Rượu Anh Đào

Chương 26: Đây là cậu nợ tôi



Quá trình xem xét nội dung kịch bản và nhân vật là một công việc vô cùng tốn thời gian và công sức.

Nhìn thấy ngày mà Cố Tri Niên thử vai càng ngày càng gần, mỗi ngày Cố Tri Niên đều nhốt mình trong phòng, có đôi khi đột nhiên có cảm xúc diễn xuất, thậm chí ngay cả ăn cơm cậu cũng có thể quên ăn, buổi tối đi ngủ cũng nằm mơ về Hạ Lan Phục, Cố Tri Niên cảm thấy mình sắp không phân biệt được giữa hiện thực và diễn xuất.

Nhưng điều làm cho Cố Tri Niên yên tâm chính là – từ ngày biết được cậu muốn thử vai, Triệu Duy Trinh dường như chưa bao giờ đến làm phiền cậu nữa. Cố Tri Niên rất ngạc nhiên trước sự hiểu chuyện của Triệu Duy Trinh, thỉnh thoảng nửa đêm ra ngoài ăn khuya, cũng không khỏi có chút mất mát: tốt xấu gì cũng là người ở chung dưới một mái nhà, sao Triệu Duy Trinh lại không có chút cảm xúc nào chứ?

Đỉnh cấp Alpha chết tiệt.

Chớp mắt đã đến đêm trước buổi thử vai. Cố Tri Niên thả lỏng đầu óc, chuẩn bị ngủ một giấc thật ngon, để đảm bảo ngày mai có thể thuận lợi thử vai. Một giây trước khi Cố Tri Niên sắp ngủ say, thình lình vang lên tiếng gỏ cửa phòng ngủ chính: "Cố Tri Niên."

Lần này khác với lần trước không ngừng lặp đi lặp lại "Cố Tri Niên mở cửa". Giọng nói lạnh lùng của Alpha chỉ vang lên một lần cũng đủ để đánh thức Cố Tri Niên.

Tiếng gõ cửa chỉ vang lên ba tiếng, Cố Tri Niên lại hoàn toàn từ bỏ cơn buồn ngủ. Cậu nhanh chóng từ trên giường ngồi dậy, đôi chân trần liền chạy chậm ra mở cửa - Triệu Duy Trinh có gì đó bất thường.

Cố Tri Niên bấm ngón tay rồi mới mở cửa. Alpha cao lớn đứng trước cửa sắc mặt âm trầm, sau khi Cố Tri Niên mở cửa, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Cố Tri Niên, mang theo thần sắc phức tạp mà Cố Tri Niên không hiểu được.

Cố Tri Niên giật giật khóe miệng chủ động mở miệng: "Sao thế, Triệu Duy Trinh?"

Triệu Duy Trinh không nói gì, nhưng vẫn nhìn Cố Tri Niên bằng đôi mắt sắc bén.

Không có lý do, Cố Tri Niên bị Triệu Duy Trinh nhìn chằm chằm có chút e ngại: "Nói, nói chuyện –"

Omega vừa hỏi, vừa đưa tay chọc chọc vào bả vai của Triệu Duy Trinh, một giây sau, Alpha đột nhiên đưa tay nắm lấy ngón trỏ đang làm loạn của Cố Tri Niên.

Ngón tay được Triệu Duy Trinh bao bọc lấy giống như đặt cậu trong một cái lò sưởi ấm áp, nóng rực khiến cho người ta hoảng hốt. Cố Tri Niên cắn môi, cố gắng bình tĩnh lại: "Triệu Duy Trinh, anh làm gì vậy?"

"Cậu chắc chắn ngày mai phải đi thử vai sao?" Lòng bàn tay Triệu Duy Trinh đang nắm tay Cố Tri Niên không có ý buông ra, Cố Tri Niên giãy dụa cũng có vẻ yếu ớt. Trong mắt Cố Tri Niên hiện lên vài phần khó hiểu: "Chứ còn gì nữa? Tôi vì cơ hội này mà đã luyện tập rất lâu, còn liên lạc với bạn bè ở nước ngoài để học hỏi nữa."

Triệu Duy Trinh lại im lặng: Anh cảm thấy Cố Tri Niên không tim không phổi như vậy thật sự khiến người ta chán ghét, nhưng càng khiến người ta chán ghét hơn chính là, Triệu Duy Trinh căn bản không biết phải làm gì với một Cố Tri Niên như vậy.

Nhìn Cố Tri Niên đang mấp máy môi, Triệu Duy Trinh nghĩ tới nghĩ lui, chỉ nghĩ ra được một phương pháp duy nhất. Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và wattpad only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.

Cố Tri Niên không chú ý tới ánh mắt u ám của Alpha, "Nếu anh không có việc gì thì mau buông tôi ra, ngày mai tôi còn phải dậy sớm, nếu không thì —"

Cố Tri Niên còn chưa nói xong, Triệu Duy Trinh đã cúi đầu dùng đôi môi chặn lời nói của Cố Tri Niên.

Đây không phải là lần đầu tiên họ hôn nhau. Trong khoảng thời gian Cố Tri Niên phát tình, bọn họ trao nhau vô số nụ hôn. Hoặc có lẽ là trong hôn lễ cách đây lâu hơn, môi của họ cũng đã từng chạm vào nhau.

Nhưng đây là lần đầu tiên, hai người vẫn duy trì sự tỉnh táo, không có bất kỳ lý do gì khiến họ xuống nước trước. Dưới tiền đề này, Triệu Duy Trinh cưỡng hôn Cố Tri Niên.

Cố Tri Niên cảm nhận được mỗi một hành động đều được Triệu Duy Trinh thể hiện lên đôi môi mình, ánh mắt từ kinh ngạc đến giãy dụa, có lẽ đã mất một khoảng thời gian, cũng có lẽ chỉ trải qua vài giây. Năng lực học tập của Alpha rất mạnh, tỷ như bọn họ chỉ thân mật một lần trong kỳ phát tình ngoài ý muốn đó, cũng đã đủ để Triệu Duy Trinh rèn luyện kỹ thuật hôn từ ngây ngô lỗ mãng đến cực kỳ điêu luyện.

Sự đấu tranh để tỉnh táo lại của Cố Tri Niên trước mắt Triệu Duy Trinh một chút cũng không đáng kể. Thân hình cao lớn cường tráng của Cố Tri Niên so với Alpha Triệu Duy Trinh đang bá đạo ôm vào trong ngực vẫn còn kém xa, hai tay đều đã bị chế trụ trước ngực, căn bản không có cơ hội thoát ra.

Nụ hôn của Triệu Duy Trinh dần dần sâu hơn, hơi thở của hai người đều quấn quýt lấy nhau, điều mà Cố Tri Niên có thể làm là cắn chặt răng, không muốn để Triệu Duy Trinh thực hiện được.

Triệu Duy Trinh cũng không nóng vội, anh dùng đầu lưỡi thử thăm dò kẽ răng của Cố Tri Niên nhiều lần, còn có thể nhanh nhẹn tránh đi hàm răng Cố Tri Niên đang muốn cắn vào. Triệu Duy Trinh chạm vào từng chiếc răng của Cố Tri Niên, tay đặt trên eo của Cố Tri Niên cũng không ngừng vuốt ve.

Một lúc lâu sau, Triệu Duy Trinh mới rời khỏi đôi môi của Cố Tri Niên: "Cố Tri Niên, mở miệng."

Lúc Alpha nói chuyện, hơi thở nóng ẩm phả vào đôi môi và răng của Cố Tri Niên. Thân thể Cố Tri Niên run lên, hoàn toàn cởi bỏ phòng ngự.

Trước cửa phòng ngủ chính của căn biệt thự yên tĩnh, chủ nhân Alpha ôm người vợ hợp pháp của mình vào lòng, gần như tham lam hấp thụ hương thơm trên môi của Cố Tri Niên. Cho đến khi cả người Cố Tri Niên mềm nhũn, cho đến khi hơi thở của Cố Tri Niên cũng không theo kịp tiết tấu.

Khi ngón tay Triệu Duy Trinh xoay quanh miếng dán ngăn cách sau gáy của Cố Tri Niên, đầu ngón tay chạm vào mang đến cảm giác ngứa ran khiến Cố Tri Niên như tỉnh dậy từ giấc mộng. Giống như cậu đột nhiên lấy lại được sức lực, thừa dịp Triệu Duy Trinh đang tập trung hôn môi dùng sức đẩy Triệu Duy Trinh ra: "Triệu Duy Trinh!"

Khuôn mặt trắng nõn ban đầu của Omega hiện tại đã bừng lên màu hồng nhạt. Đôi môi cậu ẩm ướt sau nụ hôn của người chồng Alpha, trong mắt dường như cũng ngấn nước. Nhìn qua vô cùng ủy khuất, cũng vô cùng quyến rũ.

Ánh mắt Triệu Duy Trinh càng tối trầm khó hiểu, trong không khí cũng tỏa ra tin tức tố mùi rượu mạnh tequila, cay nồng đến sặc người, cũng mang theo sự hấp dẫn và gây nghiện tuyệt đối.

Đáng tiếc Cố Tri Niên không để cho Triệu Duy Trinh xé miếng dán ngăn cách của mình ra, cho nên Cố Tri Niên không ngửi thấy mùi hương của Triệu Duy Trinh. Không thể nói là xấu hổ hay phẫn nộ, Cố Tri Niên cảm thấy đêm nay Triệu Duy Trinh thật sự rất kỳ quái.

Tiếc là năng lực tư duy của Cố Tri Niên đã bị Triệu Duy Trinh cuốn đi, cho nên Cố Tri Niên nghĩ mãi không ra rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với Triệu Duy Trinh. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc Cố Tri Niên coi hành vi này của Triệu Duy Trinh là một kiểu sỉ nhục đối với mình – giống như Cố Tri Niên là một công cụ phát tiết của Triệu Duy Trinh.

Càng nghĩ càng giận, Cố Tri Niên lại đẩy Triệu Duy Trinh một cái: "Anh cút đi cho tôi, đi đi!"

Triệu Duy Trinh nhìn thấy Cố Tri Niên giống như sắp bị mình hôn đến phát khóc, cảm giác thất bại cùng phẫn nộ trong lòng trong nháy mắt dâng trào – để anh hôn một cái có thể tủi thân đến như vậy? Vậy lúc trước anh giúp Cố Tri Niên, bầu bạn với Cố Tri Niên, thậm chí cũng không nỡ đánh dấu Cố Tri Niên thì tính là gì?

Suy cho cùng là bởi vì Cố Tri Niên muốn đi thử vai mà không đón sinh nhật cùng anh khiến tâm trạng anh trở nên tồi tệ, ngọn lửa dục vọng dâng lên trong lòng của Alpha cũng nhanh chóng bình ổn xuống. Anh thở dài một hơi: "Cố Tri Niên, đây là cậu nợ tôi."

Sau khi nói xong, Triệu Duy Trinh không quay đầu mà rời khỏi phòng ngủ chính, tiêu sái trở về lầu ba của mình, để lại một Cố Tri Niên với tất cả tâm trạng tốt đẹp đều đã bị hủy hoại, không thể ngủ được một chút nào.

Omega vẫn đứng đó, trước mắt dần dần mơ hồ. Cậu quật cường vươn tay, một bên lau môi một bên dụi mắt, nhưng nước mắt lại không thể lau đi hoàn toàn: "Triệu Duy Trinh khốn kiếp, đồ khốn kiếp!"

Sợ đánh thức quản gia trong nhà, ngay cả khóc Cố Tri Niên cũng chỉ có thể lặng lẽ nức nở.

Chấp niệm trong lòng về Hạ Lan Phục đã khiến Cố Tri Niên tỉnh táo trở lại. Cậu nức nở một lần nữa chui vào trong chăn, nhắm mắt lại cố gắng ép mình chìm vào giấc ngủ.

Đêm nay quả nhiên Cố Tri Niên không mơ thấy Hạ Lan Phục – cậu mơ thấy Triệu Duy Trinh, cũng ở trong mộng mà quyền đấm cước đá với Triệu Duy Trinh, hoàn toàn khiến tên Alpha khốn nạn kiêu ngạo kia biến thành mặt heo.

Vô cùng hả giận, cũng vô cùng kích thích.

Hết chương 26.