Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 158: Độc trận chiến, hắc, độc trận chiến! (2)



Ngay lập tức, mấy tên đại yêu Thiên Tiên cảnh hướng về phía trước, thôi thúc thần thông, nhẹ nhàng thổi những độc trận này ra.

Ngay khoảng thời gian ngắn ngủi, hơn mười người lúc trước đã xông vào độc trận kia, lại có bốn năm người thổ huyết, gào rú thảm thiết, nguyên thần bay thẳng phân tán.

Vạn bài độc đan, phẩm chất siêu nhiên.

Chiến quả trước mắt: Sáu Chân, một Thiên.

Tiếp sau đó, đám “Quân địch” ở phía tây nam cũng xông vào trong rừng rậm chỗ độc trận thứ nhất.

Lý Trường Thọ tìm đúng thời cơ, chủ động thôi phát độc trận ở nơi đây, sương mù màu lục bay phất phới, chiến quả lại tăng lên “năm người” nữa.

Có một vị Thiên Tiên khác bị độc thương nguyên thần, trong thời gian ngắn đã mất đi sức chiến đấu.

Chiến thuật độc trận quấy rối, khai môn lục!

Nói trở lại, Vạn Lâm Quân trưởng lão thật sự quá mức thiên vị màu lục, độc đan sương độc độc phấn đều hiện ra màu lục nồng đậm...

Nhưng Lý Trường Thọ lại khác biệt, hắn theo đuổi vô sắc vô vị cực hạn.

Hai giấy đạo nhân thân mang trọng trách bị Lý Trường Thọ duy trì độn pháp, dung hợp với cây cối và đầm nước.

Còn Lý Trường Thọ thì tiếp tục quan sát trong bóng tối, thông qua hai giấy đạo nhân này khống chế bước kế tiếp của độc trận...

Những người đánh lén này vẫn cứ chưa ý thức được con đường phía trước của bọn họ có cái gì, không hề thay đổi đường đi, tiếp tục bay sát đất xông về trước...

“Xem ra, sau khi tâm trí bị khống chế, suy nghĩ của mấy tên gia hỏa này cũng xảy ra vấn đề.”

Đáy lòng Lý Trường Thọ thầm cảm khái, thuận tiện quan sát tình hình trong môn phái.

Ừm...

Vẫn rất yên bình như cũ.

Độ Tiên môn đã bố trí trạm gác ngầm để phòng địch ở ngoài ngàn dặm xung quanh sơn môn.

Bởi vì Chưởng môn và các vị trưởng lão cảm thấy, khoảng cách này đủ để phát hiện địch nhân, sau đó kịp thời đối ứng.

Nhưng Lý Trường Thọ lại cho rằng, Chưởng môn và các vị trưởng lão...

Có chút quá tự tin.

Tất nhiên, hắn cũng sẽ không đứng ra nói những lời này, hắn chỉ là một “tiên miêu thấp kém” trong Tiểu Quỳnh phong mà thôi.

Điều hắn có thể làm cũng chỉ âm thầm giám sát phạm vi mở rộng đến cách xa ba ngàn năm trăm dặm, tập trung vào mấy tuyến đường đi.

Tâm trí tiếp tục giám sát hướng tây nam, tây bắc.

Hai nhóm bóng đen cũng rất có ăn ý, gần như đồng thời vòng qua một nơi có độc trận mà Lý Trường Thọ đã giấu giếm, nhưng lại xông vào một vị trí có độc trận khác.

Sương mù màu lục bộc phát một lần nữa, hai nơi cách xa nhau mấy ngàn dặm, mỗi nơi càn quét bảy tám thân ảnh...

Lý Trường Thọ dựa vào mạng nhện tìm kiếm kỹ càng, quả nhiên trên người những Chân Tiên bị độc chết, một lần nữa nắm bắt được bóng dáng của những huyết muỗi kia.

Lần này huyết muỗi xuất hiện nhanh chóng hóa thành huyết khí tiêu tán.

Loại tình huống này...

Rất có thể, vị “Văn đạo nhân” kia, lúc này đã không còn quản nhiều chuyện ở nơi đây, đã sớm bứt ra, tránh bị cao thủ Nhân giáo để mắt tới...

Nếu đã như vậy, phần thắng của những Độ Tiên môn sẽ càng nhiều hơn.

Tổng cộng người đánh lén ở hai con đường có bảy mươi tám tên yêu, người, linh Thiên Tiên cảnh, ba tên Kim Tiên cảnh ở trạng thái kỳ quái, còn Chân Tiên thì hơn mấy ngàn.

Nguồn sức mạnh này rõ ràng đã tạo thành áp chế với Độ Tiên môn.

Hơn nữa, Lý Trường Thọ cũng chưa xác định, ở những nơi mà mình chưa thể kiểm tra được, có còn người đánh lén nào khác không...

Nhất định phải cân nhắc những tình huống này.

Như vậy xem ra, lần này quả thực coi như là đại kiếp của Độ Tiên môn.

Theo như hắn biết trong môn phái Kim Tiên chỉ có mình Chưởng môn, số lượng trưởng lão Thiên Tiên chỉ có hơn năm mươi người, ngược lại Chân Tiên, Nguyên Tiên thì một đống, có thể phát huy ra bao nhiêu sức lực chiến đấu thì không thể biết được.

Ngày bình thường, Độ Tiên môn thanh tĩnh vô vi đã quen, cũng rất ít diễn luyện đại trận trăm người, ngàn người.

Nếu mọi người dùng một nửa “Đạo lữ chi phong” vào trong diễn luyện “Tiên trận” thì...

Hôm nay không cần một tiểu đệ tử như hắn cố sức phiền muộn như thế!

Người đánh lén ở hai phương hướng cũng là đầu sắt, xông về phía trước hơn trăm dặm nữa, liên tục ăn ba đợt thua thiệt, lúc này mới thả chậm tốc độ, bắt đầu dùng pháp bảo thăm dò con đường phía trước.

Hoàn toàn chính là...

Độc trận của ngươi lợi hại lắm sao?

Bần đạo lấy mạng của đạo hữu đến đối kháng!

Tiếng cười khẽ, Lý Trường Thọ không nghĩ nhiều nữa, chuyên chú khống chế hai giấy đạo nhân, khống chế thời cơ mở độc trận ra...

Rất nhanh, chiến quả đã tăng lên đến hơn bốn mươi Chân Tiên, ba tên Thiên Tiên, trọng thương bốn tên Thiên Tiên.

Mặc dù chưa làm cho đối phương tổn thương nặng nề, nhưng lại làm cho tốc độ tiến lên của đối phương chậm lại, để cho Lý Trường Thọ có nhiều cơ hội để chuẩn bị.

Hiệu quả độc trận cũng không tệ, về sau có thể nghiên cứu trọng điểm...

Cảm nhận được sư phụ và sư muội đã tới gần phòng đan, Lý Trường Thọ phân một tia tâm trí lên người giấy đạo nhân trong phòng đan.

Bởi vì chính mình đã bố trí rất nhiều giấy đạo nhân, Lý Trường Thọ cũng phân chia thật tỉ mỉ.

【giấy đạo nhân chữ Thiên】thì phụ trách vây đánh sau khi khai chiến.

Mỗi nguyên bản đều mang theo một số lượng lớn người giấy và độc phấn, khí tức, hình dạng, bảo đảm không hề có điểm giống nào với Lý Trường Thọ.

Sau khi bọn họ bắt đầu bạo phát cuộc đại chiến, đợi đến khi đại chiến kết thúc, những giấy đạo nhân này cũng sẽ nhanh chóng thối lui.

Còn【 giấy đạo nhân chữ Địa】thì phụ trách việc khai chiến trước, báo động trước, đả thương địch thủ, chủ yếu dùng để khống chế độc trận, khí tức, hình dạng của mỗi người cũng hoàn toàn khác biệt với Lý Trường Thọ.

Lúc này có hai giấy đạo nhân chữ Địa đang phát huy tác dụng.

【 giấy đạo nhân chữ Nhân】thì phụ trách bảo hộ sư muội, sư phụ, mặc dù số lượng ít, nhưng đều sắp xếp bên cạnh sư phụ và sư muội.

Cũng giống như lúc này giấy đạo nhân chữ Nhân số ba đang phụ trách bồi tiếp sư muội và sư phụ, giả bộ là chân thân của hắn, cùng sư muội chạy tới địa mạch chạy trốn...

Tiểu Quỳnh phong hợp lại đại trận, kế tiếp giấy đạo nhân có chữ Thiên tiếp nhận, nơi này cũng coi là một “Cạm bẫy” có thể mai tàng cường địch.

Bên ngoài phòng đan truyền đến mấy tiếng phù phù vang động, đó là mấy con Tu Linh Thực ngọc oa nhảy vào ao nước...

Chỉ nghe thấy Linh Nga và Tề Nguyên lão đạo ở bên ngoài la lên:

"Sư huynh!"

"Trường Thọ ngươi thế nào rồi!"

Hai thân ảnh vội vàng xâm nhập vào trận pháp bên ngoài phòng đan...