Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

Chương 38: Nhiệm vụ đầu tiên



“Cảm giác thật giống lúc đó.” Mikoto lúc này cảm nhận hơi ấm và cảm giác ôm áp quen thuộc này giống như mười năm trước khi nàng bị tai nạn có một thiếu niên đã xuất hiện ôm lấy chạy đến bệnh viện cấp cứu.

“Sao vậy?” Nagami nhìn thấy nàng lúc nhìn hắn ngẩn ra liền buồn cười lấy một tay nhéo lấy má nàng một cái.

“Á… không có gì.”Mikoto bị hắn nhéo như thế liền giật mình nhảy ra khỏi người hắn đứng lên ngượng ngùng nói. 

Khi thấy người dân bắt đầu bu lại thì hắn liến ngồi dậy nắm lấy tay nàng tới chiếc xe dựng nó lên rồi cả hai chạy đi khỏi đó.

“Ai cho ngươi nắm tay mà không xin phép thế hả.” Mikoto lúc này ngồi phía sau nhớ lại lúc hắn nắm tay liền ngượng ngùng nũng nịu la hét.

“…” Nagami mỉm cười không nói gì cứ thế lái xe chạy đi.

“Chính là cảm giác này.” 

Mikoto nhìn thấy hắn không thèm trả lời liền bĩu môi một cái, không biết suy nghĩ điều nhìn tấm lưng rắn chắc của hắn liền khẽ dựa lên hai tay ôm eo của hắn, nàng lúc này lại cảm giác quen thuộc lúc đó liền nhắm mắt thưởng thụ nhớ lại ngày đó.

Nagami giật mình một cái cảm nhận sự thoải mái chèn ep phía sau liền mỉm cười cứ thể chạy đi quay về bệnh viện Mochizuki.

“Này Mikoto còn ôm ngươi ta đến khi nào nữa đến bệnh viên rồi.”

Không lâu sau thì Nagami cũng chạy xe dừng trước mặt mọi người và nhìn thấy Mikoto còn ôm hắn phía sau thì Oriha liền mở miệng trêu ghẹo.

“Á… không phải như mọi người nghỉ đâu…” Mikoto lúc này mở mắt thì thấy mọi người nhìn nàng cười thâm ý, thì liền nhớ tới hành động của bản thân bây giờ liền nhảy ra khỏi xe ấp úng nói.

“Đúng rồi bác sĩ mau xem Nagami đi, hồi nãy vị cứu ta mà bị thương không nhẹ đâu.” Nàng lúc này mới tới hắn cứu nàng hồi này liền quay sang nói với Sagiri làm cho mọi người bất ngờ.

“Không sao vết thương nhẹ mà thôi, vài ngày là khỏe.” Nagami lúc này mỉm cười lắc đầu nói.

“Nếu ngươi có cảm giác không khỏe cứ nói ta sẽ kiễm tra giúp ngươi.” Sagiri nghe hắn nói thế nhưng vẫn hỏi một lần nữa với một cái chớp mắt đầy mị lực.

“Tít tít.”

]

Nagami sắp định nói gì đó thì bất ngờ điện thoại của Fiona vang lên hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

“Là nhãn đen của bác sĩ, là một khối u lần trước chúng ta để nó chạy thoát.” Fiona lúc này quay về phía Mochizuki nói rằng.

“Đã vậy thì mọi người …” Mochizuki nghe vậy vừa định kêu mọi người chuyện bị làm nhiệm vụ thì bắt ngờ Nagami lên tiếng.

“Khối u đó ở đâu vậy?”

“Ở phía tây thành phố một khu xưởng bỏ hoang bằng dầu mỏ cách đây 50 dặm.” Fiona quay về phía hắn nói.

“Đã hiểu, hôm nay gia nhập tổ chức vậy thì nhiệm vụ này cứ để ta làm một mình coi như ghi thành tích với mọi người vậy, mượn xe nhé Mikoto.”

“ÙM… vù.”

Nagami lúc này đội nón bảo hiểm lên đầu nói ra một câu khiến mọi người bất ngờ rồi lên ga chạy đi với tốc độ thật nhanh không kịp để ai nói gì cả.



Phía tây thành phố một khu vực bị bo hoang lúc này.

“Á…”

“Quái vật … á…”

Nếu người bình thường nhìn thấy sẽ vô cùng khủng hoảng vì bên trong nhà xưởng lúc này có vô sô xác chết nằm khắp nơi trong đó.

Mà cách đó vào trong không xa đang có một thiếu niên vừa bẻ cổ một người chết tại chỗ.

“Ngươi đừng tới đây…”

Gần đó có một người trung niên mặc trạng phục như tư nhân lúc này đang khủng hoảng ngã trên mặt đất với vẻ sợ hãi nhìn hắn như một con quái vật.

Vì từ lúc tên này bước vào đây tất cả những linh đánh thuê của hắn đều bị giết chết một gọn gàn.

“Sho …”

Thiếu niên kia thản niên nhìn hắn một cái rồi trước sự kinh ngạc của đối phương đưa một ngón tay ra chỉ phía hắn nói.

Chỉ thấy từ đầu ngón tay của hắn xuất hiện ra một dòng nặng lượng nhỏ bắn ra như một viên đạn vô hình vậy đánh vào đầu tên trung niên kia một cái làm hắn trợn mắt ngã ra phía sau chết tại chổ.

Mà chổ bị bắn kia không hề xuất hiện lỗ thủng nào cả vô cùng quỷ dị.

“Qủa nhiên nếu là thể chất của Shinigami thì một đòn này chỉ bị bắn lùi mà thôi, còn ở thế giới bình thường thì chết ngay lập tức.”

Thiếu niên tất nhiên không ai khác tất nhiên là Nagami vừa sử dụng Kido rồi.

“Hơn năm mươi người mà chỉ bằng một con Hollow cấp thấp … thật vọng thật.” Nagami sau khi giết tất cả xong liền dùng năng lực hấp thụ linh hồn của những đã chết ở đây lại, nhưng sau khi cảm nhận linh lực chỉ tăng mốt tý tẹo liền thở dài thất vọng.

“Xong việc rồi.”

Thiếu niên sau khi lấy xăng đổ đầy xung quanh đây xong liền ngồi lên xe từ trong người lấy ra que diêm đốt lên rồi ném vào và cũng lúc đó hắn cũng lên ga mạnh nhất phóng đi thật nhanh.

“Bùm…”

Không lâu sau thì một tiếng nổ cực lớn vang lên như vụ đánh bom vang lên nổ tung nơi đó và cùng lúc đó một chiếc xe từ trong ánh lửa bay ra phóng đi một hương biến mất trong đêm.

Nửa canh giờ sau cảnh sát cũng xuất hiện ở đây.

Rồi sau đó tin tức doanh nhân Satumi đã bị giết chết ở một nhà xưởng bị bỏ hoang của chính mình xuất hiện trên các tin tức mạng xã hội.