Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)

Chương 62



"Thiên Nhã cũng có cảm giác mà." Câu này của Tiêu Cửu Thành là câu khẳng định, không chỉ có tay cô vuốt ve ở trên người Thiên Nhã, môi cô cũng dán lên lỗ tai Thiên Nhã.

"Tôi cũng có lãnh cảm đâu, đây không phải phản ứng rất bình thường thôi sao?" Thiên Nhã tức giận hỏi ngược lại, bắt lấy bàn tay đang làm chuyện xấu của Tiêu Cửu Thành, đồng thời hơi tránh khỏi bờ môi đang thổi hơi nóng bên tai mình của Tiêu Cửu Thành.

"Thiên Nhã muốn không ạ? Em muốn dùng miệng giúp chị." Tuy bây giờ mình không đủ sức để làm Thiên Nhã hoàn toàn thỏa mãn, nhưng ít nhất có thể mang lại cho Thiên Nhã sự thỏa mãn cơ bản. Thật ra Tiêu Cửu Thành chưa từng dùng miệng với những người bạn gái cũ mà chủ yếu dùng ngón tay, nhưng giờ cô muốn liếm Thiên Nhã. Tưởng tượng đến việc liếm Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành thấy hưng phấn kỳ lạ, cô cảm giác như vậy sẽ làm cho cô và Thiên Nhã càng thân mật hơn.
Hôm nay thể xác và tinh thần Thiên Nhã đều nhận được kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt, lúc nghe Tiêu Cửu Thành nói như vậy, nàng cảm nhận được rất rõ nơi sâu kín hơi co rút lại, nơi đó lại lần nữa chảy ra chất lỏng trơn ướt, qυầи ɭóŧ vừa mới thay xong lại bắt đầu ướt. Chỉ là trước nay Thiên Nhã chưa từng được khẩu giao, tưởng tượng đến hình ảnh Tiêu Cửu Thành dùng miệng giúp mình liền cảm thấy cực kì xấu hổ, vượt quá khả năng tiếp thu của nàng.

"Em vẫn có tinh thần quá nhỉ, xem ra bị chơi còn chưa đủ!" Thiên Nhã chuyển chủ đề lên người Tiêu Cửu Thành để xua đi cảm giác thẹn thùng, tuy rằng trong lòng vẫn có chút chờ mong.

Tiêu Cửu Thành cảm thấy chắc chắn là Thiên Nhã đang xấu hổ, Tiêu Cửu Thành rất chờ mong phản ứng của Thiên Nhã lúc được mình liếm, Tiêu Cửu Thành không đôi co với Thiên Nhã, tay cô trượt vào giữa hai chân Thiên Nhã, cách qυầи ɭóŧ vuốt ve nơi nhạy cảm nhất của Thiên Nhã.
Thiên Nhã vốn muốn từ chối, nhưng nơi bị ma sát truyền đến kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt, làm Thiên Nhã không thể nào kháng cự được.

"Ướt, rõ ràng Thiên Nhã muốn mà!" Tiêu Cửu Thành đã nhanh chóng cảm nhân được sự ướŧ áŧ của Thiên Nhã lộ ra ngoài qυầи ɭóŧ, biết Thiên Nhã bị mình sờ ướt, Tiêu Cửu Thành cảm thấy hưng phấn lạ thường, cảm giác hưng phấn này hoàn toàn khác hẳn lúc mình chờ mong được Thiên Nhã 'làm'.

"Im miệng!" Thiên Nhã vốn đã ngượng ngùng, giờ thẹn quá hóa giận không cho Tiêu Cửu Thành nói mấy lời xấu hổ.

"Sao im miệng được ạ, lát nữa phải dùng miệng mà." Thiên Nhã không biết tự giác nằm xuống, Tiêu Cửu Thành ngồi ở đối diện Thiên Nhã, cúi đầu ngậm lấy đầu ngực Thiên Nhã mà liếʍ ʍúŧ, cảm nhận được đầu ngực Thiên Nhã dần đứng thẳng lên dưới đầu lưỡi mình. Ngón tay cô cũng không chậm trễ di chuyển xuống dưới, cách qυầи ɭóŧ Tiêu Cửu Thành cũng có thể cảm nhận được âm hạch đang dần sưng lên dưới sự chơi đùa vỗ về của mình.
Kíƈɦ ŧɦíƈɦ cùng lúc làm Thiên Nhã cảm thấy toàn thân mình tê dại, thân thể cũng theo đó mềm nhũn xuống, Thiên Nhã nhận ra có lẽ Tôn Nguyệt Ninh nói không sai, kỹ năng giường chiếu của Tiêu Cửu Thành thật sự rất tốt, ít nhất Thiên Nhã cảm thấy mình chưa từng trải qua cảm giác như vậy.

Tiêu Cửu Thành cảm nhận được dường như Thiên Nhã bắt đầu thả lỏng, cô dùng thân thể mình dán lên thân thể Thiên Nhã, mềm mại dính sát lên mềm mại, Tiêu Cửu Thành hơi dùng trọng lực thân thể áp lên thân thể Thiên Nhã.

Thiên Nhã rất tự giác nằm xuống, chuyện này làm cho khóe miệng Tiêu Cửu Thành hơi giương lên, cuối cùng Thiên Nhã cũng có chút tự giác làm 'thụ' rồi.

Tiêu Cửu Thành si mê ngắm nhìn cơ thể dưới thân mình, cơ thể tỉ lệ hoàn mỹ này là cơ thể đẹp nhất mà cô từng thấy, Tiêu Cửu Thành dùng tay nắm lấy nơi mềm mại đầy đặn của Thiên Nhã, đè ép vào giữa tạo thành một khe rãnh. Hai đầu ngực cũng dồng thời bị đè ép, được Tiêu Cửu Thành ngậm vào trong miệng.
Tiêu Cửu Thành dùng sức đè ép nơi mềm mại của mình làm Thiên Nhã vừa tê dại lại vừa có chút đau, Thiên Nhã cảm giác Tiêu Cửu Thành có vẻ rất thích ngực mình, vừa mút vừa liếm, rồi lại lôi kéo, giống như một đứa trẻ bướng bỉnh không ngừng đùa giỡn, mãi cho đến khi ngực Thiên Nhã bị Tiêu Cửu Thành chơi đến sưng đỏ.

"Tiêu Cửu Thành..." Thiên Nhã cảm giác càng khó nhịn hơn, chốt khóa du͙ƈ vọиɠ đã hoàn toàn bị mở ra, nhưng Thiên Nhã xấu hổ không thể chủ động cầu hoan với Tiêu Cửu Thành, chỉ có thể theo bản năng gọi tên Tiêu Cửu Thành.

Lúc này Tiêu Cửu Thành mới luyến tiếc buông mềm mại của Thiên Nhã ra, môi cô bắt đầu di chuyển xuống phía dưới, từ nơi mềm mại đến bụng của Thiên Nhã, rồi bao trùm lên khu rừng rậm rạp của Thiên Nhã. Màu tóc tự nhiên của Thiên Nhã là màu đen pha chút đỏ, vì vậy khu rừng vùng tam giác cũng mang theo vài phần ửng đỏ. Tiêu Cửu Thành cảm thấy du͙ƈ vọиɠ của thân thể có liên quan trực tiếp tới thể chất, thân thể Thiên Nhã khỏe như vậy, thể lực hơn người, du͙ƈ vọиɠ chắc hẳn cũng rất mạnh.
"Thiên Nhã đã từng tự DIY* chưa ạ?" Tiêu Cửu Thành ngẩng đầu hỏi.

*DIY: Do it yourself, ý ở đây nói đến việc thủ dâʍ.

"Em muốn làm thì làm đi, sao nói nhảm nhiều thế!" Bảo Thiên Nhã thừa nhận việc mình tự an ủi là chuyện xấu hổ đến cỡ nào chứ, tất nhiên Thiên Nhã không muốn trả lời vấn đề này.

"Từ lần đầu tiên em biết tự an ủi em đều nghĩ đến Thiên Nhã, hơn nữa là từ sau khi thích chị em mới bắt đầu tự an ủi, năm ấy em mười bảy tuổi." Tiêu Cửu Thành nói hết bí mật của mình với Thiên Nhã.

Thiên Nhã nghe thôi cũng cảm thấy xấu hổ, Tiêu Cửu Thành đúng là cái gì cũng dám nói, thục nữ ba mươi mấy tuổi thật sự có chút đáng sợ. Nhưng Thiên Nhã lại quên mất chính mình cũng là thục nữ ba mươi mấy tuổi.

"Thiên Nhã thì sao ạ? Bao nhiêu tuổi thì bắt đầu?" Tiêu Cửu Thành tò mò hỏi Thiên Nhã, mọi chuyện của Thiên Nhã cô đều cảm thấy tò mò.
"Tiêu Cửu Thành, em im miệng cho chị!" Thiên Nhã không muốn nói bí mật của mình cho Tiêu Cửu Thành, lại còn là bí mật xấu hổ như vậy nữa.

"Thiên Nhã dễ xấu hổ quá đi." Tiêu Cửu Thành cảm thấy may mắn vì Lý Quân Hạo không yêu Thiên Nhã, Thiên Nhã vẫn chưa thật sự được chỉ dạy gì, vẫn ngây thơ vô cùng, ngây thơ như vậy làm cho Tiêu Cửu Thành cảm thấy cực kỳ đáng yêu.

Tiêu Cửu Thành cởi chiếc qυầи ɭóŧ lại vừa mới ướt đẫm của Thiên Nhã xuống, cô như một kẻ si ngốc ngắm nhìn hoa viên bí mật của Thiên Nhã, ánh mắt nóng bỏng vô cùng. Hoa viên bí mật ướt đẫm sương, phấn hồng, cực kì xinh đẹp, Tiêu Cửu Thành cảm thấy mình đúng là trời sinh đã thích thân thể phụ nữ, từ trong ra ngoài đều thích phụ nữ.

Thiên Nhã bị Tiêu Cửu Thành nhìn chằm chằm cảm thấy xấu hổ vô cùng, theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân lại.
Tiêu Cửu Thành lại lần nữa mở chân Thiên Nhã ra, lần này cô không chút do dự vùi đầu vào, bắt đầu nhấm nháp hương vị của người phụ nữ mà mình yêu thương.