Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 332: Có Phải Quá Nhanh Không?



Giờ phút này Tiêu Du đang đem năng lượng trong cơ thể chính mình liên tục đưa vào trong cơ thể Yến Thủy Dao , chữa trị thương thế của nàng.

Yến Thủy Dao mặc dù bị thương rất nặng, nhưng có Tiêu Du ở bên cạnh, cho nên đã không có gì đáng ngại. Tần Thiên liền yên tâm rời đi, hướng hai cỗ tử thi đi tới, vận chuyển Phách Vương quyết, đem toàn bộ máu huyết hấp thu.

Máu huyết của cao thủ Ba Sao không chỉ mạnh hơn nhiều lần so với máu huyết cao thủ Hai Sao, bất quá hai tên này bị nổ banh đầu nên toàn bộ máu đều chảy ra ngoài cơ thể, chỉ còn lại không tới một phần ba máu huyết lưu lại trong thân thể. Mặc dù lượng ít, nhưng là vẫn để cho thực lực Tần Thiên trực tiếp đạt đến đỉnh Hai Sao cấp sáu , hiện tại với thực lực Tần Thiên nếu toàn lực vận dụng Phách Vương quyết, chiến lực có thể tới Hai Sao cấp chín, có thể nói là cực kì khủng bố, dưới ba sao gần như vô địch.

Dưới sự giúp đỡ của Tiêu Du, Yến Thủy Dao từ từ hồi phục, bất quá vết thương trên người vẫn không có hoàn toàn biến mất, sắc mặt có chút trắng bệch, muốn khôi phục hoàn toàn, đoán chừng cần một hai ngày.

- Nàng không có chuyện gì rồi, Tiểu Thiên, ngươi phải cẩn thận một chút, trong trận đấu lần này lẫn vào không ít cao thủ, đều là tới vì ngươi, ngươi ngàn vạn phải cẩn thận, đừng xảy ra chuyện bất trắc.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên lo lắng nói.

- Tỷ, tại sao lại tới nhiều cao thủ như thế, chẳng lẽ sẽ không ai phát hiện ra sao. Còn có, có một nhóm người Nhật Bản cũng đi vào, tựa như đặc biệt tới giết ta.

Tần Thiên hướng về phía Tiêu Du nói, đem chuyện lần trước bị mấy tên Nhật Bản phục kích nói cho Tiêu Du. Loading...

- Hừ! Sao lại không có ai phát hiện ra, bất quá có ít người cố ý không phát hiện mà thôi, sớm muộn có một ngày ta sẽ giết bọn họ, một đám lão bất tử.

Tiêu Du lạnh lùng nói, sát khí phóng ra ngoài lạnh như băng.

- Những người Nhật Bản kia, ngươi yên tâm, ta đã giết bọn họ rồi, bọn họ sẽ không xuất hiện thêm lần nữa.

Tiêu Du nắm chặt tay lại nói. Tần Thiên nhất thời cực kỳ giật mình, đám người Nhật Bản kia lại bị Tiêu Du giết, quá nhanh đi. Chẳng lẽ Tiêu Du luôn ở trong rừng rậm, sao lại nhanh như vậy cũng biết chuyện người Nhật Bản tiến vào hơn nữa còn giết bọn họ.

Tần Thiên đoán không lầm, Tiêu Du đúng là luôn luôn trong rừng cây, vẫn đều âm thầm bảo vệ Tần Thiên. Trong lúc Tần Thiên cùng Phong gia trưởng lão đánh nhau, Tiêu Du đang đánh với mấy gã Nhật Bản, nếu không Tiêu Du cũng không thể chạy tới trước mặt Tần Thiên nhanh như vậy .

- Tốt lắm, ngươi tiếp tục tranh tài, ta rời đi. Một mình ngươi chú ý một chút, nếu là gặp phải có người không tuân thủ quy tắc, muốn giết ngươi, lập tức gọi điện thoại cho ta.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên vừa nói ôm Tần Thiên, lưu lại một nụ hôn ở trên trán Tần Thiên. Đang định rời đi, nhưng lại bị Tần Thiên kéo lại.

- Chuyện gì?

Tiêu Du hỏi.

- Tỷ, ngươi hôn ta, ta cũng phải hôn trở lại, lúc này mới công bình.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du bỉ ổi nói, nhất thời ót bị ngón tay Tiêu Du gõ một chút, Tần Thiên đau đến nhếch miệng.

- Chờ một ngày thực lực ngươi vượt qua ta, ta tùy ngươi làm việc gì ngươi thích.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên làm ra một ánh mắt cực kỳ mị hoặc, ngón tay chỉ chỉ ngực cao vút tuyết trắng của chính mình, để mắt Tần Thiên sáng lên.

- Tốt, ta nhất định sẽ vượt qua ngươi.

Tần Thiên nhìn Tiêu Du nói, sau đó Tiêu Du liền rời đi. Tần Thiên hướng Yến Thủy Dao bên kia đi tới, cõng Yến Thủy Dao trên mặt đất nhanh chóng rời đi. Tìm một chỗ chỗ an toàn ngừng lại, đem Yến Thủy Dao đặt trên mặt đất, để cho nàng dựa vào cây cối.

Nhìn sắc trời đã tối, Tần Thiên để cho Ba Ba Ca cảnh giới xung quanh, sau đó liền đi tìm ít củi nhóm lửa. lấy thịt yêu thú giấu bên trong Thần Tàng tinh cầu ra nướng trên đống lửa.

Chỉ chốc lát, mùi thơm tỏa ra bốn phía, Tần Thiên đã sớm đói bụng, ăn một miếng, cảm thấy cũng không tệ lắm. Thấy Yến Thủy Dao dần tỉnh lại, Tần Thiên lập tức liền cầm lấy thịt nướng mang đến.

- Ngươi cảm thấy như thế nào, đỡ hơn chưa.

Tần Thiên nhìn Yến Thủy Dao cực kỳ ân cần, mặc dù Tiêu Du nói Yến Thủy Dao khôi phục khá tốt, nhưng Tần Thiên vẫn cực kỳ lo lắng.

- Ta không sao, Tần Thiên ngươi không sao chớ, hai trưởng lão Phong gia đâu.

Yến Thủy Dao nhìn Tần Thiên, lộ ra vẻ lo lắng. Tần Thiên cực kì cảm động.

- Ta không sao, hai trưởng lão Phong gia đều chết hết, bọn họ không tuân theo quy định tiến vào nơi này bị trưởng lão Tần gia giết đi. Ngươi cảm thấy như thế nào.

Tần Thiên nhìn Yến Thủy Dao hỏi.

- Ta không sao, Tần Thiên, cám ơn ngươi, lại đã cứu ta một lần.

Yến Thủy Dao nhìn Tần Thiên khuôn mặt vẻ cảm kích.

- Ngươi là nữ nhân của ta, cứu ngươi là chuyện đương nhiên, hơn nữa vào thời khắc mấu chốt, ngươi không rời xa ta, ta thực cảm động, cho dù ta chết, ta cũng muốn cứu ngươi.

Tần Thiên vừa nói vừa đem Yến Thủy Dao kéo vào trong ngực. Yến Thủy Dao không cự tuyệt, nghe Tần Thiên nói cực kỳ cảm động, nước mắt không khỏi rơi xuống. Loại tìm cảm cùng chung hoạn nạn đúng là có lực sát thương cao nhất .

Tần Thiên ôm Yến Thủy Dao, cảm nhận mùi hương thơm trên người nàng, đại sát khí không kìm được liền ngổng lên biểu tình. Dưới ánh lửa, Tần Thiên nhìn mỹ nhân trong ngực mình không nhịn được liền nâng mặt Yến Thủy Dao lên, hôn thật sâu xuống miệng nhỏ của nàng .

Nhất thời, cả người Yến Thủy Dao đều cứng lại, không biết làm sao, hai tay gắt gao nắm chặt quần jean, cực kỳ khẩn trương, tim đập thình thịch.

Tần Thiên hôn Yến Thủy Dao, đầu lưỡi tiến vào trong miệng Yến Thủy Dao, lưỡi hắn cuốn lấy cái lưỡi mềm mại nhỏ nhắn của nàng. Nhất thời cả người Yến Thủy Dao run lên, mất hết khí lực ngã vào trong ngực Tần thiên.

Nàng chưa bao giờ yêu thương qua, nên cảm giác này thật sự quá mỹ diệu, trong lòng giống như có một đầu mèo nhỏ cào cào, để Yến Thủy Dao không tự chủ được, đáp trả Tần Thiên. Nhưng động tác cực kỳ vụng về.

Mà khi Tần Thiên hôn Yến Thủy Dao, tay hắn không nhịn được liền đặt lên trên ngực Yến Thủy Dao. Cảm nhận được một khối mềm mại đầy đặn mà một bàn tay không chụp hết được, hắn không nhịn được xoa xoa một chút, cảm giác tê tái truyền đến. Nhất thời, Yến Thủy Dao kinh hãi cắn mạnh môi Tần Thiên, làm Tần Thiên kêu đau một tiếng, hai người lập tức tách ra.

- Thật xin lỗi... Ta... Ta không phải cố ý... Ta... Giữa chúng ta có phải quá nhanh hay không?

Yến Thủy Dao cực kỳ khẩn trương, lấy tay Tần Thiên đang trên trên bộ ngực sữa của mình bỏ ra, cúi đầu không dám nhìn hắn, trên mặt một mảnh ửng đỏ, trong lòng một mảnh bối rối. Tần Thiên hôn mình, lại sờ ngực của mình, hai người quen biết không tới hai ngày, mặc dù Tần Thiên liên tục cứu mình, nhưng Yến Thủy Dao vẫn cảm thấy như vậy quá nhanh, không cách nào thích ứng.

- Không có chuyện gì, là ta quá gấp gáp rồi, tới, ăn một chút gì đi.