Sổ Tay Đi Tìm Chết Của Nam Phụ Yêu Diễm

Chương 7



Bên này Chu Lương Ngư chờ chưởng quầy rời khỏi, vẫy lui mọi người, vuốt ve bàn tay nhỏ đang xoa bóp đầu cho hắn của tỳ nữ, da thịt mượt mà, làm người nhịn không được lâng lâng: "Có mệt hay không?"

Tỳ nữ bị cặp mắt đào hoa phóng điện kia của hắn nhìn đến mức tim bang bang nhảy loạn, "Không, không mệt.... Hầu hạ công chúa điện hạ, nô tỳ một chút cũng không cảm thấy mệt..."

Lời này của tỳ nữ cũng không phải là giả, nàng không phải tỳ nữ hầu hạ công chúa từ trước, mà là hai ngày nay vừa được đề bạt lên. Trước kia nàng chỉ cản thấy công chúa đẹp lộng lẫy bức người, khiến ai cũng nghĩ người nọ khó ở chung.

Nhưng khi thật sự tiếp xúc, phát hiện công chúa quả thực.... đẹp đẹp đẹp!

Mỗi ngày trong đầu cũng chỉ bay bay ba chữ này.

A a a, công chúa nhìn qua thật đẹp, quá đẹp!

Công chúa nói chuyện với nàng, giọng nói ngọt ngào như mật, nàng sắp thiếu không khí ngất đi rồi a a a!

......

Đặc biệt là lúc công chúa dùng giọng nói mềm mại như vậy nói chuyện với nàng, tỳ nữ liền cảm thấy bản thân hít thở không thông.

Công chúa còn niết tay nàng!

Bộ ngực tỳ nữ phập phồng kịch liệt, ngay lúc đang định tiếp tục bày tỏ lòng trung thành, bên ngoài phòng truyền đến âm thanh thông báo: "Công chúa, Tiêu công tử cầu kiến."

Tiêu công tử?

Chu Lương Ngư được tỳ nữ hầu hạ đến tâm tình lâng lâng, đang muốn "đau lòng" một phen, kết quả nghe thấy tiếng bẩm báo như thế, hắn sửng sốt một chút mới nhớ ra Tiêu công tử trong miệng quản gia là ai.

Thời điểm lúc trước khi Chu Lương Ngư đọc 《 Sủng phi 》, ngoại trừ đại mỹ nhân ra, chỉ thích hai nhân vật nữa.

Một người chính là Thái hậu, người còn lại chính là vị "nam sủng" trong hậu viện của đại mỹ nhân.

Nói là "nam sủng", cũng chẳng qua là lời đồn thổi bên ngoài, bọn họ nói rằng đại mỹ nhân nuôi "trai bao", kỳ thật, đó chỉ là vài người có tài nghệ mà đại kỹ nhân nhàn rỗi không có việc gì mời tới thôi.

Mà Tiêu công tử này, chính là một cầm sư (nghệ sĩ chơi đàn tranh).

Tiêu công tử thật sự là một cầm sư giỏi, chỉ tiếc, Tiêu công tử sau này vì bảo vệ đại mỹ nhân, không rõ tung tích, phần sau 《 Sủng phi 》 Chu Lương Ngư cũng không thấy người này nữa, thẳng cho đến khi hắn xuyên không, cũng không biết Tiêu công tử còn sống hay đã chết.

Nhưng chỉ bằng phần tình cảm này của đối phương dành cho đại mỹ nhân, cũng đủ để hắn có hảo cảm với vị Tiêu công tử này.

Chu Lương Ngư nhớ tới Tiêu công tử, lập tức ngồi dậy: "Để hắn tiến vào."

Hai tỳ nữ phía sau hắn cũng quy quy củ củ đứng lên, một người hầu hạ bên cạnh, một người đi chuẩn bị nước trà, tác phong cực kỳ quy củ.

Không bao lâu sau, liền thấy quản gia dẫn một nam tử dáng người cao dài đi đến, vòng qua bình phong. Chờ tới khi người xuất hịen trước mặt, trước mắt Chu Lương Ngư tức khắc sáng ngời.