Sau Khi Mất Trí Nhớ Chồng Tôi Luôn Cho Rằng Mình Là Thế Thân

Chương 22: Chương 22 :



An Cẩn ở trên sân khấu có một loại sức hút mà ngày thường không có.

Sân khấu của An Cẩn thường được gọi là bữa tiệc thị giác, cũng không phải do ánh sáng và khung cảnh quá đẹp, mà chính vì người đứng trên sân khấu là cậu.

Ánh mắt của mọi người chỉ có thể dõi theo cậu ấy, và mọi động tác hành động An Cẩn đều bộc lộ rất trọn vẹn, mang đến cho người xem cảm giác bùng nổ, gợi cảm đến tận cùng. Gương mặt An Cẩn không phải đẹp theo kiểu lạnh lùng kiêu ngạo mà chỉ cần nhìn thấy cậu thôi thì ngay lập tức mọi người đã nghĩ ngay đến em trai hàng xóm mềm mại xinh đẹp nhà bên, nhưng một khi An Cẩn bắt đầu nhảy thì khí chất của anh chàng thay đổi hoàn toàn.

Cậu ta giống như một vị vua ở trên bục cao, càng giống một vị thần khiến cả thiên hạ phải cúi đầu xưng thần hơn.

[An An: Lăng Lăng! Nhìn em có đẹp không! [icon mèo nhỏ xoay tròn.]]

Nhìn thấy dòng tin nhắn này, ngay lập tức Tạ Lăng lại muốn kéo nút chặn cậu ta luôn, anh không trả lời lại An Cẩn, trực tiếp ném điện thoại sang một bên rồi quay qua nhìn Phó Minh Thành. Vừa nhìn thấy Phó Minh Thành, anh lập tức hoảng hốt.

Người đàn ông ở trước mặt anh gương mặt tái xanh, trên trán nổi gân xanh, đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định, đôi môi tái nhợt không còn chút huyết sắc.

“Phó... Phó Minh Thành?” Tạ Lăng cẩn trọng gọi, vì anh sợ mình sẽ làm cho chim hoàng yến sợ hãi, “Anh làm sao thế...”

Chim hoàng yến lúc này đang vô thức lẩm bẩm nói gì đó, nhưng Tạ Lăng không nghe rõ, vì vậy anh phải tiến lại gần Phó tiên sinh hơn.

Khi Tạ Lăng vừa tới gần, Phó Minh Thành gần như ôm chầm lấy anh theo bản năng.

Sức lực từ cái ôm của người đàn ông quá chặt khiến cho Tạ Lăng cảm thấy khó thở, nhưng anh rất nhanh đã nhận ra cánh tay đang ôm lấy mình của Phó tiên sinh đang run lên nhè nhẹ, và anh cũng nghe rõ hắn đang thì thầm cái gì—

“Lăng Lăng...”

Tạ Lăng dừng một chút rồi giờ tay ôm lấy hắn, sau đó vỗ nhẹ vào lưng Phó Minh Thành, anh cố gắng tạo cho chim hoàng yến một cảm giác an toàn thông qua động tác của mình, “Tôi ở đây.”

Tạ thiếu gia cực kỳ tự trách bản thân, chim hoàng yến là một người bệnh, nội tâm của hắn vốn dĩ vô cùng mẫn cảm, thế mà vừa nãy anh lại dùng giọng điệu cứng rắn ra lệnh với hắn như vậy, có lẽ đã kích thích tới chim hoàng yến rồi.

Bọn họ kết hôn với nhau theo thỏa thuận, nhưng hiện tại Phó Minh Thành đã mất trí nhớ nên không nhớ ra, chim hoàng yến tự cho rằng hắn rất yêu anh, tình nguyện làm thế thân cho anh nên kết hôn với anh. Mà người bình thường tìm thế thân chẳng lẽ chuyện gì cũng đều không làm hay sao? Khẳng định nếu là bình thường thì chuyện như ôm hôn hãy lên giường hoàn toàn chẳng có gì lạ cả... nếu anh nói rằng tuyệt đối không được tiếp xúc thân thể trong những lúc bình thường, thì chim hoàng yến sẽ không vui lắm, mới ngày hôm qua hắn lại còn nhìn thấy “bạch nguyệt quang” nữa cơ mà.

Ngay khi tôi vừa nhìn thấy “bạch nguyệt quang” của em, em lại mắng tôi là “thế thân” và bảo “thế thân” không được phép chạm vào người của em.

Mình thật là tồi tệ mà!

Tạ thiếu gia đặt mình vào logic của chim hoàng yến, cảm thấy mình thật là tệ bạc, quá vô nhân đạo rồi!

“Vừa rồi chỉ là tôi nói đùa mà thôi.” Tạ Lăng nhẹ giọng giải thích, “Và tôi thực sự cũng không thích Hà Thành.”

Cuối cùng Tạ Lăng đã gọi bác sĩ tới kiểm tra cơ thể cho Phó Minh Thành sau khi hắn ngủ thiếp đi, anh cũng hỏi lại bác sĩ, rốt cuộc cái bệnh này Phó Minh Thành đến khi nào mới có thể tốt lên?

Bác sĩ đã đưa ra một câu trả lời rất hay: “Còn tùy thuộc vào khả năng phục hồi của bệnh nhân, và chúng tôi không khuyến cáo điều trị bằng thuốc đối với tình trạng hiện tại của bệnh nhân, có thể sẽ để lại di chứng.”

Trong và ngoài lời nói của bác sĩ đều toát lên bốn chữ rõ rành rành - tuân theo số mệnh, là tuỳ duyên!

Sáng ngày hôm sau, Tạ Lăng mơ mơ màng màng tỉnh dậy, anh phát hiện ra chim hoàng yến của mình đang đứng bên mép giường, dáng vẻ của hắn bình thường không có mất kiểm soát như ngày hôm qua, có vẻ trạng thái còn tốt hơn nhiều. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -

Anh vội vàng nắm lấy tay Phó Minh Thành, nói nhanh: “Này, tôi không có thích Hà Thành, anh tuyệt đối đừng có suy nghĩ lung tung, sau này có chuyện gì thì đừng giữ ở trong lòng, nếu anh không chịu nói ra tôi cũng không thể biết được là anh đang suy nghĩ cái gì đâu.”

Hôm nay Phó Minh Thành thức dậy từ rất sớm, hắn đã nấu xong cháo, đang đi lên lầu để đánh thức Tạ Lăng, nhưng đột nhiên lại bị Tạ Lăng túm lấy tay.

Tạ thiếu gia muốn tận dụng cơ hội chim hoàng yến đang tỉnh táo để làm rõ vấn đề phiền toái kia, “Tôi không biết rõ Hà Thành, và cũng không có cái gì gọi là tình yêu, hơn nữa anh cùng với anh ta đâu có giống nhau chỗ nào đâu, vậy nên làm sao tôi có thể để anh làm thế thân của anh ta được, có đúng không? Thật sự không hề có cái chuyện anh là thế thân của ai hết, nhưng việc chúng ta kết hôn thật ra cũng có một chút liên quan tới Hà Thành... nhưng mà, anh không phải thế thân, tôi cũng không phải người có đạo đức suy đồi như thế!!”

Bởi vì vừa mới thức dậy nên đầu óc của Tạ Lăng không được tỉnh táo cho lắm, suýt chút nữa anh đã đem cái lý do hôn nhân thỏa thuận kia nói ra.

“Ừm, anh biết không phải là Hà Thành.” Phó Minh Thành trầm giọng đáp lại.

Ngày hôm qua Tạ Lăng lăn lộn mãi đến tận khuya mới đi ngủ được, vậy nên bây giờ anh vẫn còn hơi buồn ngủ. Bộ não của anh không kịp phân tích chi tiết ngôn ngữ, vì vậy anh không nhận ra Phó Minh Thành đã nói, “Anh biết không phải là Hà Thành” mà lại nghe ra “Anh biết anh không phải là thế thân.”

Tạ thiếu gia tưởng rằng mình đã giải thích rõ ràng được mọi chuyện, nên cực kỳ hài lòng chuẩn bị đi ngủ tiếp.

Phó Minh Thành: “Lăng Lăng, ăn xong bữa sáng rồi hẵng đi ngủ tiếp.”

Tạ Lăng trở mình: “Tôi không đói, tôi không ăn đâu.”

“Không ăn em sẽ đau dạ dày.”

Phó Minh Thành nhẹ giọng dỗ dành, Lăng Lăng của hắn là quý giá nhất, dạ dày của em ấy tất nhiên cũng sẽ kiêu kỳ hơn người bình thường, “Anh đã nấu cháo tôm bóc nõn rồi.”

Tạ Lăng lập tức mở to hai mắt, vẻ mặt anh có chút phức tạp, nếu chim hoàng yến cứ thế này, có lẽ trong tương lai, khả năng cao anh sẽ không ăn được cơm của Ôn nữ sĩ làm nữa rồi.

Tinh Thành năm nay có tổng cộng sáu bộ phim truyền hình, cùng hai bộ phim điện ảnh, ba trong số sáu bộ phim truyền hình là phim ngắn về chủ đề mẹ chồng và nàng dâu, hai phim điệp viên và một phim cổ trang. Về loại phim truyền hình mẹ chồng nàng dâu và phim chiến tranh gián điệp có lượng khán giả vô cùng ổn định và hoàn toàn không cần lo lắng về tỷ suất người xem trên kênh, nhưng cũng rất khó để trở thành một tác phẩm vượt trội, nhưng cũng một phần bởi vì chi phí đầu tư của phim cũng không cao cho lắm, tuy rằng không thể kiếm được lợi nhuận khổng lồ nhưng cũng kiếm được gấp nhiều lần số tiền đã đầu tư.

Mà bộ phim tiên hiệp thần tượng “Thành Tiên” xem như coi là hoàn thành chỉ tiêu của phim truyền hình, tuy chưa hoàn toàn công chiếu, nhưng thời gian trước họ đã marketing tuyên truyền được rất nhiều người chào đón, tất cả đều vô cùng thuận lợi, nhưng cũng không may, đến khi quảng bá ở kênh bên đối tác lại xảy ra một chút vấn đề.

Orange TV, vẫn luôn hợp tác cùng Tinh Thành qua rất nhiều dự án, lần này lại từ chối không ký kết hợp đồng về tác phẩm “Thành Tiên” này.

Trong phòng họp.

Trợ lý Minh: “Đạo diễn Lý nói ông ấy đã ký một tác phẩm khác cùng thể loại, và họ cũng dự định phát hành nó vào kỳ nghỉ đông, nhưng vẫn còn một số vấn đề đáng lo, vì chúng ta đã ký thỏa thuận mua đứt Orange TV, bọn họ vi phạm hợp đồng... rồi nói sẽ bồi thường cho Tinh Thành hai trăm vạn tiền vi phạm hợp đồng.”

“Hai trăm vạn?” Một người phụ nữ tài giỏi mặc tây trang hỏi, cô cười lạnh một tiếng: “Bọn họ bố thí cho ăn mày hả? Lúc trước thì như sư tử há miệng nói muốn mua đứt hợp đồng, giờ lại quay ngoắt không muốn nhận người?”

Trong thời đại kinh tế ngày càng phát triển như bây giờ, lượt người xem của các kênh truyền hình ngày càng kém đi, và Orange TV là một trong số ít kênh có lượng người xem ổn định nhất, thậm chí ngay cả vào khung giờ vàng, lượng người xem vẫn luôn duy trì ổn định trong hai tiếng, Orange TV vẫn luôn là đối tác tốt của Tinh Thành bọn họ, Orange TV cũng luôn yêu cầu dùng tác phẩm hay để duy trì lượt người xem, mà những tác phẩm Tinh Thành cho ra đều là cực phẩm, vậy nên hai bên hợp tác cực kỳ ăn nhập.

Để hợp tác ngày càng tốt hơn, Tinh Thành thậm chí còn đã ký thỏa thuận mua đứt Orange TV, đơn giản là để các tác phẩm của Tinh Thành được công chiếu vào khung giờ vàng trên Orange TV, thời gian Tinh Thành ‘mua’ lại Orange TV cũng sẽ có ưu đãi khi mua bản quyền phát sóng truyền hình trên Orange TV.

Nhưng hiện tại, Orange TV lại không muốn cho mua bản quyền phát sóng nữa nên thời gian khung giờ vàng mà Tinh Thành ‘mua’ sẽ không còn giá trị.

“Vậy bọn họ định phát sóng bộ phim của ai?”

Người phụ nữ tên Lý Phương Mộ tận lực nuốt xuống lửa giận, cố gắng bình tĩnh hỏi.

Trợ lý Minh bình tĩnh nói: “‘Thiên Đạo’ của nhà họ Vinh.”

Lý Phương Mộ lập tức cau mày, quay đầu nhìn về phía vị trí ghế ngồi chủ vị, “Thành Tiên là bộ phim đầu tiên mà Ôn Tử Nhiên đóng vai chính sau khi cậu ta chuyển mình, chúng ta nhất định phải công chiếu tác phẩm này.”

Lý Phương Mộ cũng chính là người đại diện của Ôn Tử Nhiên, cũng là một cổ đông của Tinh Thành, cô ấy cũng là người có tiếng nói rất lớn trong các cuộc họp, nhân mạch của cô không hề thiếu thứ gì, chỉ cần mang ra hai cái cúp ảnh đế do cô dẫn dắt cũng biết cô không hề tầm thường. Nếu là đụng chạm bình thường, bản thân Lý Phương Mộ cũng có thể thuyết phục đối phương thay đổi thời gian, nhưng đáng tiếc, lần này phía kia là người muốn đấu với bọn họ, Vinh gia.

“Phát sóng thế nào? Cũng không thể lấy thời gian của chuyên mục trung ương cho chị chiếu phim huyền huyễn đâu.” Tạ Lăng nhíu mày.

Hợp tác chính của Tinh Thành chủ yếu là chuyên mục trung ương, bộ phim mẹ chồng và nàng dâu dễ vượt qua khâu kiểm duyệt và cũng thích hợp với chuyên mục trung ương hơn, nhưng phim giả tưởng không giống như thế, không thể thay vào được.

Có lẽ Orange TV kia bám víu được nhà họ Vinh, cảm thấy bên này tốt hơn nên mới từ chối Tinh Thành, mà Tinh Thành ngoài lợi nhuận công việc ra thì cũng chẳng có gì cả.

Lý Phương Mộ nhìn vẻ mặt của Tạ Lăng liền đoán ra anh có ý tưởng mới, “Tiểu Lăng, có ý tưởng gì thì nói ra xem.”

“Việc công khai sớm bộ phim “Thành Tiên” đã được tiến hành, nếu bây giờ Thành Tiên bị trả lại sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đến cả Thành Tiên lẫn danh tiếng của Tinh Thành. Nhưng tôi cũng không muốn nói chuyện lại với Orange TV nữa, nếu đối tác đã không có tinh thần muốn hợp tác cùng chúng ta thì ngừng hợp tác đi.” Tạ Lăng nhẹ giọng nói.

“Hơn nữa, không phải chúng ta cũng có kênh phát sóng có lượng người xem khá cao à?”

“Ý cậu là phát sóng trực tiếp trên mạng?” Lý Phương Mộ nheo mắt lại.

Cô là người thuộc phái cấp tiến hiếm hoi ở Tinh Thành, và cô cũng giống như Tạ Lăng, cực kỳ muốn thay đổi cấu trúc của Tinh Thành, nhưng vẫn chưa tìm ra cơ hội thích hợp, qua lời Tạ Lăng vừa nói, ngay lập tức cô đã nhận ra đây chính là một cơ hội tốt.

“Nhưng mà dù sao đây cũng là tác phẩm chuyển mình của Ôn Tử Nhiên.”

Đương nhiên Lý Phương Mộ vẫn còn giữ lương tâm của một người đại diện.

Bước đầu tiên là tác phẩm chuyển mình, tam kim ảnh đế, kim mã ảnh hậu sẽ sánh đôi cùng với cậu, nếu đột ngột thay đổi như thế này, khả năng cao sẽ làm tổn hại đến sự tự tin của cậu nhóc.

“Chị Lý, chúng ta đây là bị ép buộc.”

Tạ Lăng thở dài.

Ai không biết còn tưởng rằng kẻ nào không có mắt, làm cho đại thiếu gia bạc tỷ chịu tủi thân cơ đấy!