Phong Lưu Pháp Sư

Chương 588: Đằng Long thành, quân doanh



 

Long Nhất không miễn cưỡng Nữu Nhi nữa, hắn xin lỗi nhìn Phạm Đế và Tát Liên Á, nhưng Tát Liên Á trái lại lại nở nụ cười an ủi, mặc dù lòng bà không dễ chịu, nhưng loại ỷ lại của Nữu Nhi đối với Long Nhất càng chứng minh mấy năm nay Long Nhất đối với Nữu Nhi chiếu cố tới mức nào, lòng tiểu hài tử luôn mẫn cảm mà tinh tế, hơn nữa trực giác kinh người.

Cũng là để xóa tan bầu không khí gượng gào này, Tát Liên Á liền đổi để tài sang Đặc Lôi Toa. Bà vuốt ve mái tóc của tiểu Tinh Tinh, nói:" hài tử này sinh ra rất giống muội, phụ thân nó đâu?"

Đặc Lôi Toa đã quen, tám trăm năm rồi, nàng còn có thứ gì không từ bỏ được đây?

Nàng than nhẹ, nói:" chết rồi"

Vợ chồng Tát Liên Á cả kinh, vội vã hỏi xem xảy ra chuyện gì.

Mà Đặc Lôi Toa lại lắc đầu, lấy tay gạt mấy sợi tóc trên trán tiểu Tinh Tinh.

Tát Liên Á thấy trán tiểu Tinh Tinh bóng loáng, đến cả một u nhỏ cũng không có, cảm thấy sáng tỏ, thở dài nói:" là nhân loại? Đặc Lôi Toa, những năm này, muội chịu khổ rồi."

"Nào có khổ sở gì, có Tinh Tinh ở bên muội là đủ rồi." Đặc Lôi Toa thản nhiên cười nói.

Trong lòng Tát Liên Á thổn thức không thôi, một người Long tộc tuổi thọ gần vạn năm cùng với một người thường cao nhất chỉ có mấy trăm tuổi yêu nhau (sống mấy trăm tuổi cơ á o.0), kết quả không cần nói cũng biết. Cách biệt giữa hai người thật sự là quá lớn. Lúc này, bà nghĩ tới con gái lớn Liễu Nhứ của mình, vừa rồi từ miệng nó bà đã biết nha đầu này thích Long Nhất, bất quá mặc dù ý trung nhân của con mình là nhân loại, nhưng lại là Lôi thần truyền thừa giả, tuổi thọ đối với hắn chẳng có vấn đề gì. Chỉ là, chúng sẽ hạnh phúc sao? Long tộc từ trước tới nay đều là chủng tộc một vợ một chồng, mà bên cạnh Long Nhất nghe nói có rất nhiều mỹ nữ.

Lúc này, Long Nhất ôm Nữu Nhi và Liễu Nhứ đi ra ngoài, Lệ Thanh và Man Ngưu cùng với tỷ đệ Mễ Đế Nhĩ đi phía sau, dù sao thanh niên ở cùng một chỗ thì thoải mái nhẹ nhõm hơn, có trưởng bối ở cùng luôn luôn cảm thấy có chút gò bó.

Tìm một nơi rộng rãi trên Long vương phong ngồi xuống. Để cho ánh nắng chói chang chiếu lên người, trước mắt có nhìn biển lớn mênh mông không bờ không bến.

Tai nghe tiếng sóng dạt dào, khiến người ta tinh thần được thả lỏng, hưởng thụ sử thoải mái khó lòng có được.

Long Nhất dựa lên một tảng đá nhẵn nhụi, Nữu Nhi đã chợp mắt trong lòng hắn, Lưu Ly và Liễu Nhứ một trái một phải ngồi bên cạnh. Nhưng người còn lại hoặc lau vũ khí tới ngẩn ra, hoặc nẳm nhắm mắt dưỡng thần.

"Long Nhất, tiếp theo chàng tính làm gì?" Liễu Nhứ đã xác định được lòng mình, câu hỏi cũng trở nên dịu dàng hơn nhiều.

"Long tộc chắc không còn việc của ta nữa, đợi Thần Long vương và Ma Long vương nghị sự xong quay lại, ta tình cùng Lưu Ly đi tìm Hải Để thành nơi hải tộc sinh sống." Long Nhất nhìn Lưu Ly ôn nhu nói.

Ánh mắt Liễu Nhứ hơi do dự, nói:" Long Nhất, thương thế cha mẹ thiếp chưa khỏi, thiếp sợ rằng không thể cùng chàng đi được." Long Nhất đối với Lưu Ly tốt như vậy nàng cũng không ghen tị, hắn không phải cũng vì việc của mình mà bôn ba sao? Nếu không phải là hắn. Cả nhà nàng có thể dễ dàng đoàn tụ như vậy không? Nếu không có hắn hết lòng hết sức, cha mẹ nàng nói không chừng đã chết rồi.

"Gia đình nàng chia cách đã lâu như vậy, lúc này nàng đương nhiên phải ở bên cha mẹ nàng." Long Nhất cười cười, hắn vốn không tính để Liễu Nhứ đi theo.

Lúc này, Man Ngưu đang vểnh tai lắng nghe bỗng nhảy dựng lên, hưng phấn nói:" lão đại, Liễu Nhứ không đi để lão Ngưu ta đi cho."

Lệ Thanh cũng ôm Hàn Băng kiếm nhìn sang, lạnh lùng nói:" thiếu gia, tính cả phần thuộc hạ nữa."

Mà Mễ Đế Nhĩ và Cách Lỗ Tây Á nghe thấy có thể tới chỗ mới chơi, cũng không ngủ nữa, chạy tới nói muốn cùng đi.

"Ha ha, ta và Lưu Ly chỉ là đi trước thám thính tình huống. Nhiều người trái lại không tốt, dù sao bây giờ cũng có truyền tống trận, ta nếu cần các người giúp đỡ cũng thuận tiện hơn rất nhiều." Long Nhất cười nói.

Mọi người nghe thấy có lý, đều gật đầu. Có truyền tống trận, cự ly đã không còn là vấn đề nữa. Chỉ cần Long Nhất thiết lập một cái truyền tống trận, còn không phải thoắt cái đã truyền tống tới sao.

Lúc này, từ không trung truyền tới một cỗ long lực ba động cường đại, hai đạo hào quang một đen một vàng lóe lên, Ma Long vương và Thần Long vương đã đứng trước mặt mọi người.

Long Nhất đứng lên hành lễ, cười hỏi:" sao rồi hai vị Long vương, việc bàn tới đâu rồi?"

T

hần Long vương bất phẫn nhìn Ma Long vương, nói:" tạm thời lại không thể đồng ý, đại hội hai tộc nên cử hành ở Thần Long quần đảo, nhưng hết lần này tới lần khác tên gia hỏa này đều ngang ngược nói phải cử hành ở Ma Long quần đảo. Lại không nghĩ tới Ma Long đảo của lão ta chướng khí ô nhiễm, ai mà nguyện ý chịu khổ chứ.

Long Nhất suy nghĩ, trong lòng hiểu rõ được mấy phần. Vì vấn đề tín ngưỡng, Quang Minh ma pháp nguyên tố trên Thần Long quần đảo nồng hậu mà Ma Long đảo thì Hắc Ám ma pháp nguyên tố cũng nồng hậu, tự nhiên đối với địa bàn của đối phương chẳng có hảo cảm nảo rồi.

Long Nhất đảo mắt, cười ha ha nói:" thời kỳ trước mắt, các chủng tộc trên toàn thế giới nên sống hòa bình phồn vinh mới là vương đạo, Đại hội Long tộc của các ông mặc dù nói là để thương thảo việc Long tộc, nhưng Long tộc lại là chủng tộc không thể thiếu trên cái thế giới này, các ông cử hành đại hội đối với thế giới cũng là một việc trọng đại, không bằng cử hành ở Thương Lan đại lục, để cho toàn bộ các chủng tộc còn lại tận mắt chứng kiến thời khắc vĩ đại đó mới là tuyệt diệu.

Thần Long vương và Ma Long vương ngẩn ra, lông mày đang nhíu lại từ từ thả lỏng, đúng, thôn phệ long thể hiển thế, Long tộc không thể chỉ lo thân mình. Cũng tới lúc quay lại trong tầm mắt các chủng tộc còn lại rồi, bởi vậy hai vị Long vương không hẹn mà cùng nhau vỗ tay đồng kỳ với đề nghị của Long Nhất.

"Đã như vậy, ta đây về Thương Lan đại lúc an bài trước, sau đó ta tính cùng Lưu Ly đi tìm Hải Để thành, ta muốn an bài ổn thảo đại hội Long tộc của các ông." Long Nhất nói.

"Ngươi quyết định rồi?" Ma Long vương thấy Long Nhất không giống nói đùa, bèn hỏi.

"Đúng." Long Nhất cười đáp lại.

"Đã như vậy, ta cũng không nói gì nữa, ngươi quay về Thương Lan đại lục an bài xong thì quay lại đi, mà ta cũng quay lại Ma Long đảo, cũng cùng đường, đi chung luôn đi." Ma Long vương vỗ vai Long Nhất nói.

"Việc này trước tiên không vội." Thần Long vương đột nhiên nói chen vào, ông chuyển sang hướng Long Nhất, tiếp đó nghiêm mặt nói:" nghe tiểu nữ nói ngươi ở Thần Long đảo phát hiện di tích Thần Ma đại chiến, trong đó còn có di hài của một vị Long thần tổ tông của Long tộc bọn ta, lại nghe nói chỉ có thần lực mới có thể mở cửa ma pháp mà vào, ngươi có thể trước tiên đưa chúng ta tới đó bái tế một phen được không."

"Thật có việc này? Long Nhất, vậy thì trước tiên làm chậm trễ chút thời gian của người vậy." Ma Long vương vừa nghe có di hài của Long thần, ánh mắt trở nên vô cùng nghiêm túc. Xem ra Long thần ở trong Long tộc xác thật là một tồn tại chí cao vô thượng.

Long Nhất suy nghĩ một lúc, nhìn hướng Man Ngưu và Lệ Thanh, phân phó nói:" hai người ngươi ở lại đi, việc thu xếp và mở cửa di tích phải nhờ hai người rồi."

Man Ngưu và Lệ Thanh gật đầu đáp ứng.

.

Đằng Long thành trở thành nơi tập trung cơ quan quyền lực ở Thương Lan đại lục. Mặt trời chói chang, trời quang mây tạnh, đường phố tấp nập người đi lại, có thương khách đi buôn bán, có du khách hâm mộ danh tiếng mà tới.

Nguyên lai phía tây thành có mấy vạn công nhân đang hăng say đào đất xây nhà, đây là nơi mở rộng của Đằng Long thành mơi bắt đầu không lâu. Theo phương án, sau khi xây xong diện tích Đằng Long thành sẽ rộng hơn gần một nửa, dung hợp phong cách của các chủng tộc trong đại lục và phong cách của Cuồng Long đế quốc. Từ đó trở thành thành trì nổi danh lớn nhất Thương Lan đại lục.

Từ khi Tây Môn Nộ đăng cơ, "điều ước bình đẳng giữa các chủng tộc" bắt đầu có hiệu lực sau khi ký kết. Các đế quốc đột nhiên xuất hiện không ít thú nhân tới đào vàng, mà các thương khách nhân loại cũng không ngừng tiến hướng Hoành Đoạn sơn mạch. Cả đại lục là một cảnh tượng phồn vinh, nhân loại và thú nhân chung sống càng lúc càng hòa đồng, xã hội bắt đầu tiến vào giai đoạn phát triển nhanh chóng. Rất nhiều học giả bình luận từ trước tới nay chưa có thời đại nào thịnh vượng như thế này.

Lúc này Tây Môn Nộ đang thị sát khắp Đằng Long thành dưới sự bảo vệ của mấy trăm cấm vệ hoàng tộc, thân thiết chảo hỏi người đi đường. Tây Môn Nộ hiện tại mặc dù hàng ngày vẫn bận bịu như cũ. Nhưng bộ máy đế quốc bàng đại bắt đầu vận chuyển một cách hữu hiệu, khiến ông không còn cần phải quá lao lực. Hiện tại ông trái lại trông lại trẻ hơn mấy tuổi. Vẻ mặt hồng hào, bước đi như gió, trạng thái đã tiến vào thời kỳ sung mãn nhất của tuổi trung niên.

"Bệ hạ, thái tử quay về rồi, đang chờ người tại Ngự thư phòng." Lúc này, một kỵ binh hạng nhẹ từ trong hoàng thành vội vã chạy tới, xuống ngựa cung kính bẩm báo.

Tây Môn Nộ vẻ mặt vui vẻ, dẫn cấm vệ đội hồi cung, thê tử dẫn theo các con dâu đi du lịch thế giới rồi. Đoạn thời gian này khiến ông có chút cô đơn, hiện tại nghe nói nhi tử quay trở về rồi, tự nhiên là mừng rỡ không thôi.

Đợi tới khi Tây Môn Nộ vào tới Ngự thư phòng, liền nhìn thấy con mình đang cười nhạt nhìn ông, đột nhiên ông có chút cảm khái. Đứa con hư hỏng không học võ thuật giờ đã trưởng thành, là một thanh niên thực lực siêu tuyệt, thông minh tuyệt đỉnh. Trong lòng trào dâng một cảm giác an ủi còn có một cảm giác mất mát không tên.

"Đã lâu không gặp phụ thân, người càng ngày càng trẻ ra đó." Long Nhất cười nói, đối với Tây Môn Nộ, hắn luôn không gọi là phụ hoàng, bởi vì hắn cho rằng gọi phụ thân thân thiết hơn. Việc này vốn là không hợp lý, nhưng trên thế giới này còn có người nào có thể quản hắn, dưới sự đồng ý ngầm của Tây Môn Nộ thói quen này vẫn cứ tiếp diễn.

"Không phân lớn nhỏ, thành ra thể thống gì đây." Tây Môn Nộ vẻ mặt uy nghiêm nói, nhưng sự vui sướng trong mắt đã làm lộ ra tâm tình của ông.

Long Nhất làm sao lại sợ chứ, hắn tiến lên ôm vai Tây Môn Nộ, cười nói:" phụ thân, đừng có làm bộ mặt này nữa, giữa chúng ta còn phải dùng cái bộ dáng đó sao? Ở đây không có người nào khác."

Hàm râu của Tây Môn Nộ run run, sự thân thiết giữa phụ tử như thế này, trong lòng ông đương nhiên cao hứng, hài từ đã trưởng thành rồi, ông cũng không còn cần ra vẻ phụ thân nữa, chỉ là thân thể lại có chút cứng nhắc, ông vẫn có chút không quen.

Hai cha con ngồi đối diện nhau trên sa phát, Tây Môn Nộ hỏi:" Vũ nhi, lần này quay lại có việc sao."

Long Nhất gật đầu, mở miệng nói:" phụ thân, việc Long tộc người đã biết không ít rồi, Thần Long tộc và Ma Long tộc vốn thủy hỏa bất dung, nhưng bởi vì thôn phệ long thể hiện thế nên cùng nhau nhất trí, sau một tháng nữa, hai bộ tộc bọn họ muốn cử thành đại hội Long tộc tại Thương Lại đại lục."

Tây Môn Nộ không phải là ngọn đèn cạn dầu, vừa nghe việc này liền nghĩ tới ảnh hưởng của việc Long tộc cử hành đại hội tại Thương Lan đại lục. Ông thoáng cái đã đứng lên, đi hai vòng trong Ngự thư phòng, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Long Nhất một cái, nói:" Việc Long tộc lại xuất hiện ở Thương Lan đại lục không phải là việc đơn giản, với lại lực hủy diệt của Long tộc vi phụ đã thấy qua, con có thể xác định Long tộc đúng là có thiện ý sao?"

"Phụ thân, nhi tử người làm việc thì người cứ yên tâm đi, vị lãnh tụ mà hai tộc bọn họ thờ phụng chính là Nữu Nhi con gái con, cháu gái người." Long Nhất cười hắc hắc nói.

"Như thế vi phụ cũng an tâm rồi, việc này ta sẽ cẩn thận giao xuống, rồi thông tri cho các chủng tộc tề tụ tại Đằng Long thành của chúng ta, đem ảnh hưởng của đại hội lần này khuếch trương tới mức lớn nhất, tốt nhất là chúng ta còn có thể cùng với Long tộc đạt được một loạt điều ước, vậy địa vị Tây Môn gia chúng ta sẽ càng được củng cố, ha ha ha." Tây Môn Nộ không hổ là lão cáo già trên chính đàn mấy chục năm, lập tức nghĩ tới một loạt phương án, tâm tình thư sướng không khỏi đắc ý cười lớn.

"Vậy việc này cứ để cho phụ thân ai bài, Thần Long quần đảo có truyền tống trận do con thiết hạ. Mấy ngày nữa con sẽ thiết lập trên Ma Long đảo thêm một cái, tới lúc đó phụ thân có thể phái người tới hai tộc để bàn bạc." Long Nhất cười nói.

Hai cha con bàn về việc đại hội Long tộc xong, lại nói một chút tới việc phát triển đương kim quốc gia. Bất tri bất giác trời đã tối sầm lại.

"Phụ thận, nương thân và những nha đầu kia hiện tại tới đâu rồi?" Long Nhất hỏi.

"Hôm nay vừa mới nhận được tin, nói bọn họ bị Tinh Linh nữ vương mời tới Tinh Linh sâm lâm làm khách rồi, ha ha, nương thân con vì hai cha con chúng ta mà đã buồn bực hai mươi năm rồi, lần này cứ để bà ấy chơi thỏa thích đi." Tây Môn Nộ đề cập tới Đông Phương Uyển, trong mắt hiện lên một tia nhu tình, bà vì ông mà quán xuyến hết tất cả mọi việc trong gia tộc, bời vì có bà ở đây, tất cả nhưng sự việc phiền toái của gia tộc chưa từng cần ông quan tâm tới.

Long Nhất cười. Quả nhiên không ngoài dự liệu của mình, Tinh Linh sâm lâm mỹ lệ như vậy, sợ rằng sẽ khiến bọn họ lưu luyến khó rời.

"Vũ nhi, tối nay ở lại đi, dù sao cũng chỉ chậm một ngày. Con có thể đi dạo một vòng quân doanh." Tây Môn Nộ nói với Long Nhất.

Long Nhất lại cũng không phản đối, nói ra thì hắn cũng đã lâu không tới quân doanh rồi.

Mặt trời lặn xuống, chỉ còn lại những đám mây đỏ rực. Long Nhất đi tới Cuồng Long quân đoàn đang đóng trại ở đông thành, Cuồng Long quân đoàn đã trải qua tẩy luyện bằng máu tươi, là một quân đoàn mạnh mẽ danh vang khắp thế giới. Đặc biệt trong đó là hai vạn chiến hữu Vô Song doanh, luận về đơn chiến hay là phối hợp tổ đội, có lẽ thế gian này không có đội quân nào có thể sánh bằng. Cơ hồ tất cả quân nhân đều lấy việc được gia nhập Vô Song doanh làm vinh hạnh, trong Vô Song doanh cho dù là lính cấp thấp nhất, tới quân doanh nào khác cũng thu hút được những ánh mắt tôn kính của mọi người.

Long Nhất tới phía ngoài quân doanh, vừa vặn có binh sĩ ra ngoài thao luận đang hô vang khẩu hiệu hồi doanh.

Long Nhất mỉm cười đúng ở bên cạnh, sĩ quan dẫn đội hiển nhiên nhận ra vị thái tử gia danh tiếng lan khắp thiên hạ này, đây là người tạo nên Vô Song doanh, là người nắm thiên hạ binh quyền, hắn ở trong quân doanh đã trở thành thần rồi.

"Đại đội trưởng Vu Thành Kiệt của đại đội mười lăm thuộc Huyết sắc kỵ binh đoàn trong Cuồng Long quân đoàn tham kiến đại tướng quân. Kính lễ !" Tên sĩ quan này kích động chạy tới trước mặt Long Nhất dùng thanh âm trung khí sung mãn báo cáo.

Sát một tiếng đặt binh khí lên ngực làm quân lễ, mấy trăm người sau lưng hắn đứng thẳng hàng, sống lưng thẳng vút, binh khí đặt trước ngực, chỉnh tề như một, vừa nhìn đã biết là quân tinh nhuệ.

Long Nhất cũng dùng quân lễ chào lại, đây là quy định trong quân, tại quân doanh không luận tước vị chỉ luận quân chức, hắn vừa lòng nhìn tên sĩ quan, cười nói:" Vu đội trưởng, các người vừa tiến hành là loại huấn luyện nào?"

"Bẩm tướng quân, là vũ trang việt dã trong vòng năm mươi dặm, đại đội mười lăm của thuộc hạ toàn bộ đều hoàn thành nhiệm vụ, không ai tụt lại." Vu Thành Kiệt kiêu ngạo nói lớn.

"Cách huấn luyện của kỵ binh đoàn các người là mới thêm vào sao?" Long Nhất cười hỏi.

"Bẩm đại tướng quân, đây là hạng mục huấn luyện mà Bắc Đường tướng quân vừa mới quy định hai tháng trước, Bắc Đường tướng quân yêu cầu bọn thuộc hạ trên ngựa phải là kỵ binh đoàn tinh nhuệ nhất, xuống ngựa cũng phải là bộ bịnh tinh nhuệ nhất." Vu Thành Kiệt ưỡn ngực nói lớn.

"Tốt, đúng là nên thế này, xem ra các ngươi đều đã hoàn thành, hiện tại về doanh đi, cố mà làm cho tốt." Long Nhất vỗ vai Vu Thành Kiệt vừa lòng nói, nhãn quang nắm bắt đại cục của Bắc Đường Vũ càng lúc càng tốt, kỵ binh tinh nhuệ không phải chỉ cần giỏi trên lưng ngựa.

Long Nhất đi theo đại đội kỵ binh tiến vào đại môn quân doanh, mặc dù quan quân thủ hộ đại môn nhận ra thân phận của Long Nhất, nhưng vẫn yêu cầu hắn lấy quân bài ra, đây là kỷ luật thép mà lúc trước Long Nhất đã nghiêm ngặt quy định.

Long Nhất vừa tiến vào quân doanh, Nam Cung Nỗ thân mặc giáp tướng liền dẫn theo thân vệ tới nghênh đón, Nam Cung Nỗ mười bảy tuổi đã trở nên eo hùm vai gấu, sự non nớt trên mặt đã biến mất, hai con mắt sắc bén lấp lánh tinh quang, trên thân phát ra sát khí cường liệt, trên quân đao của tiểu tử này có thể đã nhuốm máu vô số người.

"Cuồng Long quân đoàn phó quân đoàn trưởng Nam Cung Nỗ tham kiến đại tướng quân." Nam Cung Nỗ vẻ mặt kinh hỉ, hành lễ một cái liền dẫn Long Nhất về đại trướng của mình.

Long Nhất nhìn Nam Cung Nỗ đã trở thành một vị tướng quân đủ tư cách, trong lòng vui mừng khôn tả, hắn vuốt đầu Nam Cung Nỗ, nói:" Nỗ nhi, ngươi trưởng thành rồi."

"Tỷ phu." vào tới đại trướng, Nam Cung Nỗ không còn áp chế cảm tình của mình nữa, là Long Nhất dạy cho hắn phải làm thế nào mới có thể trở thành một nam nhân chân chính, là Long Nhất dẫn hắn qua cửa, những điều Long Nhất dạy trong quân doanh hắn không dám quên dù chỉ là một chữ một từ, Long Nhất là người hắn sùng bái nhất.

"Được rồi, đã lâu chưa ăn cơm quân doanh, tới nhà ăn ăn nhé?" Long Nhất cười nói, lúc này các binh sĩ đều đã thao luyện xong, nhà ăn chắc cũng dọn cơm rồi.

"Được, bất quá đợi cả Bắc Đường tướng quân nữa, tỷ ấy dẫn theo đội nữ binh tân tiến đang ở đầu còn lại của quân doanh, phó quan của đệ vừa rồi đã báo cho tỷ ấy biết rồi." Nam Cung Nỗ cười nói, trước mặt Long Nhất, ánh mắt sắc bén lạnh lùng của hắn mới lộ ra vẻ giảo hoạt của tuổi thanh niên.

"Nàng không phải là cùng nương thân ta đi chơi rồi sao? Về lúc nào thế?" Long Nhất có chút kinh hỉ hỏi, khó trách phụ thân bảo mình tới quân doanh một chuyến, có lẽ là vì nguyên nhân này, Bắc Đường gia tộc trừ Bắc Đường Vũ ra không còn ai có kết cục tốt đẹp, có thể vì vậy phụ thân mới muốn bù đắp cho nàng một thứ gì đó, đối với nàng rõ ràng là rất quan tâm, hơn nữa còn phong nàng làm quân đoàn trưởng Cuồng Long quân đoàn, tứ nhất đẳng tướng quân lệnh, đối với tướng lĩnh hay binh sĩ bất kỳ quân đoàn nào đều có đặc quyền tiền trảm hậu tấu.

"Hai ngày trước đã về rồi, Bắc Đường tướng quân giống như đệ vậy, ở trong quân đội quen rồi, một ngày không nghe thấy tiếng tiếng quân sĩ thì toàn thân khó chịu." Nam Cung Nỗ nói.

Khóe miệng Long Nhất cười cười, xem ra Bắc Đường Vũ cả đời không ly khai quân doanh rồi, hắn đã từng vì vậy mà có chút áy náy, nhưng hiện tại thì hắn đã có thể vứt bỏ sự áy náy đó đi rồi, mỗi người đều có con đường riêng cho mình, mà con đường của Bắc Đường Vũ chính là quân doanh, nàng vì vậy mà phấn đấu, vì vậy mà hạnh phúc, đã đủ lắm rồi.

Không lâu sau, Bắc Đường Vũ một thân giáp đen dẫn theo hai nữ thân binh đi tới.

Hai người nhìn nhau, ánh mắt bèn quấn quýt ngay lập tức, mặc dù không có mở miệng, nhưng loại ôn tình đó đã nhập vào tâm can, đây là một kiểu ăn ý giữa hai người từ trước tới nay.

Khi mấy người cùng nhau xuất hiện ở nhà ăn, toàn bộ các binh sĩ đang ăn cơm đều lập tức đứng thẳng lên, cuồng nhiệt nhìn ba người ở phía trước, Long Nhất đứng đầu, Bắc Đường Vũ và Nam Cung Nỗ đi theo sau khoảng nửa người.

"Các huynh đệ đứng lên hết cả làm gì, bản tướng quân hôm nay trên người không mang đồ tốt nào cả, đang làm gì thì cứ làm đi, ồ, Nhị Cẩu Tử, Thạch Đầu, hai người bọn ngươi đều được thăng lên đại đội trưởng rồi à, không tồi đó." Long Nhất phẩy phẩy tay cười nói với tất cả mọi người, các binh sĩ lúc trước đi theo hắn đều hò reo.

Nhớ lúc đó, sau khi huấn luyện hắn cũng đều cười đùa nói truyện phiếm với các binh sĩ thuộc hạ, vô cùng thân thiết. Truyền thống này hiện tại vẫn được bảo tồn, tất cả các quân quan khi đang huấn luyện đều lục thân bất nhận, nhưng kết thúc huấn luyện vẻ mặt lại trở nên nhu hòa hơn, ai ai cùng thích thú tán gẫu vài câu, đối với các binh sĩ thụ thương trong huấn luyện vô cùng quan tâm. Chính truyền thống này khiến cho giữa các cấp bậc sĩ quan trong quân đội đều chung sống hòa đồng, với lại đoàn kết lạ thường.

Món ăn của nhóm Long Nhất cũng giống như của các binh sĩ, nhưng lại nhiều hơn không ít. Trên mâm cơm, Nam Cung Nỗ và Bắc Đường Vũ nói rõ với Long Nhất những biến động trong quân đội sau cuộc chiến, đồng thời hỏi ý kiến Long Nhất về một số chiến lược mới.

Bời vì tin tức Long Nhất tới đã truyền bá rất nhanh trong toàn quân doanh, rất nhiều binh sĩ bắt đầu tụ tập về đây, đặc biệt là tân binh, ai cũng muốn tận mắt nhìn thấy phong thái của thần tượng. Với lại quân quan các cấp trong quân đội sau khi nhận được tin đều muốn gặp mặt Long Nhất một lần.

Tiếng huyên náo ở bên ngoài càng lúc càng lớn, Long Nhất bèn để cho Nam Cung Nỗ đi ra thông tri, nói tối nay hủy bỏ huấn luyện, để cho quan quân binh sĩ sau khi ăn cơm tối đều tập hợp tới đài điểm tướng.