Phúc Diễm Tiêu Dao

Chương 13: Cục trưởng phu nhân hấp dẫn



Hương thơm của thiếu phụ nhẹ nhàng lan đến mặt Diệp Hi! Diệp Hi có chút say mê mà hít sâu một hơi, tham lam mà hấp thu mùi vị mê người trong không khí! Tiểu huynh đệ của hắn lập tức kháng nghị! Nó đang nộ hống, tựa hồ muốn cuồng bạo công kích vị thiếu phụ đang cố tình khiêu khích nó!

"Tiểu tử, nhìn cái gì đấy!" Thân làm người vợ, đối với ánh mắt nóng rực của tiểu nam hài kia nàng làm sao có thể làm như không thấy! Nhưng Lam Thục Nghi vẫn nghĩ, Diệp Hi mặc dù đối với mình từng có một lần khinh bạc, nhưng hắn vẫn chỉ là một hài tử mà thôi, ở độ tuổi này chính là thời điểm dậy thì a!

Điểm này, Lam Thục Nghi lại càng rõ ràng! Quan trọng nhất là, mẹ của Diệp Hi lại là lãnh đạo trực tiếp của trượng phu!

"Không có, không có gì!" Diệp Hi vội vàng gật đầu, thầm mắng mình tại sao lại lộ ra vẻ mặt bát giới như vậy! Cố nén dục hỏa trong lòng, Diệp Hi càng thêm đỏ mặt, giống như một tiểu cô nương đang e thẹn xấu hổ.

"Xì!"

Lam Thục Nghi bỗng nhiên bưng kín miệng nhỏ của mình, cười nói: "Ta vừa rồi không có tức giận, ngươi cần gì phải có bộ dạng như vầy?"

"Ách..." Diệp Hi thoáng cái ngây dại! Bởi vì mới vừa rồi chứng kiến mỹ phụ nở nụ cười ngọt ngào như hoa xuân, cái má hồng hồng làm cho nụ cười càng thêm tỏa nắng dịu dàng và ấm áp!

"Lại nhìn?" Lam Thục Nghi bỗng nhiên sắc mặt nghiêm nghị, ra vẻ tức giận.

"Không nhìn, không nhìn!" Diệp Hi liên tục khoát tay nói.

Bất quá, động tác cùng vẻ mặt của hắn làm cho mỹ phụ lại cười duyên một cái: "Ngươi nói, a di đẹp không?"

Nhìn đại nam hài đang thẹn thùng, nàng không nhịn được muốn trêu chọc hắn! Nàng không biết trong lòng Diệp Hi đang tà ác tới cỡ nào a! Vào giờ khắc này, hắn thậm chí còn muốn đem người vợ xinh đẹp này đẩy xuống mặt đất!

"Cháu... Cháu không nói!" Diệp Hi lắc đầu, nhưng trong lòng thì cười trộm, nữ nhân này quả thật quá mức dụ hoặc rồi!

"Ngươi cái tiểu hỗn đản này! Khanh khách, hiện tại cũng định giả bộ đứng đắn!" Đối với Diệp Hi, Lam Thục Nghi thật sự là cảm thấy trêu đùa rất thoải mái. Trêu chọc tiểu nam hài này thật đúng là làm cho nàng tìm thấy cảm giác vui vẻ đã đánh mất từ lâu!

"Răng rắc."

Lam Thục Nghi khom lưng mở cửa. Nhưng động tác này làm cho bờ mông của nàng càng thêm vểnh cao tròn trịa, hai chân thon dài lại càng thêm thon thả linh lung!

"A?" Diệp Hi vừa bước một bước đi vào, lập tức sợ hết hồn!

Trên ghế sa lon tại phòng khách không ngờ lại bày đầy đủ áo ngực quần lót sặc sỡ! Màu sắc rực rỡ, đường viền hoa, còn có quần chữ T gợi cảm mê người!

Trời!

Diệp Hi đỏ mặt lên, nhưng trong lòng không khỏi ảo tưởng nếu mỹ phụ mặc vào những thứ này sẽ mê người tới cỡ nào a!

"A!"

Mà khi Diệp Hi đang kinh ngạc, Lam Thục Nghi ngay lập tức đem mấy túi đồ đang cầm trên tay vứt xuống đất, nhanh như chớp thu hết đồ lót lại, cũng không quản Diệp Hi, lập tức trốn vào trong phòng của mình!

"Ách, không đến mức như thế chứ?"

Diệp Hi trên mặt lộ ra một nụ cười, cũng không biết nghĩ tới điều gì, trong lòng thậm chí còn có một loại cảm giác như đang vụng trộm cùng vợ người khác! Hiện tại cô nam quả nữ, mình nếu là làm chút gì, này...

Ực ực!

Nghĩ tới ý niệm trong đầu, Diệp Hi liền không nhịn được mà nuốt nuốt nước miếng! Qua một lúc lâu, cửa phòng mới từ từ mở ra! Hai mắt Diệp Hi lập tức sáng lên!

Lam Thục Nghi đã đổi lại một bộ quần áo ở nhà. Một thân áo sơ mi rộng thùng thình cùng chiếc quần ngắn! Đôi chân đẹp trắng nõn như tuyết hiện lên trước mắt Diệp Hi!

Thật đẹp!

"Ngươi tên tiểu quỷ này! Mẹ của ngươi còn luôn khen ngươi cái gì mà hiểu chuyện chứ! Nguyên lai là một sắc lang!"

Lam Thục Nghi đối với ánh mắt nóng rực của Diệp Hi không thèm để ý chút nào, ngược lại thoải mái ngồi xuống bên cạnh hắn, bắp đùi thậm chí còn ma sát cùng thân thể của hắn!

Oanh!

Từng trận mùi hương của thiếu phụ lại một lần đánh tới!

Diệp Hi thiếu chút nữa tâm thần thất thủ! Hắn nhẹ nhàng mà cử động thân thể, muốn tạo chút khoảng cách cùng với vị phu nhân xinh đẹp này!

"Ta rất dọa người sao?" Lam Thục Nghi tức giận liếc mắt một cái. Vẻ phong tình vạn chủng dưới cái liếc mắt của nàng càng lộ ra, để cho Diệp Hi thấy vậy mà sửng sốt. Hấp dẫn nhất chính là Lam Thục Nghi đang mặc một cái áo mỏng rộng thùng thình, thế nhưng hắn còn thấy được trên bộ ngực sữa của nàng đang nổi lên hai điểm nho nhỏ.

Trời ạ!

Nàng, nàng thế nhưng không có mặc nịt vú!

"Ực ực..."

Nàng đây là ý gì? Mới vừa rồi còn mặc! Vào phòng một chút lại cởi ra! Chẳng lẽ muốn cùng mình... Phát sinh một chút bí mật không thể nói sao?

Có lẽ Lam Thục Nghi không có ý tứ kia, nhưng là Diệp Hi lại luôn kìm lòng không được mà đau đầu suy nghĩ! Nam nhân a, ở tình cảnh này luôn có một ảo tưởng tràn đầy hương diễm!

"Diệp Hi!"

Ba lần bốn lượt bị tiểu nam hài này dùng ánh mắt mê đắm nhìn mình, Lam Thục Nghi trong lòng bỗng nhiên có chút tức giận! Nhưng càng nhiều hơn là cảm giác thỏa mãn! Mình cũng đã gả chồng vẫn có thể làm cho tiểu nam hài này thần hồn nát thần tính, lòng hư vinh được thỏa mãn vô cùng!

Đó là nữ nhân tâm! Thật đúng là thiên biến vạn hóa! Ngươi không nhìn nàng, nàng nói ngươi không hiểu phong tình. Ngươi luôn ngó nàng, nàng liền nói ngươi là sắc lang! Đầu năm nay, làm nam nhân không dễ dàng a!

"Ách... Ta, ta còn phải đi về!"

Diệp Hi đứng ngồi không yên, mỹ phụ bên cạnh này đúng là một tồn tại cực đại hấp dẫn đối với hắn!

Chẳng qua là, hắn vừa muốn đứng dậy, cổ tay lại bị Lam Thục Nghi bỗng nhiên kéo lại!

"Chuyện gì?"

Diệp Hi trong lòng nhảy dựng lên!

"Ngồi một chút nữa đi! Hiện tại mới sáu giờ! ngươi không phải là tám giờ mới lên lớp sao?" Lam Thục Nghi thật giống như có ý muốn đùa giỡn hắn!

Mà ánh mắt của Diệp Hi lại không khống chế được, luôn là không tự chủ mà rơi vào song nhũ đầy đặn mà nàng vô cùng tự hào! Cho dù không có đeo nịt vú, bộ ngực sữa của nàng vẫn kiên quyết như cũ! Hai hạt anh đào trên tuyết phong nổi lên để cho Diệp Hi trong lòng ngứa ngáy không thôi! Hận không được há mồm ra, đem hai khỏa anh đào ngậm lại trong miệng mới cam tâm!

"Lại nhìn?"

Lam Thục Nghi một tay để ngang trước ngực, một cái tay khác còn gõ đầu Diệp Hi một cái: "Tiểu tử! Còn nhỏ tuổi, đừng sắc như vậy! Cẩn thận ta nói cho mẹ của ngươi!"