Sát Vương

Chương 471: Chúng nhân chú ý



Lúc này buổi đấu giá không giống như các buổi đấu giá bình thường, muốn tiến vào trường đấu giá cần phải trải qua kiểm tra nghiêm khắc nếu như số linh thạch mang trên mình ít hơn hai vạn hoặc không có bảo vật tại thân thì ngay cả tư cách tiến vào trong trường đấu giá cũng không có.

Đường Tiêu dĩ nhiên không mang nhiều linh thạch như vậy hắn muốn ở đương trường tiến hành hấp linh rồi sẽ đấu giá.

Tuy nhiên Đường Tiêu bất động thanh sắc lấy ra năm mươi miếng long lân phù chỉ ra khiến cho giám bảo sư cao cấp phải lập tức cho hắn đi, theo giám bảo sư xem xét thì năm mươi miếng long lân phù chỉ này của Đường Tiêu có gí trị từ trăm vạn đến hai trăm vạn linh thạch đủ tư cách tham gia đấu giá đại hội.

Lúc này đấu giá đại hiộ không còn náo nhiệt như tháng trước ngồi ở đây cũng chỉ hơn trăm người nhưng đều là những người có tiền.

Đường Tiêu được phân cho vị trí số 37 nằm ở phía trên của trường đấu giá.

Những bảo vật đấu giá lúc đầu có giá trị từ hai nghìn linh thạch trở lên tuy nhiên Đường Tiêu không có hứng thú đối với những thứ này, hắn cực kỳ nhàm chán nhắm mắt trên ghế mà dưỡng thần, mà Triệu Thanh và Dương Dĩnh hai người ở bên cạnh thi nhau nịnh nọt hắn, thậm chí Triệu Thanh còn giúp hắn mát xa thân thể, Dương Dĩnh thấy vậy cũng không cam lòng.

Liễu Yên lần đầu tiên tiến vào đây không ngừng nhìn bốn phía tựa hồ đối với phòng đấu giá này vô cùng hiếu kỳ.

Được bốn nữ tử bên cạnh hai người ôn nhu ngọt ngào xoa bóp cơ thể cho mình thiêu hỏa côn của Đường Tiêu không tự giác được mà bắt đầu mà chống lên.

Vật kia sau khi thoát thai hoán cốt đã là long thể chi thân, bình thường có đạo bào rộng thùng thình che giấu nhưng lúc này không chịu nổi nữa mà giương cao lên.

Nữ tỳ ở phòng đấu giá vô tình nhìn về phía sau thấy vậy liền đỏ bừng cả mặt, vội vàng quay mặt đi, trong lòng vô cùng xấu hổ.

Mà dương Dĩnh nhìn thấy vật dâng trào kia của Tôn Văn thì nhớ lại cảnh tượng lần trước, bỗng nhiên nàng nhìn về phía đó đôi mắt cũng không dời ra được.

Đương nhiên Dương Dĩnh cũng không biết lần đó Đường Tiêu vì nguyên nhân trộm cực âm dược dịch của nàng mà thôi.

Triệu Thanh vốn cùng với Đường Tiêu nói chuyện nhìn thấy Dương Dĩnh xấu hổ như vậy thì hai mắt cũng nhìn về phía đó, nàng cũng nhanh chóng phát hiện ra dị trạng của Đường Tiêu, thậm chí khong nhịn được khẽ la lên một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng.

Hai nữ kia nhìn nó rồi nhìn về phía khuôn mặt xấu xa của Đường Tiêu, vẻ mặt e lệ thân thể không khỏi mềm nhũn phía dưới nhịn không được mà hơi ướt át tuy nhiên bây giờ là ở trong phòng đấu giá, tuy rằng có vải rèm bao phủ nhưng mà các nàng vẫn e ngại.

Đường Tiêu đột nhiên khẽ thò tay sờ mông bọn họ một cái, sắc mặt của Dương Dĩnh liền biến hóa, oán giận Đường Tiêu.

Dương Dĩnh lần trước đã bị Đường Tiêu chạm phải trong lòng rất thẹn thùng, thân thể mềm nhũn, sau khi oán giận liếc Đường Tiêu.

Đường Tiêu thấy Dương Dĩnh cũng không tránh né ngược lại còn chủ động nghênh đón thì cũng không khách khí nữa rồi, sờ sờ chỗ đó của nàng khiến cho hắn cảm tưởng mình lâm vào ảo mộng.

Bên kia Triệu Thanh hoảng hốt phát hiện ra sự khác thường của Dương Dĩnh, nàng nhanh chóng nhận ra Đường Tiêu đang sờ Dương Dĩnh.

Không hiểu sao Triệu Thanh bỗng hiên nảy lên ghen tỵ, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.

Đúng lúc Triệu Thanh sinh lòng bất mãn, Đường Tiêu đột nhiên sờ vào chỗ đó của nàng khiến cho khuôn mặt của Triệu Thanh đỏ như máu, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi.

Liễu Yên đang thò đầu ra nhìn thấy Liễu Yên đột nhiên quay đầu lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền hơi ngây người.

---------

Một canh giờ sau đấu giá sư cuối cùng cũng quyết định lấy ra mấy gốc vạn niên dược thảo.

-Tiếp theo chính là cạnh tranh đấu giá Vạn Niên Tuyết Linh thảo, giá khởi điểm là năm mươi vạn linh thạch mỗi lần tăng giá là một vạn khối.

Đấu giá sư cũng hiểu được những Vạn Niên linh thảo đối với những đại tông phái này cũng là hiếm có cho nên cũng không nói nhiều lập tức ra giá.

Đường Tiêu vốn đang mơ màng ngủ lập tức tỉnh lại mở mắt.

- Năm mươi vạn khối linh thạch?

Trong phòng đấu giá vang lên tiếng nghị luận liên hồn, phải biết rằng đây là Vạn niên linh thảo lần đầu tiên xuất hiện giá cả lớn như vậy.

Đấu giá sư sau khi nói giá cả xong cả trường đấu giá lâm vào một mảng tĩnh mịch không có ai hô giá.

Đúng lúc khuôn mặt của đấu giá sư lộ ra vẻ thất vọng thì đột nhiên có một nam tử trẻ tuổi ở phòng số 63 hô giá:

- 56 vạn.

- 60 vạn.

Ngay lập tức có một người ở vị trí số 76 cất tiếng.

Đấu giá hội chính là như vậy chỉ cần có người hô giá thì tràng đấu giá sẽ trở nên náo nhiệt. Khuôn mặt của đấu giá sư cũng lộ ra vẻ vui mừng vô hạn, 60 vạn có nghĩa là tiền thuê tới 6500 linh thạch, hơn mười gốc vạn niên linh thảo toàn bộ đấu giá thì vòng đấu giá sẽ có tới mười vạn linh thạch.

- 61 vạn.

- 65 vạn.

- 65 vạn lần thứ nhất, còn có người đấu giá không?

Vài phúc sau vị đấu giá sư hướng về phía trong trường mà hô lên một tiếng.

- 65 vạn lần thứ hai, nếu như chưa có người nào đấu giá thì gốc vạn niên tuyết linh thảo thì thuộc về vị tiểu tỷ ở trong gian phòng số 76 kia.

Đấu giá sư giơ cao cây chùy lên chuẩn bị gõ xuống.

- Một trăm vạn.

Ở phòng số 37 đột nhiên thốt ra một giọng nữ ngây thơ, tất cả mọi người đều nhìn qua bên này, đáng tiếc rằng cách bức vải và bình phong cho nên bọn họ không cảm nhận được tình cảnh bên trong, không biết nữ tử này lai lịch thế nào mà có thể hô ra số linh thạch lớn như vậy.

Lần hô giá này chính là Liễu Yên.

- Một trăm vạn khối linh thạch

Đấu giá sư cơ hồ cũng bị chấn kinh, cái búa cầm trên tay cũng hơi run run.

- Có ai nguyện ý bỏ ra giá tiền cao hơn không?

Đấu gia sư hướng về trong trường hỏi một tiếng.

- Một trăm lẻ một vạn khối linh thạch.

Nữ tử số 76 do dự rồi mở miệng trong giọng nói có vẻ kèm theo sự tức giận.

Đường Tiêu cười lạnh một tiếng lại nói nhỏ một câu với Liễu Yên, Liễu Yên một lần nữa hô lên:

- Hai trăm vạn khối linh thạch.

Rất nhiều người tham gia đấu giá này nghe thấy thanh âm của Liễu Yên thì nhịn không được phun ra một ngụm nước.

Thật khí phách không thêm thì thôi đã thêm là thêm một trăm vạn khối linh thạch, đây là phá gia chi tử nhà ai?

Vài cao tầng ẩn giấu sau màn cũng bị số tiền này làm cho kinh hãi, bọn họ hối hận vì đã bố trí từng phòng đấu giá riêng biệt như thế này.