Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 291: Nuốt chửng - Trở về



Bạch Cửu mặt lạnh nhìn con chuột toàn thân đen thui trước mặt mình, chỉ thiếu lông xù hết lên, nhe răng nhếch miệng lao vào cắn nó.

Cả hai đứng trong biển tinh thần mà đối chọi gây gắt. Con chuột đen kia giống như một nhà thiết khách, không ngừng dụ dỗ nó bỏ sáng theo tối.

Bạch Cửu mặc kệ nó, nó nói thì Bạch Cứu ăn, nó không nói Bạch Cửu cũng ăn. Tóm lại Bạch Cửu quán triệt tư tưởng, ăn, ăn và ăn.1

Ăn cái gì đâu?

Chính là bóng tối tràn ngập trong thức hải của nó.

Tên kia vừa vào đã đem bóng tối chiếm lĩnh cả thức hải mây trắng của nó, không cho Bạch Cửu kịp phản ứng. Thế nhưng nó che lấp không được Bạch Cửu. Bóng tối chỉ tồn tại quanh thân Bạch Cửu nữa trượng thì không thể tiến lên nữa. Bạch Cửu vốn nghĩ hai bên sẽ lao vào đánh nhau sống mái, kết quả tên kia chỉ đứng đó hết dụ lợi lại giảng đạo lý. Còn nó thì ngứa răng không chịu được. Không muốn nhiều nhiều với tên kia, nó chỉ còn cách là từ từ kéo bóng tối vào phạm vi nó cso thể với tay, nhét vào miệng. Nó muốn xem, đợi nó ăn hết số bóng tối này rồi, tên kia lại còn cái gì để làm xằng làm bậy.1

Nó nhận ra tên kia không làm gì được nó cả, nhưng nó thì có thể từng chút một làm giảm đi sức mạnh của hắn.

Chỉ là nó có điều phát hiện, bóng tối lâu lâu lại từ người tên kia tỏa ra ngoài. Xem ra bên ngoài có người giúp hắn.

Vậy thì xem thử, là nó ăn nhanh hơn hay tên kia nhả ra nhanh hơn.

"Đây là rồng của ngươi đi?"

Bỗng nhiên tên kia nói một câu, còn tụ bóng tối thành một hình ảnh cho nó xem. Thứ tên kia tạo ra giống như tấm gương mà thiên đạo vẫn luôn cho nó xem trong thời gian qua, bên trong hình ảnh chính là rồng của nó đang đánh nhau cùng Tà Vương. Khung cảnh bên kia cũng là một màu đen, Tà Vương đâu thì không nhìn thấy, nhưng lâu lâu có một thân hình như tia chớp, tay cầm kiếm chém xuống. Không biết tình huống làm sao nhưng y bào trên người hắn bị ăn mòn khá nhiều, khóe môi cũng dính chút máu, trên người cũng có vết thương, cực kỳ chói mắt nó.

Tên này vậy mà nhìn trộm mỗi lần nó xem rồng, muốn dùng rồng uy hiếp nó sao???

Chuột tức!!

Chuột ăn càng nhanh hơn.

Tên kia nhìn tốc độ nó ăn thì vẻ mặt lộ ra chút mê mang. Vốn còn định nói gì lại không nói được nữa. Bản thân hắn nhận ra chỉ cần cho nó thời gian, nó sẽ xử đẹp hắn. Vậy nên hắn lựa chọn giúp đỡ Tà Vương. Chỉ có Tà Vương càng lớn mạnh thì mới có thể giúp hắn tạo nên ưu thế trong cuộc chiến cắn nuốt này.

Hắn không ngờ lần này thiên đạo lại tìm được một sinh mệnh khó lường như vậy. Dùng thời gian chưa tới trăm vạn năm để đến tầng sáu Hỗn Độn Thôn Thiên, hại hắn không thể bình chân như vại nữa, vừa mở linh trí đã chạy đi đánh đấu với tên này. Thế nhưng khiến hắn càng thêm không ngờ là nó còn ngoan cường hơn hắn tưởng. Trên thân rõ ràng có căn nguyên của bóng tối nhưng lại không phải bóng tối của hắn, hắn không làm chủ được bóng tối kia, càng không thể làm gì ánh sáng xung quanh nó.

Bóng tối mà nó nuốt chửng từ hắn đã không còn do hắn làm chủ, không thể gặm nhắm linh hồn nó giúp hắn đảo ngược tình thế. Sự việc vượt quá mức ý muốn của hắn, còn theo một phương hướng tệ hại. Nếu trận này hắn thua, sợ rằng cơ hội đông sơn tái khởi sẽ xa chẳng với tới.

Bạch Cửu dù có vẻ như đang chú tâm ăn nhưng vẫn để ý tình huống của tên kia, thấy hắn không làm thì lại bất an. Nhất là khi thấy hiện trạng bây giờ của Bạch Dữ, nó cảm thấy bản thân đã hiểu được ý định của tên này.

Không được!

Nó phải nhanh hơn nữa!