Sếp Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 32: Phim thực tế h+



“Mỗi lần ở cạnh tôi, em nhớ mặc màu đồ lót loại này nhé...” Hắn kéo mép quần ren trong suốt của cô, nhẹ nhàng đưa ngón tay vào giữa 2 cánh hoa tìm viên ngọc trai ở trong.

“Anh... thật không biết xấu hổ.” Cô ngượng chín người, không thể nói năng rõ ràng. Vào lúc này ngón trỏ và ngón cái của hắn đã kẹp lấy hạt ngọc của cô rồi day nhẹ nhàng, còn ngón giữa đưa vào lỗ nhỏ phía dưới thậm thụt ra vào.

“Ưm... Tay anh lạnh quá... “ Cô kẹp chặt chân lại. Mặc dù ngón tay của hắn không thể đi sâu vào hang hơn nữa nhưng lại linh hoạt luồn lách mang theo hơi lạnh khiến mọi cử động đều bị lột tả rõ ràng.

Hắn vui vẻ xoay tròn ngón tay như kim đồng hồ bên trong cô. Bức tường thịt kẹp chặt đến nỗi hắn không thể vặn nó đủ 360 ° được, cứ thế dưới tác động của tay hắn mà lỗ nhỏ ngập ngừng phun nước trái cây ra ngoài.

“Vì nó lạnh nên mới cần em giúp sưởi ấm... “ Hắn thở nặng nề, đôi môi lướt qua gò má trơn láng của cô, sau đó tìm đến cái miệng anh đào thơm tho. Lưỡi hắn vươn ra và cuốn lấy lưỡi mềm ngọt ngào của cô.

“Cái miệng nhỏ của em thật ấm áp. Cái miệng nhỏ ở phía trên cũng ấm như cái miệng nhỏ ở phía dưới. Thằng nhóc của tôi chỉ muốn được sưởi ấm ngay bây giờ. Nhưng vì tay tôi đã cắm vào cái miệng nhỏ phía dưới của em rồi nên em có thể dùng tay giúp nó của không?”

“Đừng... không được... “ Cô đỏ mặt với những lời nói nhảm của hắn lia lịa lắc đầu từ chối.

Hắn nhẹ nhàng dụ dỗ cô: “Ngoan, hãy giúp tôi, tôi sắp điên rồi.”

Hắn trực tiếp kéo lấy cây gậy hung dữ của mình ra khỏi quần và cầm nó ngay trước mặt cô: “Hãy nhìn xem nó thật đáng thương. Nó đã cô đơn nhiều ngày tháng rồi. Nếu nó bị hỏng vì nghẹn lậu, quãng đời còn lại của em sẽ phải làm sao...”

Lúc này, trông hắn không giống một chủ tịch công ty lớn chút nào, mà giống như một kẻ biến thái, nam chính trong phim AV. Y hệt thế!

Mỗi khi hắn ở bên cô, hắn như đang giải phóng bản thân trở về đúng với bản năng giống đực của mình, liên tục làm mới giới hạn tưởng tượng của cô về hắn.

Thật sự rất khó để làm điều này ở nơi công cộng. Nhưng cô cũng không muốn nhìn hắn tự làm điều đó, vì vậy chỉ có thể gật đầu nhận lời giúp hắn.

Một tay không thể ôm hết được cây gậy ấy, vì vậy cô phải dùng tới cả 2 tay để nắm lấy nó.

Trong cổ họng hắn phát ra tiếng nỉ non hài lòng lim dim cảm nhận bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô cọ xát lên cây gậy. Lúc này, bàn tay hắn được tự do liền quay ra lượn lờ trên cơ thể cô một cách không có đạo đức hơn, những ngón tay chôn vùi trong phần dưới cơ thể cô nhanh chóng nhét vào lỗ nhỏ, tưởng tượng rằng hắn đang chạy nước rút ở bên trong đó.

Cuối cùng, tay cô bị tê mỏi đành buông cậu nhỏ của hắn ra. Tất nhiên, hắn không hài lòng về điều đó. Hắn cầu xin cô giữ cậu nhỏ của hắn bằng miệng. Cô ngã trên ghế sô pha và giữ cây gậy khổng lồ của hắn trong miệng nhỏ bé của mình, để hắn đẩy cái miệng dịu dàng của cô lên. Quần áo trên cơ thể cô cũng bị treo như một mớ hỗn độn, ngực cô mở ra từ đường viền cổ áo. Phía dưới cũng mở ra như vỏ ngao để mặc hắn chơi đùa với nó. Hắn ấn nhẹ đầu cô bằng một tay để tạo điều kiện cho hắn nhét gậy thịt vào sâu trong họng cô, còn tay kia lang thang trên người chăm chỉ đốt lửa, đôi khi cọ xát hai bộ ngực khổng lồ, đôi khi xâm nhập vào phần dưới cơ thể và đâm vào lỗ nhỏ ướt át.

Xung quanh cũng vang lên những âm thanh đỏ mặt nhịp thở gấp gáp. Trong một môi trường d.âm duc như vậy, lại khiến mọi người cảm thấy như thể họ đang ở trong nhóm NP. (Q H T D tập thể)

Loại bối rối này có thể bị nhìn thấy bất cứ lúc nào khiến khuôn mặt nhỏ bé lo lắng đỏ lên. Lỗ nhỏ đã duy trì mức độ co giật cao và nước vẫn đang tiếp tục chảy. Người đàn ông thật sự không thể chịu đựng được sự kích thích. Tần suất đưa cây gậy khổng lồ vào miệng nhỏ vừa khớp với tần suất chọc ngón tay vào trong. Sau hàng chục động tác mãnh liệt, hai người cùng phun chất lỏng hạnh phúc lên ghế sô pha trong rạp chiếu phim.

Vào cuối bộ phim, cũng là lúc những chiếc đèn được bật sáng lên. Người phụ nữ nhỏ bé bị ăn sạch sành sanh, bàn chân vẫn còn run rẩy không thể đi lại bình thường được. Đồ lót và áo ngực của cô đã quá bẩn để mặc. Vì thế người đàn ông này đã dùng áo vest giúp cô che đi cơ thể lõa lồ, rồi cõng trên lưng.

“Chúng ta sẽ đi đâu?” Cô nhẹ nhàng hỏi.

“À, đi ăn đi.” Người đàn ông đang nghĩ tới bữa ăn trong phòng riêng.

“Làm sao em có thể đi ăn được trong bộ dáng như thế này?” Cô phàn nàn một cách yếu ớt.

Cô nói điều này khi cô đang bên một kẻ biến thái.

“Nhìn thấy khách sạn bên cạnh không. Chúng ta hãy đến phòng riêng trên tầng cao nhất để ăn. Tôi sẽ ohucj vụ tại phòng, được chứ?”

“Được rồi.”

Con cừu béo ngoan ngoãn dễ dàng bước vào bẫy. Kẻ biến thái mở miệng cười trộm. Hắn tự hào đến mức không thể chờ đợi thêm mà vội bước ra ngoài. Ngay cả những bước đi của hắn cũng dài và nhanh hơn nhiều. Không thành vấn đề gì nếu hắn vội nhưng có ai đó lại cảm thấy không thoải mái.

Toàn bộ cơ thể của người phụ nữ nhỏ bé dưới chiếc áo vest đang loã lồ, được hắn cõng. Hắn tăng tốc như thế khiến mỗi bước đi của hắn, núm zú và nơi tư mật của cô liên tục cọ xát va chạm vào lưng hắn.