Siêu Cấp Binh Vương

Chương 775: Chuyện Cũ Như Khói (1)



Biểu lộ của lão gia tử rõ ràng có chút đình trệ, vừa rồi ông ấy còn có chút không dám tin tưởng, bởi vì căn cứ vào tư liệu mà Đoạn Hạo sưu tập được, thì Diệp Chính Nhiên cùng An Tư chỉ có một đứa con gái, không có con trai. Ông ấy cũng có chút không nghĩ ra vì cái gì kết quả test DNA lại ghi Diệp Khiêm là người Diệp gia, bây giờ xem như đã có lời giải thích hợp lý. Diệp Khiêm là con trai của Diệp Chính Nhiên cùng Đường Thục Nghiên, là đứa cháu trai đã mất tích hơn hai mươi năm.

Sắc mặt của An Tư rõ ràng lộ ra một tia khẩn trương, cuống quít nói: “Nói bậy, Diệp Khiêm là con của tôi cùng Chính Nhiên, như thế nào lại là con của bà ấy. Hừ, tôi xem như đã biết rõ Diệp gia các người rồi, như thế nào? Muốn ly gián mẹ con chúng tôi sao, muốn chia rẽ mẹ con chúng tôi sao?”.

Hiện tại Diệp Khiêm xem như đã minh bạch, vì cái gì cảm giác mà hắn đối với An Tư khác xa khi đối với Đường Thục Nghiên rồi, bởi vì An Tư không phải là mẹ của hắn. Bất quá, Diệp Khiêm lại không rõ, vì cái gì An Tư lại đối với chuyện của hắn biết rõ ràng đến vậy, xem ra hết thảy đều nằm trong kế hoạch của An Tư ah. Từ lúc gặp được Diệp Văn ở nhà hàng, An Tư đã biết rõ hắn là con trai của Đường Thục Nghiên.

“Đây là kết quả test DNA, nếu như mọi người không tin thì có thể đi test DNA lần nữa.” Diệp Chính Phong nói.

Ánh mắt của lão gia tử trở nên có chút âm trầm, sâm lãnh nhìn An Tư, lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Cô thật là âm hiểm a, hiện tại chứng cớ đã bày ở trước mặt, cô còn có lời gì để nói?”.

“Tôi không có gì để nói.” An Tư nói, “Diệp Khiêm là con của tôi cùng Chính Nhiên, ai cũng không có cách nào cải biến sự thật này. Cái gì mà kết quả test DNA, rõ ràng là do Diệp gia các người đang đùa nghịch thủ đoạn, tôi không tin. Các ông đã không muốn thừa nhận, vậy được, mẹ con chúng tôi sẽ lập tức rời khỏi Diệp gia. Tiểu Khiêm, chúng ta đi!”

“Cô dám!” Lão gia tử lên tiếng quát mắng, nói, “Không có mệnh lệnh của tôi, thì bất cứ ai cũng đừng nghĩ có thể rời đi.”

Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, nhìn về phía An Tư, nói: “Tôi không biết hai mươi năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng xin bà hãy nói cho tôi biết, đây có phải thật là như vậy hay không? Tôi có phải là con của bà hay không?”.

“Ngay cả con mà cũng hoài nghi mẹ sao? Con cho rằng hiện tại con đã leo lên Diệp gia quyền thế rồi, liền có thể không để mẹ vào mắt sao?” An Tư nói, “Nếu như con không phải là con của mẹ, thì mẹ làm sao biết những chuyện của con rõ ràng như vậy? Mẹ như thế nào lại biết trên người con có vết bớt như vậy? Con cũng đã quên rồi sao, nếu như không nhờ mẹ, thì con làm sao học được cổ võ thuật? Hừ, con thật sự khiến cho mẹ thất vọng rồi.” An Tư biểu lộ có chút đau lòng, lộ ra giống như phi thường khổ sở.

Diệp Khiêm cũng có chút không biết nên làm như thế nào rồi. Nếu như hắn không phải là con của bà ấy, thì bà ấy tại sao lại biết rõ trên người hắn có vết bớt hình kiếm như vậy? Nếu như nói, An Tư dạy hắn cổ võ thuật là vì muốn lợi dụng hắn trả thù Diệp gia, thế nhưng mà vết bớt hình kiếm này phải nói như thế nào đây?

Biểu lộ của Đường Thục Nghiên phi thường phức tạp, có chút kích động, cũng có chút áy náy, nhìn Diệp Khiêm, nói: “Con thật là tiểu Khiêm? Là con của mẹ? Nhanh, đem cánh tay của con cho mẹ xem một chút.” Đường Thục Nghiên vừa nói vừa đi đến trước mặt Diệp Khiêm, cuống quít kéo cánh tay Diệp Khiêm, muốn mở y phục của Diệp Khiêm ra.

Diệp Khiêm khẽ dùng lực một chút, ngăn cản Đường Thục Nghiên tiếp tục. Đường Thục Nghiên hiểu rõ tâm tình của Diệp Khiêm, cuống quít nói: “Trên cánh tay của con có phải có một vết bớt hình kiếm đúng không?”. Diệp Khiêm một hồi ngạc nhiên, Đường Thục Nghiên vậy mà cũng có thể nói ra chuyện này, không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Đường Thục Nghiên, tùy ý để bà nhấc lên y phục của mình, quả nhiên, vết bớt hình kiếm hiện ra rõ ràng ở trước mặt mọi người. Đường Thục Nghiên lập tức kích động giơ tay ôm lấy Diệp Khiêm, nói: “Con là tiểu Khiêm, con là con của mẹ, là con của mẹ a.”

“Tôi không biết bà từ nơi nào biết rõ vết bớt hình kiếm này, bất quá, chỉ bằng điểm này thì bà đã muốn nói bà là mẹ của tiểu Khiêm sao? Hừ, bà thật sự ngoan độc a, các người nhất định là đã thông đồng với nhau, muốn phân tán mẹ con chúng tôi sao?” An Tư phẫn nộ nói.

“An tiểu thư, chuyện năm đó tôi biết là tôi có lỗi với bà. Nhiều năm như vậy, bà quả thật là đã chịu khổ rồi, thế nhưng mà bà cũng hại cho mẹ con chúng tôi phân tán hơn hai mươi năm, tất cả oán hận cũng nên xóa bỏ a? Hôm nay bà mang tiểu Khiêm đưa đến Diệp gia, tôi rất cảm tạ bà, vì cái gì bà lại không thành toàn cho mẹ con chúng tôi? Bà hãy nói thật ra a.” Đường Thục Nghiên có chút cầu khẩn nói.

Hai mươi mấy năm trước, Diệp Chính Nhiên vốn cùng An Tư chính là một đôi tình lữ, thế nhưng mà, bởi vì xuất thân của An Tư không tốt, cho nên lão gia tử không đồng ý cho bọn họ lui tới. Về sau, lão gia tử làm chủ, để cho Diệp Chính Nhiên cưới con gái của môn chủ Thục trung Đường Môn là Đường Thục Nghiên. Đây có thể nói là cường cường liên hợp, giúp cũng cố địa vị của Diệp gia trong chốn giang hồ.

Lúc ấy Đường Thục Nghiên cũng không biết Diệp Chính Nhiên còn có một tình nhân chính là An Tư, bởi vậy mới không có phản đối chuyện liên hôn này. Sau khi gả cho Diệp Chính Nhiên, Diệp Chính Nhiên lại đối với bà hờ hững, cơ hồ là ngay cả đụng cũng không thèm đụng vào bà dù chỉ một chút. Về sau, Đường Thục Nghiên cũng biết chuyện của Diệp Chính Nhiên cùng An Tư, bà cảm giác mình cũng có chút lỗi đối với An Tư, đối với An Tư tràn đầy áy náy, bất quá, lúc này bà đã thực sự yêu Diệp Chính Nhiên rồi. Mọi người khi yêu đều rất ích kỷ, không có bất kỳ một cô gái nào vô tư hào phóng hết. Tuy Đường Thục Nghiên không có phản đối chuyện Diệp Chính Nhiên cùng An Tư tiếp tục lui tới, nhưng lại không có cùng hắn ly hôn.

Cái gọi là "Có công mài sắt, có ngày nên kim". Những chuyện mà Đường Thục Nghiên làm, cuối cùng đã cảm động Diệp Chính Nhiên. Diệp Chính Nhiên vì vậy mới cùng An Tư nói lời chia tay, quyết định sống bên cạnh Đường Thục Nghiên. Bất quá, An Tư lại không cam lòng, đối với Đường Thục Nghiên tràn đầy căm hận, đối với người của Diệp gia cũng tràn đầy căm hận.

Về sau, Diệp Chính Nhiên cùng Đường Thục Nghiên sinh hạ một đứa con trai, Diệp Chính Nhiên đặt tên cho nó là Diệp Khiêm. Thế nhưng mà, An Tư lại vẫn chưa muốn từ bỏ Diệp Chính Nhiên. Có thể là do Diệp Chính Nhiên không quả quyết, cuối cùng vẫn bị An Tư thuyết phục, cùng bà sinh hạ một đứa con gái. Có thể là do Diệp Chính Nhiên không quyết đoán a, đã khiến cho hai người phụ nữ mà hắn thương yêu đều có cuộc sống không tốt a.

Cuối cùng tuy Diệp Chính Nhiên đã lựa chọn cùng An Tư nói lời chia tay, nhưng lại khiến cho An Tư bị tổn thương càng sâu rồi, An Tư cũng một mực cố chấp cho rằng nếu như không có Đường Thục Nghiên, thì Diệp Chính Nhiên tuyệt đối sẽ không cùng bà nói lời chia tay. Bà cho rằng sở dĩ Diệp Chính Nhiên chia tay bà, hoàn toàn là vì người Diệp gia cùng Đường Thục Nghiên đối với hắn bức bách.

Phó Thập Tam, một người du tẩu giữa chính tà, ở trong quan niệm của hắn, cho tới bây giờ sẽ không có ai đúng ai sai. Chỉ cần là chuyện mà hắn muốn làm, thì nhất định sẽ đi làm, chưa bao giờ quản đúng sai là gì. Bất quá, đối mặt với trái phải rõ ràng, thì hắn vẫn biết rõ vị trí của mình.

Hắn một mực yêu lấy An Tư, thế nhưng mà trong trái tim của An Tư chỉ có Diệp Chính Nhiên mà thôi. Nhìn thấy An Tư vì Diệp Chính Nhiên trở nên tiều tụy như vậy, khiến cho hắn đau lòng không thôi, thế nhưng mà vô luận hắn có cố gắng đi che chở An Tư như thế nào, thì An Tư vẫn không chút động tâm. Đối với Diệp Chính Nhiên, Phó Thập Tam càng là tràn đầy phẫn nộ. Vì An Tư, hắn đã chạy tới khiêu chiến Diệp Chính Nhiên, nhưng lúc đó Diệp Chính Nhiên bởi vì luyện võ khiến cho thân thể bị thương, không cách nào ứng chiến. Phó Thập Tam lại tưởng rằng Diệp Chính Nhiên cố ý trốn tránh, không muốn đánh với hắn một trận. Phó Thập Tam là một người tự ngạo, chỉ bằng chuyện hắn dám đi khiêu chiến Diệp Chính Nhiên, người được gọi là đệ nhất nhân Diệp gia, người đã đánh bại vô số cao thủ giang hồ thì đã có thể thấy được rồi. Dưới sự phẫn nộ, Phó Thập Tam liền giết hơn mười người Diệp gia, ngay cả Đường Thục Nghiên cũng bị hắn đánh trọng thương, sau đó cướp đi Diệp Khiêm.

Nếu như khi đó Diệp Chính Hùng chịu ra mặt thì cũng sẽ không có kết quả như vậy rồi, tuy hắn không nhất định là đối thủ của Phó Thập Tam, nhưng tối thiểu hắn có thể kéo dài thời gian, sẽ không để cho Phó Thập Tam cướp đi Diệp Khiêm. Rơi vào đường cùng, Diệp Chính Nhiên đành phải kéo lấy tấm thân bị thương đi ra ứng chiến.

Hai người đánh trọn vẹn ba ngày ba đêm, cho tới hôm nay, trận chiến ấy vẫn là chuyện mà người giang hồ thường nói say sưa. Phó Thập Tam đã mất mạng ở trong trận chiến đó, mà Diệp Chính Nhiên thì cũng bị trọng thương, một tháng sau, thì bỏ mình. Hai cao thủ đại danh đỉnh đỉnh trong chốn giang hồ, trước sau qua đời, đối với thế giới cổ võ giả có thể xem là một tổn thất rất lớn. Đối với Diệp gia, càng là tổn thất nghiêm trọng.

Bởi vì Phó Thập Tam đột nhiên qua đời, cho nên tung tích của Diệp Khiêm cũng không có người nào biết. Về sau Diệp gia đã dùng hết mọi biện pháp, nhưng vẫn không có bất cứ tin tức gì của Diệp Khiêm. Huống hồ, Diệp Khiêm khi đó còn nhỏ tuổi, cho nên cũng không biết đường về nhà. Hơn nữa Diệp Chính Hùng cũng không muốn Diệp Khiêm trở về, bởi vì hắn hi vọng con của hắn sẽ kế thừa vị trí gia chủ Diệp gia, cho nên hắn cũng không có dụng tâm tìm kiếm Diệp Khiêm.

Diệp Chính Nhiên thường nói chuyện của Diệp Khiêm cho An Tư nghe, trong lời nói thường xuyên lộ ra bộ dáng tươi cười hết sức vui mừng, chuyện này khiến cho An Tư rất phẫn nộ, bà cùng Diệp Chính Nhiên cũng có một đứa con gái, thế nhưng mà Diệp Chính Nhiên nhưng lại rất ít khi nhắc tới Diệp Văn. Diệp Chính Nhiên cũng nói cho An Tư biết chuyện vết bớt hình kiếm ở trên người Diệp Khiêm. Chuyện này, An Tư một mực ghi nhớ ở trong lòng.

Từ lần trước tại nhà hàng sau khi Diệp Văn nói với An Tư là đã gặp Diệp Khiêm, An Tư trong lúc giật mình nhớ tới, Diệp Khiêm rất có thể là đứa bé lúc trước bị Phó Thập Tam ôm ra từ Diệp gia, vì vậy một ý niệm đáng sợ trong đầu liền nảy mầm. Dùng Diệp Khiêm để đối phó người Diệp gia, đây hẳn là là một chuyện đáng để cho người ta vui vẻ a, đặc biệt là lúc nhìn thấy Diệp Khiêm cùng Đường Thục Nghiên đối chiến, nhìn thấy một người trong bọn họ chết đi, chuyện này sẽ khiến cho An Tư hả hê trong lòng.

Chỉ là, An Tư lại không ngờ rằng, Diệp Chính Phong vậy mà lại đi test DNA của Diệp Khiêm cùng Đường Thục Nghiên, chuyện này làm cho bà có chút trở tay không kịp. Theo lý thuyết, người của Diệp gia vô luận dùng của DNA của ai cùng Diệp Khiêm làm đối chiếu thì bà cũng không sợ, thế nhưng mà hôm nay lại dùng DNA của Đường Thục Nghiên để làm đối chiếu, khiến cho bà không thể không sợ hãi.

Biểu lộ của An Tư không ngừng biến ảo lấy, lạnh lùng nói: “Đường Thục Nghiên, năm đó nếu như không phải là bà, thì tôi cùng Chính Nhiên làm sao có thể chia tay? Bà cướp đi Chính Nhiên thì thôi, bây giờ lại muốn cướp đi con của tôi, bà quá vô sỉ rồi. Tôi nói cho bà biết, cho dù tôi có chết, thì tôi cũng sẽ không để cho các người thực hiện được.”