Sau Khi Xuyên Thành Vật Hi Sinh, Ta Khiến Nam Chính Trở Nên Nổi Tiếng

Chương 30



Từ sau lần nói chuyện với Hạ Xán, Tô Tễ Tinh đã mấy đêm liền ngủ mơ thấy cảnh Hạ Xán hôn cậu trong suối nước nóng.

Có đôi khi là hôn cổ, nhưng có khi... Lại biến thành bộ vị khác.

Tóm lại, rất không đúng.

Tô Tễ Tinh cho rằng tình huống này là do cậu đã kìm nén bản thân quá lâu, nên mới bị Hạ Xán chọc một chút, đã không thể kiểm soát được.

Mà Hạ Xán là người đàn ông duy nhất tương đối thân thiết với cậu, cho nên cậu mới thường xuyên mơ thấy anh như thế.

Cậu tự an ủi chính mình đó không phải vấn đề gì to tát, chỉ cần kiếm một chỗ phát tiết, mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

Tô Tễ Tinh nghĩ đến một người quản lý tên Đào Hi trong công ty mình, Đào Hi là người đồng tính, đây không phải bí mật gì mà hầu hết mọi người trong công ty đều biết.

Tô Tễ Tinh còn biết Đào Hi hay đến mấy quán gay bar chơi, những bức ảnh trai đẹp cậu ta đăng trên vòng bạn bè đều là quen từ mấy chỗ này.

Tô Tễ Tinh ngồi trong văn phòng lướt vòng bạn bè của Đào Hi, cảm thấy nếu mình quen biết thêm vài anh đẹp trai khác, có lẽ sẽ dời được lực chú ý khỏi Hạ Xán?

Vì thế cậu nhắn tin riêng cho Đào Hi, giả vờ tùy ý hỏi cậu ta buổi tối có muốn cùng nhau đi ăn cơm không.

Ông chủ mời, Đào Hi dĩ nhiên không dám từ chối, cậu ta lễ phép hỏi Tô Tễ Tinh, có phải tìm cậu ta có việc gì hay không.

Tô Tễ Tinh nói không có việc gì, chỉ muốn hỏi thăm chút tình hình mấy nghệ sĩ cậu ta đang dẫn dắt thôi.

Đào Hi thật ra có hẹn với bạn trai tối nay đi quán bar chơi, vốn thấy Tô Tễ Tinh nhắn đi ăn cơm, còn định lùi hẹn chỗ bạn trai, nhưng thấy Tô Tễ Tinh nói không phải việc quan trọng liền nhiệt tình hỏi Tô Tễ Tinh có muốn cùng đi quán bar chơi với cậu ta hay không.

Thật ra trong lòng Tô Tễ Tinh đã sớm có ý này, nhưng cậu vẫn làm bộ cự tuyệt.

[Tô Tễ Tinh]: Hay là thôi đi, trai thẳng như tôi đến mấy chỗ đó chơi hình như không hay lắm?

[Đào Hi]: Sếp, không phải anh nghĩ trong gay bar chỉ toàn gay đó chứ?

[Tô Tễ Tinh]: Chẳng lẽ không phải *thắc mắc*

[Đào Hi]: Ha ha ha ha ha *đập bàn cười to.jpg*

[Đào Hi]: Đương nhiên không phải! Trên đời lấy đâu ra lắm gay như thế, nếu gay bar chỉ cho gay vào thì đã sớm phá sản rồi! Yên tâm, ai cũng có thể vào, anh cùng tới chơi đi, vui lắm đó!

Tô Tễ Tinh ra vẻ bất đắc dĩ trả lời ‘Được rồi’, để Đào Hi gửi định vị quán bar cho mình, sau đó tan ca sớm chạy về nhà tút tát bản thân một chút.

Cạo râu tạo kiểu tóc, mặc bộ vest phong cách nhất của mình, còn xịt nước hoa Cologne mà mình yêu thích nhất, võ trang đầy đủ, đi thôi!

Đào Hi hẹn cậu gặp nhau lúc chín giờ tối, đó là lúc quán bar bắt đầu nhộn nhịp, nam thanh nữ tú, quần là áo lượt, ra vào tấp nập.

Đào Hi cùng bạn trai đứng chờ Tô Tễ Tinh ở cửa quán bar, nhìn thấy cậu bước xuống từ xe thể thao, Đào Hi nhìn cậu nói đùa: “Sếp à, anh ăn mặc đẹp trai như vậy, đêm nay sợ rằng nam nữ bên trong đều sẽ bị anh mê hoặc hết.”

Tô Tễ Tinh cúi đầu nhìn chính mình, giả vờ nghiêm trang nói: “Có sao? Ngày thường tôi vẫn mặc vậy mà.”

Đào Hi cười, giới thiệu bạn trai mình với Tô Tễ Tinh, “Đây là bạn trai tôi, Alex, anh ấy là một huấn luyện viên thể hình, Alex đây là sếp của em, sếp Tô.”

Alex có vẻ ngoài bình thường, nhưng cơ thể rất vạm vỡ, ánh mắt anh ta nhìn Tô Tễ Tinh tràn đầy nóng bỏng, vẻ mặt hứng thú không chút che giấu.

Alex vươn tay định bắt tay cậu, nhưng Tô Tễ Tinh không thích ánh mắt anh ta nhìn mình, coi như không nhìn thấy, tay đút trong túi quần không rút ra, nói với Đào Hi: “Chúng ta vào thôi chứ?”

Đào Hi gật đầu, đợi Tô Tễ Tinh đi rồi mới đá cho Alex một cái, “Lau nước dãi của anh đi kìa.”

Alex cười hì hì ôm Đào Hi, “Vợ, làm sao thế?”

Đào Hi cười lạnh: “Tôi cảnh cáo anh, đừng đánh chủ ý lên anh ta, anh ta là ông chủ của tôi đấy, đừng có nghĩ cóc ghẻ mà ăn được thiên nga, hơn nữa người ta là trai thẳng, không thích đồng tính.”

Alex không để tâm, cười lưu manh, “Thẳng nam thì làm sao, kỳ thị gay chính là gay kín, rất nhiều trai thẳng không biết mình là cong vì bọn họ chưa từng bị người th** bao giờ. Ông chủ này của em, eo nhỏ mông cong, nhìn là biết trời sinh làm 0, hay là em giúp anh? Cậu ta là ông chủ hẳn là rất giàu đúng không? Nếu anh nắm được cậu ta trong tay, sau này không thiếu chỗ tốt cho em được phải không.”

“Cút mịa nhà anh đi, anh dám có ý đồ gì với anh ta, đừng trách tôi trở mặt.” Đào Hi trừng mắt cảnh cáo, mấy tên cơ bắp đúng là tứ chi phát triển, đầu óc ngu si, nếu không phải vì công phu trên giường của tên Alex này tốt thật, cậu ta còn chưa chơi chán, thì cậu ta đã sớm đá thằng chó thô bỉ này rồi.

Sau khi vào quán bar, có hai nhân viên phục vụ đang phân phát vòng tay ở cửa ra vào, trên vòng tay có buộc hoa, có hai loại hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng.

To Tễ Tinh không biết nguyên do, thấy màu sắc hoa hồng đỏ quá rực rỡ, định chọn vòng tay hoa hồng trắng thì bị Đào Hi nhìn thấy ngăn cản.

“Sếp, anh đừng lấy trắng, lấy đỏ!”

Tô Tễ Tinh khó hiểu: “Vì sao?”

Đào Hi ghé vào tai cậu nói nhỏ: “Màu của vòng tay đại diện cho xu hướng giới tính, màu đỏ là nữ, màu trắng là nam.”

Tô Tễ Tinh vẻ mặt kinh ngạc như chưa từng trải sự đời, “Còn có chuyện như thế à?”

Đào Hi vừa cười vừa lấy vòng tay hoa hồng đeo lên cổ tay Tô Tễ Tinh, nói: “Cho nên anh đeo vòng tay màu đỏ, sẽ không cần sợ bị người quấy rầy.”

Tô Tễ Tinh, người vốn tới đây để bị người quấy rầy, có khổ mà không nói được thành lời,

Đào Hi và Alex dĩ nhiên đeo vòng tay hoa hồng trắng, Tô Tễ Tinh nhìn hai chiếc vòng tay của họ mà thầm hâm mộ.

Gay kín khổ lắm nào có ai hay?

Quán bar rất đông người, giống như Đào Hi nói, không chỉ có gay mới đến đây, còn có rất nhiều nữ giới tới đây chơi.

Nhưng có vài cô gái đeo hoa hồng đỏ trên tay, những cô gái này hẳn là less.

Alex đi kiếm bạn của mình, Đào Hi gọi rượu bê lại bàn cho Tô Tễ Tinh, cười hỏi: “Sếp, có để ý cô gái nào chưa, cứ nói với tôi, để tôi làm dây tơ hồng cho anh.”

Tô Tễ Tinh uống một hớp rượu, gượng cười nói: “Không cần, tôi đâu phải tới tìm vui.”

Đào Hi nhướng mày, buông chén rượu trêu chọc: “Cũng phải, những cô gá tới mấy chỗ này chơi phần lớn sinh hoạt cá nhân thường rất loạn, đúng là không phù hợp với tổng giám đốc ngây thơ của chúng ta chút nào.”

“Cậu cút.” Tô Tễ Tinh cười mắng, lại tò mò hỏi, “Nói thế thì trong giới less cũng rất loạn à?”

“Miễn là ở trong giới, thì không có cái nào không hỗn loạn cả.” Đào Hi cười khinh thường, nói nhỏ, “Rất nhiều cô gái tới đây chơi là song tính luyến, tôi từng thấy vài cô khách quen mỗi ngày đổi một màu vòng tay.”

Tô Tễ Tinh: “...”

Đào Hi giơ tay lắc lắc, nhìn vòng tay nói: “Cho nên đừng quá tin vào cái món đồ chơi này, tôi còn từng gặp trường hợp gay giả vờ là trai thẳng đi lừa trai thẳng, đang yên đang lành đi bẻ cong người ta, rồi còn không chịu trách nhiệm bỏ trốn mất, đây chẳng phải là tai họa cho người khác sao. Cho nên, anh ngồi đây uống rượu là được rồi, ai tiếp cận cũng đừng để ý.”

Nghe Đào Hi nêu ví dụ, Tô Tễ Tinh không tránh khỏi đặt mình vào vị trí đó.

Cậu chột dạ cười gượng, nói: “Được tôi biết rồi, cậu với Alex cứ chơi đi, không cần để ý tôi đâu.” .

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||

Đào Hi: “Anh không chơi cùng chúng tôi sao?”

“Không, tôi ngồi đây uống rượu nghe nhạc là được.” Tô Tễ Tinh từ chối.

Đào Hi ngẫm nghĩ, bạn bè của cậu ta trên cơ bản đều là gay, một trai thẳng như Tô Tễ Tinh cũng khó mà hòa nhập được, nên cũng không cưỡng cầu nữa, cậu ta nói chuyện với cậu thêm đôi câu rồi rời khỏi quầy bar đi tìm Alex.

Tô Tễ Tinh ngồi một mình ở quầy bar uống rượu, vì vẻ ngoài xuất chúng cùng khí chất cao quý, cậu đã thu hút rất nhiều ánh mắt cả trai lẫn gái.

Có một vài cô gái xinh đẹp đeo vòng tay hoa hồng trắng cầm theo ly rượu chủ động tiếp cận Tô Tễ Tinh, nhưng cậu không có hứng thú với con gái, cũng nhớ lời Đào Hi dặn, nên cũng chỉ nói chuyện đôi câu rồi thôi.

Những cô gái này đều là người tinh ý, thấy Tô Tễ Tinh nói chuyện không có ý ái muội nào, liền biết cậu không để ý đến mình, họ cũng không dây dưa, đều rời đi kiếm con mồi tiếp theo.

Đương nhiên cũng có vài anh đẹp trai muốn mời rượu Tô Tễ Tinh, nhưng vừa thấy vòng tay của cậu đều lịch sự nói ‘Quấy rầy’, sau đó rời đi không quay đầu lại.

Tô - giả làm trai thẳng - Tễ Tinh chỉ có thể nhìn theo bóng những anh chàng đó dần đi xa, thầm cắn khăn tay trong lòng mà rơi lệ.

... Tôi hận!!!

Không thể tiếp tục thế này nữa, cậu tới quán bar là để mua vui, đâu phải tới uống rượu giải sầu!

Tô Tễ Tinh nhòm nhòm về phía đám người Đào Hi, sau khi xác định Đào Hi không nhìn thấy mình, cậu vội chạy vào nhà vệ sinh tháo vòng tay hoa hồng đỏ của mình xuống ném vào thùng rác, sau đó đi lượn một vòng quanh quán bar, chạy ra cửa nói với người phục vụ đang phát vòng tay rằng mình làm rơi mất vòng tay, muốn xin một chiếc vòng hoa hồng trắng khác đeo lên, rồi quay trở lại chỗ ngồi ban đầu ngồi xuống.

Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió Đông.

Tô Tễ Tinh thường không uống rượu, nhưng một mối quan hệ thường cần một chút rượu tới trợ giúp, thế là cậu cầm ly rượu nhấp từng ngụm nhỏ, ngồi thẳng người giả vờ trầm ngâm.

Chưa được bao lâu, phía sau quả nhiên vang lên tiếng bước chân.

“Chào, đi một mình sao? Có thể mời cậu uống ly rượu không?” Tiếng nói người đàn ông trầm thấp từ tính.

Tô Tễ Tinh giả vờ lạnh lùng không quay đầu lại, nhưng trong lòng thì đang trộm vui vẻ, thầm nghĩ quả nhiên mị lực của ông đây quá lớn, nghe giọng nói người anh em này cũng không tệ, chắc hẳn là một anh đẹp trai.

Người đàn ông thấy Tô Tễ Tinh không cự tuyệt, chủ động ngồi xuống bên cạnh cậu, búng tay ra hiệu cho người pha chế, nói: “Hai ly Whiskey, cảm ơn.”

Người pha chế đặt hai ly Whiskey lên bàn, người đàn ông đẩy một ly đến trước mặt Tô Tễ Tinh, giơ ly định chạm cốc với cậu, nhưng khi nhìn thấy sườn mặt Tô Tễ Tinh, thì vẻ mặt trở nên kinh ngạc.

“Giám, giám đốc?!”

Tô Tễ Tinh nghe thế quay đầu, nhìn thấy mặt người đàn ông, trong đầu nhanh chóng vận chuyển, lập tức liền nhớ ra, người đàn ông trẻ tuổi trước mặt đây, chính là một thực tập sinh mà công ty cậu mới tuyển vào!

Thực tập sinh của Thước Tinh không một trăm thì cũng năm mươi, sở dĩ cậu nhận ra người này là thực tập sinh, cũng không phải vì cậu có trí nhớ tốt, mà bởi vì trong lần sát hạch không lâu trước đây, điệu nhảy của cậu thực tập sinh này đã khiến cậu khắc sâu ấn tượng, cậu còn chọn người này đi tham gia chương trình tìm kiếm tài năng nữa.

“Sao cậu lại ở chỗ này?” Tô Tễ Tinh cúi đầu nhìn cổ tay chàng trai, trên đó đeo một chiếc vòng tay hoa hồng trắng chói lọi, cậu lướt qua trong đầu lý lịch của người này, bên trên đó rõ ràng ghi xu hướng giới tính là nữ!

Cậu thực tập sinh nào ngờ sẽ gặp lãnh đạo cấp cao của công ty trong gay bar, lập tức thu lại nụ cười, cúi đầu ngập ngừng: “Giám đốc... Không phải anh cũng ở chỗ này sao?”

Vừa nói vừa liếc nhìn xuống cổ tay Tô Tễ Tinh, thấy hoa hồng trắng trên tay cậu thì sửng sốt, ngẩng đầu kinh hỉ nhìn Tô Tễ Tinh: “Thì ra giám đốc anh cũng là...”

Tô Tễ Tinh thấy vòng tay của mình bị phát hiện, trong lòng liền vang lên hồi chuông cảnh bao, vội vàng giấu tay ra sau, dùng tay còn lại đập bàn phô trương thanh thế nói: “Là cái rắm! Tôi hỏi cậu! Cậu thành niên chưa? Mà dám đến quán bar?!”

Thực tập sinh: “...” Giám đốc có phải anh nhầm trọng điểm rồi không?

***

Đến gay bar săn giai cuối cùng lại gặp thực tập sinh của chính công ty mình, kế hoạch quen trai đẹp của Tô Tễ Tinh dĩ nhiên cũng vì thế mà thất bại.

Nhưng tuy không quen được trai đẹp, thì nó cũng gióng lên hồi chuông cảnh báo cho Tô Tễ Tinh.

Cảnh báo cậu rằng, nghệ sĩ trong công ty cậu, khẳng định có người giống thực tập sinh cậu gặp ở gay bar đêm hôm đó, che giấu xu hướng giới tính thật của mình.

Đương nhiên không phải cậu kỳ thị đồng tính làm nghệ sĩ, nhưng cậu không chấp nhận được việc các nghệ sĩ che giấu xu hướng giới tính thật của mình một cách ác ý.

Công ty thường sẽ thiết lập các tính cách riêng phù hợp cho từng nghệ sĩ, ví dụ như chàng trai thẳng thắn, chàng trai tốt bụng, chàng trai ấm áp, bạn trai quốc dân, vân... vân... Nhưng nếu một nam nghệ sĩ mang thiết lập ‘bạn trai quốc dân’ đột nhiên bị lộ ra là đồng tính, thì không chỉ thiết lập tính cách của người này bị sụp đổ, mà thiết lập tính cách của các nghệ sĩ khác cùng công ty cũng sẽ bị nghi ngờ.

Hơn nữa một khi loại chuyện này xảy ra, vì công ty và nghệ sĩ chưa bàn nhau trước về giới tính thật nên bộ phận quan hệ xã hội cũng không kịp chuẩn bị gì cho tình huống này.

Xu hướng giới tính tuy là việc cá nhân của mỗi người, giấu người hâm mộ cũng không có gì, nhưng nếu dùng xu hướng giới tính giả đạt được sự yêu thích từ người hâm mộ thì chính là lừa gạt người hâm mộ

Nghệ sĩ phải có nghệ đức, Tô Tễ Tinh quyết không cho phép nghệ sĩ dưới trướng công ty mình có người như vậy.

Cho nên sau khi từ gay bar về, ngay hôm sau Tô Tễ Tinh đã mở cuộc họp tại công ty, yêu cầu tất cả người đại diện quay về thăm dò giới tính thật của nghệ sĩ do mình dẫn dắt, sau đó báo lại cho cậu.

Nếu là nghệ sĩ đồng tính, thì sau này sẽ tránh những thiết lập tính cách thiên về thích khác phái, cùng cường điệu chuyện thích khác phái trong tương lai.

Trước khi tan làm vào buổi trưa ngày hôm đó, Evan đã nhận được tất cả báo cáo do những người đại diện nộp lên, báo cáo được đưa cho Tô Tễ Tinh, quả nhiên có vài nghệ sĩ đã che giấu.

Tô Tễ Tinh lật xem báo cáo, nói: “Đã kiểm tra tất cả các nghệ sĩ trực thuộc công ty chưa? Không thiếu ai chứ?”

Evan nghĩ một lúc rồi nói: “Hình như còn thiếu một người.”

Tô Tễ Tinh: “Ai?”

Evan: “Là Hạ Xán, anh ấy quay phim ở ngoại tỉnh, tôi không liên lạc được với trợ lý của anh ấy nên bỏ sót... Nhưng hẳn là giám đốc biết rõ xu hướng giới tính của anh ấy phải không?”

Thật ra là Evan hoàn toàn không dám hỏi Hạ Xán, Hạ Xán là số một của Thước Tinh, Tô Tễ Tinh là quản lý chính của anh, một trợ lý nhỏ nhoi như cậu ta nào dám đi dò hỏi xu hướng giới tính của số một, đi tìm chết à.

Tô Tễ Tinh nghe Evan nói xong, cúi đầu nhướng mày, cậu chắc là... coi như biết rõ nhỉ?

Hạ Xán hẳn là... sẽ không lừa cậu nhỉ?

“Ừm, đương nhiên, dĩ nhiên tôi biết, xu hướng giới tính của cậu ấy không có vấn đề gì.” Tô Tễ Tinh nói hàm hồ, sau đó xua xua tay bảo Eva đi ra ngoài.

Đợi Evan ra ngoài đóng cửa rồi, Tô Tễ Tinh cầm lấy di động trên bàn làm việc, bỗng rất muốn gọi điện thoại cho Hạ Xán.

Không biết lúc này Hạ Xán có còn đóng phim hay không, Tô Tễ Tinh cứ thử gọi một cuộc qua trước, không ngờ cuộc gọi được nhận rất nhanh.

“A lô.” Thanh âm Hạ Xán có chút khàn, anh vừa mới quay một cảnh đối thoại, có rất nhiều lời thoại, “Sao lại gọi điện cho tôi giờ này?”

Vừa nghe thấy giọng Hạ Xán, trái tim Tô Tễ Tinh bỗng đập nhanh hơn hai nhịp, trong đầu bỗng nảy lên một ý nghĩ nực cười.

Sao đến giọng nói khàn khàn của Hạ Xán cũng dễ nghe như thế chứ?

Giật mình tỉnh lại, cậu bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ.

Tô Tễ Tinh, đừng thành hoa si!

“À, không có gì, công ty đang tiến hành khảo sát tất cả các nghệ sĩ, mà cậu cũng là nghệ sĩ của công ty, cho nên cậu cũng được tính vào.”

Hạ Xán: “Khảo sát cái gì.”

Tô Tễ Tinh lắp bắp, “Về, cái đó, là khảo sát về xu hướng giới tính.”

Hạ Xán: “Xu hướng giới tính?”

Tô Tễ Tinh có thể tưởng tượng ra dáng vẻ Hạ Xán đang chau mày bên kia đầu dây, cảm thấy hơi không chắc chắn, “Đúng, cậu chỉ cần trả lời là nam hay nữ là được.”

“Là nam hay nữ, cậu còn không biết à?”

Loa điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ của Hạ Xán, Tô Tễ Tinh chửi thầm, làm sao tôi biết, tôi có phải con giun trong bụng cậu đâu, nhỡ đầu cậu lừa tôi thì sao?

“Nhưng mà, sao vô duyên vô cớ làm cái khảo sát này.”

Không hổ là Hạ Xán, cậu lập tức hỏi ra mấu chốt của vấn đề.

Tô Tễ Tinh nói: “Còn không vì tối hôm qua tôi đi quán bar, lại phát hiện ra một tên nhóc của công ty mình là gay, nhưng trên lý lịch lại ghi xu hướng giới tính là nữ sao, cậu nói xem thế có phải là gạt người không? Cậu ta không nổi tiếng còn đỡ, nhỡ về sau mà nổi rồi, lại lộ ra chuyện giới tính này, người hâm mộ không làm loạn mới lạ? Toàn bộ Thước Tinh chẳng phải đều bị liên lụy!”

“Cậu phát hiện ra người ta là gay kiểu gì?” Hạ Xán hỏi.

Tô Tễ Tinh nghẹn lời: “Cái này là trọng điểm sao?”

Hạ Xán hỏi lại: “Sao lại không phải?”

“Thì... Ở quán bar phát hiện ra.” Tô Tễ Tinh chột dạ, giọng nhỏ dần.

“Quán bar nào? Không phải cậu không thích uống rượu à? Cậu đi cùng ai?”

Tô Tễ Tinh bị Hạ Xán liên tục chất vấn làm cho bối rối, cậu phản ứng lại vỗ bàn nói: “Này, là tôi khảo sát cậu hay cậu điều tra tôi đây, một người trưởng thành như tôi đi quán bar với bạn thì có làm sao hả? Có đến mức cậu phải hỏi, hỏi, hỏi kiểu đấy không?”

Hạ Xán cười lạnh: “Phải, không đến mức, vậy cậu còn gọi điện cho tôi làm gì? Đều là người trưởng thành, cậu quản tôi thích nam hay thích nữ làm gì?”

Tô Tễ Tinh: “Ây ây ây, cậu cái người này sao nóng tính thế nhỉ? Tôi nói cho cậu biết là được chứ gì, tôi đi cùng... Đào Hi đến đó.”

Hạ Xán đương nhiên biết Đào Hi là ai, anh cẩn thận nghĩ lại lập tức biết ngay Tô Tễ Tinh đi loại quán bar nào, trách không được phát hiện ra người ta là gay ở đó.

“Có phải cậu đi gay bar không?”

Tô Tễ Tình còn định chối cãi: “... Cũng không hẳn đâu, bên trong có cả trai thẳng gái thẳng mà.”

Hạ Xán gầm nhẹ: “Cho nên cậu thật sự đi gay bar?!”

Cậu không biết gương mặt mình trêu hoa ghẹo nguyệt cỡ nào sao? Còn dám đi những nơi như thế!

Cứ nghĩ đến cảnh thỏ ngốc bị những tên gay trong quán bar dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn ngó, là Hạ Xán liền tức đến phát điên.

Tô Tễ Tinh nhỏ giọng lầm bầm: “Nếu tôi nói... tôi đi bắt cá về thực thi pháp luật cậu có tin không?”

“Cậu nghĩ sao? Cậu có để mấy tên đàn ông đó chạm vào người không?”

Cách một cái điện thoại mà thanh âm Hạ Xán vẫn âm trầm đến đáng sợ, Tô Tễ Tinh dường như còn cảm thấy văn phòng mình bắt đầu đóng băng.

Tô Tễ Tinh nóng mặt, nhịn không được cao giọng: “Cậu nói cái gì đấy? Tôi là đi uống rượu đàng hoàng, cái gì mà chạm với không chạm? Nói chuyện văn minh chút có được không hả?”

Không ai chạm vào thì tốt, nếu không, Hạ Xán sợ chính mình nhịn không được lập tức bay trở về lột sạch quần áo con thỏ ngốc này ném vào bồn tắm, kỳ cọ cho cẩn thận một lần, rồi băm nát cái tay dám chạm vào cậu kia!

“Thật ra, tôi cũng chỉ vì tò mò nên mới đến nhìn chút, thật ra thì, gay bar cũng chỉ có vậy, không khác gì những quán bar khác.” Tô Tễ Tinh cười gượng hai tiếng, định hòa hoãn không khí, thật là, cậu cùng lắm chỉ đi dạo quán bar, cũng chưa làm cái gì, Hạ Xán có cần làm ầm ĩ đến vậy không chứ.

“À, vậy à? Vậy cậu là tò mò gay bar hay tò mò gay hả?” Hạ Xán hừ lạnh, “Tôi cũng rất tò mò, Tô Tễ Tinh, cậu có phải là trai thẳng thật không đấy?”

“Làm sao?” Tô Tễ Tinh đầu óc choáng váng, nên nói ra ba từ ngu xuẩn nhất mà cậu từng nói trong đời, “Không giống sao?”