(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 271: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (63)



Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

Bài đăng bị đẩy lên hot search, thậm chí còn có mấy trang tranh nhau đưa tin chuyện này.

Chờ mọi chuyện bắt đầu phát triển theo chiều hướng tiêu cực, một bài viết nổi lên, là phiếu điểm và bài thi của Ngụy Việt và Đường Quả từ lúc bắt đầu học cấp ba đến giờ.

Ban đầu không có ai chú ý, sau có người nhàm chán lướt qua, sợ ngây người. Người này là một vị đại V của Weibo, rất thích ăn dưa, sau khi lật hết trên dưới trước sau, mắng một câu vãi chưởng rồi hưng phấn viết một bài đăng Weibo.

[Các vị! Chú ý! Chú ý! Tin hot đây! Các vị chê hai bé ảnh hưởng đến môi trường sư phạm, lại không biết cả hai yên lặng nỗ lực sau lưng. Các vị cười nhạo hai bé, lại không biết cả hai khinh thường mình. Các vị cho là hai bé ảnh hưởng con các vị học tập, các vị nào biết cả hai đều đứng đầu trường.

Cuối cùng, tôi muốn nói một câu thế này, nếu con trai tôi và cô bé nó thích cũng có thể cố gắng được như vậy, con trai, tiếp tục đi, bố ủng hộ con!!]

Weibo này xuất hiện, chớp mắt đã hot lên, bên dưới còn có bao nhiêu bình luận nữa.

Mọi người xem xong, yên lặng vả mặt.

Rất nhanh, nhiều hashtag kì quặc xuất hiện.

[Bàn về chuyện chạy lên từ vị trí thứ nhất đếm ngược.]

[Đứng thứ nhất đếm ngược không phải là không cố gắng học tập, mà là vì trong lớp không có bạn nữ nào tên Đường Quả.]

[Tôi muốn order một bạn gái Đường Quả, không biết có còn hay không.]

[Nếu cấp ba tôi có gặp một bạn gái tên Đường Quả, hiện giờ tôi chắc đang học Harvard chứ không phải ở Lam Tường.]

[Nếu như trường học của tôi có một đôi như thế này, tôi cam đoan sẽ không yêu sớm, hiện tại sẽ nở mày nở mặt ở ngoài chứ không phải trong một công ty có một lão sếp keo kiệt bủn xỉn.]

[Tôi đang hoài nghi cuộc đời, Ngụy Việt sao có thể làm được?]

[Nếu cuộc đời tôi có Đường Quả...]

...

Rồi đến các bậc phụ huynh,

[Nếu tôi có một con gái tên Đường Quả, con thích bạn Ngụy Việt à, ừ, mang về nhà giới thiệu cho bố mẹ đi.]

[Nếu tôi có con trai tên Ngụy Việt, tôi nhất định sẽ bắt nó đi tìm một cô bé tên Đường Quả để yêu đương.]

Trường học,

[Vì sao trường chúng ta không có Đường Quả cũng không có Ngụy Việt?]

Và học sinh nhất trung,

[Một đôi thôi đã quá đủ rồi, trái tim bé nhỏ bị tổn thương của tôi không thể chịu được đả kích nữa.]

Hiệu trưởng và giáo viên nhất trung: "..."

Vợ chồng nhà họ Đường: "..."

Tập đoàn Ngụy thị: "..." Hóa ra cậu tổng giám đốc nhỏ đã từng là học sinh kém.

Kỷ Tiểu Tư lướt bình luận, gương mặt vặn vẹo. Cô ta không cam lòng, những người này bị làm sao vậy?

Cô ta muốn làm gì đó, lại tuôn ra một bài đăng rằng Ngụy Việt bây giờ là giám đốc của tập đoàn Ngụy thị, lập tức có vài người ngậm miệng lại.

Ngụy Việt dứt khoát tung ra người đầu tư lớn nhất cho mình, mặt trước viết hai chữ Đường Quả, mặt sau ghi số tiền, lần đầu là sáu nghìn vạn, lần sau là một trăm triệu.

Mọi người đọc bài cậu đăng, ôm ngực lại. Người ta là ông lớn bà lớn, không thể trêu vào.

Đường Quả có một cái Weibo, vì cô học tập xuất sắc nên trường học đã chứng thực Weibo cho cô.

Vì chuyện này mà fan của cô lên đến mấy trăm vạn.

Một vài bạn fan hỏi cô làm sao để học, cô cười tủm tỉm trả lời, "Trời sinh thông minh là được."

Cười xỉu.

Có một ít fan thấy cô đầu tư sáu nghìn vạn với một trăm triệu, không nhịn được hỏi có phải nhà họ Đường cho cô tiền tiêu vặt hay không, cô trung thực trả lời, "Dạo trước có dùng tiền tiêu vặt mua mấy cái cổ phiếu không tồi."

Lạy hồn, đã học tốt rồi, bản lĩnh chơi cổ phiếu cũng không kém.

Một ít người chơi cổ phiếu cũng yên lặng theo dõi cô, thỉnh thoảng còn hỏi cô chuyện cổ phiếu. Đường Quả đáp lại rất cẩn thận, được bọn họ tôn lên thành thần.