Rất Muốn Bị Anh Ấy Ịch Ịch

Chương 42: Bị lấp đầy



Tác giả: Bất Tiêu Hồn

Editor: Xoèi

***

Chương 42: Bị lấp đầy

***

Hiển nhiên năng lực dung nạp của cái miệng bên trên không lợi hại bằng miệng nhỏ giữa hai chân, liếm láp được mấy lần, quy đầu đã thọc tới cổ họng của Trương Nhai.

Miệng Trương Nhai phải căng ra hết cỡ, mút liếm được vài lượt quai hàm đã đau nhức, ngay cả động tác nuốt nhả cũng miễn cưỡng.

Còn cái dương vật vẫn ở trong mông cậu, có không gian rộng rãi nên càng tung hoành ngang ngược hơn.

Chu Trạch An phía sau đè eo Trương Nhai lại, dùng cây súng cứng đanh đóng chặt người cậu. Thao lộng dữ dội như giông bão ở lỗ sau khiến Trương Nhai không có cách nào hầu hạ con quái vật trong miệng mình. Từng đợt từng đợt khoái cảm khiến cậu đê mê, thân thể loạng choạng, hai núm màu hồng phấn tươi đẹp rung lắc trước mắt Chu Trạch An.

Chu Trạch An trước mặt bất mãn Trương Nhai chỉ lo hưởng thụ, hắn nhéo thật mạnh núm vú cậu, nâng gáy Trương Nhai lên bắt đầu thoả thích giã vào miệng cậu.

Phía dưới Trương Nhai xoắn chặt, miệng cũng siết hết cỡ, khoé môi bị ma sát đỏ rực lên.

Nhưng mặc kệ là cái miệng nào, dương vật bên trong đều bền bỉ lạ thường, hoàn toàn không có dấu hiệu muốn bắn.

"Ưm ưm..." Trương Nhai lắc đầu quầy quậy, muốn cầu xin tha thứ nhưng không phát được ra âm thanh nào.

Cậu bị động tác đâm chọc thô bạo làm chảy cả nước mắt, đáng thương ngẩng đầu lên dùng ánh mắt khẩn cầu Chu Trạch An tha cho cậu.

Chu Trạch An cười cười, rút côn thịt ra, thân gậy được nước bọt của Trương Nhai tẩm bóng loáng. Chu Trạch An cầm khúc thịt đập đập thật mạnh lên mặt Trương Nhai, rồi lại nắm chặt gốc cán đè nghiến qua mặt cậu.

Quy đầu no đủ xẹt qua da mặt cậu, lưu lại dịch nhờn trong suốt tanh ngọt.

Động tác của Chu Trạch An mang đến cho Trương Nhai cảm giác xấu hổ kì quái và khoái cảm tột cùng.

"A, a... Chịch em đi, Chu Trạch An, chơi em đi!" Trương Nhai dâm đãng rên la, thình lình lỗ sau thít chặt lại, Trương Nhai bị cắm nát, run rẩy bắn ra tiếp.

"Ha, ha..." Trương Nhai thở hổn hển đứt quãng, có lẽ vì lần này Chu Trạch An không hề dừng lại, cao trào của Trương Nhai kéo dài hơn so với lần trước.

Thân thể vừa lên đỉnh hơi mất sức, nhưng cảm giác mông mình được hai hòn dái tròn căng đập vào càng thêm rõ ràng, Trương Nhai không nhịn được kẹp càng thêm chặt.

Đâm thọc trong lỗ nhỏ vẫn tiếp tục không ngừng.

"Ưm... không đủ... Nữa, nữa cho em a, a..." Trương Nhai vươn tay túm lấy con quái vật lề mà lề mề trước mặt, muốn ngậm vào, nhưng Chu Trạch An phía trước lại ngăn cậu lại.

"Muốn nhanh được ăn tinh dịch của tôi?" Chu Trạch An hỏi.

Trương Nhai muốn đáp lời, nhưng va chạm càng lúc càng nhanh ở thân dưới khiến cậu chỉ có thể há miệng "a, a" rên rỉ. Trương Nhai đành gật đầu thật lực, dùng cằm và má cọ xát lấy lòng hung khí tím đỏ trước mặt mình.

"Vậy em phải nghiêm túc hầu hạ nó." Chu Trạch An nói rồi, lại đưa dương vật đến bên môi Trương Nhai.

Trương Nhai nhẹ nhàng mút liếm quy đầu thô sáp một lúc, sau đó chậm rãi ngậm toàn bộ phần đầu vào trong miệng. Đầu lưỡi khẽ đảo qua khe rãnh dưới mũ sau đó chọc vào lỗ tinh, liếm láp vòng vòng như thể muốn chui cả đầu lưỡi vào.

Hai tay cầm lấy chỗ không nuốt được hết, xoa nắn ve vuốt theo động tác nuốt nhả.

Dương vật đang tung hoành trong lỗ nhỏ cũng chậm dần lại, chịch vừa mạnh vừa sâu.

Sau một loạt tiếng tát mông bốp bốp có tiết tấu, một dòng dịch nóng bắn mạnh vào chỗ sâu lỗ nhỏ của Trương Nhai.

Ngay lúc đó, con quái vật trong miệng cũng nhân cơ hội thọc sâu vào cổ họng Trương Nhai, cậu bị giật mình trợn to mắt, cổ họng thít lại, nhanh chóng co bóp khiến nó bắn ra ồ ạt.

Ngay lập tức trong miệng Trương Nhai ngập ngụa vị tanh ngọt nồng đậm.

Phía trên và cả phía dưới đều bị lấp đầy...

Trương Nhai hoảng hốt nghĩ.

Xác định cậu đã nuốt bằng sạch tinh dịch xuống bụng, Chu Trạch An mới rút khỏi miệng cậu, cọ hết tinh dịch còn sót trên thân dương vật lên môi và mặt mũi Trương Nhai.

Bị hai người kẹp vào giữa chơi kịch liệt, Trương Nhai cũng không nhớ rõ mình đã bị chịch bắn mấy lần, chung quanh dương vật thanh tú và bẹn đùi đều rối tinh rối mù.

Quá mệt mỏi. Trương Nhai từ từ khép hai mắt lại ngã ập về phía sau, dựa vào ngực Chu Trạch An dưới thân mình, hai chân banh rộng.

Hết chương 42.

🥭: Edit được một nửa bộ này rồi đó các má ạ... ಥ_ಥ