Siêu Quậy Trường K.w

Chương 9: Chương 9



Tính yêu vượt thời gian_Oa, vui quá!_Sandy reo lên_Chị Sandy, đi tăng hai thui _Rey gọi Sandy_Tăng hai á? Ở đâu? Mấy người quậy chưa đủ à? _Mika ngao ngán_Ở nhà tui _Sandi cười tinh nghịch_hehe, lâu lắm mới qua nhà chị Sandy nhỉ? Phải quậy mới được _Jey cười_Hehe, thoải mái đi _Sandy nháy mắtThế là cả lũ 6 đứa với Tứ Quỷ vi vu về nhà Sandy quậy tiếp tăng hai. Tiếng cười đừa rôm rả lan ra khắp cả phố phường…2 chiếc limou đen đỗ trước cánh cổng sơn đen to đùng. Cả lũ bước xuống nói chuyện , cười đùa vui vẻ làm ầm ỹ cả 1 khu phố đang lặng lẽ ngủ yên trong đêm tối…_Ê! Sandy dậy mở cửa mau lên đi _Kyu Min gọi_Trời nhìn kìa còn nhỏ này ngủ ngon lành trên vai Leo mới nản chứ _Mika cốc đầu Sandy_Um… Leo ra mở cửa đi _Sandy mắt vẫn nhắm, miệng vẫn nói_Dạ, Chị Mika đỡ chị Sandy giùm em với _Leo đặt Sandy sang bên Mika bước vào mở cửa_Ớ, Leo k lấy chìa khóa à?Sandy cậu để chìa khóa ở đâu vậy? _Kyu Min nói_Em cần chìa khóa mà _Leo cười rút chìa khóa từ túi raCổng mở, trước mặt mọi người hiện ra là 1 căn nhà màu rêu được bố trí theo phong cách cổ kính. Cánh cổng mở ra, mọi người bước vào trong, bóng điện dẫn tới lối vào nhà, và bóng điện ở sung quanh vườn được tự động bật sáng làm mọi người k khỏi ngạc nhiên khi trước mặt họ hiện ra là cả 1 khu vườn rộng thênh thang được bầy biện toàn cây cảnh và những tảng đá lớn hình thù bắt mắt được chiếu sáng rực rỡ.Bước vào nhà là phòng khách với 1 k gian rộng dãi, thoáng đạt chàn ngập k khí của thiên nhiên nhưng đầy cổ kính khi tất cả mọi thứ vậy liệu chủ yếu trong nhà đều được lát gỗ: đèn chùm vàng soi sáng cho căn phòng trông ấm cũng hơn, bộ bàn ghế to đùng được làm bằng gỗ đặt giữa gian phòng ngay dưới bộ đèn chùm, màn hình tivi tinh thể lỏng to bằng nửa bức tường được đặt ở giữa 2 chiếc lục bình to vĩ đại , bên cạnh cửa sổ là 1 cây xi to đang uốn lượn, đối diện là 1 bể cá với 1 con hắc long đang bơi lượn cùng con thanh long vẩy bóng loáng,….._Căn nhà này mang nét cổ kính ghê _ Kyu Min nhìn k chớp mắt_Chậc, toàn độ xin nhỉ _Kevin tặc lưỡi_Hehe, mọi người ngồi đi. Leo vào trong bếp lấy ly, đồ nhắm, rượi bia ra đây đi _Sandy toe toét (Chẳng biết được nàng này tỉnh ngủ từ lúc nào nữa ==.)_Dạ _Leo đi vào trong_Này, tui thấy có 1 điều lạ, cho thắc mắc tí được không? _Ren hỏi Sandy_Chi cơ? _Sandy cười_Này, sao Leo nó lại cầm chìa khóa nhà cậu, đồ trong nhà Leo cùng biết luôn vậy? _Ren hỏi_Ủa, có gì lạ đâu, Leo nó sống ở đây mà _Sandy trả lời thản nhiên_Ở cùng á? _Kyu Min, Mika, Ren, Koon Ham, Kevin hết sức ngạc nhiên_Ủa, có gì lạ đâu mà mấy anh chị ngạc nhiên giữ vậy? _Rey nói_Phái đó, từ trước đã vậy rồi mà _Key nói thêm_Um, trước 3 tụi em cũng ở cùng với chị Sandy mà _Jey cười_À! Tui hiểu vì sao mà Tứ Quỷ lại yêu Sandy thế rồi _Ren nở 1 nụ cười đầy ẩn ý_Nhưng 1 nam 1 nữ ở chung nhà thì….._Kevin nói_Có cho tiền thằng Leo nó cũng k giám đâu ạ _3 thằng Key, Rey, Jey nói chắc như đinh đóng cột_Why? _Kyu Min hỏi_Vì còn tụi em mà _Jey cười_Mấy người suy nghĩ vớ vỉn quá, rảnh giữ vậy sao mà mang truyện của tui ra buôn zị? _Sandy ngăn mặt_Vui mà ! _Koon Ham nói, mỉn cười_A! Anh Koon Ham sao lại vào hùa với mấy người đó chêu em vậy chư? _Sandy nhăn mặt_Haha, vui mà Sandy, anh cũng muốn nghe chuyện của Sandy mà _Koon Ham xoa đầu Sandy_Ớ! _ Leo,Key, Rey, Jey ngớ người nhìn Koon Ham với Sandy_Sao vậy? _Kevin hỏi_Aha, dạ k có gì ạ. Anh Koon Ham siêu thật đó _Jey cười_Siêu gì cơ? _Koon Ham hỏi_Hihi _Jey cười k nói gì cả_Thôi nào mọi người, cạn ly nào_Sandy nâng lyCả lũ ăn uống nó nê, quậy phá tưng bừng gian phòng khách nhà Sandy. Trong đêm, tiếng cười đùa của chúng nó phá tan không khí ảm đạm, bầu trời đêm vang lên những tiếng cười reo khúc khích, trăng cũng như sáng hơn để chung vui với chúng nó,….._Hehe, hum nay vui quá _Sandy cười tít mắt_Nè, uống vừa thui, say giờ _Mika nhắc Sandy_ Yên tâm, tui còn uống được nữa mà _Sandy cười toe toét_Này, hay giờ chơi trò gì đi, uống hoài cũng chán à …._Kyu Min nói_Ờ phải, nghĩ trò gì đi _Sandy ủng hộ_Vậy chơi trò nói thật thì sao ạ? _Leo lên tiếng_Nói thật ? _Sandy nhìn leo_Phải ạ, trai rượu này quay vào ai thì người đấy phải trả lời 1 câu hỏi và uống 1 ly rượu của người đã quay _Leo cười_Ồ! Hay đó, duyệt _Sandy hưởng ứng_Được đấy, chơi luôn _Kyu Min hào hứng_Chà chà lại có truyện vui đây _ Koon Ham cười_Lũ này quậy quá _Mika lắc đầu_Hehe, bắt đầu thôi, ai chơi trước đây? _Jey cầm trai uýt-ki đã hết hỏi_Để em _Key lên tiếng_Này _Jey đưa trai co KeyKey quay , cái trai quay mấy vòng treeb mặt bàn rồi dừng lại chĩa thẳng đầu trai về phía Sandy_Ớ, tui sao? _Sandy chỉ vào mình_Hehe, hay quá. Em hỏi nhé, đơn giản ý mà, là: Ở đây chị yêu ai nhắt, phải là boy nha _Key cười đầy ẩn ý_Thằng hâm, hỏi câu nghu vậy? Chị Sandy trả lời sao? Chị ế làm gì biết iu chớ _Rey đấm thằng bạn_Biết được ý _Key cườiSandy uống ực 1 hơi hết ly rượu , mắt đưa nhìn mọi người 1 hồi rồi bước tới phía bên Koon Ham , nở 1 nụ cười tươi nhưng đầy toe toét làm mấy đứa cứ trố mắt ra nghĩ rằng Sandy chọn Koon Ham, còn Koon Ham cũng hơi bất ngờ . Nhóc Key nhà ta đang kí hửng đắc trí vì mình đoán đúng, cả lũ Rey, Jet và Leo cũng k khỏi ngạc nhiên dù có đoán trước là vậy,….Nhưng ngược với tất cả suy đoán của mọi người, bước chân Sandy hơi loạng choạng chút nhưng Sandy đã tiến lại gần và ôm trầm lấy Key, Rey, Jey và Leo nói_Yêu Leo, Key, Rey, Jey nhất4 thằng đần mặt, ngớ người trước hành động của chị hai Sandy_Hehe, được chưa? _Sandy cười tít mắt_Sandy tham quá, ai cho iu 4 người liền vậy chớ? _Kyu Min phản đối_K, được mà ạ ! _4 thằng nhóc dùng nói_Thấy chưa, giờ tới lượt tui _Sandy xoay cái traiCái trai xoay xoay trong sự hồi hộp của mọi người và đã dừng lại khi tới trỗ Kevin_hô, Kevin sao? _Ren cườiNguồn: Truyen186.Com_Chị Snady hỏi đi _Reu dục_Ờ, hỏi gì giờ ta? A!Này sao mi “dê” thế? _Sandy cười toe toét_ “Dê”, ahahahaha _Koon Ham cười lớn_Hay, hay đó Sandy _Ren cũng k nhịn nổi cười_Im, con nhỏ kia, muốn chết à? _Kevin giận đỏ cả mặt_Hô, lạ nhỉ, đâu ai cấm tui k được hỏi vậy đâu _Sandy lè lưỡi chêu ngươi Kevin_Thôi , mau trả lời đi Kevin _Koon Ham vỗ vai Kevin mà cứ phải nhịn cười_Hừ, ờ thì…._Kevin ấp úng_Sao? _Sandy nhìn Kevin_Thì thích thế. Mà tui có yêu mấy con nhỏ đó đâu, tụi nó tự nguyện đó chứ, được chưa? Giờ tới lượt tui _Hắn nói 1 lèo_Xì, gì thì gì mi vẫn là con “dê”_Sandy hất mặt quay đi_Tin ta giết cô bây giờ k? _Kevin tức tối_Thôi thôi Kevin quay đi _Koon Ham dụcKevin quay, chớ chêu thay là Kevin quay mạnh thế mà k hiểu sao lại chúng vào Sandy mới tài chứ…_Chà chà, có duyên mệnh gì sao? _Ren cười_Vớ Vẩn _Kevin với Sandy đồng thanh_Mún gì? Hỏi đi _Sandy hất mặt_Đơn giản thôi, tui muốn biết về gia thế của cô _Kevin nở nụ cười nửa miệng_Anh Kevin _Leo nhìn Kevin_Truyện này…._Jey ngập ngừng_Ơ, 2 đứa này, anh hỏi 2 đứa mày đâu _Kevin cười đầy ẩn ýSandy im lặng 1 lúc rồi nói:_Được, tui trả lời _Sandy cười_Chị Sandy _Leo nhìn lo lắng_Trả lời đi, tụi này cũng mún biết gia thế của Sandy à _Mika nói_Rùi, gia đình tui có 11 ba, 1 mẹ, 1 em gái , 1 anh trai, 1 con cún, 1 con mèo, 1 con hổ và 4 đứa em trai là Tứ Quỷ đây _Sandy chìa ngón tay ra đếm_Hả? 11 ba? _Cả lũ trố mắt ra nhìn_Mẹ Sandy…._Kyu Min nhìn Sandy_Ngốc, vớ vỉn, k phải. 1 ba ruột và 10 ba nuôi _Sandy giải thích_Lắm ba nuôi thê? _Mika hỏi_Hehe, bít sao. Tại mấy người đó cứ mún nhận tui làm con nuôi k à _Sandy cười tinh nghịch_Không được, đây đâu phải câu trả lời. Cô phải nói rõ ra chứ! _Kevin phản đối_Thế chớ mi muốn thế nào? Ai kêu mi k nói rõ. Ngu _Sandy vênh mặt chêu ngươi Kevin_Xì, cô có gì mà phải dấu tụi này chứ hả? _Kevin nheo mắt nhìn Sandy_Xì, rảnh đâu mà dấu. Ai bảo mi ngu, ráng chịu đi _Sandy hất mắt_Thoai, giờ tới lượt chị Sandy, quay đi _Leo dục, chuyển hướng chú ý của mọi người_Được, xem ta quay đây _Sandy sắn tay áoSandy quay 1 cái mà làm cho cái trai quay tít thò lò mãi mới dừng lại….Đầu trai dừng lại và chĩa thẳng về phía Kyu Min mặt đang đần thúi ra k ngờ lại dính ngay phải mình…_Hehe, em Kyu Min sao? _Sandy nở nụ cười nham hiểm_Trời, Sandy nhẹ tay thui nha _Kyu Min nhìn Sandy chăn trối_Ừ, đơn giản thui ý mà. Kể cho tụi này nghe coi mối tình đầu của nàng đi _Sandy cười đắc trí_Hả? _Mặt Sandy méo sệch_Hô! Hay quá _Ren cười_Nào, nhanh kể lẹ đi _Sandy rối rít dục_Rùi mà…..bình tĩnh _ Kyu min đỏ mặt_Mối tình đầu cảu tui là năm tui học mẫu giáo. Khi đó chẳng ai thèm chơi, chẳng ai thèm nói chuyện với tui cả, tui buồn lắm cứ lủi thủi chơi 1 mình thôi.Và rồi bạn ý là người duy nhất lại chơi với tui; k nhớ rõ lắm chỉ nhớ bạn ý có mái tóc nâu, nước da khá trắng và nụ cười hiền lắm.Tính tui thì nghích ngợm nên hay gây họa lắm nên chẳng ít lần bạn ấy bị liên tụy tới mức là bạn ấy xẽ ghét tui mất thế mà bạn ấy vẫn chơi với tui, luôn mỉn cười với tui hết sực nhẹ nhàng à. Đối với tui bạn ấy là 1 người con trai tuyệt vời à _Kyu Min từ từ kể lại_Thế giờ thì con yêu người ta k? _Sandy hỏi, mắt long lanh_Um, với Kyu Min ngườ đó qua trọng lắm. Kyu Min muốn tìm người đó để giải thích và xin lỗi _Kyu Min nở 1 nụ cười hiền_Chậc, lãng mợn quá nhở? _Sandy nói, cố nhịn cười_Hì hì _Kyu Min cười_Ngốc, bị con nhỏ Sandy nó lừa mà k hay _Mika mắng Kyu Min_Hả? …….-Kyu Min đần mặt ra 1 lúc_A….A……….A…….Đồ đểu, hỏi 2 câu liền nhá , Sandy ăn gian wa’ _Kyu Min hét lên_Haha, ai kêu trả lời đâu à _Sandy cười toe toét_Ngốc _Mika nói_Đứng lại, tui giết cậu _Kyu Min rợt Snady khắp nhàSandy và Kyu Min đuổi nhau loạn xì ngậu cả lên làm cả lũ cười nghiêng cười ngả. Mãi cho đến lúc Sandy chịu thua Kyu Min và chị uýnh cho bầm rập tới thôi. Cũng lúc đó có 1 người đang suy tư gì đó chẳng để ý còn 1 người đang cố dấu đi khuôn mặt đỏ lựng vì xấu hổ nhưng sen lẫn niềm vui của mình….Mọi người trò truyện, đùa nhau cho tới gần sáng mới lăn ra ngủ tất cả ở phòng khách . Chăn, đệm, gối,…. Từ phòng Sandy được na hết xuống phòng khách để ngủ chứ chẳng đứa nào nhất là 3 đứa con gái k ai chịu vào phòng ngủ cả chỉ với 1 lý do là “Lười lắm” rồi khò khò lun. Sandy ngủ mà cứ như công chúa khi được 4 đứa em chăm cho từng tí 1 , nào là chăn gối ntn để nó ngủ dễ, để ấm, để k bị nhiễm lạnh,….làm 3 thèng anh ngồi nhìn mà nản luôn. Tuy vậy nên Kyu Min, Mika cũng được ké chăn , gối với Sandy luôn,…..************11H TRƯA TẠI NHÀ SANDYTại vườn sau nhà Sandy_Oa! K khí trong lành ghê _Kyu Min bước ra, hít 1 hơi thật dài đầy thoải mái_Kyu Min _Koon Ham bước tới_Ớ! Koon Ham dậy rồi à? _Kyu Min hơi ngạc nhiên_Ừ, dậy lâu rồi, đang tính đi dạo. Kyu Min có muốn cùng đi k? Vườn nhà Sandy có nhiều thứ hay lắm _Koon Ham cười_Ơ,… truyện này _Kyu Min hơi ngập ngừng_Đi đi,tui cũng có truyện muốn nói với Kyu Min _Koon Ham cười hiền_Um, cũng được… _Kyu Min cườiKyu Mín và Koon Ham đi dạo quanh khu vườn nhà Sandy. Đây là 1 khu vườn rộng được bao sung quanh căn nhà.Vườn cây được chia làm 4 khoảng k gian khác nhau: Vườn cảnh và đá lớn(ở trước nhà); vườn hoa, vườn cây ăn quả và vườn phong lan quý. Mỗi mảnh vườn khác nhau nhưng ở đó lại được đặt xen kẽ rất nhiều chậu cây cảnh quý….Cũng lúc đó , Sandy cũng bị đánh thức dậy bởi ánh nắng của mặt trời từ bên ngoài chiếu thẳng vào mắt mình. Ngồi dậy, nhắn mặt, dụi dụi mắt , vươn vai và sau 1 hồi khó nhọc Sandy cũng bước ra khỏi đống chăn gối hỗn độn đó. Nhìn ngang, nhìn dọc thì vẫn thấy mọi người đang nằm ngủ, nhẹ nhàng bước ra ngoài, Sandy ra ngoài vườn hít thở k khí 1 chút để suy tan đi mùi rượu đang bám quanh người mình từ hôm qua khiến cô cảm thấy đau đầuVô tình, chính Sandy lại là người chứng kiến tất cả mọi truyện giữa Kyu Min và Sandy lúc đó…._Kyu Min này _Koon Ham gọi_Hử? _Kyu Min quay lại nở 1 nụ cười tươi_Ngày xưa, năm 5 tuổi Kyu Min học trường mẫu giái “ Lovely Children” phải k? _Koon Ham cười_Ơ! Sao?..
.._Kyu Min sững người_Hì, vậy đúng rồi; Kyu Min học lớp mẫu giáo “ hoa hướng dương H1” phải k? _Koon Ham cười hiền_Sao…sao cậu lại biết những chuyện này. Cậu là ai vậy ? _Kyu Min hết sực ngạc nhiên_Công chúa _Koon Ham quỳ xuống hôn nhẹ lên bàn tay thon dài của Kyu Min_Công….. _Kyu Min ấp úng_Ngày xưa, tui vẫn thường gọi cậu như vậy mà. Chắc Kyu Min còn nhớ phải k?Tui vẫn luôn đi tìm cậu “ công chúa” ạ _Koon Ham mỉm cườiNhưng lời nói, những hành động của Koon Ham làm cho Kyu Min thấy như quá khứ đang kéo nàng trở lại hồi bé tí. Ký ức về cậu bé đó như hiện y nguyên trước mặt cô: ánh mắt, nụ cười, khuôn mặt, dáng người,…của người đó giờ đã hiện lên rất rõ trước mặt Kyu Min và khuôn mặt đó giống với ai đó….Giật mình, Kyu Min kéo mình quay lại hiện tại và bỗng Kyu Min nhận ra rằng người con tải đang đứng trước mặt mình giống ý hệt cậu bé ngày xưa đó dù dáng người đã thay đổi vì chiều cao, dù nước da hơi rám nắng nhưng nụ cười đó, khuôn mặt đó và đặc biệt là ánh mắt đó nhìn cô chẳng hề thay đổi, vẫn dịu dàng như ngày nào,….._Choi….Choi Koon Ham……._Giọng nói Kyu Min run run_Ngay từ lần gặp đầu tiên ở Nhật tui đã nhận ra Kyu Min. Tui luôn băn khoăn k biết có nên nói với Kyu Min k vì tui sợ rằng em đã quyên mấy “cậu bé Koon Ham” ngày xưa rồi. Nhưng truyện hôm qua đã khiến tui suy nghĩ rằng nên nói cho em biết để mình sau này xẽ k hối hận_Koon Ham nắm lấy tay Kyu Min_Tui,… tui…._Nước mắt Kyu Min khẽ chào ra_Koon Ham k biết nói điều này có đúng hay k, có thể là sai lầm nhưng tui cũng k muốn mất Kyu Min lần nữa nên Kyu Min à, hãy làm bạn gái tui nha _Koon Ham nhìn vào mắt Kyu Min âu yếm_Ơ! Truyện này….Kyu Min xin lỗi vì ngày ấy k nói gì mà lại bỏ đi mất cũng do gia đình Kyu Min có truyện nhưng còn truyện đó…..hãy cho tui thời gian….tui…._Kyu Min ấp úng, khuôn mặt đỏ ửng_Tui hiểu. Tui xẽ đợi câu trả lời của Kyu Min khi em suy nghĩ kĩ nhé. Còn giờ tui muốn tui và em lại là 2 người bạn thân như ngày xưa, được chứ? _Koon Ham nở 1 nụ cười hiền_Um…. _Kyu Min gật đầuVà 2 người lặng lẽ đi cùng nhau nói truyên vui vẻ như xưa và dường như khoảng cách vô hình giữa Kyu Min và Koon Ham lúc mới gặp nhau ở nhật k còn nữa chỉ còn lại 1 tình cảm đặc biệt giữa cả 2Lúc ấy, người đứng chứng kiến tất cả từ đầu đến cuối câu chuyện vẫn bần thần đứng đó bất động dù Kyu Mìn và Koon Ham đã đi mất ._Này _Kevin gọi SandySandy vẫn k trả lời_Này, tui gọi cô đó _Kevin kéo vai SandyVà hình ảnh hiện ra trước mắt Kevin là khuôn mặt đẫm nước mắt của Sandy khiến Kevin thực sự ngạc nhiên_Cô……._Kevin nhìn Sandy_Hả? Gì vậy? _Sandy hất tay Kevin ra, lùi lại_Cô…. Cô khóc hả? _Kevin chỉ vào mặt Sandy_Hả? _Sandy đưa tay lên mặt_Có truyện gì vậy? K nhẽ cô yêu Koon Ham sao? _Kevin nói( hắn cũng chứng kiến hết câu truyện từ đầu đến cuối mà)_K phải, vớ ai. Ai bảo tui khóc, k có _Sandy chạy lên tầng_Ê, này…._Kevin nói với théoSandy chạy lên tầng, vào phòng tắm , bấy giờ Sandy cũng mới giật mình khi thấy trc gương khuôn mặt mình lại đẫm nước mắt thế kia….Bật vòi, Sandy rửa chôi đi những giọt nước mắt còn đọng lại trong mặt mình bằng dòng nước mắt lạnh. Ngắm mình trong gương 1 lần nữa rồi Sandy đẩy cửa bước ra ngoài với 1 tâm trạng đầy trống rỗng….._Ổn rồi chứ? _Kevin đứng tựa ở của phòng từ lúc nào_Hở?........_Sandy sững người_Hở cái gì mà hở? Tui hỏi cô thấy ổn chưa đó, sao như người mất hồn vậy? _Kevin nhăn mặt_Ặc, liên quan gì. Đi ra ngoài mau, ai cho vào phòng tui, ra mau lên, đi ra _Sandy hét lên_Này, tui quan tâm cô k cảm ơn mà đuổi tui thế hả? _Kevin gắt_Xì, ai cần, ra mau _Sandy đuổi Kevin ra đóng cửa cái “Rầm”