Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 1: Dám cả gan bỏ thuốc bổn vương!​



Một ngày mới bắt đầu, tỉnh lại liền cùng tuyệt sắc mỹ nam lăn lộn trên giường?

Đôi mắt xinh đẹp của Phượng Cửu Nhi vừa mở ra, liền phát hiện bị người bóp cổ.

Một nam nhân rất tuấn tú, soái đến mức không thể diễn tả bằng ngôn từ.

Mấu chốt là, y phục trên người nam nhân lỏng lẻo, áo đã trễ xuống một nửa, dưới khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành, là thân hình cơ bắp đầy đặn, rắn chắc hữu lực.

Nếu không phải hô hấp càng ngày càng khó khăn, nàng nhất định sẽ bị vị soái ca trước mắt này làm cho u mê choáng đầu.

Nhưng hiện tại, hắn bóp chặt cổ nàng, hai mắt màu đỏ tươi, tất cả đáy mắt đều là sát khí, đây là có ý gì?

"Dám cả gan bỏ thuốc bổn vương, chán sống sao?"

Năm ngón tay Chiến Khuynh Thành căng thẳng, khuôn mặt Phượng Cửu Nhi nhất thời ngột ngạt, cơ hồ hít thở không thông.

"Ta.. Không có." Phượng Cửu Nhi khó khăn há miệng thở dốc.

Tuy rằng hắn đúng là soái nhất trong số nam nhân nàng đã gặp qua, còn là loại soái đến mức làm nữ nhân hận không thể nuốt trọn một ngụm cực phẩm như hắn!

Nhưng cho dù nàng đói khát đến như nào, cũng không đến mức phải bỏ thuốc hắn chứ?

Ngoài cửa, tiếng bước chân đang tới gần.

Hai người trên giường nhìn nhau một cái, trong nháy mắt sáng tỏ.

Đáng chết, bị người khác hãm hại rồi!

Phượng Cửu Nhi còn chưa kịp nghĩ xong tiếp theo nên làm gì, bỗng nhiên thân thể nhẹ bẫng, chính mình lại bị người khác dùng một chiêu đánh ngã xuống giường.

Bàn tay của hắn dừng trên môi nàng, Phượng Cửu Nhi lập tức như bị điểm huyệt đạo, không thể động đậy.

Xong đời, lúc này có người xông tới, nhảy vào Hoàng Hà cũng không tẩy sạch.

Rốt cuộc là ai, lại bỏ thuốc nam nhân tuyệt sắc này, còn không thể hiểu được để mình cùng hắn ở chung?

Cửa phòng ầm một tiếng bị người đá văng, một đám người cứ như vậy xông vào.

"Tiểu thư nhà chúng ta không có.. Nàng không có cùng nam nhân.. Hành hoàng tử, người phải tin tưởng nô tỳ, tiểu thư thật sự không có!"

Một nha hoàn khóc sướt mướt, quỳ gối trên sàn nhà, run bần bật.

Theo tiếng nha hoàn khóc, ánh mắt của mọi người dừng ở trên giường.

Trên cái giường lớn kia, màn che buông xuống, sau màn che mơ hồ có thể thấy được một đạo thân ảnh, là nam nhân!

Trên giường của cửu tiểu thư Phượng gia, lại xuất hiện một nam nhân!

Này có nghĩa là gì, còn cần nói rõ sao?

Bát tiểu thư Phượng Thanh Âm sợ tới mức thay đổi sắc mặt: "Cửu Nhi.. trên giường Cửu Nhi.."

Chiến Dục Hành nhìn chằm chằm đạo thân ảnh thon dài trên giường kia, môi mỏng mím chặt, ánh mắt thâm trầm.

Phượng Cửu Nhi là người hôm nay hắn tới Phượng phủ chọn lựa hoàng phi, hiện tại như vậy, có tính là bắt gian trên giường không nhỉ?

Vẻ mặt Phượng lão gia Phượng Quân Trác tái xanh, tức giận đến đầu ngón tay cũng phát run: "Phượng Cửu Nhi, cút xuống đây cho ta!"

Đáng chết, lại còn ở trước mặt Hành hoàng tử làm ra chuyện hoang đường này, thể diện Phượng gia hắn đều bị nàng ném hết!

Ánh mắt mọi người đều dừng ở trên chiếc giường kia, đều đang chờ bộ dáng Phượng Cửu Nhi y phục xộc xệch đi xuống.

Trên giường quả thật có nam nhân, nhưng mà, Phượng Cửu Nhi ở đâu? Chẳng lẽ, ở dưới chăn?

"Cửu, Cửu Nhi, muội.. Mọi người đều thấy rồi, muội.. đừng trốn nữa."

Phượng Thanh Âm đi qua, một bộ dáng nhu nhược ngượng ngùng, lại là người đầu tiên muốn đưa tay ra, nhấc màn che lên.

Trong lòng Phượng Cửu Nhi ngã ở trên giường cười lạnh, bát tỷ dối trá, nóng vội muốn đẩy nàng vào chỗ chết như vậy sao?

Ánh mắt mọi người đi theo bóng người của Phượng Thanh Âm, đi tới trên màn che.

Tựa hồ cũng đang chờ, chờ Phượng Thanh Âm kéo màn che ra, nhìn xem nam nhân bên trong rốt cuộc là ai.

Là ai, dám cả gan trong yến hội chiêu đãi khách quý ở Phượng gia cùng cửu tiểu thư Phượng gia lăn lộn trên giường?

Mặc kệ là ai, ngay cả Hành hoàng tử cũng kinh động, lần này Phượng Cửu Nhi tuyệt không còn cơ hội trở mình.

Lúc Phượng Thanh Âm sắp đi đến mép giường, bỗng nhiên, một trận hoàn mỹ khiến mọi người kinh ngạc cảm thán, nhẹ nhàng vung tay lên, màn che chậm rãi mở ra..