Quỷ Môn Độc Thánh

Chương 81: Đánh chết



Năm đó lúc ông ta đến Giang Bắc bắt mấy cô gái đẹp để song tu, đúng lúc bị người của Lục Phiến Môn phát hiện.

Lúc ấy người của Lục Phiến Môn cũng không phải là đối thủ của ông ta, để ông ta ung dung trốn thoát.

Nhưng không ngờ người của Lục Phiến Môn lại tìm đến Thượng Quan Ngọc - cao thủ đệ nhất Giang Bắc này.

Chỉ dùng một chiêu, Thượng Quan Ngọc liền phế hỏng một chân ông ta.

Thời cơ sống chết, ông ta dùng tu vi toàn thân để trả giá, sử dụng bí thuật chạy trốn.

Vậy mới nhặt được một cái mạng từ trong tay Thượng Quan Ngọc.

Nhưng cũng chính vì tu vi toàn thân bị phế, lúc này mới cho ông ta cơ hội bái lạy vào môn phái đã từng danh chấn giới võ đạo nước Hoa Hạ của nhân vật lớn Lục Thiên Hành.

Hơn nữa Lục Thiên Hành còn cho ông ta tu luyện công pháp mới.

Mấy năm qua đã giúp ông ta tu luyện thành công công pháp mới.

Mà hôm nay ông ta đến, ngoài việc lấy lại lò tu luyện của Lâm Vãn Tình ra.

Còn muốn tìm Thượng Quan Ngọc, báo mối thù gãy chân năm đó.

Nhưng không ngờ Thượng Quan Ngọc lại đưa mình tới cửa này.

“Lão thất phu, năm đó ông phế một chân của tôi, hôm nay tôi phải lấy mạng ông để báo thù cho cái chân gãy năm đó”.

Thượng Quan Ngọc khinh thường cười một tiếng: “Ha ha, năm đó tôi có thể dùng một chiêu đánh gãy chân của ông, mà bây giờ tôi lấy tính mạng ông giống như lấy đồ trong túi thôi!”

“Nhưng tôi thấy ông tu hành không dễ, mấy năm nay tôi cũng cực ít giết người, bây giờ ông bị mai phục tại chỗ, ngoan ngoãn đi theo đội trưởng Liễu đến Lục Phiến Môn đền tội, tôi đám bảo ông sẽ không chết!”



Lời này của Thượng Quan Ngọc khiến đám người Liễu Hạo Long sững sờ, Chu Đằng đã giết nhiều người của bọn họ như vậy, bọn đã quyết phải sống chết với Chu Đằng.

Bọn họ đều hy vọng Thượng Quan Ngọc ra tay, trực tiếp giết Chu Đằng, nhưng không ngờ Thượng Quan Ngọc còn muốn đảm bảo Chu Đằng không chết.

Người này tội ác ngập trời, nếu không chết, ở lại trên thế giới này chắc hẳn sẽ gieo họa.

“Ông Thượng Quan, xin ông hãy ra tay giết người này!”

Nhưng Thượng Quan Ngọc lại không để ý đến lời Liễu Hạo Long, ông ta vẫn nhìn Chu Đằng nói.

“Sao hả, suy nghĩ kỹ chưa?”

“Suy nghĩ con mẹ ông, lão thất phu chịu chết!”

Ông ta quát lớn một tiếng, toàn thân tỏa ra năng lượng mạnh mẽ, cấp tốc tấn công về phía Thượng Quan Ngọc.

“Đại Tông Sư đỉnh phong? Chỉ thiếu một bước nữa là bước vào cảnh giới Thánh Giả? Sao có thể?”

Cảm nhận được sức mạnh của Chu Đằng, sắc mặt mấy người Liễu Hạo Long đều biến đổi.

Trước kia bọn họ chiến đấu với Chu Đằng, ông ta chỉ phòng bị chứ không tấn công, từ thân pháp của Chu Đằng, bọn họ phán đoán ông ta chắc hẳn chỉ có thực lực cảnh giới Đại Tông Sư sơ kỳ.

Nhưng không ngờ, hóa ra Chu Đằng vẫn luôn ẩn giấu thực lực, thực lực chân chính đã đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong.

Chu Đằng là một võ giả cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong, điều này khiến đám người Liễu Hạo Long có chút khiếp sợ.

Nhưng nghĩ đến Thượng Quan Ngọc năm năm trước đã lên đến cảnh giới Thánh Giả, muốn trừng trị Chu Đằng còn kém một bước là đến Đại Tông Sư Thánh Giả chắc hẳn dễ dàng.

Suy cho cùng kém một cảnh giới, thực lực cũng chênh lệch một trời một vực.

“Nếu chính ông u mê không tỉnh, vậy thì lão hủ chỉ đành lấy mạng của ông!”



Thượng Quan Ngọc khẽ lắc đầu, ngay sau đó giơ chưởng nghênh đón Chu Đằng.

“Tự tìm cái chết!”

Diệp Viễn khẽ lắc đầu, theo như anh thấy hành động của Thượng Quan Ngọc nhất định là trứng gà đụng đá.

Không, là bắn vào tấm thép titan hợp kim, là treo cái mạng già lên, tự tìm đường chết.

“Ầm!”

Hai chưởng hung hăng đụng nhau.

Tất cả mọi người cho rằng Chu Đằng sẽ bị một chưởng của Thượng Quan Ngọc đánh chết.

Nhưng thực tế lại khiến cho tất cả mọi người trợn tròn mắt.

Tất cả mọi người đều thấy rõ, sau khi bàn tay Thượng Quan Ngọc đụng vào tay Chu Đằng.

Nguyên cả cánh tay Thượng Quan Ngọc dễ dàng bị nổ tung trong nháy mắt, hóa thành đống bột vụn.

Mà bàn tay Chu Đằng vẫn không dừng lại, hung hăng đánh vào ngực của Thượng Quan Ngọc.

Ngực của Thượng Quan Ngọc cũng nổ tung trong nháy mắt, máu thịt tung tóe.

“Cái này…”

Cả đám toàn đều trợn tròn mắt.

Đệ nhất cao thủ Giang Bắc cứ như vậy bị một chưởng của Chu Đằng đánh chết, thậm chí cũng không giữ lại toàn thây.