Nhục Thân Thành Thánh

Chương 521: Tinh Nhãn



Chương 521: Tinh Nhãn

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Tinh Nhãn Vương đại nhân!” Nhất Minh nhìn thấy bóng hình hiện ra trong mắt, bản thân chậm rãi thi lễ một cái.

Đây là một loại tinh thần câu thông, được liên kết qua mặt nạ của tổ chức.

Bề ngoài hắn vẫn ngồi xếp bằng bất động, nhưng thực chất tinh thần của bản thân đang tại một vùng không gian riêng biệt, nơi này chỉ có hắn cùng với Phong Miên, ngoài ra không còn bất cứ người nào khác.

“Được rồi, nơi này chỉ có ta và ngươi, cũng không cần xưng hô danh hào làm cái gì, cứ gọi như bình thường là được.” Phong Miên khoác khoác tay, ánh mắt tại trên người của hắn dò xét một lần, khóe miệng cười cười.

“Tiểu tử ngươi quả thật là biến thái a, thời gian tu luyện không qua bao lâu, thế mà đã có thể mang một đám chân nguyên cảnh đỉnh phong đè lên đánh, thực lực bây giờ, hẳn là bước vào Bán Thần rồi đi?”

Nhất Minh cười cười gãi gãi đầu, hắn đương nhiên biết chuyện mà vị này nói tới, chính là trận chiến ở Độc Hành Tông lúc kia.

Dù sao thì lúc đó hắn dùng thân phận của Ám Điện xuất thủ, cho nên việc này chỉ có Mộng Nguyệt đại nhân cùng với vị thành chủ này biết được chân tướng thật sự.

Đổi lại là người khác, hẳn là cũng không ngờ tới hắn chỉ vừa mới tu luyện không qua mấy năm.

“Phong thành chủ quá lời rồi!” Nhất Minh cười cười lắc lắc đầu, “Với thực lực của ta, muốn cùng Bán Thần tranh phong vẫn là còn cố hết sức, chung quy là còn có yếu, cũng chưa thể coi là bước vào Bán Thần.”

Có một điều mà hắn không có nói, chính là hắn cũng không biết thực lực của mình rốt cuộc là ở chỗ nào?

Sau khi đao hồn làm ra thuế biến về sau, hắn vẫn luôn lâm vào hôn mê, có lẽ là do tâm thần nhận lấy xung kích quá lớn, hoặc có lẽ là do vừa mới đột phá tâm cảnh, cho nên mới cần thời gian để tĩnh dưỡng.

Phong Miên nghe hắn nói như vậy, cũng không có hỏi nhiều.

“Có lẽ việc mời chào tiểu tử này vào Ám Điện, chính là quyết định đúng đắn nhất của ta.” Phong Miên sờ sờ cằm, âm thầm cảm khái!

Vốn dĩ chỉ là ôm một cái tâm thái, hy vọng tiềm long bảng đệ nhất, trong tương lai sẽ mang đến cho Ám Điện một cái kinh hỷ, không ngờ kinh hỷ lại đến nhanh như vậy.

“Dựa theo cái tốc độ phát triển của tiểu tử này, e rằng không qua mấy chục năm, hắn liền có thể…”

Nghĩ tới đây, thần sắc của Phong Miên không tự chủ sinh ra một chút rung động, nhưng rất nhanh liền lấy lại tinh thần: “Tiểu tử ngươi gọi ta tới đây, hẳn không phải chỉ là muốn biết về bí cảnh chứ?”

“Ha ha! Thành chủ mắt sáng như đuốc.” Nhất Minh sờ sờ mũi, “Ngoài việc bí cảnh, ta còn muốn biết thêm về sự kiện rung chấn trong khoảng thời gian gần đây.”

“Đương nhiên, ta cũng sẽ không để Phong thành chủ chịu thiệt thòi, coi như đây là ta yêu cầu nhiệm vụ, thù lao sẽ là một mảnh Ấn Linh Phù, thế nào?”

Phong Miên nghe được lời này, cũng không có chần chờ cái gì, sảng khoái đáp ứng: “Thành giao!”

Nhất Minh sững sờ!

Hắn còn định tốn miệng lưỡi giải thích về Ấn Linh Phù của chính mình một phen, không ngờ vị này cứ thế mà nhanh chóng đáp ứng như vậy, hẳn là cũng đã minh bạch được giá trị của nó a!

Có thể hắn cũng không biết là, Tô gia bên kia đã truyền ra tin tức đã có hơn nửa năm, sức ảnh hưởng của Tô gia cũng không phải nhỏ, hầu như những tu sĩ nhận được tin tức đều hướng về Đông Nam đạo bên kia chạy đi, không ai là không biết.

Ngay cả vị Phong thành chủ này cũng bị chuyện này hấp dẫn, sau một phen thu thập tình báo về sau, mới nhận ra được cái gọi là “Ấn Linh Phù” này cùng với một loại nhiệm vụ có quan hệ.

Mà loại nhiệm vụ này, thình lình chính là xuất từ Nhất Minh mà ra.

Có thể để cho Bán Thần đích thân xuất thủ, thế thì cái gọi là “Ấn Linh Phù” này đích xác không phải nhìn từ bề ngoài đơn giản như vậy, hơn nữa còn được trải qua Mộng Nguyệt đại nhân xác nhận.

Thế là sau một phen dò hỏi về sau, Phong Miên mới minh bạch loại phù này rốt cuộc có cái gì đặc biệt, chính vì như vậy mà lập tức sảng khoái đáp ứng, không có cái gì chần chờ.

“Đầu tiên là về bí cảnh kia, theo như ta được biết thì cửa vào bí cảnh vẫn chưa hoàn toàn ổn định lại, mà chuyện này xảy ra, hẳn là cùng với việc Long giới tiếp cận thoát không khỏi liên quan.”

“Cho nên khi nào thì nó mở ra, ta cũng chỉ có thể nói cho tiểu tử ngươi một khoảng thời gian mơ hồ, nhanh thì ba đến năm năm, còn chậm thì chừng sáu bảy năm, cũng không xác định.”

“Dù là như vậy, một khi cửa vào được mở ra, Thiên Lệnh liền sẽ có được cảm ứng, đến lúc đó người nắm giữ Thiên Lệnh liền có thể dựa theo sự chỉ dẫn mà tiến về cửa vào, nhưng hẳn là chỉ giới hạn tại nửa bước chân nguyên mà thôi.”

Nhất Minh gật gật đầu, tựa hồ như có điều suy nghĩ: “Ta không có kết thành chân nguyên, hẳn là cũng có thể tiến vào bên trong a!”

“Ha ha ha, cái này ta cũng không rõ, đến khi đó tiểu tử ngươi có thể vào, đương nhiên có thể vào, nếu như không thể, ngươi cũng có thể bán lại Thiên Lệnh cho những thế gia khác, hẳn là có rất nhiều gia tộc nguyện ý mua lấy một cái danh ngạch này, cũng không hẳn là thua thiệt.”

“Thành chủ nói có lý!”

“Còn về chuyện thứ hai, theo như tin tức mà ta tìm hiểu, rung chấn trong thời gian gần đây hẳn là do Thần Cung xuất thế gây nên.”

“Thần cung?” Nhất Minh nghi hoặc không hiểu.

Phong Miên gật gật đầu: “Ngươi có thể hiểu như thế này, một vị cường giả trước khi vẫn lạc không cam nguyện truyền thừa bị mất đi, cho nên mới tự hành bóc ra Thần Cung, an trí tại một nơi nào đó.”

“Đến một thời điểm thích hợp, gặp người thích hợp, hay là một điều kiện thích hợp nào đó, hoặc là do ngoại lực tác động, Thần Cung sẽ chậm rãi hiện ra.”

“Hiện tại chỉ mới xảy ra ba lần rung chấn, cho nên ta cũng không biết Thần Cung này rốt cuộc là của vị tiền bối nào để lại, chờ đợi rung chấn đạt tới chín lần về sau, hẳn là có thể phân biệt ra được.”

“Chín lần sao…” Nhất Minh âm thầm ghi lại trong lòng, “Thành chủ, ngài có biết hay không thần cung kia xuất thế ở nơi nào?”

Phong Miên liếc mắt nhìn hắn: “Lá gan của tiểu tử ngươi cũng mập quá a, thần cung một khi xuất thế, tất nhiên sẽ có đại lượng cường giả tụ tập mà đến.”

“Không riêng gì Nhân tộc chúng ta, Linh tộc bên kia cũng sẽ không bỏ qua, bọn hắn cho dù không ăn được, cũng nhất định sẽ đá chén cơm.”

“Dựa theo tình báo mà ta nhận được, hư ảnh của Thần Cung đã mơ hồ xuất hiện ở Đôn Hoàng bên kia, để cho tiểu tử ngươi có thể hình dung, nếu từ Đông Hỏa Quan xuất phát, dựa theo tốc độ của Thần cảnh đi đường hẳn là cần chí ít nửa năm thời gian.”

“Xa như vậy!” Nhất Minh không khỏi líu lưỡi!

“Đương nhiên, đây là chưa tính tới việc phải vượt qua Hoang Mạc chạy đến Đông Hỏa Quan bên kia, cho nên trong khoảng thời gian này, các vị Trận Sư đang cật lực kiến tạo truyền tống đại trận, Thần Quân đại nhân cũng đã đích thân tọa trấn.”

“Tiểu tử ngươi nhìn thấy hắc vân dày đặc, cũng chính là do cường giả của hai tộc giằng co gây nên, nếu như tiểu tử ngươi có điều kiện mà nói, cũng có thể tiến về bên kia xem một chút.”

“Nhưng ta phải nhắc nhở tiểu tử ngươi trước a, một khi xảy ra đại chiến, Chân Nguyên cảnh bên dưới sẽ không cách nào nhúng tay đi vào, Thần Cung đại diện cho truyền thừa, cũng là đại diện cho một vị cường giả xuất thế.”

“Ai cũng không biết truyền thừa sẽ lọt vào tay của thế lực nào, tranh đấu sẽ rất là kịch liệt.”

“Thì ra là vậy, chẳng trách ta luôn cảm giác thương khung đè nén phi thường, nếu là do Thần Quân cường giả gây nên, vậy thì có thể giải thích thông.” Nhất Minh âm thầm gật đầu, nhìn thấy Phong Miên chuẩn bị ly khai, hắn nhanh chóng mở miệng hỏi thêm một câu.

“Phong thành chủ, ta còn muốn hỏi một chút, không biết Quang Minh Điện bên kia thế nào rồi?”

“Quang Minh Điện không có việc gì, tiểu tử ngươi cứ yên tâm là được.” Phong Miên dừng lại thân hình trầm ngâm chốc lát.

“Trải qua một trận chiến với Độc Hành Tông, mặc dù Quang Minh Điện có tổn thất, nhưng từ khi Tam Tông Liên Minh được thành lập, Quang Minh Điện liền không còn nguy hiểm, chỉ là…”

“Chỉ là cái gì?” Nhất Minh lập tức nhíu mày, nhưng trong nháy mắt liền ý thức được chính mình có chút thất thố, thế là hít sâu một hơi, vội vàng thi lễ.

“Còn mong thành chủ cáo tri một hai!”

Phong Miên nhìn hắn biểu hiện như vậy, trong lòng cũng không khỏi bật cười: “Chỉ là so với hai tông kia, Quang Minh Điện liền thấp hơn một chút, theo như tình báo mà ta biết được…”

Nói tới đây, Phong Miên bỗng dưng dừng lại chốc lát, khóe miệng lộ ra ý cười: “Tin tức này có giá ba mảnh Ấn Linh Phù.”

“Một mảnh.” Nhất Minh nghiêm mặt trả lời.

Nhìn hắn nghiêm túc như vậy, Phong Miên trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng thở dài một hơi: “Được được được, một mảnh thì một mảnh, coi như ta chịu thiệt vậy!”

Bề ngoài là nói như vậy, nhưng ai lại không biết cong cong quấn quấn đây?

Kỳ thực nói ba mảnh Ấn Linh Phù, chẳng qua là để cho hắn có không gian trả giá đồng thời, cũng lộ ra bản thân xem như chịu thiệt.

Về sau tiếp tục bán tin tức, cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Tinh Nhãn Vương, kỳ thực chính là “đôi mắt” của Ám Điện, thực lực của bản thân mặc dù không cao, nhưng đường dây tình báo lại trải rộng khắp mọi ngóc ngách trên giới vực.

Chỉ cần là gió thổi cỏ lay, chỉ cần là tin tức không bị cường giả chủ động che giấu, liền không cách nào có thể qua được đôi mắt này.

Đôi khi một người bình thường đi lại trên đường, cũng chính là thành viên của Tinh Nhãn.

Những người này cũng không biết bản thân sở thuộc Ám Điện, bọn họ chỉ có một việc duy nhất, chính là thu thập mọi loại tình báo và nhận được tài nguyên tương ứng.

Đông Nam đạo xảy ra sự kiện lớn như vậy, đương nhiên là sẽ được rất nhiều người chú ý tới.

Thông qua quan sát, hành động và những tin tức mịt mờ, cũng đủ để mọi người đưa ra nhiều loại suy đoán.

“Bề ngoài, Tam Tông tiến hành liên minh xem như một tổ chức, nhưng bên trong lại phân chia cấp bậc rất là rõ ràng, có thể nhìn vào cách bọn họ chia cắt Độc Hành Tông mà sinh ra phán đoán.”

“Không thể nghi ngờ, Quang Minh Điện mặc dù cũng có Thần cảnh tọa trấn, nhưng sau khi trải qua một trận chiến với Độc Hành Tông về sau, thực lực liền đã suy yếu hơn bình thường, cũng không cách nào có thể cùng với hai tông kia tiến hành ngang hàng chia cắt.”

“Có thể hai tông kia cũng không dám ép Quang Minh Điện quá mức, dù sao thì bọn họ còn cần nhờ Quang Minh Điện để cùng nhau đối ngoại, cho nên chỉ lấy đi hơn một thành sản nghiệp mà thôi.”

“Cho nên nói, Quang Minh Điện sẽ không gặp phải nguy hiểm gì, chỉ là bị hai tông kia hái quả đào mà thôi.”

Nói tới đây, Phong Miên nhìn lấy Nhất Minh, chờ xem biểu hiện của hắn sẽ như thế nào.

Để Phong Miên không ngờ là, Nhất Minh cũng không có quá nhiều biểu hiện, chỉ là nhàn nhạt nhếch lên nụ cười.

“Chỉ lấy đi hơn một thành sản nghiệp sao!” Nhất Minh thì thào trong miệng, trong lòng âm thầm ghi lại bút trướng này, sau này có cơ hội liền sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi.

“Đa tạ thành chủ cáo tri.” Nhất Minh khom người thi lễ, “Hai mảnh Ấn Linh Phù ta sẽ cố gắng hết sức để vẽ đi ra, việc này đòi hỏi đại giới có chút lớn, cho nên mong thành chủ chờ đợi một đoạn thời gian, khi nào hoàn thành ta sẽ cáo tri cho ngài.”

“Được, ta cũng không gấp.” Phong Miên mỉm cười gật gật đầu, “Nếu như ngươi không còn chuyện gì nữa, vậy ta rời đi trước.”

Nhất Minh gật gật đầu, tâm thần thoái lui ra khỏi truyền tin không gian đồng thời, cũng mang mặt nạ tháo xuống, nhìn ra bên ngoài.

Nơi đó, tại cửa thôn bên kia, rất nhiều người đều đang vui vẻ nhìn lấy thương đội chậm rãi tiến đến, thần sắc phi thường chờ mong.