Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 93: Cửu Tiêu Thần Ma kiếp!(2)



Thiên đạo giám sát sự chuyển động của vạn vật trời đất, cũng sẽ không quá mức chú ý đối với toàn bộ sinh linh, nhất là còn chưa thành tiên, còn là một sinh linh không có lực tàn phá gì.

Trước đó Lý Trường Thọ độ tám đạo lôi kiếp chẳng qua là Thiên đạo căn cứ vào tư chất của hắn hạ xuống, thông tục này là do một loại trình tự nào đó đã được thiết lập trước.

Sau khi độ kiếp xong phía bên mình xảy ra vấn đề mới làm cho Thiên đạo chú ý tới...

Mà vốn là rất nhiều người độ kiếp khác giống như Lý Trường Thọ tự thân tích lũy vượt qua 'Tư chất mong muốn' Thiên đạo tự sẽ điều chỉnh cường độ thiên kiếp cho người độ kiếp có đẩy đủ ma luyện, người độ kiếp chịu không nổi cũng là thân tử đạo tiêu (người chết đạo tiêu).

Nhưng ai biết ở trên người Lý Trường Thọ lại mang theo nhiều đồ vật 'Phòng suy tính' cổ quái kỳ lạ như vậy, Thiên đạo dưới 'Hình thức tiết kiệm năng lượng' nên đã nhìn sai rồi...

Mà Thiên đạo nghiêm túc nhìn một cái, hắn một cái 'Bán tiên' toàn thân từ trên xuống dưới tự nhiên lại không có một chút bí mật.

Mới vừa rồi hạ xuống uy áp, cũng không phải là đang dò xét mà là đang cảnh cáo.

Thật Tử Tiêu thần lôi cảnh cảo.

'Cũng may, có thể là trước đây lễ phép nên có chỗ tốt.'

Lý Trường Thọ điều chỉnh hô hấp, nhanh chóng mặc đoản sam và đạo bào vào, trong lòng suy nghĩ nên làm sao cảm tạ thiên đạo lão gia.

Bỗng nhiên nghe thấy sấm rền nổ vang trên không trung, trong phạm vi ngàn dặm gió mây biến đổi.

Lý Trường Thọ đã chắp hai tay trước mặt làm một cái cái chào thật sâu.

Lại cao giọng hô:

"Đệ tử đạo môn, nay mở trời xanh!

Độ kiếp xảy ra biến thật sự không phải đệ tử có tâm kế tính toán! Chỉ là chút mánh khóe của đệ tử để tránh né nhân tai nhân họa.

Hôm nay đến đạo cơ này, quả thật đệ tử đủ tiêu chuẩn đắc đạo môn pháp, tuân theo lời dạy của sư tổ đạo môn, ngày đêm gian khổ tu hành mà có.

Kính xin trời xanh niệm tình đệ tử tu hành không dễ lại rơi xuống một lôi kiếp nữa!

Cũng xin trời xanh đồng ý cho đệ tử đổi một nơi độ kiếp để cầu độ kiếp không bị bỏ mạng!"

Tiếng nói của hắn vừa dứt, đám mây đen trên không trung bắt đầu từ từ bành chướng, bốn phương tám hướng có từng trận gió lớn thổi tới, trong chu vi mấy trăm dặm trên mặt biển sinh ra từng đóa từng đóa mây xám tụ lại trên đỉnh đầu Lý Trường Thọ!

Lý Trường Thọ lập tức hiểu rõ gì đó, xoay người phóng về phía nước biển.

Trước đây vì đề phòng trước khi dộ kiếp có người quấy rối nên chính mình đã tìm mấy chỗ độ kiếp, lại ở dưới bố trí trận thế chạy trốn cấp tốc bằng đường thủy dưới đáy biển.

Ai mà ngờ được, hắn phải đi đến nơi độ kiếp thứ hai không phải là bởi vì có người can thiệp mà là...

Độ thiên kiếp lần thứ hai!

Làm hai lần thành tiên kiếp?

Chuyện này nghe cũng chưa từng nghe qua...

Qủa nhiên đối mặt với thiên kiếp của mình dù có chuẩn bị nhiều phương án ở phía sau cũng không tính là quá!

Lần này kiếp vân bao phủ chu vi trăm dặm mặt biển, độ dày kiếp vân cũng gấp mười lần trước đây...

Lý Trường Thọ ở trong nước biển nhanh chóng chạy trốn bằng đường thủy, cái mảng lớn kiếp vân ở phía trên vẫn giữ cùng tốc độ bay về hướng đông.

Lại nhìn bên trên kiếp vân, kiếp vân ngưng tụ thành một tòa Thiên cung nguy nga, Thiên cung từ đầu tới cuối bóng người màu xám nhiều không đếm hết, ở trong Thiên cung có một vị đế quân uy nghiêm đang ngồi.

Tất cả những bóng người này đều là kiếp vân ngưng tụ thành, không nhìn thấy rõ một khuân mặt nào.

Bên dưới Thiên cung, pho tượng hai vị long phượng to lớn, long giương nanh múa vuốt, phượng giương cánh gáy cao, dường như sau một khắc sẽ hóa thành vật sống, chém giết lần nhau.

Dưới long phượng là từng bầy hung thú, từng bóng người khôi ngô, như là đang diễn hóa một trận chiến đại yêu vu thần.

Phía dưới cùng là từng con từng con ngân bạch phiếm tử đốm, lại cấp tốc hội tụ bên trong kiếp vân hóa thành một cái lôi trì vuông mười trượng!

Nơi Lý Trường Thọ độ kiếp lần thứ hai ngay ở bên ngoài ba trăm dặm, trên đường đi có mấy cái trận thế trước đây đã bố trí tốt, không ngừng cấp nước cho Lý Trường Thọ tăng tốc chạy.

Gần như hắn vừa đuổi tới nơi thứ hai chỗ đảo nhỏ thì trên không trung truyền đến tiếng nổ.

Không lo được quá nhiều, Lý Trường Thọ bắt lấy một cái bảo túi dùng sức vung vẩy, sáu cái lồng chim pháp gia bị ném ra khắp nơi, lần này cũng không kịp mở bọn chúng ra...

Bảo túi chưa rơi xuống đất, tay trái của Lý Trường Thọ đã nắm chặt một cái đao khắc, tay phải bắt lấy một cái kiếm gỗ, từng phù lục bay ra từ trong ống tay áo!

Trong lòng sinh ra ý nghĩ, vừa ngẩng đầu lên, dưới chân Lý Trường Thọ lập tức lảo đảo một cái.

Đây là vật gì?

Không trung, lôi trì kia từ từ nghiêng về một bên, một mảnh 'Lôi thác' đổ ập xuống đầu hắn...

Vô số sấm sét trong nháy mắt chiếu sáng mảnh đất tối tăm này!

Tay trái Lý Trường Thọ nhanh chóng lay động đao khắc, khắc xuống từng chữ cổ không có căn cứ, toàn thân từ trên xuống dưới pháp lực cổ động, nửa người trên lóe ra tiên quang bảy màu, khí tức tiên linh bị hắn trải ở phía trên cùng!

Ầm!

Thân hình Lý Trường Thọ bị lôi thác nước bao phù, những chữ cổ này gần như vỡ vụn ra trong nháy mắt, thân hình thon dài của hắn cũng bị ấn trên mặt đất đã bị hòa tan…

Chốc lát, ánh chớp tiêu tan, Lý Trường Thọ nhảy khỏi hố sâu vuông vức trên mặt đất, đạo bào chỉ còn rách rưới, khí tức thoải mái khó mà khôi phục lại, không nhịn được cúi đầu phun ra một ngụm máu tươi.

Đây mới là thiên kiếp chân chính?

Đủ, đủ mạnh.

Hắn lập tức huy động đao khắc, viết xuống chữ cổ khác xung quanh người, những chữ cổ này hợp thành nội dung là một phần của quyển thượng cổ 《 Bố Canh 》do tiên hiền Thần Nông của Nhân tộc viết;

Những chữ cổ này giống như tự hình thành một loại trận thế nào đó, ở quanh người hắn theo bố trí sắp xếp ban đầu, sau đó từ từ lên tới đỉnh đầu Lý Trường Thọ.

Cùng lúc đó, quanh người Lý Trường Thọ tuôn ra một đám Tam Muội chân hỏa bao phủ cả người hắn.

Ở khắp nơi trên người hắn từng đóa từng đóa hoa sen chín cánh từ từ bay đi, mỗi cái to như chậu rửa mặt.

——đây là lúc hắn toàn lực thúc giục pháp lực của mình xuất hiện dị tượng.

Đến đây đi thiên kiếp!

Lý Trường Thọ ngửa đầu nhìn lại, tóc dài và đạo bào đồng loạt tung bay, phía trên lôi trì lại nghiêng ngả, lại một mảnh lôi thác đánh xuống.

Nhưng lần này, hai chân Lý Trường Thọ khẽ cong, cả người phóng lên tận trời, hai mắt phun trào thần quan, chủ động đón lôi thác mà đi!

Đã đợi ngươi, thực sự rất lâu.

...

"Sư phụ, tại sao lại không đi tiếp?"

Phía trên Nam Hải, một đóa mây trắng dừng ở kia, thiếu nữ bị lão đạo kéo nhỏ giọng hỏi một câu.

Lão đạo này nhìn chăm chú nơi độ kiếp thứ hai của Lý Trường Thọ, không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.

"Đây, đây là cái thiên kiếp gì?

Trên Thiên cung, bên trong có long phượng, xuống dưới hình như là thần ma, chẳng lẽ là Cửu Tiên Thần Ma kiếp xếp hạng thứ hai."

Nhưng sau đó, lão đạo lại lắc đầu thở dài: "Hôm nay Nam Hải này bị làm sao vậy? Kỳ tài tu đạo hẹn nhau độ kiếp?"

Đáng tiếc, lại có một tiểu tử phải táng thân dưới thiên kiếp.

Đi thôi đi thôi, xem cái này có tác dụng gì."

Thiếu nữ nhẹ giọng hỏi: "Sư phụ, người này sẽ không thể vượt qua thiên kiếp này sao?"

Lão đạo hỏi: "Vừa rồi tám đạo lôi kiếp kia, ngươi cảm nhận được xung quanh có linh khí phun trào ở phía độ kiếp sao?"

Thiếu nữ lập tức lắc đầu.

"Vậy không phải là đúng rồi sao? Tám đạo lôi kiếp rất khó vượt qua, huống chi là ba mươi hai hung kiếp, người độ kiếp vừa rồi đã hồn phi phách tán, bây giờ lại đến một cái nữa."

Lão đạo cười khổ nói: "Tư chất quá tốt sẽ bị trời ghen ghét, cao thủ Hồng Hoang quả thực đã quá nhiều rồi, không dựa vào thiên kiếp đèn ép một chút thì nói không chừng đạo kiếp đảo mắt sẽ tới.

Đi thôi, không nên đi xem chuyện người lạc phách."

Lão đạo nói xong, đóa mây trắng này tiếp tục bay về phía nam, thiếu nữ kia lại hiếu kì nhìn mặt biển ngoài ngàn dặm thêm mấy cái.

Đóa hoa kiếp vân kia rất lớn gần như đã áp đến trên mặt biển.