Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 145: Gấu Nhỏ



Mellie duỗi tay xoa xoa máu dính trên đầu lâu của hắn. Muri dừng động tác lưu loát lại, nhìn cô một cái.

Đôi mắt tối om trên đầu lâu, thấy không rõ ánh mắt hắn, nhưng đại khái là hắn không tức giận.

Xử lý thit xong đặt trên đống lửa nướng, là cách làm thô ráp nhất. Mellie nghĩ đến ngày hôm qua kiến thức được trù nghệ của Muri, chủ động nói với hắn: "Tôi biết nướng thịt, để tôi làm đi?"

Chỉ dư lại hai người bọn họ, Muri so với ban đầu cô nghĩ còn dễ ở chung hơn, có lẽ cô thể có đường ra khác. Trong lòng cô chút tính toán nho nhỏ, quyết định xây dựng quan hệ tốt với Muri.

Mellie từ nhỏ tự mình chiếu có cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của mình, vì lấy lòng người mẹ lạnh nhạt, khi còn nhỏ cô từng nỗ lực học rất nhiều thứ, muốn làm ra đồ ăn ngon ...... So sánh với Muri, cô là một loại có khả năng khác.

Vén tay áo lên, lấy ra đồ làm bếp và một chút gia vị từ trên xe tìm được, Mellie tìm về chút cảm giác quen thuộc.

Sinh hoạt chính là chiến trường của cô.

Sinh tồn là chiến trường của Muri. hắn lớn lên ở vùng địa cực dưới hoàn cảnh ác liệt, chỉ cần là đồ ăn đều có thể ăn, chưa bao giờ ghét bỏ, dọc đường đi ăn được đồ ăn đều là chế tác đơn giản không khác nhau nhiều lắm, nhưng thịt hôm nay thật sự quá thơm quá ngon!

Hắn ôm mâm, xoa miếng thịt cắt thành từng khối nhỏ tản ra mùi hương, nhét vào trong miệng, đến tạm dừng cũng không có ăn đến không ngẩng đầu.

Mellie quay cuồng nướng thịt, thêm vào mâm thịt to Muri đang ôm.

"Ăn ngon sao?” Cô hỏi.

Giống như không cần hỏi, hẳn so với trước đây ăn càng nhanh hơn là đủ để cho thấy hết thảy.

Thanh âm thiếu niên hàm hàm hồ hồ trả lời: "Ăn ngon...... Ừm, ăn ngon.”

Nghe vào thực chọc người trìu mến.

Như là tiểu đáng thương đói bụng thật lâu, vẫn luôn ăn không đủ no.

Thịt trên hai chân sau bị xẻ ra nướng, cơ hồ toàn bộ được Muri nhét vào trong bụng, cô còn nghe được hắn ăn thật sự vui vẻ phát ra thanh âm "Oa ô” "Oa ô”.

Một bữa này ăn thật lâu, Muri nhìn qua đã ăn no, hai bàn tay to mang bao tay vỗ vỗ bụng hơi chút phồng lên.

Bỗng nhiên thỏa mãn mà nằm ngã ra sau, vẫn không nhúc nhích.

Mellie bị hắn té ngã làm cho hoảng sợ, sau đó phát hiện hắn chỉ là ngủ rồi.

Cô thu dọn xong đồ đạc, bọc áo choàng vải ngồi vào bên Muri, ngồi trong chốc lát, cảm thấy trên mũ đầu lâu của Muri chỗ bên mép Có những vết dầu mỡ lập loè trong ánh lửa, nhìn có chút khó chịu.

Cô thò lại gần, dùng vải nhẹ nhàng xoa xoa vết mỡ bên miệng đầu lâu.

Muri kỳ thật không ngủ, hắn chỉ ăn quá no, đang nghỉ ngơi, lười biếng không muốn động.

Nữ nhân tóc đỏ hắn xem ra là rất yếu, cho nên cô thò tới hắn cũng không phản ứng. Mãnh thú ăn nó sẽ không để ý động vật nhỏ xuất hiện bên người.

Nhưng cô lau miệng cho hắn ...... Cảm giác rất kỳ quái. Đó chỉ là cái vỏ đầu lâu, không phải thân thể hắn, vì sao lại cảm thấy miệng có chút ngứa.

Hắn không nhúc nhích, xuyên qua hốc mắt đầu lâu nhìn nữ nhân tóc đỏ đó, giống như đây mới là lần đầu tiên thấy rõ ràng cô rốt cuộc lớn lên có dạng gì.

-- cô hiện đang sống, không giống những ngày trước bị nhốt ở trong lồng sắt, khi đó nữ nhân tóc đỏ như là chết.

Mellie cân thận lau xong đầu lâu, dịch về vị trí của mình, ôm đầu gối chậm rãi chìm vào ngủ say.

Ban đêm yên tĩnh, lửa tắt. Trong lúc ngủ cảm thấy lạnh, Mellie lại động đậy, tìm được nguồn nhiệt bên cạnh.

Cô dựa đầu vào cánh tay Muri.

Trong rừng, cây cối giật mình, một tiếng hít thở thả nhẹ đi về phía hai chiếc xe ngựa, có người trộm đồ vật trên xe, còn có động tĩnh khi lấy đạo ra.

Muri nhìn như ngủ rồi nhưng lỗ tai giật giật, nâng cánh tay lên, sở xương gai bên hông, giơ tay ném sang.

Một tiếng kêu rên xong không còn có động tĩnh khác.

Sáng sớm, Muri nghỉ ngơi đủ rồi, mở to mắt lặng yên không một tiếng động mà đứng dậy, lướt qua Mellie còn đang ngủ say, đi đến bên xe ngựa thấy một khối thi thể, rút ra xương gai cắm trên đầu thi thể thả lại bên hông, kéo thi thể vào rừng cây, đào cái hố chôn đi.