Nhóc Con! Gọi Tôi Là Anh

Chương 32



- Thế ông tham gia CLB Kịch vì cái gì??

- Vì thích!!...

" Thiên Lôi!! Xin ông hãy giáng búa đánh chết thằng bố láo này đi!!" Lương Tiêu nghiến răng trèo trẹo. Tự vỗ ngực vài cái nén giận. Hỏi giọng trầm trầm...

" Thiên Lôi!! Xin ông hãy giáng búa đánh chết thằng bố láo này đi!!" Lương Tiêu nghiến răng trèo trẹo. Tự vỗ ngực vài cái nén giận. Hỏi giọng trầm trầm...

- Thế hoàng tử đâu??

Nghe vậy, Lâm Dạ khẽ "a" một tiếng, tránh người sang một bên. Ngay lập tức một chàng trai bước ra, lập tức Lương Tiêu thực hận vì không thể tự tay đấm vào mặt mấy tên trong CLB vài cái thật mạnh để rụng hết răng chúng đi, sẽ mãi chẳng thể nào có vợ với cái bản mặt thoi thóp ấy nữa...

Trước mặt Lương Tiêu, một chàng trai cùng khối với chiều cao lùn hơn Lâm Dạ hẳn một cái đầu. Tóc tai bù xù cùng với hai cái kính nobita rõ ngố tàu. Mặt phệ phệ sang hai bên cùng hàm răng hô. Làm ơn ai đó cầm dao và chém chết Lương Tiêu cô đi...

...

- Đổi!!!! Đổi đi!!! Đổi ngay cho tôi!!!!...

Lương Tiêu la oai oái, thật không thể nén giận nữa mà... Cô nghiến răng, mắt sát khí trừng trừng nhìn đám đang ôm nhau mặt xanh lét đang núp dưới lưng Lâm Dạ...

- Mấy người nghĩ sao mà chọn hoàng tử với cái bộ mặt "phong độ" thế kia hả??? Đã thế còn lùn hơn thằng điên kia...

- Là chú lùn!!

- Kệ nó!! Tôi *bíp* quan tâm!!! Ngay lập tức, cậu với tên ấy đổi cho tôi!! Hỏng hết hỏng hết rồi!!...

Lâm Dạ đánh mắt một vòng... Nói kèm với nụ cười tỏa nắng như chơi...

- Tôi không thuộc kịch bản!!

- Không sao!!

- Tôi không biết hát!!

- Không sao!!

- Tôi không biết diễn và chỉ biết đi như một pho tượng!!

- Không sao!!

- ... Và điều đó có thể làm hỏng vở diễn!!...

- Không...

Chữ "sao" chưa kịp bay ra khỏi miệng, đã được Lương Tiêu "cẩn thận" nuốt lại. Nói cũng đúng, thể chẳng khác nào phá hỏng hết. Tiêu rồi tiêu rồi. Lương Tiêu cắn cắn móng tay, xoa xoa thái dương...

- Mấy cậu vắt óc ra tìm giùm tôi nguyên cái trường Huyền Lai này có ai cao hơn Lâm Dạ, đẹp trai hơn Lâm Dạ, nổi tiếng hơn Lâm Dạ, não dễ tiếp thu hơn Lâm Dạ, có tố chất hơn Lâm Dạ, phản ứng sắc bén hơn... À quên!! Lâm Dạ làm gì có phản ứng sắc bén... hơn Lâm Dạ hay không??

- Mấy cậu vắt óc ra tìm giùm tôi nguyên cái trường Huyền Lai này có ai cao hơn Lâm Dạ, đẹp trai hơn Lâm Dạ, nổi tiếng hơn Lâm Dạ, não dễ tiếp thu hơn Lâm Dạ, có tố chất hơn Lâm Dạ, phản ứng sắc bén hơn... À quên!! Lâm Dạ làm gì có phản ứng sắc bén... hơn Lâm Dạ hay không??

- Lương Tiêu!! Cậu đang khen hay chửi xéo tôi đấy??

- Một câu nữa là cáng chổi vào miệng ông đấy!!

Thế là Lâm Dạ ngậm miệng lại. Trong đám đông, bỗng có một người "a" lên một cái. Ngay lập tức mọi ánh nhìn đều đổ xô về phía người đó...

- Nếu một người như bạn học Lương nói, thì quả thật có một người đấy!!...

- Hờ!! Rõ hư cấu!! - Lâm Dạ đưa ánh mắt như chuyện đó chỉ là ảo tưởng, ngay tức khắc bị Lương Tiêu đứng kế véo một cái rõ đau vào eo, khiến Lâm Dạ nheo mày nhăn mặt...

- Im mồm!! - Lương Tiêu lườm nguýt một cái, quay sang cậu bạn hớn hở... - Đó là ai thế??

- Ừm...

...

.

.

.

...

.

.

.

-... Dương Khánh Nam lớp 9a1!!...

...

Sắp thi rồi nên xin lỗi chap hơi ngắn nghen. Thui thì mọi người cũng cố gắng thi tốt nhé. Thi xong đảm bảo chap sẽ ra đều đều cho mọi người ^_^...
truyện