Niên Niên Hữu Dư

Chương 46



Ninh Dĩ Tầm khi yêu rất dính người, trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt lại càng dính như keo sơn, thật vất vả mới có một ngày nghỉ, liền bay suốt đêm trở về. Bất quá cô cũng không định về Niên gia, cô cũng chỉ có một ngày nghỉ, cô muốn cho Niên Ấu Dư đến khách sạn bồi mình ngủ, ở Niên gia khẳng định không được cùng ôm nhau ngủ, một khắc cô cũng không muốn lãng phí thời gian ở chung.

Máy bay đáp, Ninh Dĩ Tầm lập tức gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư trêи đường ra cổng VIP.

“Hiện tại chị đang ở sân bay, nửa tiếng nửa đến khách sạn Hải Duyệt Sơn Trang, chị ở phòng nào sẽ gọi cho em, em đến đây được không?”

“Chị không về nhà sao?” Niên Ấu Dư nghe Ninh Dĩ Tầm đã quay về, trong lòng cực kỳ vui mừng, nhưng nàng cũng có chút ngoài ý muốn, Ninh Dĩ Tầm không trở về Niên gia, ngược lại lại đi ở khách sạn.

“Chị muốn tối nay ngủ với em, chị chỉ có một ngày nghỉ, một phút cũng luyến tiếc tách khỏi em.” Ninh Dĩ Tầm làm nũng nói.

“Em sẽ đi qua ngay.” Niên Ấu Dư cũng đang trong thời kỳ điên cuồng yêu đương, căn bản cũng không phát hiện, các nàng như vậy là lén lút hẹn hò.

Tôn Lê từ một máy bay khác xuống, cùng đi đường VIP nhìn thấy được Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm đi trước cô không đến ba thước, tuy rằng buổi tối Ninh Dĩ Tầm vẫn còn đeo kính râm nhưng Tôn Lê liếc mắt một cái là nhận ra ngay. Cô cũng vừa vặn nghe được Ninh Dĩ Tầm nói điện thoại, cô vốn cảm giác Ninh Dĩ Tầm là một nữ nhân không an phận, nay lại càng xác định không thể nghi ngờ, người này nhất định là ‘hồng hạnh ra tường’. Ninh Dĩ Tầm đi diễn về, không về Niên gia đã rất khả nghi, lại còn hẹn người đến khách sạn xa hoa. Cô cũng không tin Niên thúc thúc còn có đủ tinh lực chơi trò tình thú với người này, hiển nhiên đêm nay cùng ở khách sạn với tình nhân rồi. Hơn nữa ngữ khí gọi điện thoại còn õng ẹo như vậy, không có gian tình, đánh chết Tôn Lê cũng không tin. Cô chỉ biết phong tao trẻ tuổi như Ninh Dĩ Tầm chắc chắc sẽ không chịu Niên thúc thúc đâu, đêm nay cô sẽ vạch trần Ninh Dĩ Tầm, sau đó lay tỉnh con người mê luyến Niên Ấu Dư kia.

“Đuổi theo xe phía trước.” Tôn Lê hừng hực khí thế như gà trống chọi, kêu tài xế xe này đuổi theo chiếc xe phía trước của Ninh Dĩ Tầm, cô muốn đi bắt kẻ thông ɖâʍ.

Quả nhiên Ninh Dĩ Tầm đi khách sạn, còn ở một phòng VIP xa hoa hướng biển. Mắt thấy tai nghe, Tôn Lê lập tức gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư, chuẩn bị kêu Niên Ấu Dư cùng nhau đến đây bắt kẻ thông ɖâʍ.

“Ấu Dư, ba cậu đâu rồi?” Tôn Lê muốn xác định một chút về Niên Tông Hán, miễn cho hiểu lầm.

“Ba ba mình ở nhà, sao vậy?” Niên Ấu Dư khó hiểu hỏi.

“Ba cậu có định ra ngoài không?” Tôn Lê lại hỏi.

“Không biết có định ra ngoài hay không nữa.” Niên Tông Hán luôn xã giao rất nhiều, nên Niên Ấu Dư cũng không xác định.

“Cậu đi hỏi thử đi.” Tôn Lê để cho Niên Ấu Dư xác định một chút hành tung của Niên Tông Hán.

“Rốt cục có chuyện gì vậy?” Niên Ấu Dư vốn vội vàng đi ra ngoài gặp Ninh Dĩ Tầm, bị Tôn Lê quay vòng, không hiểu ra sao, nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nại, dù sao ngữ khí của Tôn Lê nghe cũng thật nghiêm trọng.

“Cậu xác định một chút hành tung của ba cậu đi, rồi mình nói cho cậu.” Trong lòng Tôn Lê sôi sục như gà trống chiến đấu, biểu tình hưng phấn không hiểu được.

Nghe Tôn Lê nói như vậy, Niên Ấu Dư chỉ có thể đi thư phòng tìm ba nàng, hỏi lịch trình của ba ba nàng sau đó trả lời cho Tôn Lê, lúc này nàng đã lái xe ra ngoài, trong lòng nàng tràn đầy đều là Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng đối với chuyện thần bí của Tôn Lê có chút tò mò, nhừng tò mò bất quá cũng chỉ bằng một đầu ngón tay so với Ninh Dĩ Tầm.

“Mình vừa hỏi ba mình, hôm nay ông ấy không có việc gì cả, không có ra ngoài, rốt cục có chuyện gì?” Niên Ấu Dư tò mò hỏi.

“Xác định không ra ngoài?” Tôn Lê làm việc vẫn là rất cẩn thận.

“Uhm.” Niên Ấu Dư gật đầu.

“Không phải mình đã nói với cậu sao, Ninh Dĩ Tầm sớm muộn cũng đội nón xanh cho ba ba cậu thôi, quả nhiên bị mình nói đúng rồi, mẹ kế cậu sắp đội nón xanh cho ba cậu rồi đó. Cậu đoán nàng hiện tại đang ở đâu? Nàng hiện tại đang ở khách sạn Hải Duyệt Sơn Trang, còn ở một phòng hai người, mình còn chính tai nghe được nàng hẹn gian phu, bồ nhanh đến đây đi, mình dám khẳng định, nửa tiếng nửa gian phu nhất định sẽ xuất hiện.” Tôn Lê càng nói càng hưng phấn, giống như có thể lập tức bắt được kẻ thông ɖâʍ với Ninh Dĩ Tầm.

Niên Ấu Dư nghe xong, trêи đầu như có chi chích đàn quạ đen bay qua, Tôn Lê nói gian phu kỳ thật chính là mình đi, loại cảm giác này thực sự làm cho Niên Ấu Dư khó mà hình dung được.

“Sao có chuyện đó được, cậu nhìn lầm người chăng?” Ngữ khí Niên Ấu Dư làm ra vẻ thoải mái, áp chế nội tâm đang chột dạ, chỉ có thể yểm trợ dùm Ninh Dĩ Tầm.

“Cậu nghĩ đùa vậy vui sao, Ninh Dĩ Tầm có thể nhận sai được sao, cậu cho rằng Ninh Dĩ Tầm bình thường như người qua đường chắc?” Người này là mỹ nữ nổi tiếng cả nước, có thể nhìn lầm thì cô nên đào hai mắt của mình ra rồi.

“Nói không chừng nàng hẹn bạn đến chơi thôi.” Niên Ấu Dư vẫn không muốn Tôn Lê nghĩ rằng Ninh Dĩ Tầm thủy tính dương hoa, hồng hạnh ra tường.

“Đến lúc nào rồi cậu còn muốn che chở Ninh Dĩ Tầm, đây là mẹ kế sắp ngoại tình, cưới ba cậu vì gia tài bạc triệu thôi, chính tai mình nghe được nàng muốn ngủ cùng gian phu, chẳng lẽ còn sai được sao, một phút đồng hồ cũng không muốn tách ra, thật buồn nôn!” Tôn Lê thật sự là hận không thể bổ não Niên Ấu Dư ra xem có cái gì trong đó, đối với Ninh Dĩ Tầm não tàn đến hết mức rồi, chẳng lẽ ngay cả cô cũng không tin được sao?

“Vậy bây giờ mình qua đó liền.” Niên Ấu Dư biết Tôn Lê nghe được điện thoại Ninh Dĩ Tầm là thật, về tính cách Tôn Lê, Niên Ấu Dư biết, Tôn Lê tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, nghĩ đến đây, Niên Ấu Dư còn cảm thấy da đầu có chút run lên.

“Mau đến đây nhanh.” Tôn Lê thúc giục nói, tâm tình còn rất hưng phấn.

“Uhm.” Đây là để trộm đi bắt trộm sao? Niên Ấu Dư không hiểu sao có chút chột dạ.

Niên Ấu Dư tắt điện thoại Tôn Lê, liền lập tức gọi điện thoại cho Ninh Dĩ Tầm.

“Em đến rồi sao?” Ninh Dĩ Tầm cười hỏi, nghĩ đến chuyện có thể nhìn thấy được Niên Ấu Dư, tâm tình đột nhiên tốt lên trông thấy.

“Có chút phiền toái nhỏ…” Niên Ấu Dư đem chuyện Tôn Lê muốn bắt gian kể ngắn gọn cho Ninh Dĩ Tầm nghe.

Bắt kẻ thông ɖâʍ là cái quỷ gì, cô cũng đâu có ‘hồng hạnh ra tường’, hồng hạnh cô trong tường mà, nhưng đối với Tôn Lê Ninh Dĩ Tầm có cảm giác thật buồn chán, cô muốn khẩn cấp thấy Niên Ấu Dư, lại bị Tôn Lê quấy phá, nhiệt huyết của mình đều bị đánh tan hết phân nửa rồi.

“Vậy làm sao bây giờ?” Ninh Dĩ Tầm hỏi, cảm giác này thực phiền toái, cô nói chuyện với Niên Ấu Dư bị Tôn Lê nghe được, tên kia khẳng định là không bắt được sẽ không từ bỏ ý đồ.

“Nếu không, chị kêu vài người bạn đến, mua bánh kem, xem như là tổ chức sinh nhật? Nếu không em sợ Tôn Lê liền thủ ở đó không quay về.” Niên Ấu Dư đề nghị.

“Thật là phiền toái!” Trong giọng nói Ninh Dĩ Tầm lộ ra bất mãn với Tôn Lê.

“Chị có biện pháp tốt hơn sao?” Niên Ấu Dư ôn nhu hỏi, nàng thật hy vọng mình và Ninh Dĩ Tầm có thể đứng dưới ánh mặt trời chứ không phải lén lút như vậy, giống như yêu đương vụn trộm.

“Vậy chị nghe theo lời em, kêu vài người bạn đến đây.” Ninh Dĩ Tầm cũng không có biện pháp tốt hơn, không biết đêm nay ép buộc đến khi nào mới xong nữa.

Lúc Niên Ấu Dư đến, Tôn Lê đã thuê một gian phòng đối diện phòng Ninh Dĩ Tầm.

“Chờ xem, gian phu sẽ đến thôi.” Tuy rằng Tôn Lê cảm thấy thời gian Ninh Dĩ Tầm hẹn gian phu đã muộn một chút, nhưng cô vẫn chắc chắn gian phu nhất định sẽ đến.

“Mình còn thấy không có khả năng.” Niên Ấu Dư chắc chắn nói, cậu mật báo với mình rồi làm sao còn có khả năng bắt được chứ?

Đại khái qua hai mươi phút, phòng Ninh Dĩ Tầm rốt cục có động tĩnh, Tôn Lê nhìn xuyên qua mắt mèo thấy trước cửa phòng Ninh Dĩ Tầm đến ba nữ nhân, một trong số đó còn cầm bánh kem trêи tay, hết thảy đâu có giống như cô dự đoán? Gian phu đâu? Chỉ thấy Ninh Dĩ Tầm mở cửa, ba nữ nhân kia liền đi vào.

Niên Ấu Dư cố ý nhìn qua mắt mèo một chút.

“Không chừng nàng mừng sinh nhật bạn đi, chắc là ở Niên gia khiến nàng cảm thấy không được tự nhiên.” Niên Ấu Dư săn sóc giải thích vì Ninh Dĩ Tầm.

“Nhưng là mình rõ ràng nghe nàng hẹn ngủ cùng nhau a!” Tôn Lê cảm thấy đây tuyệt đối là thủ thật che mắt, cô không tin mình lại nghe lầm.

“Bạn bè thân thiết ngủ cùng nhau thì cũng là chuyện bình thường mà.” Dù sao Niên Ấu Dư cũng tận tình che giấu dùm Ninh Dĩ Tầm.

“Ngữ khí phong tao làm nũng thế kia mà, mình không tin đó là ngữ khí nói chuyện với bạn thân đâu.” Tôn Lê vẫn còn chưa hết hy vọng.

“Nhưng sự thật trước mặt mà, không có gian phu.” Niên Ấu Dư bắt đắc dĩ nheo mắt nói, nếu có cũng là người trước mặt cậu đây.

“Khẳng định là nàng phát hiện chúng ta theo dõi nên cải biến sách lược….” Tôn Lê càng nói càng thấy có loại khả năng này, Ninh Dĩ Tầm là nhân vật của công chúng, chắc đối với chuyện bị theo dõi cũng mẫn cảm hơn người thường.

“Có lẽ là cậu có thành kiến với nàng đi? Từ nhỏ cậu đã không thích nàng, cho nên ngữ khí thân mật với bạn thân cậu nghe thành chuyện khác.” Niên Ấu Dư vì tẩy trắng cho Ninh Dĩ Tầm mà tròn mắt nói dối, còn nói nghe thực sự rất nghiêm túc, thấu tình đạt lý.

Như vậy sao? Tôn Lê cũng không xác định, nhưng cô biết bản thân mình không nghe lầm, cô vẫn cảm thấy Ninh Dĩ Tầm có khả năng phát hiện bị theo dõi khá lớn. Bất quá nếu bị Ninh Dĩ Tầm phát hiện, đêm nay khẳng định là bắt không được gian phu, cô thủy chung tin tưởng, nếu Ninh Dĩ Tầm thực sự hồng hạnh ra tường, sớm hay muộn cũng sẽ bị cô bắt được thôi, không phải bờ sông nào cũng bằng nhau, có lúc nào đó Ninh Dĩ Tầm cũng sẽ không may mắn như vậy.

“Nàng bay trăm cây số về đây chỉ để tổ chức sinh nhật cho bạn thân sao, hơn nữa cũng không thông báo cho các người một chút sao, sao có cảm giác không đơn giản như vậy.” Tôn Lê cảm thấy nên phân tích cho Niên Ấu Dư nghe một chút, mà bất quá Niên Ấu Dư là fan cuồng, không chừng cũng nghe không vào.

“Nàng không cho mình biết cũng bình thường, nói không chừng có nói cho ba ba biết, bồ cũng đừng quá đa nghi.” Da đầu Niên Ấu Dư run lên, Tôn Lê thật đúng là không đùa được.

“Mình vừa xuống máy bay, cũng hơi mệt, bồ vừa lái xe đến đưa mình về đi.” Không bắt được gian phu hưng phấn đều mất hết, Tôn Lê mới cảm thấy có chút mệt mỏi.

Niên Ấu Dư một chút cũng không muốn đưa, nhưng Tôn Lê đã mở miệng, Niên Ấu Dư thực sự không có cớ từ chối.