Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Quyển 3 - Chương 125: Sinh linh đồ thán



Cảnh tượng trước mắt làm cho nàng không dám tin, vài thứ thiếu chút nữa bị những người đang điên cuồng chạy trốn đánh ngã trên mặt đất. Sóng biển đang gào thét đòi tràn vào bờ, ước chừng có mấy chục tầng lầu cao, bờ cát hoàn toàn biến mất không thấy, bờ biển cũng vỡ đê, không ít người bị chết đuối đủ loại hình thức, máu tươi nhiễm đỏ nước biển.

Tử Tô trong lòng run sợ, nếu vừa rồi chỉ có một mình nàng ở trên bờ cát, như vậy nàng sớm đã là một trong số đó, ngay cả chính mình chết như thế nào cũng không biết.

Nàng rối loạn, luống cuống. Mặt đất còn đang chấn động, nước biển không ngừng hướng tới bao phủ trong thành thị, chân của nàng nháy mắt đã muốn thấp, mang theo máu loãng, kẻ khác nhịn không được buồn nôn.

Tiểu Long Nhi đang ở trên không trung khống chế sóng biển bốc lên, cho dù có mấy chục tâng lầu cao như vậy, thằng bé vẫn chặt chẽ khống chế được, nhưng một ít nước biển vẫn đang bao phủ ở hướng lục địa.

“Bảo Bối.” Tử Tô đang bối rối cùng bất an, rốt cuộc thấy được Tiểu Long Nhi đang ở giữa không trung, kinh hỉ lại lo lắng kêu lên, sau đó rất nhanh liền trấn định xuống dưới.

Tiểu Long Nhi đang cứu người, nàng cũng không có thể vô dụng như vậy, luôn để cho người ta bảo hộ. Vì thế nàng không còn sợ hãi, dũng cảm hướng tới một người ở trong nước biển giãy dụa kêu cứu.

Một người, hai….., nàng không quan tâm nhiều nữa, giúp đỡ những người đang chìm trong biển, ngay cả lôi, một tay một cái, cố gắng hướng tới đi đến mặt đất.

Tiểu Long Nhi ở trên bầu trời một bên khống chế sóng biển, một bên nghĩ biện pháp làm cho chúng nó quay đầu hướng địa phương không người đánh tới, nghĩ nghĩ, thằng bé rốt cuộc quyết định vẫn là đem nước biển đổ vào hải lý. Cứ như vậy, nước biển mực nước lên cao, ngay cả bờ biển cũng bị chìm.

Đang trong thời khắc nên quyt định như thế nào, tự trong tâm của Tiểu Long Nhi đột nhiên nghe được thanh âm lão nhân: “Bảo Bối, hóa thân thành Kim Long, đem sóng biển này hút đi.”

A? Tiểu Long Nhi âm thầm kinh ngạc, nhưng mà trước kia lão nhân biết trước đến thời điểm nguy hiểm, bé liền cảm thấy có chút kỳ quái, lúc này nghe được ông ấy chỉ đạo, bé liền lập tức làm theo.

Tiểu Long Nhi xoay người biến thân một cái, một lần nữa trở thành một một con rồng vàng lóe lên vầng hào quang vàng rực sáng rực rỡ, ở sóng lớn trước mặt, hé cái miệng rộng nho nhỏ của bé ra, há hốc miệng hút mạnh về phía trước, sóng biển giống như bị lốc xoáy cuốn mạnh vào, cuồn cuộn không ngừng bay về phía miệng rồng của thằng bé. Tiểu Long Nhi vẩy đuôi một cái bay vụt lên đã nhanh chóng bỏ bờ biển một khoảng cách rất xa, cách vài km ở khu vực hải lý đi phía trước sóng biển không ngừng hút thật mạnh ngọn sóng đang cuồn cuộn kia.

Kỳ quái chính là, mặc kệ Tiểu Long Nhi hút như thế nào, thằng bé uống nước biển vào ít nhất có mấy chục tấn, bụng nhỏ lại tuyệt không trướng to lên, vẫn bình thường nhỏ bé như cũ. Tiểu Long Nhi cũng không có cảm giác được có cái gì không khỏe, uống nước biển cái đuôi rồng nhỏ của bé vẩy trên bầu trời thật sự vui vẻ.

Mà lão nhân sớm đã xâm nhập tới đáy biển, ông tiến đến xem xét ngọn nguồn của trận động đất này, tính toán khống chế được chấn động mãnh liệt này, mới có thể giảm bớt thương vong trên mặt đất, hủy diệt thành thị.

Trong biển vô cùng rung động, nhưng ông ấy có thể nhìn thấy rõ ràng rành mạch tình cảnh trong nước, mặt đất ở thành thị vỡ tan, sinh ra tiếng gầm rú mãnh liệt thật lớn.

Mực nước dao động rung chuyển không ngừng, đủ để đẩy ngã một người, nhưng lão nhân lại dường như không có việc gì, không bị ảnh hưởng chút gì, ở trong nước đi tới rất nhanh. Chỉ chốc lát sau, ông liền đi tới chỗ chấn động lợi hại nhất, sâu nhất, lại trong lúc vô ý thấy Long Duệ đang ở đó đau khổ triển khai phép thuật chịu đựng, chính là vẫn như cũ không thể khống chế.

Thì ra Long Duệ ở trong này! Ông còn tưởng rằng động tĩnh lớn như vậy tiểu tử này lại chạy đi đâu. ông còn có chút hoài nghi không biết hắn có để ý Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi hay không, nhưng bây giờ nhìn thấy thì ra ông lo lắng quá nhiều, người này vẫn là không tồi.

Lão nhân một bên nghĩ như vậy, một bên thi triển pháp lực, chỉ thấy kim quang chói mắt vây quanh thân thể ông, đưa ông bao ở bên trong, nhu hòa quang mang lập tức làm cho Long Duệ cách đó không xa phát hiện ra ông, chỉ thấy Long Duệ đang cảnh giác nhìn lại sau, không khỏi kinh ngạc vạn phần,

Là ông ấy? Long Duệ trăm triệu lần cũng không thể tưởng được, lúc này đi đến bên người hắn, mang theo thần bí kim quang không phải người khác, đúng là vị lão nhân bọn họ thu ở lại.

“Xú tiểu tử.” Lão nhân mỉm cười, hướng hắn mắng một câu, lập tức mở miệng lẩm nhẩm một vài câu thần chú, hai tay của ông liền phóng ra một đạo kim quang mãnh liệt, toàn diện chỉnh tề hoàn toàn bao trùm ở tất cả địa phương đang chấn động.

Chỉ thấy kim quang kia vừa bao phủ đến, bề mặt quả đất chấn động nhất thời giảm bớt rất nhiều, nhưng vẫn cùng pháp lực của bọn họ tương đối giao tranh như cũ.

Long Duệ trong khoảnh khắc cảm thấy nhẹ nhõm, buông tay ra thở dốc, nhịn không được đi đến trước mặt ông, nghi hoặc nói: “Ông....?” Tại sao hắn lại có cảm giác lão nhân trước mắt giờ phút này cho hắn cảm giác thập phần quen thuộc, hơn nữa kim quang kia dường như….. Hắn càng nghĩ càng mở to hai mắt, không dám tin vào đôi mắt hắn.

“Long Duệ, tiểu tử ngươi nhiều năm như vậy vẫn là không có tiến bộ, gặp phải chuyện xấu không ít, mặt mũi của long tộc Nam Hải đều bị ngươi làm xấu hổ.” Lão nhân thản nhiên cười nói, tuy rằng miệng mắng, nhưng vẻ mặt lại không biểu hiện như thế.

Long Duệ thực kích động, phi thường kích động, phát ra vui mừng gầm rú sau, hắn ôm cổ lão nhân trước mắt, hưng phấn nói: “Tổ gia gia, tại sao lại là người?”

Lão nhân không phải ai khác, đúng là người Kim Long Nam Hải long tộc mười vạn năm trước rời khỏi Nam Hải trở về bộ tộc Kim Long, hiện giờ cũng là tộc trưởng bộ tộc Kim Long, Kim Lệ. ông hóa thân thành một lão nhân tiếp cận đám người Tiểu Long Nhi và Tử Tô.

Kim Lệ vỗ đầu của hắn một chút, cố ý làm ra vẻ tức giận nói: “Tại sao lại không phải ta? Tên xú tiểu tử này, con thật có bản lãnh a, Tiểu Long Nhi là đứa con của con phải không? Dám cùng nhân loại sinh hạ Tiểu Kim Long, tội này rất nặng.” Kỳ thật trong lòng Kim Lệ thật cao hứng, mười vạn năm qua Nam Hải bọn họ ngoài ông ra cũng chưa từng có một Kim Long nào xuất thế. Hiện giờ ông lại vô cùng yêu thích Tiểu Long Nhi, sẽ không có một Kim Long nào đáng yêu như thằng bé kia đâu, cho nên ông cũng không hề trách cứ Long Duệ, ngược lại cảm thấy được tiểu tử này rất có tiền đồ.

Long Duệ kích động ngắn ngủi qua đi, khuôn mặt tuấn tú lập tức lại hé ra suy sụp, chỉ chỉ chấn động còn đang vân vũ ở đáy biển, vẻ mặt cầu xin nói: “Tổ gia gia, người nên giúp cháu giải quyết vấn đề này đi, cháu thật sự không có cách nào khống chế nổi.”

“Yên tâm, chấn động này đã bị ngăn chặn, trên đất bằng chắc không còn gì đáng ngại. Nhưng mà tai nạn này vẫn là khó tránh khỏi, ai.” Kim Lệ cũng là không có biện pháp, Không phải là Long Vương thì có thể nắm bắt được mọi chuyện, có lúc, biết rõ có nguy hiểm xuất hiện, bọn họ cũng không có thể ra tay đi cứu, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn. Giống như lần này, Long Duệ thân là Long Vương, cùng với Kim Lệ thân là Kim Long tộc trưởng, còn có Tiểu Long Nhi, bọn họ cũng chỉ là có thể cảm giác được nguy hiểm tiến đến, cũng không thể ngăn cản, chỉ có sau khi mọi chuyện đã xảy ra sau đó thu thập tàn cục.

Long Duệ bất đắc dĩ gật gật đầu, sau đó đột nhiên dường như nhớ tới chuyện gì, vội vàng nói: “Tử Tô đâu? Tiểu Long Nhi đâu? Bọn họ có khỏe không?” nếu có Long Nhi ở đó, hắn thực yên tâm, nên sau khi hắn xuống biển, phát hiện tình huống bất lợi cũng không bất an vội quay trở về.

Kim Lệ mỉm cười gật gật đầu, lôi kéo hắn cùng nhau bơi về hướng mặt biển. Nơi này có pháp lực của ông trấn giữ, chấn động rất nhanh trở nên dịu hẳn lại.

Mà trên bờ biên, Tử Tô sớm đã đờ đẫn, nàng máy móc cứu một người lại một người, cho dù tình trạng kiệt sức, tay chân như nhũn ra, nàng vẫn kiên trì.