Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 334: Sử Thượng Đệ Nhất



- Lão Phùng, chúc mừng ngươi sinh ra một người tôn tử tốt như vậy, Tôn Tử ngươi tiền đồ vô lượng, ta thật là hâm mộ.

Hoàng Lập Vĩ lập tức đối với Phùng Thiên Trường chúc mừng, những người khác thấy vậy cũng rối rít chúc mừng. Phùng Thiên Trường chẳng qua chỉ cười cười nhàn nhạt. Nhìn vô cùng bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng cực kỳ khiếp sợ, hắn mặc dù biết thực lực tôn nhi của mình cường đại, nhưng không nghĩ tới lại cường đại như vậy.....

Giờ phút này, Sở Văn Long ngồi không yên, đội của mình một người cũng không đi ra ngoài, này là chuyện gì xảy ra. Sở Văn Long muốn tìm Dịch lão hỏi một chút đã xảy ra chuyện gì.

- Quân khu Quang Châu, Tống Vũ, một trăm khối lệnh bài.

Cuối cùng đã tới quân khu Quang Châu, Sở Văn Long vừa nghe đến nhất thời mừng rỡ, nhưng sau khi nghe được số lượng lệnh bài, nhất thời sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Lại thảm như vậy, vừa đủ một trăm khối.

- Tinh anh quả nhiên không phế vật, lần này lão Sở các ngươi xem ra không cần kế cuối nữa, ha ha ha... .

Hoàng Lập Vĩ vui vẻ cười to nói.

- Hừ.

Sở Văn Long hừ lạnh một tiếng, sắc mặt cực khó coi, cơ hồ muốn động thủ.

Giờ phút này, ở ven rừng, trời đã sắp tối, người đi ra càng ngày càng ít. Hơn hai mười mấy phút đồng hồ cũng không trông thấy người nào ra ngoài, nhân viên thống kê đều cho là không còn ai đi ra, chuẩn bị thu dọn đồ đạc.

Lúc này, một nam một nữ đi từ từ đi ra ngoài, hai người tay nắm tay, song song đi ra, thật giống như tình lữ mới vừa tản bộ về nhà, cực kỳ nhàn nhã.

- Tần Thiên. Loading...

Sở Văn Long nhìnngười đi ra , sắc mặt mừng rỡ.

- Yến trưởng lão, kia không phải là người Tiêu Diêu đưa đến, dòng chính Yến Phong nhất mạch Yến gia các ngươi sao, tại sao cùng người Tần gia đi cùng.

Trên đài chủ tịch, trưởng lão Triệu gia nhìn trưởng lão Yến gia hỏi.

- Ta cũng không biết.

Trưởng lão Yến gia nói.

Người những gia tộc khác nhìn Tần Thiên đi ra, nghị luận rối rít. lão đại quân khu cũng như thế, người Tần gia thật không tầm thường.

Việc Tần Thiên cùng Yến Thủy Dao đi ra trước mắt bao người đưa tới không ít oanh động.

- Tần Thiên, như vậy có phải hay không không tốt.

Yến Thủy Dao nhìn nhiều người như vậy, nhất thời xấu hổ cúi đầu, muốn tách ra, nhưng lại bị tay Tần Thiên nắm thật chặc.

- Không có chuyện gì, như vậy mới phải.

Tần Thiên cười nói. Thật ra thì Tần Thiên cũng không muốn làm như vậy, bởi vì nhu thế này sẽ chọc tới rất nhiều phiền toái, bởi vì Triệu Chỉ Nhược cùng Sở Tương Tương nhất định ở đang đây nhìn, đến lúc đó rất phiền toái. Nhưng là Tần Thiên phải đi như vậy , mục đích chủ yếu là cho Tiêu Dao môn biết Yến Thủy Dao là người Tần gia, là nữ nhân của Tần Thiên. Mặc dù Yến gia cũng có thể bảo vệ Yến Thủy Dao, nhưng đối với Tần Thiên, nữ nhân của mình nhất định phải do chính mình bảo vệ!

- Hai vị, đem lệnh bài lấy ra đi.

thống kê viên nhìn hai người nói.

- Lấy ra đi.

Tần Thiên nhìn Yến Thủy Dao nói.

Yến Thủy Dao gật đầu, đem lệnh bài trên người mình lấy ra, “rầm”, một đống lớn lệnh bài rơi trên bàn, tổng cộng một trăm khối.

- Tiêu Diêu, Yến Thủy Dao, thu thập một trăm tấm lệnh bài.

Thống kê viên tuyên bố.

- Tốt lắm, vị tiên sinh này, đến ngươi.

- Chưa xong?

Sở Văn Long nghi ngờ nói, quay đầu nhìn sang phía Tần Thiên.

Giờ phút này, nhân viên thống kê lệnh bài đã đếm xong, chuẩn bị tuyên bố thành tích.

Chờ một chút, còn có mấy khối quên lấy ra. Tần Thiên nhìn nhân viên thống kê nói, sau đó vung tay lên, lại là một đống lớn lệnh bài rơi trên bàn. So với vừa rồi nhiều hơn rất nhiều. Trong nháy mắt, tất cả mọi người sợ ngây người, nhân viên thống kê khuôn mặt ngơ ngác. Đây không phải là nằm mơ, không phải là hoa mắt sao, vẫn còn có, hơn nữa còn nhiều như vậy, không phải nói mấy miếng thôi sao, dạy ngươi số học là giáo viên thể dục hay sao, đây mà là mấy khối sao.

- Đừng ngây người, đếm chưa.

Tần Thiên nhìn nhân viên thống kê đang sững sờ nói. nhân viên thống kê lập tức phục hồi tinh thần, sau đó bắt đầu đếm.

- Hai trăm lẻ một, hai trăm lẻ hai... Bốn trăm hai mươi mốt, bốn trăm hai mươi hai... Năm trăm lẻ một, năm trăm lẻ hai, năm trăm lẻ ba.

- Năm trăm lẻ ba.

- Năm trăm lẻ ba.

- Năm trăm lẻ ba.

Nhân viên thống kê run rẩy hô to ba lần.

Toàn trường chết lặng, mọi người đều hiện ra khuôn mặt không thể tin được, là thật sao, không phải là hoa mắt uống rượu nhiều quá nhìn lầm. Chẳng lẽ ta ở đây mộng du sao? Đó là đang cười đểu sao?

Mọi người nhìn hết thảy, đều là không thể tin được, lại có người đột phá năm trăm lệnh bài, ba ngàn lệnh bài, hắn cầm một phần tư lệnh bài* đây là thực lực gì!

- Quân khu Quang Châu, Tần Thiên, đạt được năm trăm lẻ ba miếng lệnh bài, xếp hạng đệ nhất.

Nhân viên thống kê kích động hô lớn, thanh âm vang dội đến mỗi một cái góc nhỏ.

Sau hồi lâu mọi người cũng chưa thể phục hồi tinh thần.

Mười mấy giây sau, không biết người nào bắt đầu vỗ tay, ngay sau đó, toàn trường cũng bắt đầu vỗ tay, cực kỳ nhiệt liệt, thật lâu mới thôi. Tần Thiên đắc ý phất tay bốn phía, thật giống như minh tinh, cực kỳ đắc ý.

- Tiểu tử này, lại dám gạt ta, trở về nhất định dạy dỗ hắn thật tốt.

Sở Văn Long nhìn Tần Thiên, vẻ mặt kích động nói, cả người đều run lên. Không nghĩ tới Tần Thiên lại mạnh như vậy, năm trăm lẻ ba lệnh bài, xếp hạng thứ nhất, đè đầu đế đô quân khu, giết chết Tây Bắc quân khu, để cho Sở Văn Long hãnh diện một hồi.

- A, lão Hoàng, sau này phải nhớ kĩ, tinh anh mới là căn bản, không phải nhiều mới tốt, ngươi phải nhớ thật kỹ.

Sở Văn Long nhìn Hoàng Lập Vĩ nói móc, trong mắt tràn đầy thần sắc đắc ý, sau đó hướng Tần Thiên đi tới.

Hoàng Lập Vĩ mặt mũi trắng bệch, mới vừa khích bác Sở Văn Long, không nghĩ tới không tới vài giây đã bị Sở Văn Long phản công thương tích đầy mình, tức thiếu chút nữa hộc máu, trực tiếp tức giận rời đi.

- Tần Thiên.

- Tần Thiên.

Giờ phút này, Sở Tương Tương cùng Triệu Chỉ Nhược đều nhanh chóng đi tới cạnh Tần Thiên, lộ ra vẻ cực kỳ kích động. Không ít người thấy vậy nhìn sang Tần Thiên, xem hắn thuộc loại nhân vật trâu bò cỡ nào.

* Ở đây tác giả tính sai nhưng mình không tiện sửa (châm biếm câu trước của tác giả thật  người dạy toán cho tác giả trung quốc luôn là giáo viên thể dục, một phần tư của ba ngàn là năm trăm).

* Sử thượng đệ nhất: Đứng đầu từ xưa tới nay.