Phong Thần Châu

Chương 6850: “Bắt đầu từ khi đó, ta đã không còn đường lui”.  



Thánh Vân Thiên, không nên ngăn cản ông ta, một khi đã như vậy, vậy thì đi chết đi!



Ông ta đã đi lên con đường một đi không trở lại, không thể nào quay đầu lại được nữa.



Advertisement

Giờ phút này, thân thể Thánh Vân Thiên vỡ nát, thể hồn phách hư ảo quanh quẩn trên không trung, rồi dần dần tan vỡ.



Ánh mắt Thánh Vân Thiên nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười chua xót nói: “Năm đó, đại ca nhập ma, ta giết huynh ấy, chuyện đó đã trở thành tâm ma trong lòng ta, hôm nay chết đi, ngược lại được giải thoát rồi…”



Advertisement

“Chẳng qua, ta vẫn muốn được thưởng trà đàm luận đạo lý với tiên sinh, nhưng cuộc đời này đã chẳng còn cơ hội nữa rồi, kiếp sau lại nói tiếp”.



Thánh Vân Thiên có cảm giác được giải thoát, ông ta cung kính khom người nói: “Tiên sinh, xin lỗi”.



Lúc này, thể hồn phách kia dần dần vỡ vụn.



Thấy một màn như vậy, Tần Ninh không nói lời nào.



Đây là sự lựa chọn của Thánh Vân Thiên!



Giờ phút này, ánh mắt Thánh Vân Không nhìn thẳng vào Tần Ninh.



Bán bộ Cực Cảnh!



Tần Ninh nhìn Thánh Vân Không, khẽ nói: “Cần gì phải thế…”



“Ta đã không còn đường lui nữa rồi!”



Thánh Vân Không nói thẳng: “Năm đó, vì để đột phá Cực Cảnh, ta đã tẩu hoả nhập ma, giết chết ba vị đạo tông của Thánh Đạo tông, từ khi đó ta đã không còn đường lui”.



“Vốn dĩ, ta định chết trong tay nhị đệ, cuộc đời này của ta cứ như vậy mà kết thúc, thế nhưng đến thời điểm chết đi, ta lại sợ hãi, thánh tộc Thanh Mộc giúp ta tái tạo lại thân thể, chiêu hồn nhập vào trong cơ thể, ta lần nữa sống lại…”



“Bắt đầu từ khi đó, ta đã không còn đường lui”.



Thánh Vân Không nói đến đây, vẻ mặt bình tĩnh, ông ta đột nhiên quát lên: “Một khi đã như vậy, vậy thì cứ đi đến cuối con đường này đi!”



Tần Ninh nhìn thoáng qua Thánh Vân Không, tiện đà nhìn về phía Thánh Vô Khuyết ở phía xa xa, chậm rãi nói: “Thậm chí không tiếc, hy sinh tính mạng của Thánh Vô Khuyết…”



Thân thể Thánh Vân Không run lên.



“Là ta hại nó!”, âm thanh của Thánh Vân Không khàn khàn, nói: “Nếu như không phải vì ta, nó sẽ không hợp tác với thánh tộc Thanh Mộc, sẽ không ngày càng lún sâu vào trong đó, là ta hại nó”.



“Cuộc đời này ta là cha của nó, mắc nợ nó rất nhiều, kiếp sau ta sẽ làm con của nó, báo đáp nó!”



Giờ phút này, Thánh Vân Không giống như điên rồi, ông ta cười ha ha nói: “Thế nhưng tới bước này rồi, cho dù là ngươi, cũng không thể nào ngăn cản được ta”.



Thánh Vân Không từng bước bước tới, bàn tay nắm chặt, thánh đao Cửu Nguyên Đỉnh nháy mắt bộc phát ra đao mang mãnh liệt.







Một đao, trực tiếp chém về phía Tần Ninh, thân hình ông ta cũng phút chốc tới gần hắn.







Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí phóng ra.







Lúc này, hai người tựa như không phải là Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp, mà giống như hai người bình thường, cuốn vào nhau chém giết.







Thế nhưng, sức mạnh của mỗi một đao, mỗi một kiếm chém ra đều có thể nháy mắt đánh nát ngọn núi lớn cách đó hơn mười dặm, phút chốc nổ ra hố sâu nghìn mét.