Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 84: Xuyên thư (22)



Vì Không Thanh nhờ mình hỗ trợ điều tra đứa bé mà Tống Ngọc Thư "Nhặt" được, Thiệu Tông cẩn thận thêm một chút, khi điều tra thân thế đứa bé đồng thời vẫn luôn phái người để ý tình huống bên Tống Ngọc Thư.

Tống Ngọc Thư cùng đường, vừa quay đầu đã tìm bạn trai cũ Chu Gia Thụ tìm sự trợ giúp, quả thực chính là nhớ ăn không nhớ đánh tiêu chuẩn.

Nghe được thủ hạ báo cáo lại, Thiệu Tông cũng cảm thấy y trước giờ đã đánh giá Tống Ngọc Thư quá cao, cũng không biết trong lòng Tống Ngọc Thư rốt cuộc là nghĩ như thế nào, ngại chính hắn trước kia bị tên bạn trai cũ cặn bã này hố chưa đủ thảm à?

Một hành động làm người ta mơ hồ hơn nữa chính là tự Tống Ngọc Thư thấy cái lợi không nhớ cái khổ, chủ động chạy tới chỗ Chu Gia Thụ thì đã đành, dưới tiền đề đã biết rõ Chu Gia Thụ chính là một thằng tồi hàng thật giá thật còn dám phó thác đứa trẻ hắn ta quý trọng cho Chu Gia Thụ chăm sóc, hắn rốt cuộc có biết chính hắn làm như vậy là đang chủ động đưa nhược điểm vào tay Chu Gia Thụ hay không?

Thiệu Tông thật sự là không hiểu nổi mạch não Tống Ngọc Thư, lúc kể chuyện này cho Không Thanh, Không Thanh cũng lộ ra biểu cảm một lời khó nói hết như Thiệu Tông.

Hành động này của Tống Ngọc Thư đã không thể nói là không có đầu óc được nữa, quả thực có thể nói là hành vi làm nhân loại mê mang rối rắm quy mô lớn.

Không Thanh chỉ có thể suy đoán, Tống Ngọc Thư hẳn là cảm thấy hắn lập tức sẽ có thể ôm được đùi Trương Thái Sơ, hưởng được vinh hoa phú quý hưởng bất tận, từ đây bước lên đỉnh cao đời người.

Mà so với cái đùi thô như Trương Thái Sơ, Chu Gia Thụ bất luận là gia thế bối cảnh, hay là quyền thế địa vị, cũng chẳng thể chống chọi nổi Trương Thái Sơ, cho nên, khi Tống Ngọc Thư xác định hắn đã được Trương Thái Sơ coi trọng thì đã chắc chắn Chu Gia Thụ không dám đắc tội hắn đang có Trương Thái Sơ làm chỗ dựa, mới dám yên tâm lớn mật giao con mình cho Chu Gia Thụ chăm sóc như vậy.

Có lẽ trong cái nhìn của Tống Ngọc Thư, núi sau lưng hắn là Trương Thái Sơ, Chu Gia Thụ căn bản không dám, cũng sẽ không lấy trứng chọi đá, bởi như vậy không khác tự tìm đường chết, mà sau khi có Trương Thái Sơ làm chỗ dựa, thân phận của hắn ta cũng nước lên thì thuyền lên, Chu Gia Thụ lấy lòng hắn ta còn không kịp, lại sao dám đắc tội hắn?

Chỉ có thể nói, cách thức tư duy của Tống Ngọc Thư quả nhiên rất khác người bình thường, người bình thường căn bản không dám lỗ mãng như hắn.

"Đàn em này của em thật đúng là kỳ quái."

Thiệu Tông vốn dĩ muốn hỏi Không Thanh, đầu óc Tống Ngọc Thư có phải không được tốt lắm hay không, nhưng suy xét đến tâm tình Không Thanh, lời nói sắp ra khỏi miệng lại bị y nuốt trở về, đổi một cách nói tương đối uyển chuyển khác.

"Rõ ràng là chính hắn nói có duyên với đứa trẻ này, muốn nuôi nấng đứa bé thật tốt, kết quả lại là giao đứa bé cho bạn trai cũ trước đây đã từng hố chính hắn một lần, thật sự là không biết nên nói hắn làm sao cho phải."

Hiện tại nhìn lại, Tống Ngọc Thư trước đó đã từng nói, hắn và đứa bé này vừa gặp như đã quen từ lâu, sợ khi đưa nó về lại bên người ba mẹ ruột, nó sẽ phải chịu ngược đãi chịu ủy khuất, cũng không thể đưa nó đến viện phúc lợi, sợ nó ăn không đủ no mặc không đủ ấm, bị người ta khi dễ, càng như một trò cười rõ đầu rõ đuôi.

Không Thanh cũng một lời khó nói hết với vụ này, cười bất đắc dĩ, thử giải thích: "Có lẽ trong lòng Tống Ngọc Thư có suy tính khác chăng."

Phó thác con trai mình cho bạn trai cũ đã từng hố mình một vố chăm sóc, đúng thật là hành vi gây lú quy mô lớn, nhưng đổi một góc độ khác mà nghĩ, Tống Ngọc Thư không giao em bé cho Chu Gia Thụ, cũng không có người nào khác có thể giao phó, cũng không thể đưa theo đứa bé tới nơi ở mà Trương Thái Sơ chuẩn bị cho mình, không phù hợp, cũng không thực tế.

"Không ngờ thằng nhóc Trương Thái Sơ kia thoạt nhìn như một đứa đào hoa, ngày thường cũng chơi rất điên, ngấm ngầm bên trong thế lại một người thâm tình, thật sự là làm người khó tin."

Thật ra nói Trương Thái Sơ mang tình cảm lâu dài với Tống Ngọc Thư cũng không chuẩn lắm, chỉ có thể nói, so với mấy người cả trai lẫn gái từng ngủ qua lần trước vừa kéo quần đã vứt ra sau đầu, không hề lưu luyến kia, Trương Thái Sơ rõ ràng có một chút "tình cũ" với Tống Ngọc Thư, nếu không cũng sẽ không mang thái độ khác thường, nuôi người bên cạnh.

Thiệu Tông biết Trương Thái Sơ, Không Thanh cũng không ngoài ý muốn, rốt cuộc thì đều cùng một giới, dù có không thân quen, rẽ trái rẽ phải cũng có thể có chút giao tình.

Điều Không Thanh cần làm chính là biểu đạt rõ thái độ của cậu với Thiệu Tông rằng: "Em không thích cái người họ Trương này."

Trong tiểu thuyết nguyên tác, công chính và thụ chính ngược luyến tình thâm, Không Thanh không có hứng thú, nam phụ thâm tình là nguyên chủ Phó Không Thanh cũng đã bình thường trở lại đối với cốt truyện trong tiểu thuyết nguyên tác, Không Thanh càng sẽ không xen sâu hơn vào mối tình tay ba máu chó của bọn họ.

Nhưng, điều làm Không Thanh rất khó chịu chính là người xuyên thư Tống Ngọc Thư đến bóp méo cốt truyện, trộm cấu kết với công chính trong tiểu thuyết nguyên tác, nội ứng ngoại hợp, âm mưu tính kế, hại nguyên chủ Phó Không Thanh cửa nát nhà tan, đột tử mà mất.

Tuy nguyên chủ Phó Không Thanh không đưa ra bất luận yêu cầu nhiệm vụ nào có quan hệ với báo thù, nhưng nếu đã chiếm thân thể nguyên chủ Phó Không Thanh, Không Thanh sẽ rất tự giác bước vào thân phận của người kia, có ơn báo ơn, có thù báo thù, cũng sẽ thành một chuyện hiển nhiên theo lẽ thường.

"Bất luận là nam hay nữ, trời sinh tính phong lưu cũng chẳng phải là vấn đề gì lớn, nhưng phong lưu không phải hạ lưu, giống như Trương Thái Sơ, ỷ vào mình có quyền có thế có tiền liền ỷ thế hiếp người, đùa bỡn thân thể và tình cảm của người khác, cũng không xem là loại gì tốt."

Không Thanh chướng mắt Trương Thái Sơ, không chỉ vì công chính trong tiểu thuyết nguyên tác cường thủ hào đoạt với thụ chính, ngược thân ngược tâm, các loại chuyện vô đạo đức, thiết lập nhân vật như vậy, nếu không có hào quang vai chính, một giây là sẽ bị treo lên giàn pháp lý.

Hơn nữa, cho dù là trong tiểu thuyết nguyên tác, hay là tuyến cốt truyện hiện tại, lần đầu tiên Trương Thái Sơ tiếp xúc thân mật cùng Tống Ngọc Thư, đều phát sinh dưới tình huống Tống Ngọc Thư hoàn toàn mất ý thức, tuy rằng việc này là do Chu Gia Thụ hố Tống Ngọc Thư, nhưng Trương Thái Sơ thân là người làm việc bạo cũng là người đạt lợi ích, cũng không phải hoàn toàn vô tội.

Tống Ngọc Thư chỉ là một người bị hại trong đó, nhưng không ai biết còn có những người bị hại khác nữa hay không.

Trương Thái Sơ có thể cấu kết cùng Chu Gia Thụ làm việc xấu một lần, có thể thấy được trong lòng hai người bọn họ đều không cảm thấy làm như vậy là không đúng, ai biết, bọn họ về sau còn hợp tác với nhiều đồng loại khác hay không.

Nếu nói Chu Gia Thụ là một thằng tồi hàng thật giá thật, như vậy, Trương Thái Sơ chính là một thằng tồi ngụy trang miễn cưỡng giống người, thật ra một khi lột xuống lớp da người kia, hai người đều là cầm thú hàng thật giá thật.

Thiệu Tông luôn luôn đều ủng hộ vô điều kiện Không Thanh, Không Thanh mắng Trương Thái Sơ không phải thứ tốt, Thiệu Tông cũng phụ họa gật đầu.

"Trương Thái Sơ như vậy, đúng thật là quá lạ, nếu ngày nào đó tôi gặp được lão gia tử nhà họ Trương, tôi sẽ tâm sự với ông ấy, để ông ta quan cho tốt con cháu mình."

Không Thanh vốn đang rất tức giận, nghe thấy Thiệu Tông nói vậy, bỗng nhiên liền nhịn không được bật cười.

Cậu thật ra thiếu chút nữa quên mất, tuổi tác Thiệu Tông tuy không lớn, nhưng bối phận lại rất cao, Trương Thái Sơ ở trước mặt y cũng phải quy củ gọi một tiếng chú Thiệu, Thiệu Tông nói sẽ bảo lão gia tử Trương gia quản giáo Trương Thái Sơ, dù Trương Thái Sơ trước kia có kiệo ngạo khó thuần cỡ nào, về sau cũng phải cụp đuôi làm người.

Đây là lưng dựa đại thụ hưởng bóng râm sao?

Hiện tại Không Thanh cuối cùng cũng rõ, khó trách người nào cũng muốn tìm chỗ dựa, ôm đùi, có một trợ lực như vậy, muốn làm gì thì cứ lớn mật đi làm, không cần lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, cảm giác thật là quá sung sướng.

Cái đùi to bự Thiệu Tông này cậu nhất định phải ôm cho chặt.

Mà bên kia, Tống Ngọc Thư đồng ý để Trương Thái Sơ bao dưỡng, được trợ lý Trương Thái Sơ tạm thời chuẩn bị nơi ở cho hắn, sinh hoạt hằng ngày hoàn toàn không giống những gì Tống Ngọc Thư đã lường trước.

Đầu tiên, trong tiểu thuyết 《 Cục cưng bé bỏng chạy trốn của tổng tài bá đạo 》nguyên tác, thụ chính đồng ý lời mời bao dưỡng từ công chính, công chính để tiện cho mình hưởng lạc, trực tiếp không màng ý nguyện của thụ chính, sắp xếp người ở trong chung cư mình thường ở, hai người cơ hồ là ở cùng dưới một mái hiên, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, nhiều cơ hội ở chung hơn, cũng dễ dàng bồi dưỡng tình cảm hơn.

Tình huống hiện tại lại là, vì Tống Ngọc Thư lúc trước không biết điều chạy trốn để Trương Thái Sơ nhịn đói, Trương Thái Sơ vốn dĩ chỉ là tâm huyết dâng trào, muốn nuôi một người bên người làm thú vui, giết chút thời gian, gia tăng một chút kích thích cho sinh hoạt nhàm chán không có gì để khen cho bản thân, Tống Ngọc Thư đối với hắn mà nói, chính là một người làm hắn kinh hỉ ngoài ý muốn.

Đặc biệt là Tống Ngọc Thư có cá tính không nhỏ, còn có chút ngạo khí như vậy, Trương Thái Sơ bị bé cưng này hấp dẫn lực chú ý, khi biết được Tống Ngọc Thư đào tẩu, tiếc hận tiếc nuối rất nhiều, cũng sinh ra vài phần hảo cảm với Tống Ngọc Thư.

Nhưng một chút hảo cảm này hết thảy đều bị chính Tống Ngọc Thư tự tay phá hỏng.

Nếu là Trương Thái Sơ ngẫu nhiên gặp được Tống Ngọc Thư, cường thủ hào đoạt, một hai phải giữ người bên mình, như vậy tuyến tình cảm của Trương Thái Sơ đối với Tống Ngọc Thư còn có khả năng tiếp tục đi đẩy mạnh tới trước, cuối cùng đúng như miêu tả trong tiểu thuyết nguyên tác, nói không chừng lại xảy ra một lần theo đổi vợ thảm thiết.

Nhưng Tống Ngọc Thư dưới tình thế cấp bách đi phải một nước cờ dở, lại chủ động liên hệ tới Chu Gia Thụ, nhờ gã hỗ trợ giật dây bắc cầu, đồng ý được Trương Thái Sơ bao dưỡng.

Trong cái nhìn của Trương Thái Sơ, Tống Ngọc Thư làm như vậy không chỉ là hạ giá, mà còn phá hủy hình tượng Tống Ngọc Thư tạo dựng trong lòng hắn trước kia nghiêm trọng, từ bé cưng đáng yêu quật cường có tính tình không nhỏ, lắc mình biến hoá, trở thành bông sen trắng dối trá trong ngoài không đồng nhất, làm Trương Thái Sơ hoàn toàn thất vọng.

Lấy thân phận cùng địa vị như Trương Thái Sơ, người chủ động đưa tới cửa, trăm phương ngàn kế muốn tới bên người hắn cả trai lẫn gái không hề thiếu, dáng người hay diện mạo như Tống Ngọc Thư thật sự không phải là hạng nhất.

Nếu không phải do thân thể Tống Ngọc Thư xác thật có lực hấp dẫn với Trương Thái Sơ, lấy biểu hiện tương phản trước sau lớn như thế của Tống Ngọc Thư, Trương Thái Sơ căn bản sẽ không chú ý hắn nhiều hơn.

Phái trợ lý đưa Tống Ngọc Thư nhận một căn chung cư dưới danh nghĩa của mình xong, Trương Thái Sơ cũng không tiếp tục quan tâm tới chuyện của Tống Ngọc Thư, chỉ là khi có nhu cầu mới đi một chuyến tới chỗ Tống Ngọc Thư, cũng không vô nghĩa nhiều cùng Tống Ngọc Thư, làm xong chính sự liền đi, thậm chí cũng không qua đêm chỗ Tống Ngọc Thư, nói rõ hơn chính là chỉ muốn duy trì mối quan hệ bạn giường đơn thuần với Tống Ngọc Thư, cho thận không cho tim.

Trương Thái Sơ không cảm thấy hắn làm như vậy có gì sai, ngay từ khi bắt đầu, điều hắn nói với Tống Ngọc Thư chính là bao dưỡng, Tống Ngọc Thư cũng đồng ý để hắn bao dưỡng, nếu Tống Ngọc Thư muốn nhiều hơn, mới thật sự là không đúng mực.

Nhưng hiển nhiên, chính bản thân Tống Ngọc Thư không nghĩ như vậy.

Vốn dĩ, khi vừa đến bên người Trương Thái Sơ, Tống Ngọc Thư còn lo công chính có bệnh thần kinh Trương Thái Sơ này giống trong tiểu thuyết nguyên tác miêu tả, ngược thân ngược tâm các loại với mình.

Nếu hắn hold không nổi thì biết phải làm sao? Nên học theo thụ chính, cứng cổ, kiên cường không chịu thua, hay là tuân theo bản tâm của chính hắn, nên hèn thì cứ hèn, co được dãn được.

Tống Ngọc Thư suy nghĩ rất nhiều, nhưng hắn vạn lần không nghĩ tới, thái độ Trương Thái Sơ đối với hắn sẽ là không nóng không lạnh như thế này, quả thực coi hắn như công cụ phát tiết tinh lực, giết thời gian, còn không để ý bằng công chính để ý thụ chính trong tiểu thuyết nguyên tác, chuyện này Tống Ngọc Thư thế nào cũng không thể tiếp thu.

Chẳng lẽ một người sống sờ sờ như hắn còn không bằng nhân vật hư cấu thụ chính trong tiểu thuyết? Vì sao công chính lại cầm lòng không được mà bị thụ chính hấp dẫn, mà đối với mình lại mang cái thái độ lạnh nhạt như vậy?

Tống Ngọc Thư không thể tiếp nhận được hiện thực tàn khốc này, qua một phen tự hỏi suy tư cặn kẽ, lại lén lút lên kế hoạch.