Sau Khi Bị Tra Tôi Nhặt Về Tôn Nghiêm Alpha

Chương 71



Số lượng trùng tộc tăng lên như thác đổ, quân đội tuy phản ứng nhanh, nhưng cũng chịu không ít đau khổ, mấy ngàn tinh cầu đồng thời gặp phải nguy hiểm hủy diệt, chỉ riêng công việc cứu viện đã khiến người ta không thể tưởng tượng.

Các quân đoàn sẽ căn cứ tình hình thực tế mà điều động bộ đội trong tay, giai đoạn trước công việc nghiêng về phía cứu viện, ở phương diện nào đó khó tránh khỏi bị bại lộ—ví dụ như, trên chiến trường xuất hiện quân đội không rõ lại lịch.

Cấp trên để ý tới, các sĩ quan chỉ huy quân đoàn báo cáo đơn giản tình huống của phía mình.

“Các hạng mục công việc cơn bản là kịp tiến độ, nhân lực khan hiếm.”

“Cơ bản theo kịp, nhân lực không đủ.”

“Cơ bản theo kịp, nhân lực không đủ, nhân tiện tôi muốn hỏi ai đã phái bộ đội tới trạm B2102 hành tinh Béo Hùng, đến số hiệu cũng không nói, lần sau còn làm như vậy sẽ xử lý như quân địch!”

“Tôi cũng muốn hỏi việc này, ai phái bộ đội tiên phong đến trạm 3092 hành tinh Ngự Long vậy? Cũng không có số hiệu! Ra ngoài xuất chinh, thả ra tín hiệu là phương thức cơ bản, sao lại phạm phải loại sai lầm cơ bản này?!”

“Chỗ tôi cũng có….”

“Chỗ tôi cũng có….”

“Tôi cũng đang muốn nói….”

Chủ hạm của quân đoàn Vinh Diệu, nghe bọn họ bẩm báo, khuôn mặt An Nhiên trầm xuống, tay đặt trên bàn nắm thật chặt.

Thảo luận một phen, mọi người cảm thấy không đúng.

Hầu như mỗi nơi đều có quân đội không có số hiệu xuất hiện, lại không có ai thừa nhận mình phái binh ra.

Những quân đội không có số hiệu đó là từ đâu mà tới?



Những sĩ quan ngồi đây đều là những người có kinh nghiệm tác chiến phong phú, nhanh chóng phản ứng lại rồi đưa ra đối sách.

Kết thúc hội nghị, An Nhiên nhanh chóng đi về phía phòng nghỉ tạm thời.

Sau khi đóng cửa lại, hắn lập tức liên lạc với A Bố.

“Nghĩ cách lấy được liên hệ với bên kia, khiến An Tức lập tức liên lạc với tôi.” Ánh mắt An Nhiên lạnh lùng: “Nếu không diệt bọn hắn.”

Tinh thần A Bố chấn động, sau khi đồng ý lập tức hành động.

Y Thiết cảm giác được cảm giác mất khống chế quen thuộc, mắng to một câu: “Lại là con rùa xâm lấn hệ thống trí não kia, bắt hắn cho tôi!”

Người phía dưới thao tác được một nửa, hệ thống trí não bắt đầu nói chuyện.

Âm thanh tỉ tỉ ôn nhu: “Kêu lão đại của anh liên hệ với lão đại của tôi, nếu không diệt các anh.”

Y Thiết cười lạnh một tiếng: “Mở miệng một cái liền nói tới lão đại của tôi? Cậu là cái thứ gì?”

Âm thanh loly đáng yêu: “Thời hạn là mười lăm phút, quá hạn không chờ, mong tự mình suy nghĩ.”

Y Thiết cho thủ hạ một cái sắc mặt, thủ hạ xoa xoa thái dương toàn mồ hôi lạnh, cuống quýt xử lý còn không có cách nào diệt sạch virus.

“Dong dong dài dài làm gì, nhanh lên!”

Y Thiết bực bội rống to, thuộc hạ càng hoảng càng vội, không hề tiến triển, cuối cũng vẫn là virus tự mình biến mất.

Thủ hạ lau mồ hôi, thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng là tự virus đi, nhưng cuối cùng thì cũng đi rồi.

Y Thiết vắt chéo chân ngồi trên vị trí chỉ huy, vẻ mặt khó chịu: “Còn diệt chúng ta, còn không biết là ai diệt ai đâu.”



Một tên tiểu đệ đi tới hỏi: “Lão đại, chúng ta phải làm như thế nào?”

“Cái gì mà làm như thế nào, chuyện cần làm rất nhiều không cần để ý tới chuyện nhỏ này, chờ làm đại sự xong thì tìm hắn tính sổ!”

Đang nói, An Tức từ bên ngoài đi tới, hắn vẫn mặc quần áo linh mục, trước ngực mang theo một cái giá chữ thập bằng gỗ, có hơi thô ráp, thoạt nhìn đã rất lâu rồi.

“Sao lại thế này?”

Y Thiết không tình nguyện mà nói chuyện này lại một lần: “Có phải chúng ta khiêm tốn quá rồi không? Hiện giờ ngay cả mèo chó gì cũng chạy tới trên đầu chúng ta ức hiếp.”

An Tức cười cười không rõ ý, liền gửi một video ra ngoài.

Y Thiết thực khó chịu: “Để ý tới bọn họ làm gì, chỉ là một tiểu lâu la nhân cơ hội cướp bóc, sợ là bọn họ diệt chúng ta không được….”

“Đúng vậy,” An Tức bình tĩnh nói: “Nếu hắn nói vậy, sẽ thật sự làm vậy.”

Cả đầu Y Thiết toàn dấu chấm hỏi, sau khi nhìn thấy An Nhiên trong màn hình, hắn câm miệng.

Vị này nói, thật sẽ có khả năng.

Video vừa thông, An Nhiên liền đi thẳng vào vấn đề: “An Tức, mong chú lập tức dừng lại hành động của mình!”

An Tức quyết đoán từ chối: “Không có khả năng.”

Hai người một người mặt lạnh, một người mặt tươi cười, khí thế lại cường ngạnh như nhau, không lùi một bước.

“Chú biết làm như vậy sẽ mang tới ảnh hưởng lớn như thế nào cho hai nước không?”

“Biết, thì thế nào? Có liên quan tới tôi sao?”

An Nhiên rũ mắt che giấu thịnh nộ, ngước mắt lại khôi phục bình tĩnh, thanh âm hắn giảm xuống: “Dừng tay, đáp an chú muốn tôi sẽ giúp chú tìm ra.”

An Tức mỉm cười lắc đầu: “Tiểu quỷ, hiện giờ cậu đã có Hứa Yến, vậy ít nhiều cũng sẽ hiểu được tâm tình của tôi, nếu là cậu, sẽ muốn để cho người khác vào đại lao sao?”

An Nhiên mím môi: “Ít nhất tôi cũng sẽ không kéo người vô tội vào.”

“Vậy có lẽ bởi vì cậu còn chưa gặp qua chuyện giống như tôi mà thôi.” Vẻ mặt An Tức không thay đổi: “Tôi sẽ không lùi bước, nhiều năm như vậy, tôi chờ chính là giờ phút này.”

“Nhưng như vậy vô tình sẽ tạo ra hiềm khích giữa hai quốc gia!” mày An Nhiên nhíu chặt: “Bởi vì chuyện kia mà làm cho quốc gia này chịu đủ khổ cực, chẳng lẽ chú cũng muốn quốc gia của chúng ta chịu khổ tương tự sao?”

“Vừa khéo.” An Tức cong môi, ánh mắt lại lạnh như băng: “Quốc gia như vậy nên diệt sớm.”

Ngón tay An Nhiên hơi gõ nhẹ trên tay vịn, vẻ mặt hơi thả lỏng: “Chú thật hy vọng hai quốc gia đều rơi vào chiến tranh sao? Vậy 486549 đứa trẻ mà chú nhận nuôi rất có khả năng chịu ảnh hưởng của chiến tranh, không thể khỏe mạnh lớn lên.”

Ánh mắt An Tức hơi lóe, theo bản năng ma sát thánh giá trước ngực: “Những lời này cậu hẳn là nên nói với người đã khơi mào chiến tranh, người cậu nên ngăn cản cũng không phải tôi, ít nhất hiện giờ, mục đích của chúng ta là như nhau.”

Khuyên răn một hồi không có kết quả, An Nhiên chống đầu xoa xoa thái dương, đột nhiên cảm thấy thật mệt mỏi.

Thời gian cho hắn nghĩ cách cũng không nhiều lắm, các phương diện trên chiến trường đã chiếm cứ toàn bộ đầu óc của hắn.



Cũng giống như những chiến trường khác, người ở chỗ hắn thiếu rất nghiêm trọng, còn phải cứu viện, còn phải chống đỡ sóng trùng khổng lồ, phòng tuyến thì phải lui về sau một bước.

Ở một phương hướng phòng ngự tương đối yếu, có một quân đội khác đang tác chiến cùng trùng tộc.

Phó quan nhìn thấy báo cáo phía dưới trình lên, đi tới bên cạnh An Nhiên đang xem xét số liệu: “Trưởng quan, cái quân đội không rõ lai lịch kia phải xử lý như thế nào?”

An Nhiên nhìn màn hình ảo, nhỏ giọng nói: “Tạm thời mặc kệ, theo dõi chặt chẽ, có tình huống không đúng lập tức báo cáo lại.”

“Vâng.”

Ở trên chiến trường xuất hiện một đội quân không có số hiệu là rất kiêng kị, cơ bản sẽ coi như là quân địch, cho dù không xử lý ngay tại chỗ, cũng sẽ đuổi ra khỏi khoảng cách an toàn.

Nhưng An Nhiên ý thức rõ ràng, hắn không định đi động tới quân đội kia.

Nói là kẻ thù hẳn là sẽ không giúp đỡ tiêu diệt trùng tộc, chẳng lẽ là quân đội dân gian? Tuy rằng giống dân chúng không có chuẩn bị chiến đầu gì, nhưng cũng có đám người ở khu vực màu xám.

Phó quan suy nghĩ nửa ngày cũng không ra kết quả, cuối cùng quyết định từ bỏ tự hỏi, lão đại đã nói như vậy, hắn quan tâm làm gì chứ.

Cũng không phải An Nhiên không dám động tới hắn, cũng không phải không đánh lại, nhưng hắn suy xét không phải là chi quân đội xuất hiện ở chiến trường này thôi.

Hành động lần này của An Tức rõ ràng là có ý định đã lâu, cho dù hắn diệt chi quân đội này, những chiến trường khác còn có hơn một ngàn chi.

Thứ nhất, hắn vô tình trở thành kẻ thù của An Tức, nhưng cũng khuyến khích người khác giết chết quân đội dị nhân, dù sao những người đó đều là con dân dị nhân quốc, thứ hai, đối tượng An Tức công kích là trùng tộc, bọn họ không mưu lại hợp, nhìn từ góc độ này, bọn họ là cùng một chiếc thuyền, tuy rằng mục đích là hoàn toàn khác nhau.

Hiện giờ các chiến trường đều rất thiếu người, thêm người giúp đỡ cũng tốt.

Hắn sẽ không can thiệp vào phán đoán của những sĩ quan chỉ huy khác, chuyện tới hiện giờ, hắn có thể làm chính là làm cho ảnh hưởng của chuyện này đạt tới mức thấp nhất.

Dù sao so với quân đội không rõ lai lịch xuất hiện trên chiến trường, tồn tại của dị nhân mới khiến cho đế quốc khủng hoảng.

Khi trên dưới đế quốc đang rất mẫn cảm với chiến tranh, đang trong quốc nạn lại xuất hiện dị nhân có sức mạnh lớn mạnh, khả năng cực lớn này sẽ kéo căng thần kinh của bọn họ, đặc biệt là người thống trị đế quốc, bọn họ theo bản năng sẽ cảm giác được uy hiếp, một khi loại uy hiếp này đạt tới trình độ nhất định, đế quốc nhất định sẽ hành động.

Mà khiến cho đại chiến của đế quốc và dị nhân quốc bùng nổ, An Nhiên tuyệt đối không muốn điều này xảy ra.

Vài ngày sau hội nghị, tất cả các quan chỉ huy báo cáo mới biết được, tất cả mọi người đều đưa qua quyết định giống như An Nhiên—- án binh bất động, theo dõi chặt chẽ.

Bởi vì thật sự là quá thiếu người! trong lúc này thêm một chiến sĩ cũng rất tốt.

Sau khi đội quân của dị nhân quốc gia nhập, quân đoàn đế quốc và trùng tộc chiến đấu đạt được trạng thái cân bằng.

Từ khi công tác cứu viện kết thúc, bộ đội chiến đấu gia nhập, tình hình chiến đấu bắt đầu xoay chuyển ngược lại, quân đoàn nhân loại chính thức bắt đầu phản kích.

Những khu vực đã từng tiến hành oành tạc diện rộng thì bộ đội đặc chiến sẽ tiến hành tiêu diệt những trùng tộc còn thừa lại, bảo đảm không có trùng tộc thừa lại.

Thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tình huống như vậy—–

Đội đặc chiến phát hiện Công Trùng chạy tới, còn chưa ra tay đã bị một đám không rõ thân phận tiêu diệt.

“Thao, bọn họ là ai, sao giết sâu mà dễ dàng giống như giết gián vậy?”



“Chiêu thức của bọn họ kì lạ, thoạt nhìn sức lực rất mạnh.”

“Nhưng đừng là kẻ thù, nếu không hai mặt đều là địch, chỉ có chúng ta chịu.”

“Hẳn là sẽ không, bọn họ đã sớm phát hiện chúng ta, cũng không có dấu hiệu công kích, cậu xem, bọn họ giết sâu xong liền rời đi.”

Dần dần, các quân đoàn khác bắt đầu lan truyền chuyện của quân đội này.

“Không biết cao nhân nào phái cao thủ tới, nói thật, năng lực cá nhân rất tốt, tiêu chuẩn so với quân đoàn chúng ta còn cao hơn.”

“Có phải tư quân của lão đại nào đó, thời điểm quốc nạn giấu tên cống hiến vì nước?”

“Nuôi tư quân là ở tù mọt gông đó anh em, lại còn nuôi đến tiêu chuẩn còn cao hơn quốc gia, loại thời điểm này còn dám lấy ra cống hiến, tôi chỉ nghĩ vị lão đại này sợ là ngại chết không đủ mau.”

Bắc Tố ngồi trong nhà ấm phía sau phòng hiệu trưởng, uống ngụm trà, màn hình ảo trước mặt hiện lên có tình báo nặc danh.

[Bên kia lấy được lòng tin của quân đội.]

Bắc Tố buông chén trà, từ từ tắt cửa sổ đi, lại phát một tin tức cho một dãy số khác.

[Lập tức chấp hành kế hoạch.]

Trên mạng, sau khi được Hứa Yến và Kim Hi rửa sạch, hiện giờ phần lớn chỉ là ngôn luận bình thường.

Tình hình chiến đấu dần dần trở nên tốt đẹp, trên mạng cũng toàn là thanh âm tràn đầy hy vọng.

Mấy ngày nay Hứa Yến ngoài sửa sang lại số liệu, chính là đi học huấn luyện và ấp trứng.

Học sinh quân đội không có chỉ thị của lãnh đạo thì không được lên chiến trường, cho dù hắn muốn đi, điều kiện cũng không cho phép, hắn không có phi thuyền.

Chỉ có thể thình thoảng giao lưu tình hình chiến trường với An Nhiên, có rất ít thời gian nói chuyện tư.

“Trứng Non lại trưởng thành, mỗi ngày em đều đo vòng eo và cân nặng cho nó, bình quân một ngày nặng 10 lạng.”

Trứng Non trong lòng bàn tay Hứa Yến hưng phấn mà quay cuồng, mỗi lần có thể nhìn thấy An Nhiên đều sẽ như vậy.

Ánh mắt An Nhiên mềm mại: “Lớn lên thật tốt, chắc là sắp phá xác.”

Hứa Yến nhìn nó xoay cũng muốn hôn mê, cầm lấy nó đưa lên miệng hôn một cái: “Tiểu bảo bảo phá xác thì lớn bao nhiêu?”

Hình thể hiện giờ của Trứng Non còn lớn hơn hai qủa trứng gà, mỗi ngày Hứa Yến đều cảm thấy đau đầu vì phải giấu nó ở đâu.

Bình thường mà nói, dựa vào kích thước lớn nhỏ của Trứng Non, hẳn là chỉ lớn bằng nửa bàn tay.

Mèo con mini! Thật muốn hít!

An Nhiên nhìn chằm chằm vỏ trứng im lặng một lát, dưới ánh mắt chờ mong của Hứa Yến nói: “Chắc là như sư tử thành niên.”

Hứa Yến: “…???” sử tử thành niên hay là con rận thành niên? Cho dù loại nào thì kích thước vẫn không đúng lắm.

Hứa Yến cúi đầu nhìn Trứng Non, vỏ trứng của Trứng Non hơi nghiêng, giống như đang nghiêng đầu nhìn hắn.

Từ một vỏ trứng nhỏ như vậy mà lại vụt ra một tiểu bảo bối to bự sao?

Hình thú của An Nhiên chỉ lớn hơn lòng bàn tay hắn không bao nhiêu, chẳng lẽ dị nhân là chủng tộc càng lớn thì càng nhỏ sao? Sinh ra thì lớn, sau đó lùi về từ từ sao?

Hứa Yến không khống chế được bản thân mà bắt đầu miên man suy nghĩ, thiết bị cá nhân đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở, hắn không để ý, nói chuyện với An Nhiên xong mới đi xem, là tin tức của Kim Hi.

[Mau nhìn internet!]

Ánh mắt Hứa Yến hơi lóe, nhanh chóng mở internet ra, nhìn thấy mười tiêu đề đầu tiên là đề tài tương tự nhau, trong lòng hắn liền chìm vào đáy cốc.

“Chiến trường phát hiện chủng tộc kỳ quái, tai dài hình thú tâm tính tàn bạo, đã có vô số dân chúng và chiến sĩ đế quốc bị giết, còn đáng sợ hơn trùng tộc!”

“Chủng tộc ngoài hành tinh xuất hiện! Còn đáng sợ hơn trùng tộc!”

“Trùng tộc còn chưa tiêu diệt được lại có chủng tộc mới xuất hiện, nhân loại làm sao vượt qua được nguy cơ lần này đây.”

“Tại sao lại như vậy hu hu hu, quái vật này thật đáng sợ, mau giết bọn họ!!”

“Thừa dịp còn chưa phát triển lớn giống như trùng tộc, nên giết chết chủng loại mới này! Đất của đế quốc quyết không thể để cho chủng tộc khác nhúng chàm!”

“Loại quái vật này có phải cùng một loại với trùng tộc hay không? Chẳng lẽ là tới từ một nơi với trùng tộc sao? Giết bọn họ!!!”

Chuyện tệ nhất, vẫn xảy ra.