Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 120: Trở về



Suigetsu thấy Jugo bị giết nhanh gọn như vậy liền vung lên trảm thủ đại đao chém tới…

- Đinh!!!

Chỉ thấy Lý Thiên Ngọc một tay vươn ra liền bắt được lưỡi đao, Suigetsu hai tay cơ bắp liền tăng vọt, sức lực cũng gia tăng, muốn từ trong tay hắn rút về, nhưng bàn tay Lý Thiên Ngọc như gọng kìm bằng sắt nắm chặt lấy khiến Suigetsu gân tay nổi đầy, dốc hết toàn lực cũng không mảy may di chuyển.

Ngay sau đó hắn liền tung ra một cước, hướng đầu Suigetsu đá tới…

- Chát!!!

Cơ thể Suigetsu ngay lập tức hóa lỏng, đầu hắn liền như kiểu một xô nước bị đạp đổ văng tứ tán, nhưng ngay sau đó lại tập hợp lại nhếch miệng nói:

- Với cơ thể này, ngươi không làm gì được ta!!!

Lý Thiên Ngọc nhếch lên khóe miệng mỉa mai nói:

- Thế sao!? Vậy để xem ngươi hóa lỏng được đến bao giờ…

- Amaterasu!!!

- Aaaaa….!!!!

Suigetsu hét thảm buông ra thanh trảm thủ đại đao, lăn lộn trên mặt đất hét thảm, cho dù hắn có hóa lỏng đi chăng nữa, vậy thì khi bị ngọn lửa đen Amaterasu dính vào chẳng mấy chốc cũng bị bốc thành hơi nước thôi.

Lý Thiên Ngọc quay sang để ý tới Karin, cô nàng này vậy mà nhân lúc hắn chơi đùa với Suigetsu và Jugo liền lẻn tới chỗ Sasuke, muốn giải ảo thuật của hắn.

Ngay lập tức, hắn liền thuấn thân biến mất, không, phải nói hắn hóa thành một tia chớp bạc lao tới, khi Karin còn đang loay hoay muốn giải thuật cho Sasuke thì bị hắn đánh ngất, Lý Thiên Ngọc đang đắc ý thì…

- Chát!!!

- Ầm….!!!

Hắn liền bị Suigetsu cho ăn một cước, cơ thể Lý Thiên Ngọc liền bị đánh bay, va vào chiếc bàn đá khiến nó vỡ vụ, sau đó khảm xuống mặt đất tạo thành một cái hố, hắn là quên mất Suigetsu hóa thành thể khí xong thân thể hắn vẫn tiếp tục ngưng tụ lại được.

- Chậc, đắc ý vong hình quá đây mà…- Lý Thiên Ngọc nằm dưới hố chẹp miệng.

Sau đó hắn phi thân lao lên khỏi hố, lúc này Suigetsu đang định ôm lấy Karin và Sasuke đào tẩu, Lý Thiên Ngọc giơ lên bàn tay, một đám cát từ dưới chân liền phóng tới quấn lấy Suigetsu khiến hắn buộc phải buông ra hai người Karin và Sasuke, phải nói rằng chiêu này của Lý Thiên Ngọc rất diệu, vì ngoài lôi thì cát cũng là khắc tinh của hắn.

Chẳng mấy chốc, cơ thể hắn liền bị cát quấn quanh, nước trong cơ thể cũng bị rút ra buộc Suigetsu phải trở về nguyên hình, Lý Thiên Ngọc lạnh nhạt nắm lại bàn tay, miệng thì lẩm bẩm:

- Quan tài sa mạc!!!

- Phụp!!!

Ngay khi hắn nói xong, cái kén cát liền xiết chặt, bên trong Suigetsu liền bị áp lực kinh hồn ép đến toàn thân xương cốt gẫy hết, hắn ngay sau đó cũng chấm dứt sinh mệnh của mình.

- Đinh! Ký chủ kinh nghiệm đầy, đẳng cấp tăng lên Thiên cảnh lục trọng, toàn bộ thuộc tính gia tăng, điểm kỹ năng +2.

Lý Thiên Ngọc cũng không để tâm lắm, hắn liền đi tới chỗ Karin và Sasuke, lúc này hắn mới có thời gian đánh giá cô nàng này, một mái tóc đỏ nếu ném vào một đám người thì cực kỳ chói mắt, lông mi dài mà cong, trên mũi gác lấy một cặp kính gọng màu đỏ, do bất tỉnh mà hai mắt nhắm nghiền, đôi môi căng mọng phủ một lớp son nhạt và bóng, làn da cũng min màng, tuy nhiên để ý kỹ sẽ thấy trên người rất nhiều dấu răng, điểm này làm Lý Thiên Ngọc rất khó chịu, mẹ nó, không hiểu những dấu răng này là của những ai, Sasuke, Jugo hay có cả Suigetsu???

Mà hắn đoán đại bộ phận chắc chỉ có Sasuke cắn thôi, dù sao đối với hai người Jugo, đặc biệt là Suigetsu, cô nàng này hẳn cũng không chịu để hai tên thô lỗ mà dã man đó cắn, nhưng dù sao dấu răng khắp người, Lý Thiên Ngọc vén lên tay áo cô nàng, lại đưa tay kéo ra khóa kéo, không nhìn còn đỡ, nhìn rồi hắn mới thấy quá sức tưởng tượng, không chỉ hai cánh tay mà phần trên cơ thể đầy ắp dấu răng đan xen, tại bộ ngực cũng không ít.

Hắn ban đầu muốn thu cô nàng này vào thủy tinh cung, nhưng tình huống này, cmn cái tình huống này, bảo hắn làm sao thu đây?

Giết!? Hắn Không đành lòng, thu!? Hắn không thu được, suy nghĩ đến nhức cả đầu, cảm giác não bộ phình to ra, hắn dứt khoát quẳng ra sau đầu, sau đó vác lấy hai người trở về làng lá.

Về đến nơi, hắn giao Sasuke và Karin cho đám thuộc hạ tạm giam lại, sau đó thông tri cho Naruto và Kakashi tiến tới, đến khi Naruto nhận được tin phi nước đại tới nơi gặp được Sasuke, lại quay sang cầu xin Lý Thiên Ngọc muốn hắn thả ra Sasuke, Kakashi cũng vậy.

Hai người đã cầu xin hắn, mà hắn đối với Sasuke đã trở thành phế vật liền nghĩ hẳn cũng chẳng thể gây nên sóng gió gì cho cam, mà Sasuke kế hoạch vì có hắn xen vào mà bị bóp chết từ lúc còn trong trứng nước, cho nên suy đi tính lại hắn cũng đồng ý thả ra Sasuke, đối với việc này Sasuke cũng chẳng thấy mang ơn với Lý Thiên Ngọc, ngược lại hắn đối với Lý Thiên Ngọc càng lúc càng hận, nhưng sức mạnh đã mất cho nên Sasuke cũng không muốn tìm ngược, về sau hắn cũng biết Danzo bị Lý Thiên Ngọc giết giao thủ cấp cho Itachi, thù cũng báo được, mà sức mạnh cũng đã mất cho nên hắn liền an an ổn ổn sống hết đời trong làng như một ninja bình thường đi.

Karin thì trước là thuộc hạ của Orochimaru, cho nên bị một đám ninja thuộc hạ của hắn trong đội ANBU áp đi muốn thu lấy thông tin, tất nhiên Lý Thiên Ngọc cũng không để họ dụng hình với cô nàng, sau đó liền tống Karin vào sở nghiên cứu của Konoha, nghĩ đến nơi đấy cũng thích hợp.

Vài ngày sau, hắn cũng tước mất cửu vĩ từ trong người Naruto, đáng nói lúc này hắn không thể sử dụng Bạch Tuyết tới thu phục mà buộc phải sử dụng chức năng tước đoạt, thành ra hối đoái điểm liền giảm xuống mất 120 triệu, còn đối với chakra âm dương trong người Sasuke và Naruto, hắn quyết định từ bỏ, dù sao hai loại chakra này phải đến khi cả hai gặp được lục đạo mới được ban cho, mà hắn thì không muốn chờ lâu như thế.



Vài tháng sau, lúc này Lý Thiên Ngọc đang ngâm mình trong một bể suối nước nóng cùng với một nữ nhân, người này chính là lý do khiến mấy tháng nay hắn trì hoãn không rời đi thế giới này…

Nghiêng đầu nhìn lại, nữ nhân này có một làn da mềm mịn và trắng nõn, mái tóc màu vàng kim dài quá cằm, sống mũi cao thẳng, hai con ngươi màu xanh lam tinh tế, đôi môi nhỏ nhắn đang liếc nhìn hắn mà mỉm cười, hai quả đào tiên “vĩ đại” không kém cạnh vòng ngực 106 của Tsunade đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

Lý Thiên Ngọc nuốt một ngụm nước miếng liền nhào qua, áp mặt vào hai tòa song phong hùng vĩ mà tráng lệ ấy, tay cũng chậm rãi du tẩu, từ trong tay hắn hai khối nhuyễn mịn liền biến thành muôn hình vạn trạng, xúc cảm vừa mềm mại, độ căng vừa phải, khiến hắn không muốn rời tay.

Samui trên má liền xuất hiện hai đám hồng vân, nhưng vẫn để mặc cho bàn tay hắn đùa bợn bộ ngực kiêu ngạo của nàng, nhưng chỉ chốc lát, nàng liền rên lên một tiếng rất khiêu khích, không nghĩ tới, hắn một bàn tay khác liền thò xuống vuốt ve mật động của nàng, hơn nữa…hắn còn…ngoáy nó nữa chứ…thật xấu hổ…

Mới đầu chỉ là một ngón, Lý Thiên Ngọc khẽ gẩy gẩy một chút vẫn hơi lỏng, sau đó liền gia tăng thành hai, lúc này mới cảm thấy chật chội, Samui mặt mũi cũng càng ngày càng hồng, lan ra cả hai bên lỗ tai, trông rất mị hoặc, hắn mặc dù nếm qua cũng không ít lần cơ thể nàng những vẫn như cũ, một cỗ dục vọng lan tràn khắp tâm trí hắn, hai ngón tay cử động cũng càng ngày càng nhanh hơn nữa, cho đến khi Samui thân thể căng cứng chợt tiết, dù là ngay khi đang ngâm mình dưới nước, Lý Thiên Ngọc lòng bàn tay cũng cảm thấy một đợt ấm áp.

Samui hơi thở gấp một trận, sau đó hai người lại bắt đầu quấn lấy nhau, hắn lật úp thân thể Samui, Lý Thiên Ngọc để nàng bám vào thành bể, gậy như ý của hắn nhờ có nước suối bôi trơn cũng như vừa nãy nàng đã tiết một lần, liền dễ dàng chui tọt vào trong cái động chết người kia sau đó hắn liền triển khai thế công như vũ bão của mình, một cảm giác chật khít cuốn lấy thần kinh hắn...

Nữ nhân này tên là Samui, một jounin của làng mây, là một ninja với những kỹ năng rất tốt, tính cách cũng khá lạnh nhạt, ít nói và không thường xuyên biểu lộ ra cảm xúc, thân cao khoảng 1m69, cho đến hiện tại liền 25 tuổi, Lý Thiên Ngọc phải tốn rất nhiều công sức, trải qua gần ba tháng ròng rã mới truy được cô nàng tới tay, hai ngươi lúc này đã duy trì quan hệ được hơn một tháng rồi, Samui cũng đã biết bí mật của hắn.



Sau khi cuộc chiến kết thúc, Lý thiên Ngọc ôm lấy thân thể nhu nhuyễn của nàng tựa trên thành bể, một tay sau lưng khẽ vuốt ve lên xuống làm dịu cơ thể mẫn cảm của nàng, tay còn lại cũng khẽ gẩy hai hạt nho, Samui mệt mỏi sau cơn vân vũ, nên cũng mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

- Đến lúc rồi, Samui. - Lý Thiên Ngọc nói.

- Ừm! - Samui lười biếng khẽ đáp.

Thân ảnh hai người dứt lời liền biến mất, để lại một bể tắm suối nước nóng còn bốc hơi nghi ngút, về đến sáng thần không gian, Lý Thiên Ngọc tự tay bế lấy Samui mang vào trong nhà, đắp lấy chăn phủ đi cơ thể man diệu của nàng cũng giao cho đám Tsunade, Hinata, Sakura lẫn Ino chăm sóc, lại bồi tiếp một chút Lưu anh, Thu nhi, Hành Vân, Thu Thủy, Ngữ Yên, Uyển Thanh chúng nữ sau đó hắn bước ra bên ngoài cửa nói:

- Hệ thống! Trở về!

- Đinh! Thiết lập truyền tống môn, hoàn thành!

Bước qua cổng truyền tống hình trứng quan thuộc, Lý Thiên Ngọc một lần nữa lại đặt chân lên căn phong quen thuộc, hít hà lấy một hơi, sau đó hắn liền ngã xuống chiếc giường vừa quen thuộc mà vừa xa lạ kia ngủ thiếp đi.