Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 65: Anh tài tề tựu



Ton~, ton~, ton~……..

“ Đại hội tỷ võ hằng năm thuộc đệ tử ngoại môn sẽ được tiến hành sau hai canh giờ nữa. Tất cả các đệ tử muốn tham gia nhanh chóng có mặt tại khu quảng trường trong khu vực ngoại môn để đăng ký. Chú ý, xin nhắc lại lần nữa, Đại hội tỷ võ ………”

Ngay sau tiếng chuông kéo dài vang lên không dứt, một giọng nói nghiêm nghị vang lên khắp bầu trời khu vực đệ tử ngoại môn, đánh thức những người còn đang chìm sâu trong trạng thái tu luyện của mình.

“ Cuối cùng thì thời hạn đã tới, cũng may là trước đó một ngày đã kịp thời thăng cấp lên thành tiên thiên tầng thứ 9, một trong hai mươi suất tham gia thí luyện bí cảnh chắc khó có thể lọt khỏi tay mình rồi đây.”

Dương Kiệt từ từ mở to đôi mắt ra, trên môi lộ ra một nụ cười đầy tự tin.

Nhanh chóng thu xếp lại trang phục chỉnh tề, sau đó rời khỏi trang viên của mình đi thẳng tới quảng trường khu vực ngoại môn để tiến hành đăng ký.

Cùng lúc đó, cả Tư Mã Phong Vân, Lăng Hàn Phong và thập đại cao thủ khác, đều mang theo vẻ mặt tự tin tuyệt đối không ngừng tề tụ về phía quảng trường.

----

“ Chà chà, đông vui quá nhỉ? Khó khăn lắm mới thấy khu vực ngoại môn náo nhiệt như thế này.”

Đưa mắt nhìn vào phía biển người đang tụ tập thành từng nhóm bàn tán xôn xao, Dương Kiệt cũng bị bầu không khí ở nơi này ảnh hưởng trở nên phấn khích hơn bao giờ hết.

Đệ tử ngoại môn tuy có trên cả ngàn người, nhưng số người tham gia đại hội tỷ võ thậm chí chưa tới ba trăm người, đa số đều là những người tới đây để theo dõi những trận đấu khốc liệt sắp diễn ra mà thôi. Tất nhiên là không thể thiếu chuyện cá cược hoặc chiêm ngưỡng phong thái của thần tượng của mình trên lôi đài rồi.

Đệ tử ngoại môn đa phần do các đệ tử tạp vụ đi lên chiếm số nhiều, và những người như thế tiềm năng có hạn, bao năm ở lại ngoại môn cũng chỉ đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng trung là khá lắm rồi, không phải ai cũng có hệ thống nghịch thiên như Dương Kiệt, một đệ tử đi lên từ tạp vụ nhưng chỉ gần một năm đã không thua kém bất kỳ đệ tử ngoại môn thiên tài nào.

Và số đệ tử sở hữu võ hồn, cũng không phải ai cũng đủ bản lãnh và tự tin đi tham gia vào đại hội tỷ võ, chỉ những người thực sự có thực lực và tự tin tuyệt đối mới dám tham gia. Vì không phải ai cũng muốn bị từ trên lôi đài ném xuống trước vô số ánh mắt của người theo dõi ở phía dưới.

Mất mặt ~~~!! Và không ai muốn bị mất mặt cả, trừ những tên mặt dày như cỡ Dương Kiệt chẳng hạn.

Cho lên số người tham gia lần này chưa tới một phần tư so với toàn bộ số đệ tử ngoại môn của Thánh Hỏa Tông.

Nhanh chân đi thẳng tới nơi đăng ký, và không quá khó khăn để đăng ký thành công, được cấp cho số thứ tự 115, một con số liên tưởng tới phải gọi xe cấp cứu ở thế giới của Dương Kiệt.

“ Mẹ kiếp, cái số thứ tự gì thế này, chẳng lẽ có điềm gì chăng?”

Nhìn vào bảng số thứ tự trên tay, Dương Kiệt có chút cười khóc không được, thầm chửi rủa một câu, tự cho mình xui xẻo.

“ Á, xem kìa, xem kìa, đó là song tử tỷ muội, Lý Uyển Nhi và Lý Uyển Dung kìa.”

“ Đúng rồi, hai chị em song sinh này sở hữu võ hồn cấp 5 Uyên Ương Đao, khi hợp tác với nhau trong lúc giao chiến, ngay cả người sở hữu võ hồn cấp 6 cũng phải quay đầu bỏ chạy. Và khi chia tách ra, cũng vô cùng đáng sợ, cả hai đang đứng xếp hạng thứ 7, thứ 8 trong thập đại cao thủ khu vực ngoại môn này đấy.”

“ Ôi, xinh đẹp quá, tựa như tiên nữ giáng trần vậy, ước gì được ngủ với hai em ấy một đêm, cho dù giảm thọ 50 năm cũng cam tâm tình nguyện.”

“ Suỵt ~~! Nói nhỏ thôi ông nội, để cho hai chị em đó nghe thấy, coi chừng bị họ thiến mi đấy.”

“ Cái gì? Thiến, thiến….”

“ Chứ sao, trước kia cũng từng có một tên vô lại từng buông lời dâm tục trước mặt hai chị em đó, kết quả bị thiến thành thái giám, trực tiếp bị tống vào trong cung của một vương triều nào đó phục vụ hoàng đế luôn, hahahaha.”

Cái tên vừa buông lời chấp nhận giảm thọ 50 năm nghe xong lời giải thích của người bên cạnh lập tức toàn thân run rầy, mồ hôi lạnh ướt đẫm trên lưng, hai tay không tự chủ che lại “ em trai” của mình, không dám nói câu nào nữa.

“ Ồ, một cặp chị em song sinh giống nhau như hai giọt nước, rốt cuộc ai là em ai là chị đây? Khó phân biệt quá ~! Tuy vẫn còn thua kém Diệp Tuyền đôi chút, nhưng ngược lại nếu chơi trò 3P với hai chị em này, chắc sẽ sướng hơn nhiều đấy ~~~!!”

Dương Kiệt với vẻ mặt như anh Trư không ngừng quan sát toàn thân trên dưới hai chị em song sinh đang ở phía xa, trong đầu không ngừng xuất hiện cảnh tượng chơi trò 3P trên giường với hai chị em đó. Thậm chí nước miếng chảy dài trên mép hồi nào mà không hay.

“ Bậy quá, bậy quá, sao mình lại xuất hiện những suy nghĩ thô tục như thế này? Hay là lực thuốc trước kia vẫn chưa hoàn toàn biến mất? Chứ một chính nhân quân tử như mình không thể nào có những suy nghĩ dơ bẩn như thế này được.”

Dương Kiệt không ngừng dùng lời lẽ biện hộ cho những suy nghĩ bẩn thỉu của bản thân.

Hệ thống nghe xong chỉ biết cười một cách khinh bỉ.

Hai chị em nhanh chóng bước tới nơi đăng ký nhập được số thứ tự của mình, đứng sang một bên cười nói với nhau, không thèm quan tâm những lời bàn tán khen ngợi và động tác nuốt nước miếng của những người xung quanh. Dường như họ đã quá quen thuộc với những cảnh như thế này rồi.

“ “ Lãnh Thạch” Trần Khôn cũng đã tới rồi kìa, mới nửa năm không gặp, thực lực của Trần sư huynh đáng sợ hơn rất nhiều, khí thế từ trong người phát ra ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 9 là ít.”

“ nghe nói Trần sư huynh sở hữu võ hồn cấp 4 “ Kim Cang Hoa Thạch”, một khi kích hoạt võ hồn, đao thương bất nhập, sức phòng thủ vô song, ngay cả đệ tử nội môn muốn đánh bại anh ta cũng phải tốn không ít công sức đấy.”

Dưới sự bàn tán của mọi người, một người đàn ông chạc tuổi hai mươi ba, hai mươi bốn, cao to vạm vỡ, bắp thịt cuồn cuộn, nước da ngâm đen từ phía xa rầm rộ bước tới, tựa như một tàng đá di động khổng lồ vậy.

Chính là một trong thập đại cao thủ ngoại môn, xếp hạng thứ 10, “ Lãnh Thạch” Trần Khôn.

“ Tư Mã Phong Vân cũng đã tới rồi kìa ~~~!!”

Dưới tiếng kêu thét đầy phấn khích của không ít người, chỉ thấy Tư Mã Phong Vân dẫn theo Tư Mã Thiên, Tôn Hạo Quân cùng một nhóm thành viên trong Huyết Lang Bang xuất hiện ở quảng trường.

Đôi mắt của Dương Kiệt lóe qua tia sáng đầy sát khí khi nhìn chằm chằm vào nhóm người của Huyết Lang Bang.

Không cần phải nói, âm mưu bắt cóc Diệp Tuyền, chơi xuân dược với mình cách nay chưa bao lâu tuyệt đối là tác phẩm của lũ Huyết Lang Bang.

Vì Lăng Hàn Phong chẳng ngu dại gì lại để người phụ nữ mà mình đang ngắm tới phải thực hiện trò hèn hạ này, trở thành vật hy sinh cả.

Vậy thì câu trả lời đã vô cùng rõ ràng, chỉ có thể xuất phát từ tay Huyết Lang Bang mà thôi.

Mượn dao giết người đây mà ~~!!

Tư Mã Thiên cũng nhanh chóng phát hiện ra hình bóng của Dương Kiệt ( thân hình nổi bật giữa đám đông, không phát hiện cũng khó), lập tức phóng ánh mắt đầy khiêu khích về phía anh ta, đồng thời làm động tác cứa ngang cổ.

Hãy đợi đấy ~~~!! Tao sẽ tính sổ với tụi bây sau!

Dương Kiệt không thèm quan tâm tới chúng nữa, đứng sang một bên chờ đợi.

“ Chính là con heo mập đó ư?” Tư Mã Phong Vân lần đầu tiên nhìn thấy Dương Kiệt ở ngoài đời, đôi mắt lóe qua tia sáng kỳ dị, tỏ vẻ hứng thú hỏi.

“ Đúng thế, nhìn khuôn mặt đáng ghét của hắn em chỉ muốn lao vào táp vài cú vào mặt cho bổ ghét.”

Tư Mã Thiên bễu môi cười lạnh nói.

“ Sẽ có người rạch cái bản mặt đáng ghét của hắn ra thay chúng ta, chỉ cần đứng sang một bên chiêm ngưỡng cổ vũ là được rồi.”

Tư Mã Phong Vân cười nhẹ, nhanh chóng đi thẳng về phía đăng ký lấy số thứ tự cho bản thân.

------

“ Ồ, Lăng sư huynh và Tống sư huynh cũng từ trong khu vực nội môn tới rồi kìa.”

“ Quả không hổ danh là tương lai của Thánh Hỏa Tông, khí chất của hai vị sư huynh quả thật bất phàm.”

“ Nhìn kìa, nhìn kìa, Tống sư huynh đang cười với tôi, chắc tôi chết mất ~~!!”

“Hoang tưởng, Tống sư huynh đang cười với tôi thì có, cô không có cửa đâu nhé ~~~!”

“Cái gì, bà dám tranh giành với tôi hả, chết này ~~~!”

Không ít thiếu nữ còn đang trong giai đoạn mơ mộng trực tiếp lao vào cấu xé nhau chỉ vì một nụ cười của Tống Thiên Hành.

“ Tống sư huynh, Tống sư huynh ~~~~!!”

Tiếng reo hò của thiếu nữ vang lên không dứt, tựa như vừa nhìn thấy thần tượng ngôi sao điện ảnh ở thế giới của Dương Kiệt vậy.

Hai hình ảnh đối lập vô cùng rõ ràng giữa Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong.

Một người luôn mang theo nụ cười ôn hòa dễ gần, tựa như một phiên phiên công tử.

Còn một người lạnh lùng cao ngạo và khó gần, lỗ mũi lúc nào cũng nằm trên trán.

Tất nhiên, không có nghĩa là Lăng Hàn Phong không có fan nữ, chỉ là bản thân hắn đã tuyên bố theo đuổi Diệp Tuyền, nên lúc này những thiếu nữ thầm ái mộ hắn chỉ biết đứng ở phía xa chiêm ngưỡng, không dám lên tiếng thổ lộ.

Tất nhiên cũng không thể thiếu những câu nguyền rủa trong lòng đối với Diệp Tuyền của các thiếu nữ hâm mộ Lăng Hàn Phong rồi.

Vì sao Lăng Hàn Phong và Tống Thiên Hành là đệ tử nội môn mà lại tham gia tỷ võ bên ngoại môn. Vì cả hai chỉ là phá cách đưa vào nội môn, có địa vị và quyền lực của một đệ tử nội môn, nhưng nếu bảo cả hai đi tham gia tỷ võ bên nội môn, tuyệt đối bị loại ngay vòng đầu.

Vì cho dù thiên tài cỡ nào, một khi chưa trưởng thành thì vẫn chỉ là dạng tiềm năng, chưa phải là kẻ mạnh thực thụ. Nên vô cùng hiển nhiên phải tham gia bên ngoại môn rồi.

Đối với hai tên này, Dương Kiệt chỉ khẽ bễu môi lộ vẻ không khoái. Một con rắn độc, một tên ngụy quân tử, chẳng đáng lẽ kết giao gì cả.

Nói chung hắn đặc biệt mẫn cảm với những ai đẹp trai hơn hắn thế thôi.

“ Người xếp ở vị trí thứ 5 trong thập đại cao thủ “ Huyết Ma Thương” Triệu Tử Trung, Triệu sư huynh cũng đã tới rồi kìa. Nghe nói Triệu sư huynh đã tu luyện tuyệt học “ Thất Thám Bàn Long Thương” tới cảnh giới cực cao, có thể vượt cấp khiêu chiến với đệ tử nội môn bất bại, lần này tham gia đại hội tỷ võ chắc chắn sẽ tiến thêm một bước, vượt lên vị trí thứ 4 hoặc thứ 3 cũng không chừng.”

Lại thêm một thanh niên chạc tuổi 20, 21, sau lưng đeo một cây thương dài gần ba mét, sát khí đằng đằng từ phía xa bước tới, đặc biệt là khi bước ngang qua nơi Tư Mã Phong Vân đang đứng chờ, hừ mạnh một tiếng kèm theo nụ cười đầy tà khí và tính khiêu khích.

Xem ra hai người có hiền khích gì với nhau rồi đấy.

Tư Mã Phong Vân chỉ mỉn cười trước thái độ thù địch của đối phương, hoàn toàn không có ý phản công gì cả.

Triệu Tử Trung cảm thấy vô vị, bỏ qua Tư Mã Phong Vân, đi thẳng về phía nơi đăng ký.