Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Phản Công

Chương 102: Sư Tôn Của Hồ Ly Quá Hung Hãn 47 Sửa Chương



Nhưng vào lúc này, có hai bóng người bất ngờ xuất hiện bên cạnh nàng, hai người đó đối với sự xuất hiện của đối phương cũng không ngờ đến, hai mắt nhìn nhau một cái, không kịp giải thích, một trái một phải đỡ Tô Noãn lên rồi định chạy trốn... Song, không chờ bọn họ làm ra hành động, ba đạo lôi điện lại lần nữa bổ xuống đỉnh đầu.

Âm thanh ầm ầm vang lên, đệ tử núi Lăng Tiêu gần đó không thể đứng vững mà ngã nhào xuống đất, sau đó mọi người cuối cùng cũng thấy rõ hai người vừa xuất hiện.

Vậy mà lại là giáo chủ Ma giáo Cơ Vô Danh và Yêu vương thân đầy yêu khí Thanh Li.

Trận tru tà chuyên dùng để tiêu diệt những Ma tu, Yêu tộc như bọn họ, ai ngờ hai tên đó không những không chạy trốn, còn dám lộ diện, trong khoảnh khắc đã bị trận tru tà đồng thời nhắm tới.
Trận thế hộ sơn cuối cùng của một môn phái há phải trò đùa. Hiện tại nơi đây không có bất cứ ai có thể chống lại, mắt thấy đạo lôi điện trên đỉnh đầu phát ra tiếng đùng đoàng ngày càng dữ tợn, Tô Noãn câm nín nhìn hai tên trước mặt.

"Ai bảo hai người đến!"

Nếu hai người này chết rồi, quỷ mới biết được nàng công lược được tính là thành công hay thất bại.

Cơ Vô Danh không nói lời nào, hắn chỉ cắn răng muốn mang nàng đi. Thanh Li lúc này đang là nguyên hình chó sói, hắn nhìn chăm chăm vào nàng: "Ta đưa nàng đi, sau này mỗi ngày ta đều sẽ biến về nguyên hình để dỗ nàng vui vẻ, được không?"

Tô Noãn bất lực nghiến răng: "Không được!"

Thanh Li lập tức nóng nảy, gầm lên một tiếng: "Nàng, khốn kiếp, không phải thích Chí Tôn Bảo ư, chẳng lẽ ta không giẫm lên đám mây bảy màu tới thì không được tính hả?"
Tô Noãn giật mình, sau đó bật cười: "Dĩ nhiên là không tính, Chí Tôn Bảo là con khỉ, ngươi là sói… sao giống nhau được."

Thanh Li ngơ ngác... Tình cảm khiến hắn ngấm ngầm hâm mộ đố kị với Chí Tôn Bảo trong miệng nàng, thế mà hoá ra chỉ là một con khỉ chết tiệt.

Đúng lúc này, lại có một đạo lôi điện khác đánh xuống.

Tô Noãn cắn chặt răng, ma khí trên người bạo nộ, trong lúc hai người bên cạnh chưa kịp phản ứng, nàng đã trực tiếp đẩy cả hai ra xa.

Ba tia sét bổ thẳng xuống người nàng, Tô Noãn nhắm mắt nghiến chặt răng.

38, ngay lúc này, mang tôi đi đi... Tôi không muốn bị nướng thành than đâu!

Thế nhưng lôi điện chưa đánh xuống người nàng, nàng đã ngã vào một vòng ôm quen thuộc. Mở mắt ra, nàng trông thấy Bạch Ấn một tay ôm chặt mình, một tay nâng lên, trực tiếp nắm chặt tia lôi điện trong tay.
Tia lôi điện bùm bùm vặn vẹo giãy giụa trong tay chàng như con rắn, nhưng làm sao cũng không thể tránh thoát được khỏi lòng bàn tay của chàng.

Tất cả mọi người mọi xung quanh, bao gồm cả Hư Thần Tử và Chu Tuyết Kiến đều đã ngây dại, không một ai dám tin, đại trận hộ sơn trăm nghìn năm qua của núi Lăng Tiêu... lại bị chàng dùng một bàn tay chế ngự!

Tô Noãn ngơ ngác nhìn Bạch Ấn, nàng thấy thần sắc trong mắt Bạch Ấn dâng lên cuồn cuộn, sau đó chàng lạnh lùng lên tiếng.

"Nàng đã là thê tử của ta, không cho phép rời khỏi ta."

Nàng nhất thời sửng sốt... Không phải đã chặt đứt tâm ma rồi sao, bây giờ cũng đã loại bỏ ma khí, Bạch Ấn đây là…

Không đợi nàng nghĩ rõ ràng, lại có một đạo kình lôi ầm ầm đánh xuống.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy trên bầu trời của núi Lăng Tiêu trong chớp mắt đã bị mây đen dày đặc âm trầm bao phủ, thậm chí có thể thấy rõ tia lôi điện lách tách vang dội ở sâu trong mấy tầng mây, ngay sau đó... một đạo sấm sét ầm vang dội xuống.
Trận tru tà mạnh mẽ của núi Lăng Tiêu chẳng thể chống đỡ nổi một giây khi tia sét đánh xuống, nó hóa thành hư không nhưng vẫn không hề ngăn trở đạo kình lôi đó dù chỉ nửa phần.

Tất cả mọi người trơ mắt nhìn, tia sét đó bổ thẳng lên người Bạch Ấn, không lệch nửa phân, Bạch Ấn lảo đảo một cái, ôm nữ tử trong ngực quỳ sụp xuống đất.

Cùng lúc, Hư Thần Tử kinh ngạc mở to mắt không dám tin, lẩm bẩm nói: "Lôi hàng thần? Đây là lôi hàng thần!"

Ba chữ "lôi hàng thần" vừa dứt, bốn phía lập tức xôn xao.

Đây là lôi hàng thần chỉ xuất hiện khi có người phi thăng thành tiên… chẳng lẽ Bạch Ấn sắp phi thăng?