Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 392: phân chia lợi nhuận.



Với tình hình của nhà họ Xích lúc này, đừng nói là mang lại lợi ích gì cho Dương Kiệt, không bắt anh ta móc túi đổ ngược lại vào trong là mừng lắm rồi.

Đối với người khác có thể là một vấn đề nan giải khó khăn, nhưng với một tay có thể luyện chế đan dược, đặc biệt là có thể kiểm soát phẩm chất của đan dược như Dương Kiệt, hồi sinh cả nhà họ Xích cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

“ chú Tín, không cần phải lo lắng quá nhiều, rồi mọi chuyện sẽ ổn mà thôi.”

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Xích Hạo Tín, Dương Kiệt lên tiếng an ủi.

“ vấn đề tiền bạc thực ra không phải là vấn đề quá quan trọng, thú thật, thực ra cháu là một luyện đan sư, chỉ cần có đầy đủ nguyên liệu, hợp tác với nhà họ Xích của chú để cùng nhau kiếm tiền, vấn đề tiền bạc sẽ được giải quyết thôi mà.” Dương Kiệt dương dương tự đắc tự tin khẳng định.

“ Luyện đan sư?? Cháu cũng là luyện đan sư??” Xích Hạo Tín lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khó tin.

Mẹ kiếp, rốt cuộc đối phương là yêu quái phương nào thế này?? Mới bấy nhiêu đó tuổi, không chỉ sở hữu một thực lực mà ngay cả những lão quái vật mấy trăm tuổi cũng chưa chắc sánh bằng, đã vậy còn là một luyện đan sư nữa chứ?? Có còn để người khác sống không đây??

“ Cháu là luyện đan sư sơ cấp hay trung cấp???” Xích Hạo Tín vừa phấn khích vừa hồi hộp kỳ vọng hỏi.

“ Luyện đan sư sơ cấp ạ.”

Sau một hồi díu mày suy nghĩ so sánh lại với bản thân, Dương Kiệt có chút không khẳng định nói.

Tất nhiên là không dám khẳng định rồi. Dương Kiệt có thể luyện đan là dựa vào Càn Khôn Tháp, chứ bản thân anh ta nào phải là luyện đan sư thứ thiệt đâu mà biết rõ cấp bậc phân chia. Chỉ là dựa vào tình hình chỉ có thể luyện ra những đan dược cấp 3 trở xuống hiện giờ, là luyện đan sư sơ cấp chắc không sai nhỉ.

“ Chỉ là sơ cấp thôi sao??”

Sự hồi hợp phấn khích của Xích Hạo Tín nhanh chóng thay thế bằng nỗi thất vọng sau câu trả lời của Dương Kiệt.

Là một đại gia tộc kinh doanh trong lãnh vực đan dược, trong phủ tất nhiên là sở hữu luyện đan sư, và tất cả đều là luyện đan sư sơ cấp ( vớ vẫn, không nuôi luyện đan sư lấy đâu ra đan dược đi buôn bán chứ). Cho nên vấn đề của nhà họ Xích lúc này chỉ là cạnh tranh không lại với nhà họ Thẩm chứ không phải là do thiếu hụt luyện đan sư hay đan dược.

Nếu như Dương Kiệt là luyện đan sư trung cấp, có thể luyện chế ra những loại đan dược cấp 4 trở nên, ngay cả những luyện đan sư của nhà họ Thẩm cũng chưa thể làm được, kinh doanh sản phẩm độc quyền, mọi chuyện có thể thay đổi, nhưng chỉ là một luyện đan sư sơ cấp, cũng chỉ là tăng thêm một chút năng suất lao động cho Xích phủ mà thôi, chả giải quyết được vấn đề gì cả.

Mặc dù thất vọng, nhưng Xích Hạo Tín cũng không nói ra mất công đả kích tới sĩ khí và tính tích cực của Dương Kiệt.

Xích Hạo Tín không nói, nhưng không có nghĩa là Dương Kiệt không biết, chỉ là anh ta hoàn toàn không bận tâm mà thôi.

Khoan nói tới việc Dương Kiệt đang sở hữu phương pháp luyện chế “ thần đan” Khai Tâm Đan, loại đan dược này nếu như đổ vào thị trường, tuyệt đối sẽ hót hòn họt, chỉ sợ cháy hàng không có để mà bán. Cho dù không có Khai Tâm Đan đi nữa, Dương Kiệt vẫn còn sở hữu một át chủ bài có thể đảo ngược tình thế, giúp nhà họ Xích đánh bại nhà họ Thẩm trên thị trường đan dược, một cước đá nhà họ Thẩm xuống đáy vực vạn trượng cũng chỉ là dễ như trở bàn tay mà thôi.

“ Chú xem thử loại đan dược này xem.”

Dương Kiệt không muốn tiếp tục làm ra vẻ bí ẩn với Xích Hạo Tín nữa, nhanh chóng từ trong nhẫn Càn Khôn rút ra hai, ba viên đan dược, đưa tới trước mặt đối phương cười nói.

Xích Hạo Tín cầm lấy ba viên đan dược trên tay quan sát, phân biệt là kim sáng dược, ích khí đan và luyện khí đan, chỉ là những loại đan dược phổ biến trên thị trường, chỉ là ba viên đan dược này có bề mặt sáng bóng như viên chân châu, không chút tạp chất.

À, nói là không chút tạp chất thì hơi quá, nếu như để ý kỹ, ít nhiều sẽ phát hiện vài hạt tạp chất li ti trên bề mặt sáng bóng đó, chỉ là rất ít rất ít, nếu chỉ nhìn lướt qua sẽ không tài nào phát hiện ra được.

Ba viên đan dược đạt phẩm chất cao cấp.

Đan dược đạt phẩm chất cao cấp tuy hiếm, nhưng không phải là không có, là một người xuất thân từ một gia tộc buôn bán đan dược, Xích Hạo Tín tất nhiên là từng nhìn thấy qua đan dược đạt tới phẩm chất cao cấp. Đừng nói là cao cấp, ngay cả tuyệt phẩm cũng đã từng nhìn thấy qua nữa là. Chỉ là không có gì quá đặc biệt, vì sao đối phương lại đưa cho mình ba viên đan dược này nhỉ??

“ nếu như cháu muốn nói, đan dược mà cháu luyện chế ra, đều có thể đạt tới phẩm chất cao cấp, thì sao nhỉ??”

Dương Kiệt tỏ ra dương dương tự đắc nói.

Anh ta có tư cách tư đắc, trên đại lục Huyền Thiên này, cho dù là luyện đan đại tông sư đi nữa, thì có mấy ai đi luyện chế ra đan dược toàn cao cấp trở lên chứ??

Chỉ là sau khi nghe xong lời ba hoa tự khen tự xoa đầu của Dương Kiệt, Xích Hạo Tín chỉ khẽ ngẩn người rồi nhanh chóng bừng tỉnh lại, chỉ cười nhẹ tỏ thái độ dửng dưng.

Dường như đối phương chỉ là một tên học việc gà mờ thì phải. Luyện chế đan dược toàn đạt phẩm chất cao cấp, nếu như muốn, bất kỳ một luyện đan sư nào, cho dù chỉ là luyện đan sư sơ cấp, cũng có thể làm điều đó một cách bình thường.

Chỉ là, trên đại lục Huyền Thiên này chả có vị luyện đan sư nào rảnh rỗi đi luyện chế đan dược toàn đạt tới phẩm chất cao cấp trở lên cả, đạt tới trung cấp đã là tốt lắm rồi.

Như đã từng nói, muốn luyện đan dược đạt phẩm chất cao cấp, luyện đan sư phải không ngừng tiến hành tẩy luyện sau khi đan dược đã được luyện xong, và thời gian tốn vào quá trình tẩy luyện, là rất rất rất lâu dài.

Lấy một ví dụ đơn giản, thay vì tốn cùng một thời gian để luyện chế và tẩy luyện một lò đan dược trên ba chục viên đạt tới phẩm chất cao cấp, luyện đan sư khác có thể chế ra được hơn cả trăm lò, gần ba ngàn viên đan dược phẩm chất cấp thấp.

Tốn thời gian gấp trăm lần so với luyện chế đan dược thông thường, nhưng lợi ích thu lại chỉ đạt gấp 5, gấp 6 lần, cao nhất cho gấp 10 lần so với đan dược thông thường đi nữa, chỉ cần tay luyện đan sư đó không phải thằng ngu, thằng điên thằng khùng hay có mục đích luyện tay gì đó, chả ai dại mà đi luyện chế đan dược đạt phẩm chất cao cấp cả.

Xích Hạo Tín cho rằng đối phương đang khoe mẽ chứ chả giúp ích được điều gì cả.

Thái độ dửng dưng của Xích Hạo Tín khiến Dương Kiệt cảm giác có vẻ như lời nói khẳng định của mình chẳng khác nào một cái đánh rắm không hơn không kém, khiến anh ta cảm thấy niềm kiêu hãnh của bản thân như bị xúc phạm, quyết định đánh liều thuốc mạnh hơn nữa.

“ Nếu như cháu muốn nói rằng, thời gian luyện chế đan dược đạt phẩm chất cao cấp chỉ tiêu tốn ngang bằng với thời gian luyện chế đan dược cấp thấp của luyện đan sư khác, thì chú nghĩ sao??”

Dương Kiệt nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Xích Hạo Tín, cắn răng nói.

“ à thì, đan dược cao cấp thì …. Hả, cháu vừa nói cái gì?? Thời gian luyện chế đan dược cao cấp chỉ bằng, chỉ bằng …..”

Lúc này nghe chưa kỹ còn định ầm ừ cho qua loa, nhưng sau khi nghĩ kỹ lại lời nói của đối phương, Xích Hạo Tín lần nữa lộ ra vẻ mặt kinh ngạc tới cực độ, như vẻ vừa nghe được chuyện khó tin nhất trên đời này vậy.

Thứ mà Dương Kiệt muốn nhìn thấy chính là như thế này đây, hihi.

Anh ta tỏ ra đắc chí khoái trí khi nhìn thấy vẻ mặt đầy hoang mang ngơ ngác của đối phương.

“ e hèm, ý cháu muốn nói là, nếu như dùng cùng một số lượng nguyên liệu, dùng cùng một khoảng thời gian như nhau, những viên đan dược do cháu luyện chế ra đều đạt trên phẩm chất cao cấp, không biết có thể giúp nhà họ Xích đảo ngược tình thế, chiếm lại toàn bộ thị phần trong Sơn Hải Thành không nhỉ??”

Dương Kiệt giả vờ ho nhẹ một tiếng, sau đó “ tỏ ra thận trọng” hỏi.

“ nếu như đúng như những gì cháu vừa nói, đừng nói là chiếm lại thị phần trong Sơn Hải Thành, thậm chí vươn ra bên ngoài, chiếm luôn cả khu vực lận cận hay cả vương triều Thiên Ưng cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.”

Xích Hạo Tín lúc này đã phấn khích tới nỗi nhảy cẫng lên, thậm chí lao tới chụp lấy tay áo của Dương Kiệt, miệng như khẩu súng liên thanh không tiếc đạn không ngừng khạc hết ra ngoài, còn đâu sự điềm tĩnh tao nhã như ngày thường nữa chứ??

Cũng đúng thôi, áp lực đè nặng lên vai nhỏ bé của mình, lúc này có phương pháp giúp giảm tải bớt đi, thậm chí có thể nhìn thấy viễn cảnh vươn lên một tầm cao mới cho cả gia tộc, có thể không vui mừng phấn khích thậm chí có chút mất kiểm soát được sao.

Không cần Xích Hạo Tín giải thích, Dương Kiệt tất nhiên là hiểu rõ nếu như những viên đan dược cao cấp tung ra ngoài thị trường, sẽ mang lại lợi ích khổng lồ như thế nào cho cả anh ta và nhà họ Xích.

Các ngươi không phải chơi trò ép giá sao?? Được, bố mày sẽ học theo một hãng bán điện thoại ở Trái Đất, nhường hết thị phần cấp thấp cho ngươi, bố mày chỉ nhắm tới thị phần cao cấp, cho dù tính năng không thua kém thậm chí nhiều hơn, và giá cả của các ngươi đã đạt tới mức rẻ mạt đi nữa, nhưng nếu so sánh thương hiệu và chất lượng của bổn thiếu gia, các ngươi sẽ mãi mãi không thể nào sánh bằng.

Thương hiệu thì nhà họ Xích sau bấy nhiêu năm kinh doanh đã có sẵn, nếu như không phải phía nhà họ Thẩm chơi trò bán giá rẻ mạt như tặng không, còn lâu mới chiếm được thị phần của nhà họ Xích như lúc này.

Còn chất lượng ư?? Đan dược đạt phẩm chất cao cấp chẳng lẽ không bằng hoặc thua kém đan dược cấp thấp của các ngươi.

Bổn thiếu gia chấp nhận ăn lời ít chút, chỉ bán với giá cao gấp 5, 6 lần so với đan dược cấp thấp thay vì với giá gấp 9, 10 lần theo giá cả thị trường bên ngoài, không tin là có không người đổ tiền tranh giành bể đầu để mua.

Nếu như có thể mua đan dược cao cấp với mức giá hời, chả ai dại gì lại chạy đi mua đan dược cấp thấp mà dùng cả. Vì đan dược cấp thấp sử dụng tới một mức nào đó, sẽ khiến cơ thể bị kháng thuốc, hiệu quả suy giảm rõ rệt, thậm chí là mất cả tác dụng nữa đấy.

Và đan dược cao cấp, hoàn toàn không cần phải lo ngại vấn đề này.

vấn đề nguồn cung đan dược " độc quyền" không cần phải lo nữa, tiếp tới là bàn tới phân chia lợi dụng hợp tác đây.

“ hợp tác giữa chúng ta rất đơn giản, chú phụ trách thu mua nguyên liệu luyện chế đan dược rồi giao cho cháu, sau khi thành đan, nhà họ Xích sẽ phụ trách vấn đề kinh doanh đan dược, và lợi nhuận thì …… ăn chia theo năm năm vậy.”

Dương Kiệt khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, tự cho đã ra một cái giá công bằng nhất có thể.

“ không được ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!”

Nào ngờ đáp lại anh ta là tiếng gào thét đầy giận dữ của Xích Hạo Tín.