Sinh Hoạt Hường Phấn Của Bác Sĩ Xấu Xa

Chương 28: Trong bữa ăn chính



Nhìn thấy trong phòng chỉ có bàn cho các cặp tình nhân, Trì Húc cuối cùng cũng hiểu rõ dụng ý của Lục Chi Khanh dẫn anh đến chỗ này, thì ra tối nay là chủ đề tình nhân, ở trên mỗi bàn ăn đều có chưng một cây hoa hồng. Lục Chi Khanh có chút bất an quan sát biểu tình của Trì Húc, dù anh có lạc quan thế nào cũng là có chút bận tâm Trì Húc không thích anh tự tiện bài trí như vậy, chầm chậm giải thích: \ "Em. . . Em chỉ là muốn quang minh chính đại được hẹn hò cùng anh, anh nếu không thích, mình có thể tới chỗ khác dùng bữa! \ " \ "Không cần, đến cũng đã đến rồi, đương nhiên là muốn khoe với những người đàn ông khác bạn gái xinh đẹp nhất đang ngồi chung với anh ngày hôm nay! \ " Không khí yêu đương lãng mạn của hai người tỏa ra quả nhiên làm mù mắt mấy cặp nam nữ ngồi ở đó, trai đẹp gái xinh, thật sự là đã có rất nhiều ánh mắt ước ao ghen tị dõi theo. Lau khóe miệng một chút, Trì Húc đối với đồ ăn vốn không có hứng thú gì cũng phải khen trình độ nấy nướng ở chỗ này. \ "Kế tiếp muốn đi nơi nào? Đêm nay anh phối hợp hết sức có thể, nhất định sẽ không để cho Lục tiểu thư thất vọng. \" hướng về phía Lục Chi Khanh nháy mắt mấy cái vẻ nghịch ngợm, liếc mắt đưa tình, biểu lộ ra vẻ mặt khác với bình thường. Lục Chi Khanh nhấp một hớp rượu đỏ, cái lưỡi liếm khóe môi, cánh môi đầy đặn ở dưới ánh đèn lờ mờ hiện lên trong suốt, trông thật quyến rũ: \ "Bộ dáng em như thế này cũng không thể về nhà, phía trên này là quán bar, em nghĩ thời gian còn lại tối nay chúng mình có thể ở đó! \ " Vừa nói, ngón tay vừa quơ quơ ra một tấm thẻ mở cửa phòng, xem ra đã sớm có kế hoạch. Buồng trong của quán bar này có lẽ là chỗ dành riêng cho Lục Chi Khanh, đồ đạc bên trong đầy đủ hết, có thể nhìn thấy không ít vật phẩm riêng tư của Lục Chi Khanh, còn có đầy đủ dụng cụ phòng gym. Lúc Lục Chi Khanh đi tắm, Trì Húc cởi áo sơmi và quần, chỉ mặc độc một cái quần lót boxer, lâu lắm không có chăm vận động, trên bụng hồi trước bốn múi giờ chỉ còn hai, Trì Húc cũng không muốn có một ngày mình với Vương Tiểu Bàn giống nhau cả ngày vác bụng bự đi gặp người ta. Cho nên khi Lục Chi Khanh từ phòng tắm đi ra, chỉ thấy một người đàn ông phần trên ở trần cả người ướt đẫm mồ hôi, bắp thịt cuồn cuộn như đang dụ dỗ anh lấy tay xoa lên, mồ hôi trên trán theo gò má chảy tới cằm, rơi vào chỗ cơ ngực ở trên đang gồng lên, theo đường tuyến nhân ngư thanh mảnh biến mất ở mép quần lót, Lục Chi Khanh thậm chí có thể thấy ở mép quần lót nhô ra vài cọng lông mu màu đen, cái bọc trong quần nhô lên phồng một cục vừa nhìn biết là kích thước không vừa, huống chi Lục Chi Khanh đã tự mình thưởng thức qua vật lớn kia, phải biết rằng, ba cái 'miệng' nhỏ ở trên người của anh cũng đều đã từng bị thứ này hung hăng ăn hiếp. Đi lên trước đáp đến vai Trì Húc, tay theo đầu vai của anh đi lướt qua cánh tay đang tràn trề sức lực, lại trượt đến trước ngực của anh nhẹ nhàng xoa, bác sĩ Trì chịu để người ta quấy rối tình dục ấn nút tạm ngừng, thở hổn hển kéo ra bàn tay đang quấy rầy anh, \ "Đừng có phá, cho anh giãn gân cốt một chút, ngoan đi! \ " Một tay bị bắt lấy, Lục Chi Khanh thành tâm đang muốn dụ dỗ đàn ông sẽ không từ bỏ nhanh như vậy, một tay khác còn có thể tự do hoạt động đã vươn đến khối cơ bắp cuồn cuộn, thay đổi cách nhào nặn, môi ở trước ngực đầy mồ hôi của Trì Húc khẽ hôn, vươn lưỡi liếm đi mồ hôi đọng trên da, trong lỗ mũi là tràn đầy mùi vị nam tính, đôi mắt còn mang theo hơi nước nhìn về phía trước đầy quyến rũ, khóe môi cong lên làm hấp dẫn thần kinh của đàn ông, \ "Em thì có thể đợi, nhưng hai cái lỗ nhỏ ở phía dưới đã ướt đẫm rồi, đang muốn ăn chym lớn, chồng của em nhẫn tâm để cho chúng nó thật đáng thương do chảy nước mà không được ăn chym lớn sao? \ " Dụ dỗ lộ liễu, ánh mắt trần trụi, có là hòa thượng cũng có thể bị người này câu mất hồn rồi, anh già lẳng lở này có thể nhịn được cả chục năm qua không có quyến rũ đàn ông khác, cũng thực sự là một kỳ tích, cắn răng nghiến lợi đẩy ra anh già vốn không ngừng khiêu chiến sự nhẫn nại của anh, Trì Húc vào đến phòng tắm vội vã tắm nước nóng một chút.

Trì Húc nào biết đâu rằng, Lục Chi Khanh trước có thể nói hoàn toàn là người lãnh cảm, sau khi gặp phải anh dục niệm trong thân thể bị đè nén rất nhiều năm mới bị kích thích, đã xảy ra là không thể ngăn cản, không giờ phút nào mà không muốn bị gậy thịt của Trì Húc chen vào, làm cho lỗ huyệt của anh ta bị hành hạ đến ướt đẫm nát bem, chịch anh ta đến phun nước mới thôi. Cách lớp kiếng bóng loáng nhìn thấy thân hình của người đàn ông chính mình luôn tâm tâm niệm niệm, nghĩ đến chuyện sau đó sẽ phát sinh tình cảm mãnh liệt, tình cảnh gậy thịt lớn điều khiển tiểu huyệt của anh, nước dâm trong huyệt cứ thế tiết ra bên ngoài đến không ngừng được, cảm giác ngứa ngáy trong huyệt làm cho Lục Chi Khanh hận không thể ngay bây giờ được gậy thịt của Trì Húc đâm thẳng vào chịch huyệt dâm của anh, nhưng mà không được, anh muốn cho Trì Húc thoả mãn, làm cho cậu ta thích, như vậy mới có thể được ở bên cạnh cậu ta. Thay ra quần áo sớm đã chuẩn bị xong, quỳ gối ở trên giường hướng về phía phòng tắm lặng lặng chờ để được lâm hạnh. Cho nên lúc Trì Húc đi ra thì nhìn thấy một màn cảnh có thể khiến người ta trào máu mũi. Đường đường là Tổng giám đốc của Lục thị lại đang mang trên đầu lỗ tai mèo khả ái, trên người đang mặc loại áo yếm lụa mỏng dành cho phụ nữ, cả bộ ngực hoàn toàn lộ ra, cái áo được giữ lại bằng một cọng dây nhỏ có hoa văn phức tạp đeo lên cổ, nhìn ra được hoàn toàn không có che sau lưng, thân dưới dính liền vào cái áo đang mặc, gậy thịt phấn nộn có lông mu lưa thưa cứ như vậy rũ xuống giữa hai chân, còn có thể nhìn thấy được thịt non bên đùi. Nhu thuậnquỳ ở nơi đó, đôi mắt to long lanh nước trong nháy mắt nhìn không chớp mắt Trì Húc, phảng phất như đang nói mau tới đây ăn em ăn em đi.

Tóc giả sớm đã bị gỡ xuống, tóc ngắn màu đen lòa xòa ở trên trán, nhìn như một người hiền lành, khác xa với cái hình ảnh con cá mập lớn trong giới kinh doanh thường xuyên xuất hiện ở trên trang bìa các báo tài chính và kinh tế, giờ hoàn toàn chỉ còn là một cô vợ bé ngoan ngoãn thôi, hắc hắc, dù là cô vợ này thật dâm, luôn chỉ nghĩ đến mấy chuyện bậy bạ.