Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 130



Vừa rồi chỉ có ảnh chụp không có âm thanh, nội dung cũng chỉ có thể đoán được, hiện tại hình ảnh âm thanh đều có.

Nội dung cuộc đối thoại khá rõ ràng, người đàn ông đó không phải là người khác mà là cha của Mạc Thi Vận.

Hà Kiến Quân thậm chí còn lấy bức hình gia đình và sổ hộ khẩu của mình ra để chứng minh danh tính khi tranh cãi trong văn phòng trưởng khoa.

Phần nội dung này đã được quay lại và đưa lên diễn đàn.

Thậm chí, trong video còn có nội dung Mạc Thi Vận thừa nhận rằng cha cô là Hà Kiến Quân.

Những học sinh nhìn thấy cảnh này, ánh mắt nhìn Mạc Thi Vận hoàn toàn thay đổi.

Vừa rồi bọn họ còn hoài nghi, hiện tại có thể nói là có bằng chứng chắc chắn.

Quan trọng hơn, so với thái độ của chính Mạc Thi Vận vừa rồi, nội dung đoạn video này có thể nói là một tràng vả mặt.
Khoảnh khắc Mạc Thi Vận nhìn thấy đoạn video, huyết sắc trên mặt cô ấy đã biến mất hoàn toàn.

Chu Toa, người vừa xin lỗi Mạc Thi Vận, mở to mắt.

Chu Toa không kìm lòng được, tức giận hỏi Mạc Thi Vận, "Làm sao vậy? Đây là cha của cậu sao? Nếu là cha của cậu, vậy vừa rồi lời cậu nói với mình là thái độ gì?"

"Mình.." Mạc Thi Vận thân thể khẽ run rẩy, lần đầu tiên cô gặp phải tình huống xấu hổ như vậy, toàn thân lạnh lẽo từ đầu đến chân, "Mình không có.. Mình chỉ nói là không giận cậu.."

"Cậu nói rằng cậu không phải là tức giận với mình? Vậy không phải tương đương với việc cậu cho rằng mình đã hiểu lầm rằng người trên trang web là cha của cậu sao? Đây không phải là biến tướng cách nói người trong hình trên diễn đàn không phải là cha của cậu sao?"

Chu Toa cũng không ngốc, vừa rồi Mạc Thi Vận không nói gì, nhưng cô ấy nói như vậy không phải tương đương với việc rằng suy đoán trước đây của cô ấy là sai sao?
"Mình thực sự không có ý đó, cậu đã nghĩ quá nhiều." Mạc Thi Vận giải thích.

"Đúng, đúng, mình nghĩ nhiều quá! Thật sự là dạng cha nào thì có dạng con gái đó. Cha cậu là loại người tồi tệ, và cậu thực sự cũng không khá hơn là bao!"

Chu Toa tức giận vì vừa rồi Mạc Thi Vận thái độ không rõ rang, càng là vì trước đây cô cho rằng gia đình của Mạc Thi Vận có quan hệ với Giản gia.

Chu Toa cảm thấy mình bị Mạc Thi Vận lừa gạt.

Lúc này đang là lớp tự học, các bạn học đều ở đó, cuộc cãi vã giữa Chu Toa và Mạc Thi Vận được cả lớp lắng nghe.

Mạc Thi Vận cảm thấy lạnh cả người khi mọi người nhìn cô, cô tràn ngập cảm giác nhục nhã mà cô chưa bao giờ cảm thấy trước đây.

Niềm tự hào của cô đã tan tành vào lúc này.

Cô thậm chí còn muốn quay đầu bỏ chạy khỏi phòng học này.
###

Nhà hàng phương Tây cao cấp ở trung tâm Hằng Viễn.

Giản Duẫn Thừa cau mày khi nhìn thấy Địch Quân Thịnh đang ngồi đối diện.

Hôm nay anh ấy kêu Vu Hi đi ra, mà người đến lại là Địch Quân Thịnh.

Mặc dù mục đích của cuộc hẹn với Vu Hi là có liên quan đến Địch Quân Thịnh, nhưng anh không ngờ Địch Quân Thịnh lại một mình đến gặp anh.

Khác với vẻ mặt nghiêm túc của Giản Duẫn Thừa, Địch Quân Thịnh khóe miệng mỉm cười với ánh mắt vui tươi.

"Địch tiên sinh tìm tôi có việc gì?" Khí thế của Giản Duẫn Thừa không yếu hơn Địch Quân Thịnh.

Xét về tuổi tác, Giản Duẫn Thừa hơn Địch Quân Thịnh chín tuổi.

Khi Giản Duẫn Thừa được gọi là cậu bé đẹp trai, Địch Quân Thịnh vẫn chưa được sinh ra.

"Nghe nói Giản gia là một trong hai đại gia tộc ở thành phố Hằng Viễn. Tôi còn tưởng Giản gia làm việc sạch sẽ lưu loát, ít nhất sẽ không để người ngoài chế giễu."
"Địch tiên sinh muốn nói gì, cậu cứ nói đi."

"Bang.." Địch Quân Thịnh ném một túi văn kiện đến trước mặt Giản Duẫn Thừa.

Giản Duẫn Thừa cau mày, cầm túi văn kiện lên, sau khi mở túi ra và nhìn thấy nội dung bên trong, sắc mặt của Giản Duẫn Thừa lập tức trở nên u ám.