Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 167: "Ngươi qua đây đi!" (1)



Vút ——

Đây là một tiếng vút vô cùng nhẹ nhàng...

Từng cây độc tiễn Thiên Độc ngang trời từ từ tiến vào, lặng lẽ bắn về nhóm “Địch tiên” ở phía sau.

Không có bất kỳ làn sóng tiên lực nào, cũng không có bất kỳ sự sắc bén nào.

Chỉ là không thể tránh khỏi, vẫn sẽ để lại trong không khí một chút nhiễu loạn.

Vì phòng ngừa những địch tiên này sinh ra cảm ứng, những mũi tên này không nhắm chuẩn bất kỳ người nào, cố ý khóa chặt khoảng cách những thân ảnh này...

Lý Trường Thọ nắm bắt thời cơ rất chuẩn xác.

Ở phía sau hai nơi đấu pháp, bốn mươi mũi tên thuận lợi tới độ cao dự tính.

Trước độc tên, những ống tròn dài nửa thước đồng loạt vỡ ra, từng luồng độc phấn, sương độc vô sắc vô vị, đang tràn ngập khắp trên không...

Phụt phụt, bùm bùm...

Giống như tiếng “tiểu” nở nộ của từng pháo hoa không có sắc thái dưới bầu trời trong.

Ở biên giới bên ngoài trận địa, hơn hai mươi tên Chân Tiên còn chưa kịp quay đầu thì trước mắt đột nhiên tối đen, trực tiếp ngã nhào từ trên mây xuống...

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, những kịch độc có thể giết chết Thiên Tiên này đang nhanh chóng phát tán, từng bóng đen liên tục ngã nhào xuống đất, giống như sau khi vớt sủi cảo.

Mà nhóm huyết muỗi khôi lỗi này quả nhiên là bị độc dọa cho sợ hãi.

Lần này bọn họ phản ứng cực nhanh, có Thiên Tiên khôi lỗi khi phát hiện tình huống phía sau không đúng đã lập tức hét lớn một tiếng:

"Tăng cường pháp lực!

Phía sau có người phóng độc ám toán!"

Ngay lập tức, tiên lực, yêu lực, linh lực quanh người chúng địch được tăng lên, lao thẳng về phía sương độc độc phấn đang bay tới kia!

Nhưng trước lúc này, đã có hơn năm mươi Chân Tiên bị độc chết...

Càng có hơn trăm thân ảnh đã bị nhiễm độc hoặc nhiều hoặc ít, lúc này đang cố gắng chống cự độc hiệu, sức chiến đấu đã giảm đi rất nhiều.

Đám huyết muỗi khôi lỗi lập tức bắt đầu tìm kiếm người ám toán ở phía sau.

Giờ khắc này, chúng tiên Độ Tiên môn cũng có chút mờ mịt, không biết những “viện quân” này đến từ đâu.

Bọn họ đều bị áp chế trên đường mây xung quanh Phá Thiên phong, hơn nữa hai nhóm cường địch này còn vô cùng hung mãnh, rất khó tiếp ứng ngoại viện…

Trọng điểm là các tiên nhân Độ Tiên môn...

Hoàn toàn không hề phát hiện ra bất kỳ tung tích nào của viện binh!

Hiệu quả tấn công của độc tên cũng chưa tính là hoàn mỹ, đáy lòng Lý Trường Thọ không có hưng phấn hay tiếc nuối nào, chỉ đứng trong bóng tối tổng kết những điểm thiếu xót của pháp khí mà mình nghiên cứu.

Toàn bộ phương thức đầu độc của loại này không khác biệt với phương thức vô vị, từ đầu đến cuối đều dùng tiên lực đưa độc phấn im hơi lặng tiếng đến xung quanh nguyên thần của đối phương...

Tổng thể có thể thấy, lãng phí hơn phân nửa độc tính độc đan.

Vì phòng ngừa lát nữa những sương độc sẽ làm ngộ thương đồng môn, Lý Trường Thọ đã dùng hai loại Thiên Tiên độc rất khó luyện chế “có tác dụng hạn định thời gian”.

Trong chốc lát, những độc tính còn sót lại trong không trung ch sẽ vỡ vụn tiêu tán...

Mặc dù tác dụng của những mũi tên không tệ, nhưng rất dễ bị khắc chế, hiệu quả còn không bằng độc trận với liều lượng hao phí ngang nhau.

Đáy lòng Lý Trường Thọ đưa ra lời tổng kết đơn giản, cuộc chiến lại xuất hiện một chút biến hóa một lần nữa.

Đám huyết muỗi khôi lỗi rất nhanh đã xác định được phương hướng độc tên phóng tới, bọn họ nhanh chóng phản kích lại rất mãnh liệt!

Hai bên nam bắc Phá Thiên phong, phía sau trận địa địch đều có mười mấy đạo thân ảnh thoát ly khỏi đại chiến, nhào về phía chỗ ẩn thân của người giấy tiên binh.

Bọn họ dâng pháp bảo, ngưng tụ thần thông, đập loạn hai mảnh sơn lâm một trận!

Trong bóng tối, khóe miệng Lý Trường Thọ lộ ra một nụ cười khó hiểu...

Bốn mươi người giấy kia vẫn chưa rút lui về chỗ ẩn nấp ở phía sau!

Đợi này hơn ba mươi Chân Tiên khôi lỗi lao xuống đến hai mảnh sơn lâm, hai bên nam bắc đều có ba người giấy từ một bên trong sơn lâm xông ra, chủ động thu hút sự chú ý của đối phương.

Nhưng sau khi sáu thân ảnh này hiện thân, chỉ vọt lên phía trước mấy trăm trượng đã bị phía sau kéo lưu quang tới trực tiếp đánh nát...

Chính là lúc này!

Ba mươi tư người giấy còn lại trực tiếp theo vọt ra chỗ ẩn thân của từng người!

Khí tức toàn thân bọn họ huy động, thân pháp quỷ mị nhanh chóng, trực tiếp nhào về phía những khôi lỗi này...

Hai nhóm khôi lỗi đang lao xuống phản kích lập tức ra tay, nhưng trong lúc vội vàng, vẫn bị một nửa người giấy tiên binh vọt tới quanh người bọn họ!

Không có một chút do dự, những người giấy này trực tiếp tự phát nổ!

Tổng cộng mười mấy đạo thân ảnh, trên sơn lâm hai bên nam bắc, trong nháy mắt đã nổ tung!

Tình cảnh vô cùng “khốc liệt”, chúng tiên trong Độ Tiên môn giận dữ, nhưng lại không thể nào biết được những viện binh này đến từ đâu xuất hiện để làm gì...

Nhưng, sau khi tự phát nổ...

Hơn ba mươi tên huyết muỗi khôi lỗi đang xông đến gần sơn lâm lại không mất một sợi tóc, từng tên đều có chút không bình tĩnh được, không biết lúc nãy mình đã trải qua những gì...

Uy lực tự phát nổ có chút yếu ớt.

Cho dù là bây giờ những người, yêu, linh này đều bị huyết muỗi khống chế, chỉ lưu “bản ngã” còn lại non nửa, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tinh thần cũng cùng nhau trải qua một lần dao động không nhỏ.

Ban đầu, phía sau đột nhiên xuất hiện màn sương độc không màu, bọn họ cũng coi như may mắn thoát chết.

【Một chút may mắn 】

Sau đó bọn họ nhận được mệnh lệnh, phát động phản kích về phương hướng bắn ra độc tiễn, phát hiện mấy thân ảnh đang hốt hoảng chạy trốn, trực tiếp ra tay diệt sát, chiếm được toàn bộ không hề lãng phí công phu.

【 Tương đối bình tĩnh 】

Tình huống đột biến, sáu thân ảnh chỉ là di chuyển lực chú ý bọn họ, mấy đạo tiên binh lặng lẽ từ bên dưới sơn lâm xông ra, hung hăng nhào về phía bọn họ!

【Có chút khẩn trương 】

Đột ngột, những tiên binh vô cùng “yếu ớt” này xông ra, đâm bọn họ một chút rồi chết, đánh bọn họ một chút rồi nổ tung.

【 Vì sao phải như vậy? 】

Nhưng đối phương hữu tâm tính vô tâm, trước đây giấu kín không để lộ ra một chút dấu vết, vẫn bị non nửa thân ảnh của đối phương vọt tới gần mình, vậy mà đối phương lại trực tiếp tự phát nổ!

【Dọa một người gần chết 】

Điều buồn cười chính là, những con người kia tự phát nổ không có uy lực gì, chỉ là đồ có thanh thế, còn không bằng bị một Nguyên Tiên cầm pháp bảo bình thường ném một hồi...

【Như vậy thì vì sao? 】

Đột nhiên!

Hơn ba mươi địch tiên này mắt tối sầm lại, đầu tiên là nguyên thần kịch liệt đau nhức, sau đó trực tiếp không có chút cảm ứng với ngoại giới, toàn thân tiên lực tán loạn, ngã nhào từ giữa không trung xuống đất...

Cuối cùng trước khi bọn họ chết cũng bừng tỉnh đại ngộ...

【 Cú nổ tung này có độc 】

Phía trên sơn lâm, hơn ba mươi đạo thân ảnh đồng loạt rơi xuống đất.

Trong bóng tối Lý Trường Thọ khẽ nhíu mày, đáy lòng có chút bất đắc dĩ.

Tại sao không có mấy tên Thiên Tiên lao xuống?

Khống chế bốn giấy đạo nhân dưới mặt đất tiếp tục lẩn trốn, lúc này Lý Trường Thọ không cần xem nhiều cũng có thể suy đoán ra phản ứng của hai bên kịch chiến.

Đương nhiên chúng tiên trong Độ Tiên môn lơ ngơ, có lẽ những con muỗi khôi lỗi kia sẽ ngày càng điên cuồng hơn...

Tổng thể mà nói, hiệu quả của đợt đánh lén thứ nhất coi như không tệ, để phe bên mình mình giảm đi nhiều áp lực, cũng làm cho thế tiến công của đối phương gặp khó khăn.

Giờ phút này, bốn giấy đạo nhân dưới Phá Thiên phong không thể hành động mù quáng, tinh thần Lý Trường Thọ di chuyển đến giấy đạo nhân chữ “Thiên bát”, kiểm tra đại khái tình huống trận pháp của Tiểu Quỳnh phong.

Sau đó lại chú ý tới đại chiến trên bầu trời.