khó chịu khi hắn chen vào,thậm chí có thể phối hợp với hắn thời điểm xâm nhập vào địa phương nhỏhẹp.

“Ngô… tiểu trứng thối,…ta sắp…” Đầu lưỡi bị ma sát đến têdại, nước miếng không chịu khống chế chảy ra, hạ thân ta càng ngày cànghư không khó chịu, muốn có vật thô to hung hăng cắm vào.

“Ngô…Muốn…” Ta kiều mị phát ra âm thanh dâm đãng, sau đó lại càng ra sức phun ra nuốt vào. Một bàn tay xấu xa nắm lấy nhũ phong căng tròn, vuốt vechúng, khiến cho ta càng sung sướng. Hắn bắt lấy đầu ta luật động cànglúc càng nhanh, càng ngày càng sâu, toàn bộ miệng ta đều tê dại, hạ thân ướt át tiết ra mật dịch. Trong miệng nhục bổng bỗng nhiên trở nên cứngrắn hơn, hắn ngày càng hướng tới chỗ sâu nhất trong miệng mà đâm tới.

“Nga! Tiểu yêu tinh! Ta muốn bắn!” Không đợi ta đem nhục bổng nhổ ra hắn đãxuất ra lượng lớn tinh dịch. “Ngậm! Đem tinh hoa ta cho nàng ngậm chặt!” Hắn đè nặng đầu ta, hướng trong miệng ta phun ra dịch nóng. Giống nhưbị mê hoặc ta đem bạch dịch ngậm trong miệng, mãi đến khi hắn phun xong, ta hừ nhẹ một tiếng dựa vào vách tường.Cao trào qua đi Thanh Nham cảngười tản ra hơi thở nguy hiểm dâm mĩ, trong miệng ta vẫn còn hàm chứatinh dịch của hắn, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn về phía hắn. Hắn nâng tayphải lên vuốt khóe miệng còn dính bạch dịch của ta nói:

“Nuốt vào đi… Tê Nhi ngoan ngoãn đem tinh hoa ta cho nàng nuốt xuống hết đi.”

Muốn ta nuốt xuống tinh dịch của hắn sao? Ta nuốt vào mới là cô gái ngoansao? Ta nhìn ánh mắt hắn giống như bị hút vào vực sâu không đáy. Tronglòng vọng lại tiếng hắn nói nuốt vào, nuốt vào, vì thế chất lỏng trongmiệng dần trượt xuống yết hầu, ta đem bạch dịch nuốt hết xuống. Ô, mặnquá!

“Nuốt hết rồi sao?” Hắn tà tà cười, lấy ngón tay xẹt qua môi ta.

“Nuốt, nuốt hết… Ngô!…” Hắn đem ngón tay vói vào trong miệng ta.

“Bảo bối ngoan hé miệng, cho ta xem xem nàng có nuốt hết hay không?” Hắngiống như cổ vũ đứa nhỏ, dụ ta mở miệng. Ta theo cử động của ngón tayhắn dần dần hé miệng ra. “Còn sót bạch dịch chưa có nuốt xuống hết đâu!” Dứt lời hắn liền lấy song chỉ ( 2 ngón tay ) tiến vào quấy lấy cái lưỡi vô tội. Đem bạch dịch còn dư trong miệng đều kéo ra.

“Ngậm, hútvào…” Hắn vừa nói song chỉ bắt đầu càn quấy trong miệng ta. Trong đầu ta trống rỗng chỉ có thể nghe theo hắn chỉ huy hàm chứa ngón tay hắn.Trong miệng, nộn thịt cùng ngón tay thô ráp không ngừng ma sát với nhau. Đầu lưỡi nho nhỏ bị trêu đùa, theo ngón tay quấy xuất của hắn mật dịchcàng ngày càng nhiều, đã không thể khống chế theo các kẽ hở chảy ra.

“Nuốt xuống đi.” Ta cố sức nuốt chất lỏng trong miệng xuống, hắn thuận thếđem ngón tay rút ra. “Ngoan” hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của ta, kéođầu ta dựa vào lồng ngực hắn. “Tê Nhi có mệt hay không?” Hắn vuốt hai má ta, nhẹ giọng hỏi.

Ta lắc đầu, cảm nhận được vật giữa hai chânhắn lại một lần nữa cứng rắn. “Tê Nhi muốn chàng…” Ta đỏ mặt ngẩng đầunhìn hắn, một bàn tay sờ soạng tìm được tới chỗ vật đang ngẩng cao đầukia.

“Tê Nhi vẫn còn mặc quần áo đấy… Muốn ta cởi cho hay nàng tự cởi đây?”

Nha, quên! Ta chậm rãi đứng dậy, ở trước mắt hắn bắt đầu cởi từng thứ ra: áo lót, cái yếm, quần lót,… Từng thứ, từng thứ rơi xuống đất, ta trầntruồng lộ thể đứng trước mặt hắn.

Ta cắn răng mở ra hai chân ngồi xuống phần bụng rắn chắc của hắn, đem ngọc long thô to để ở huyệt khẩuẩm ướt. Một bàn tay ta đỡ lấy ngọc long đang ngẩng cao đầu, tay còn lạichống lên bả vai hắn.

Muốn… Muốn ngồi xuống! Muốn đem đại nhụcbổng của hắn xâm nhập vào tiểu huyệt! Tâm ta cuồng loạn nhảy lên, haimắt gắt gao nhìn vật thô to kia, tuyết đồn chậm rãi ngồi xuống, cự bổngbắt đầu tách hai cánh hoa ra tiến vào u cốc mê người.

“Nếu không được thì ta giúp nàng?” Dứt lời hắn lấy đầu ngón tay đè lại trân châu.

“Không, không cần nha!” Ngón tay thô to dùng sức nhấn một cái, thân thể của taliền xuất hiện một trận tê dại, hai chân mất lực, tuyết đồn không có sựchống đỡ hung hăng hạ xuống.

Nha, nha, ngồi xuống… Ta đã hàm trụ hết nhục bổng