Sắc Dụ

Chương 153: Nhà của ông ta



Lời của chị Bối khiến tôi không rét mà run, trở thành người đàn bà của Kiều Dĩ Thương sao? Trở thành người đàn bà của cái tên ma quỷ giết người không chớp mắt, cực kỳ máu lạnh, lúc nào cũng muốn lấy mạng chồng tôi, một tay che trời ở đặc khu đó.

Cho dù tôi và ông ta đã cùng nhau phóng túng đến mức độ này, chuyện này tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Tôi chỉ thuộc về Chu Dung Thành, tôi nên yêu ông ấy, bất chấp tất cả để yêu ông ấy, bất lu ận là trong mơ hay trong thực tế, người đàn ông tồn tại trong lòng tôi đều không nên là bất kỳ ai khác.

Ông ấy vì tôi không tiếc thân bại danh liệt, không tiếc bỏ vợ bỏ con, nếu như tôi không yêu ông ấy, thì tôi còn xứng với ông ấy sao, thì tôi có thể vượt qua được chướng ngại tâm lý trong lòng mình sao.

Tôi có thể phạm sai lầm, có thể mê man, có thể dao động, thậm chí trong lúc ân ái có thể tưởng tượng ra bộ dạng của Kiều Dĩ Thương, tưởng tượng người đàn ông trên người tôi là ông ta, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không rời bỏ Chu Dung Thành.

Tất cả mọi thứ tôi, Hà Linh San, có được hôm nay đều là do ông ấy ban cho, ông ấy cho tôi hào quang, cho tôi chỗ dựa, cho tôi cái vốn liếng trở thành kẻ đứng trên người khác, không có ông ấy tôi chẳng là gì cả, lấy cái gì để hoa chân múa tay, ngang ngược ngạo mạn.

Tôi cầm điện thoại, vô cùng kiên quyết nói, không thể.

Chị Bối cười khổ: “Đàn ông giỏi nói dối và tự phụ, đàn bà giỏi che mắt chính mình, em hiện tại chỉ là đang lừa mình dối người, lòng em biết rất rõ em đã đi vào ngã rẽ, không cách nào quay về đường ngay được nữa. Không có người đàn bà nào có thể chạy thoát khỏi sự khống chế như ma túy mà đàn ông dùng tình dục làm mồi nhử.”

Ở phía bên chị có tiếng bước chân, tiếng cười và tiếng hát, chị dường như vừa từ trong phòng bước ra, đang đi trên hành lang mà tôi vừa rời khỏi.

“Chị đang ở hội sở Nam Giang dắt mối, nghe được không ít lời đồn về ông ta. Em có biết về những người đàn bà trước đây của ông ta không, có hai người theo ông ta được nửa năm, không thể tính là thích, nhưng ngủ với nhau lâu như vậy, cho dù có là chó là mèo cũng phải có chút cảm tình, vậy mà hai người đó chỉ nói sai mấy câu, muốn có vài lời hứa hẹn, hiện tại đã ở dưới âm tào địa phủ uống canh rồi.”

Hô hấp của tôi không khỏi nghẹt lại, thủ đoạn dày vò đàn bà của Kiều Dĩ Thương lợi hại đến đâu, nhìn Thẩm Quỳnh Tư và vợ của Kim Đại tôi cũng có thể thấy được. Ông ta không đánh đàn bà, đó là trò trẻ con, ông ta dùng lửa nhỏ để nấu ếch, từng chút từng chút một ninh chết đàn bà.

Chị Bối lên tới sân thượng, tiếng gió rít vang lên, còn có tiếng nút bần của chai rượu bị khui ra, chị uống một ngụm rượu lớn, nuốt xuống rồi nói một cách mơ hồ: “Một ông trùm ghét cùng đàn bà nói chuyện tình cảm đột nhiên có hứng thú, thì mặc kệ là ai cũng không có chuyện ông ta không có được. Anh Thương là loại người gì, ngay cả người lão luyện già đời như cục trưởng Chu cũng không xử lý được, em còn không nhìn ra được anh ta là hạng người hung ác đến mức nào?”

Chị cười lạnh mấy tiếng: “Em không theo? Anh ta đầu tiên sẽ loại bỏ trở ngại, ép em vào đường chết, để xem em theo hay không. Cố chấp và trung trinh là tốt đấy, nhưng đừng làm hại cả người đàn ông của em.”

Mắt tôi đỏ lên, giọng nói run rẩy: “Đời này Dung Thành là người đàn ông cuối cùng của em, là người chồng duy nhất của em. Kẻ nào muốn làm hại chồng em, em sẽ cùng kẻ đó sống chết đến cùng.”

“Hà Linh San, haizz.” Chị Bối không nhịn được phải thở dài: “Cục trưởng Chu đã bảo vệ em quá tốt rồi, sao ngay cả chút lanh lợi của em khi còn trong nghề cũng không còn nữa vậy. Bao nhiêu năm nay những kẻ muốn sống chết với anh Thương còn ít sao, đó đều là những người đàn ông gan góc cứng rắn, thế lực hùng hậu, có ai thủ đoạn thua kém em chứ? Nhưng đến cùng ông trùm ở Quảng Đà là ai chứ, vẫn là ông ta.”

Dằng dai lâu như vậy trời cũng sắp sáng rồi, tài xế ngồi ở vị trí lái lấy tay ra hiệu cho tôi, tôi gật đầu, anh ta bẻ tay lái về phía bên trái, chạy thẳng đến bệnh viện cảnh sát.

“Anh Thương có tiếng là bạc tình, có thể đối xử với em như vậy cũng có thể tính là không thua kém gì cục trưởng Chu. Tình cảm của cục trưởng Chu với em thật sự là tình yêu sao, đàn ông leo được đến địa vị nhất định thì tình yêu sớm biến thành tro bụi rồi, có thể câu lên và giữ được hứng thú của loại đàn ông này không dễ dàng gì, mà với bọn họ, khi cái hứng thú này còn chưa hết thì em đừng hy vọng thoát.”

Chị thấy tôi mãi không nói gì, chỉ nghẹn ngào thở dốc, chị nói chỉ cảm thấy rất có khả năng tôi sẽ trở thành nguyên nhân chủ yếu khiến Kiều Dĩ Thương công kích Chu Dung Thành. Vợ thương chồng thì cũng cần phải biết nên thương như thế nào. Giả như có một ngày cục trưởng Chu không gánh được nữa, thì cố chấp cái gọi là đạo đức luân thường sẽ chỉ khiến càng nhiều người gặp họa.

Chị đột nhiên đổi giọng: “Ma Tùng đem em tặng cho cục trưởng Chu không phải là vì có chuyện muốn cầu xin anh ấy. Anh ấy nhìn trúng em, không tặng cũng không được, Ma Tùng không có thế lực mạnh đến vậy, có thể đối chọi với cục cảnh sát, cùng một đạo lý, người đè người, để xem bản lĩnh của cục trưởng Chu đến đâu. Em cứ chuẩn bị sẵn tâm lý, nếu có thể dùng một người đàn bà giải quyết chiến tranh, sẽ chẳng có ai muốn đụng đến súng ống đao kiếm, nếu không ngày xưa cũng đã không có nhiều cuộc liên hôn như vậy.”

Chị nói xong liền chấm dứt cuộc gọi, trong lòng tôi biết rõ Chu Dung Thành tuyệt đối sẽ không dâng tôi cho Kiều Dĩ Thương để cầu hòa, ngược lại rất có thể sẽ vì muốn giữ tôi lại mà đánh một trận sứt đầu mẻ trán với Kiều DĨ Thương. Thể diện của đàn ông quan trọng hơn bất cứ thứ gì, dâng vợ cho kẻ khác, kẻ nào có thể nuốt trôi được nỗi nhục đó.

Tôi dựa vào mặt kính cửa sổ, không nói tiếng nào, nếu có thể tôi cũng muốn làm một người con gái vô tư, yếu đuối, chỉ biết lo chuyện sinh hoạt thường ngày cho chồng con, mỗi tối ngồi bên bàn ăn chờ chồng mình tan ca, sống một cuộc sống bình yên, ấm áp, nhưng cuộc sống đó bởi vì ông ấy là cục trưởng mà căn bản không thể thực hiện được.

Người lừa ta gạt, mưu ma chước quỷ. Một bàn cờ không thấy khói lửa, chỉ thấy những cuộc chém giết máu tươi tung tóe.

Đây mới là thiên hạ thật sự của đàn ông, quan trường, bang phái, biển cả, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ lập tức làm mồi cho cá.