Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi

Chương 119: Mắt và răng nanh của ngươi phải làm thế nào?



Hắc lang ở trong lòng, đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt màu xanh lục không ngừng chớp, sau đó có một giọt thủy châu ấm áp không tụ chủ chảy xuống, thấm vào bộ lông của hắc lang.

Đây là lần đầu tiên, hắn thật sự cảm nhận được cái cảm giác được quan tâm, được thương tiếc.

Nữ nhân này, sau khi đã biết bí mật của hắn, vẫn quan tâm hắn, niềm kích động cùng vui sướng này khó có thể diễn tả bằng lời, trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ.

DD, cám ơn nàng—

Ba ngày rất nhanh cũng qua đi, BTN khôi phục lại dáng vẻ con người, nhưng đôi mắt màu lục cùng răng nanh sắc nhọn vẫn còn đó.

“Ngạo, mắt cùng răng nanh của ngươi phải làm thế nào?” TDD cùng BTN khi vừa trở lại phòng trong khách điếm, ngay lập tức cởi bỏ mũ cùng áo choàng ở trên người ra.

Để tránh dọa người ở trong khách điếm, chỉ có thể dùng mũ để che đi khuôn mặt, không để cho người khác thấy được đôi mắt màu lục của hắn.

“Duyệt, ta cần máu của xử nữ mới có thể hồi phục lại nguyên trạng.” BTN ngôi xuống, bất đắc dĩ nói.

TDD đột nhiên tỉnh ngộ, máu của xử nữ?

“Ngạo, ngươi sở dĩ làm Uyên ương hồ điệp,cũng là vì nguyên nhân này?” lời này không phải nghi vấn, mà là khẳng định.

Thảo nào BTN nói, sự trong sạch của mấy nữ tử đó không mất đi, hóa ra BTN chỉ muốn lấy máu của xử nữ. nhưng mà, bây giờ đi đâu tìm máu của xử nữ, lẽ nào lại muốn BTN làm uyên ương hồ điệp, làm hại nữ tử vô tội.

“Duyệt, e rằng ta lại phải đi làm uyên ương hồ điệp rồi.” BTN thần sắc phức tạp nhìn TDD.

“ngoài máu của xử nữ ra, thật sự không còn biện pháp nào khác sao?” TDD lo lắng muốn tìm giải pháp khác.

Nhưng BTN lắc đầu, chặt đứt hy vọng nhỏ bé trong lòng nàng.

Nếu có biện pháp khác, hắn đã sớm thoát khỏi sự khống chế của Trữ vương, cũng sẽ không có sự xuất hiện của uyên ương hồ điệp rồi.

Không biết qua bao lâu, trong đầu TDD kêu lên một tiếng, trong đầu nàng đã nảy ra một chủ ý.

“Duyệt, nàng đang cười cái gì?” BTN phát hiện ra nụ cười trên khuôn mặt nàng.

Chiều tồi, trên đại lộ, trên một nơi nhiều người qua lại đang dán một tờ cáo thị đơn giản, thu hút sự chú ý của người đi đường.

Trên đó viết rõ ràng hai chữ [ mua máu ] quần chúng nhìn thấy hai chữ này, đều thở ra một hơi, bán máu? Chả khác nào không muốn sống nữa.

E rằng vừa bán xong liền quy thiên a!

Suy rất nhiều người nghĩ như vậy, nhưng ở trước cổng của một khách điếm người xếp thành hàng dài, toàn là các cô nương, nhỏ nhất 5 tuổi, già nhất 60 tuổi đều có, mỗi người khắp mặt đều là vẻ lo lắng.

Mà các nàng lo lắng, hoàn toàn không phải vì sợ bán máu xong sẽ chết, mà là sợ bản thân sẽ không được chọn mua.

Bởi vì họ chỉ bán một chút máu, liền có thể kiếm được 1500 lượng bạc, bách tính bình thường, thu hoạch mọt năm cũng chỉ được 20 lượng, số tiền này thật quá hấp dẫn rồi.

1500 lượng bạc này, cho dù là muốn mạng của họ, họ cũng nguyện ý, nhưng là, chỉ chọn một người, sau đó chỉ chọn thêm 5 người dự bị, làm bọn họ đều lo lắng bản thân không kiếm được chỗ bạc này.

TDD nhìn chăm chú các cô nương trước mắt, cũng làm một danh sách điều tra thân thế, cuối cùng chọn ra 6 nữ tử, mà nữ tử hiện đang cần tiền, là một cô nương khoảng 25 tuổi, bởi vì gia đình có phụ thân mắc trọng bệnh nên rất cần tiền, cho nên TDD trực tiếp đem cơ hội ngày hôm nay tặng cho nàng, sau đó đưa nàng lên lầu 2.

Mà 5 nữ tử còn lại cũng lưu lại phương thức liên lạc, đợi tháng sau TDD chủ động tìm đến.

__Hồng Trần__