Nhật Ký Chăm Sóc Vai Ác Ốm Yếu

Chương 92: Chân thật



Kiềut Lamt nhìnt thiếut niênt nằmt lìt trênt giường,t nhấtt thờit khôngt biếtt nênt nóit gìt cả.

Mặct dùt namt nữt kháct nhaut khôngt thểt đồngt cảm.t Nhưngt chỉt cầnt dùngt đầut óct suyt nghĩt mộtt chútt thôit cũngt cót thểt biếtt đượct loạit cảmt giáct nàyt tuyệtt đốit khôngt dễt chịu.

Saot lạit gắngt gượngt nhịnt xuốngt làmt gì…

Kiềut Lamt vấtt vảt lắmt mớit thôngt suốtt rồit hạt quyếtt địnht nhìnt chằmt chằmt thiếut niênt đangt cuộnt mìnht thànht cont nhộngt mộtt hồit lâu.t Côt vươnt tayt chọct chọct Đàmt Mặc:t “Mặct Mặc…”

Cảt ngườit Đàmt Mặct nhấtt thờit cot lạit càngt chặtt hơn.t Anht nhanht chóngt quayt đầut nhìnt Kiềut Lamt mộtt cái,t lănt ngườit rat càngt xa,t quấnt mìnht lạit càngt chặt,t giọngt nóit buồnt tủit đángt thươngt khôngt nóit nênt lời.

“Khôngt đượct chạmt vàot anh,t cácht xat anht rat mộtt chút.”

Kiềut Lam:t “…”

Chot dùt côt cót quyếtt địnht chấpt nhậnt Đàmt Mặc.

Nhưngt cũngt chỉt cót thết thôi.

Bâyt giờt Đàmt Mặct nhưt thế,t chẳngt lẽt muốnt côt túmt lấyt Đàmt Mặct rồit bảot rằngt mìnht rấtt “muốn”t sao?

Khôngt đờit nào!

Kiềut Lamt rùngt mình.

Côt làt mộtt côt gáit rụtt rèt et lệt đấy!

Loạit chuyệnt nàyt nghĩt đếnt thậtt đángt sợ.

Vậyt nênt Kiềut Lamt chỉt cót thểt ngoant ngoãnt nằmt nghiêngt ởt bênt cạnh,t nhìnt Đàmt Mặct cuộnt mìnht thànht mộtt đốngt giảt làmt ốct sên.t Nếut nhưt cẩnt thậnt lắngt tai,t thỉnht thoảngt cònt cót thểt nghet thấyt tiếngt thiếut niênt tựt lẩmt bẩm.

Kiềut Lamt khôngt nghet rõt rốtt cuộct anht đangt nóit gì.t Côt ngẫmt nghĩt rồit cẩnt thậnt nhícht tới,t cuốit cùngt nghet thấyt thiếut niênt lẩmt bẩm.

Bảngt tuầnt hoànt nguyênt tốt hóat học.

Kiềut Lam:t “…”

Tâmt trạngt bỗngt trởt nênt phứct tạpt hơn.

Côt vừat đaut lòngt vừat muốnt cườit lạit khôngt cònt gìt đểt nói.

Saut mộtt látt nằmt bênt cạnht anh,t Kiềut Lamt chợtt nghĩt lúct nàyt mìnht rat ngoàit cót phảit làt tốtt hơnt không?t Côt ởt đâyt cót phảit sẽt khiếnt Đàmt Mặct cót chútt khôngt giảit tỏat được?

Nghĩt đếnt đây,t Kiềut Lamt lậpt tứct cảmt thấyt rấtt cót lý.

Đàmt Mặct nóit nằmt sấpt mộtt látt làt ổn,t cứt nằmt sấpt nhưt vậyt thìt đượct đếnt khit nào?

Chot Đàmt Mặct mộtt chútt thờit gian,t vừat lúct côt rat ngoàit gọit điệnt thoạit chot báct Trầnt hỏit mộtt chútt xemt rốtt cuộct Đàmt Mặct uốngt rượut cót vấnt đềt gìt hayt không,t saut đót làmt chútt đồt giảit rượu,t tràt hayt cháot gìt đó.

Kiềut Lamt khôngt rõt lắm,t đợit látt nữat rat ngoàit lấyt điệnt thoạit trat mộtt chútt làt được.

Nghĩt nhưt vậy,t Kiềut Lamt trởt mìnht dậyt từt trênt giường,t khôngt chạmt vàot Đàmt Mặct nữat màt chỉt nóit vớit anh:t “Emt vàot bếpt làmt chútt đồt giảit rượu,t anht nằmt mộtt látt trướct nhé…”

Lờit cònt chưat dứt,t thiếut niênt vừat rồit cònt cuộnt thànht mộtt đốngt bỗngt dưngt vươnt tayt rat nắmt lấyt cổt tayt Kiềut Lam.

“Khôngt được.”t Cuốit cùngt Đàmt Mặct cũngt ngừngt đọct bảngt tuầnt hoànt nguyênt tố.t Khôngt biếtt tayt anht nóngt làt vìt bịt chănt bọct hayt làt vìt nguyênt nhânt khác,t Đàmt Mặct nắmt thậtt chặtt cổt tayt Kiềut Lam,t khôngt chot côt đi.

“Emt khôngt cót đit mà.”t Kiềut Lamt kiênt nhẫnt giảit thích,t tayt cònt lạit vỗt vỗt cánht tayt Đàmt Mặc,t nói:t “Emt chỉt đếnt phòngt bếpt thôi.”

“Khôngt được.”t Đàmt Mặct nói,t saut mộtt lúct lâu,t đôit mắtt xinht đẹpt màut nâut nhạtt kiat vẫnt sángt đếnt kinht ngạc,t thết nhưngt lạit nhìnt Kiềut Lamt bằngt dángt vẻt tủit thânt khôngt nóit nênt lời.t Anht nhỏt giọngt nói:t “Đừngt rờit bỏt anh.”

Kiềut Lamt lậpt tứct mềmt lòng.

“Khôngt đit khôngt đi.”t Kiềut Lamt ngồit xuốngt mộtt lầnt nữa,t trởt tayt nắmt chặtt tayt Đàmt Mặc,t mườit ngónt đant xen.t Giọngt nóit củat côt dịut dàngt khôngt tưởngt nổi:t “Khôngt đit đâut cả,t chỉt ởt vớit anht thôi.”

“Ừ.”t Đàmt Mặct hàit lòngt ừt mộtt tiếng,t thânt thểt caot ráot củat thiếut niênt dịcht quat từt bênt kiat giường.t Anht ápt mát vàot chỗt mìnht vàt Kiềut Lamt nắmt tay,t nhut thuậnt nằmt xuống.

Saut khit uốngt say,t khuônt mặtt củat thiếut niênt rấtt nóng.t Cót lẽt làt rấtt thícht bànt tayt hơit lànht lạnht củat Kiềut Lam,t anht khôngt chỉt dánt vàot màt cònt hàit lòngt cọt cọ.

Lúct nàyt anht khôngt giốngt sóit sont màt hiểnt nhiênt giốngt vớit mộtt chútt mèot nhỏt thícht nũngt nịu.

Đâyt làt cáit khảt năngt đángt sợt gìt vậy!

Kiềut Lamt cảmt thấyt tráit timt mìnht sắpt tant chảyt rồi.

Mộtt chàngt trait màt đángt yêut thànht nhưt thế,t đâyt làt phạmt tộit anht cót biếtt không!

Đàmt Mặct khôngt biết,t anht dínht sátt vàot Kiềut Lamt –t tráit timt côt đầyt bongt bóngt hồng.t Saut khit thởt dàit thậtt sâu,t anht nóit mộtt câut gìt đó.

Kiềut Lamt lạit khôngt nghet rõ.t Côt bópt bópt vànht tait anh,t cúit ngườit hỏit Đàmt Mặc:t “Nóit gìt vậy,t emt khôngt nghet thấy.”

“Anht muốnt buộct mộtt sợit dâyt thừngt lênt ngườit em.”t Saut khit uốngt sayt Đàmt Mặct thànht thậtt lạt thường.t Bìnht thườngt trongt lòngt cót baot nhiêut ýt địnht chưat baot giờt dámt nóit ra,t đêmt nayt tuônt rat từngt cáit từngt cái.t Giọngt anht dùt nhỏt nhưngt Kiềut Lamt vẫnt nghet thấy.

Kiềut Lam:t …???

“Tạit saot lạit muốnt buộct dâyt thừng?”

“Tróit lại.”t Đàmt Mặct lạit nắmt lấyt tayt Kiềut Lamt cọt cọ.t Saut khit nóit xong,t anht hơit thẹnt thùngt nhỏt giọngt nói:t “Nhưt vậyt thìt emt mãit mãit khôngt rờit xat anht được.”

Kiềut Lamt giậtt mình.t Saut mộtt lúct lâut imt lặng,t côt mớit nói:t “Tạit saot luônt cảmt thấyt rằngt emt sẽt rờit xat anh?”

Làt dot côt làmt chưat đủt sao,t chot nênt Đàmt Mặct vẫnt khôngt cót cảmt giáct ant toàn.

Biểut hiệnt củat Đàmt Mặct trongt khoảngt thờit giant dạot gầnt đâyt vẫnt rấtt bìnht thường,t thảt lỏngt vàt vuit vẻt hơnt rấtt nhiềut sot vớit trướct đó.t Kiềut Lamt nhìnt thấy,t trongt lòngt rốtt cuộct cũngt hơit buôngt lỏng.

Côt tưởngt rằngt saut khit mìnht nóit nhưt vậy,t lặpt đit lặpt lạit rằngt mìnht thícht anh,t Đàmt Mặct hẳnt sẽt khôngt cònt ýt nghĩt nhưt vậyt nữa.

Nhưngt hômt nayt Đàmt Mặct sayt rượu.t Đềut nóit phảnt ứngt saut khit uốngt sayt mớit làt phảnt ứngt chânt thậtt nhất.

Kiềut Lamt đãt từngt nghĩt rằngt Đàmt Mặct khôngt baot giờt nóit dối,t khôngt baot giờt chet giấut cảmt xúct cùngt suyt nghĩt củat mình.t Từt khit biếtt Đàmt Mặct thícht mìnht lâut nhưt vậyt nhưngt vẫnt luônt đèt nént xuốngt đáyt lòngt chưat từngt đểt côt biết,t Kiềut Lamt khôngt cònt dámt nghĩt nhưt vậyt nữa.

Vậyt cót phảit sựt vuit vẻt trongt khoảngt thờit giant nàyt cũngt làt anht giảt vờt hayt không?t Nóit cácht khác,t lot lắngt củat anht đếnt tậnt bâyt giờt chưat từngt biếnt mất.

Nhưngt rốtt cuộct làt vìt sao?t Vìt saot anht luônt cảmt thấyt rằngt côt sẽt rờit đit chứ?

Thiếut niênt nắmt tayt côt thậtt chặt,t nhắmt mắtt lại.

Vìt saot đây?

Cót mộtt sốt dưt âmt lưut lạit từt sâut trongt thờit thơt ấu,t bởit vìt chínht Đàmt Mặct khángt cựt nênt bìnht thườngt khôngt nhớt đến.t Nhưngt càngt kìmt nén,t càngt muốnt quênt thìt lạit càngt phảnt táct dụng,t cuốit cùngt càngt đâmt rễt sâut hơn.

Anht khôngt muốnt giữt lạit nhữngt kýt ứct này,t nhưngt chungt quyt lại,t thỉnht thoảngt chúngt sẽt tựt chạyt đếnt tìmt anh.t Cũngt giốngt nhưt bâyt giờ,t anht vẫnt nhớt rõt nhữngt lờit màt ngườit anht họt đãt nóit trongt đámt tangt củat ôngt ngoại.

Cậut khôngt cót tráit tim.t Cậut khôngt biếtt yêut thươngt ngườit khác,t vậyt nênt sẽt chẳngt cót ait yêut cậu,t khôngt cót ait thícht cậu,t tấtt cảt mọit ngườit sẽt bỏt cậut đi.

“Khôngt cót ait thícht anht mãit cả.”t Đàmt Mặct nóit khẽt nhưt đangt tựt nhủ,t lạit giốngt nhưt đangt nóit vớit sốt phận.t Anht nhắmt mắt,t cuộnt mìnht lại.t “Tấtt cảt mọit ngườit sẽt rờit bỏt anh…”

Kiềut Lamt bỗngt siếtt chặtt tayt Đàmt Mặc.t Côt gấpt gápt muốnt nóit khôngt đâu,t côt mãit mãit khôngt rờit bỏt anh,t nhưngt thiếut niênt lạit tiếpt tụct nói:

“Bọnt họt nóit anht khôngt cót tráit tim,t anht khôngt biếtt yêut ngườit khác.”t Đàmt Mặct nói.t Anht ngẩngt đầut lênt nhìnt Kiềut Lam:t “Nhưngt anht thậtt sựt rấtt yêut em.”

Hốct mắtt Kiềut Lamt cayt cay,t suýtt chútt nữat rơit nướct mắt.

“Emt đừngt đi,t đừngt rờit bỏt anh.”t Thiếut niênt nhìnt cô,t nói.t “Anht sẽt rấtt yêut rấtt yêut em,t khôngt ait cót thểt yêut emt hơnt anh.”

Mẹt đãt từngt nóit saut nàyt nhấtt địnht phảit ởt bênt ngườit yêut mìnht chứt khôngt phảit ngườit mìnht yêu,t nhưt thết mớit cót thểt hạnht phúct hơn.

Vậyt nên,

“Vậyt nênt cót anht làt đượct rồi.”t Anht sẽt mãit mãit ởt bênt em,t luônt chămt sóct vàt bảot vệt em.t Khôngt ait cót thểt làmt tốtt hơnt anh,t vìt vậyt hãyt cứt ởt bênt anht mãit mãit vàt khôngt baot giờt rờit xat anh,t đượct không?

Nướct mắtt Kiềut Lamt khôngt cầmt đượct màt rơit xuống.t Ngónt tayt côt mơnt trớnt khuônt mặtt Đàmt Mặc.

“Được.”

Cót lẽt làt côt làmt chưat đủ,t hoặct cót lẽt làt thờit thơt ấut tốit tămt củat thiếut niênt cùngt cáit chếtt củat mẹt đãt đểt lạit quát nhiềut bóngt ma.t Nhưngt nhữngt thứt nàyt khôngt quant trọng.

Nếut đãt khôngt thểt nàot thayt đổit quát khứ,t vậyt thìt hãyt làmt tốtt hơnt trongt tươngt lai.

Đàmt Mặct khôngt thểt tin,t vậyt thìt hãyt làmt anht tint tưởngt từngt chútt một,t đểt anht tint rằngt côt thậtt sựt cũngt rấtt yêut anh,t nhiềut hơnt sot vớit nhữngt gìt anht tưởngt tượng.

Cuốit cùngt Đàmt Mặct cũngt trởt lạit yênt tĩnh.t Saut mộtt lúct lâut ápt vàot gòt mát Kiềut Lam,t anht độtt nhiênt vươnt tayt sờt soạngt trongt ngănt kéot bênt cạnht tủt đầut giườngt hơnt nửat ngày.

Cuốit cùngt móct rat đượct mộtt sợit dâyt màut nhỏ.

Đót làt dâyt màut cònt dưt lạit saut khit đant vòngt tayt chot Đàmt Mặct lúct trước.

Trờit mớit biếtt Đàmt Mặct giấut vàot trongt tủt đầut giườngt làmt gì.

Mặct dùt khôngt biếtt dụngt ýt bant đầut củat anht làt gìt nhưngt ngượct lạit ýt địnht bâyt giờt rấtt rõt ràng.

Đàmt Mặct quấnt sợit dâyt mảnht cót màut quanht cổt tayt Kiềut Lamt mộtt vòng,t saut đót buộct mộtt nútt chết*.t Saut khit xáct địnht nhiềut lầnt rằngt nót rấtt chắct chắn,t anht mớit hàit lòngt lấyt rat thêmt hait sợit dây,t nốit dàit sợit dâyt màut bant đầut vốnt ngắnt ngủit ra.

*Nútt thắtt khôngt thểt tháot rat bằngt cácht gỡt thủt công.

Bat sợit dâyt màut dàit gầnt hait mét.t Đàmt Mặct hàit lòngt nói:t “Dàit thêmt mộtt chút,t nhưt thết thìt emt cót thểt chạyt xat hơn,t nhưngt chạyt khôngt thoát.”

Khóet môit Kiềut Lamt congt lên:t “Đúngt đó,t chạyt khôngt thoát.”

Côt cũngt khôngt nghĩt đếnt việct chạy.

Đàmt Mặct buộct chot Kiềut Lamt xongt thìt khôngt thểt nàot buộct chot mìnht được.t Kiềut Lamt nhậnt lấyt dâyt màu:t “Đểt em.”

Đàmt Mặct nghet lờit vươnt tayt ra,t Kiềut Lamt cũngt buộct mộtt nútt chếtt trênt cổt tayt Đàmt Mặc.

Buộct xong,t Đàmt Mặct khôngt yênt lòngt hỏi:t “Buộct chắct chưa?”

“Rồi.”

“Chắct chắnt không?”

“Chắct chắn.”

“Ồ.”t Saut nămt giâyt imt lặng:t “Làt nútt chếtt à?”

Kiềut Lamt khôngt nhịnt đượct màt nởt nụt cười:t “Nútt chết.t Khôngt cởit được.”

Khôngt cởit đượct vậyt thìt tốt.

Đàmt Mặct nắmt lấyt mộtt đầut sợit dâyt màu,t kéot đầut bênt kia,t tayt Kiềut Lamt bịt kéot qua,t mắtt anht congt lênt hệtt nhưt mộtt đứat bé.

Kiềut Lamt cũngt cười:t “Vậyt bâyt giờt emt muốnt xuốngt bếpt uốngt chútt nước,t anht cót muốnt đit cùngt emt không?”

“Đi.”t Đàmt Mặct lậtt ngườit khỏit giường.

“Látt nữat emt cònt muốnt đánht răngt rửat mặt.”t Kiềut Lamt vừat đit vừat nói.

Đàmt Mặct khôngt cầnt suyt nghĩ:t “Cùngt làm.”

“Emt cònt muốnt ngủ.”

“…t Cùngt ngủ.”t

“Vậyt emt cònt muốnt đit tắmt thìt sao?”

Saut khit uốngt say,t Đàmt Mặct thậtt sựt quát thànht thật,t quát dễt bịt trêu.t Kiềut Lamt nhịnt khôngt đượct màt muốnt trêut anht nữa.

Đàmt Mặct vẫnt luônt “cùngt nhau”t lúct nàyt rốtt cuộct khôngt nóit nữa.t Bẵngt đit mộtt lúct lâut sau,t anht mớit rầut rĩt trảt lời:t “Vẫnt khôngt nênt tắmt đâu.”

Đàmt Mặct bỗngt thẹnt thùngt đứngt lên.

Kiềut Lamt độtt nhiênt nóit đếnt đây,t Đàmt Mặct vừat mớit suyt nghĩt mộtt chútt liềnt thắngt xet lại,t khôngt dámt suyt nghĩt lungt tung.

Tuyt hômt nayt uốngt sayt nhưngt anht vẫnt nhớt chuyệnt xảyt rat vừat rồi.

Anht khôngt muốnt lạit nằmt lìt trênt giườngt đợit phảnt ứngt trôit quat nữa…

Loạit cảmt giáct nàyt thậtt sựt khôngt thoảit máit chútt nào.

Kiềut Lamt thậtt sựt khôngt nhịnt đượct nữa,t bậtt cười.

Đàmt Mặct thậtt thàt đếnt mứct khôngt chet giấut đượct gìt nhưt vậyt quát đángt yêu.t Bấtt kểt làt chuyệnt đứngt đắnt hayt nóit đùa,t dángt vẻt củat anht đềut rấtt nghiêmt túc.

Bâyt giờt Kiềut Lamt rấtt hiếut kỳ.t Đợit đếnt khit Đàmt Mặct tỉnht lại,t nhìnt thấyt dâyt màut trênt tayt hait ngườit thìt nênt cót biểut cảmt vàt phảnt ứngt gìt đây.

Bìnht thườngt giảt vờt nhưt mộtt ngườit đứngt đắn.

Thìt rat trongt đầut toànt làt suyt tínht thôi.

Cứt nhưt vậyt kéot mộtt sợit dâyt màut nhỏ,t Đàmt Mặct theot saut lưngt Kiềut Lam,t chuyểnt hếtt đồt rửat mặtt củat côt đếnt phòngt tắmt củat mình.t Anht congt mắtt cườit cùngt Kiềut Lamt đánht răngt rửat mặt.t Cảmt thấyt bầut khôngt khít nàyt quát tốt,t nhớt đếnt việct khôngt đit tắm,t thết làt Đàmt Mặct kéot Kiềut Lamt ngồit trênt băngt ghết nhỏ,t hait ngườit cùngt ngâmt chân.

Thỉnht thoảngt anht cònt giẫmt lênt đôit chânt mịnt màngt trắngt nõnt củat Kiềut Lam.

Cuốit cùngt mớit ngồit trênt ghết nhìnt Kiềut Lamt sửat soạnt lạit chiếct giườngt lộnt xộn.

Côt vẫnt cònt mặct đồt đôit đãt rat ngoàit muat hômt nay.t Áot sơt mit giảnt dịt kếtt hợpt thêmt chiếct váyt ngắn,t lột rat đôit chânt vừat dàit vừat thẳng.

Kiềut Lamt dọnt giườngt xongt thìt ngồit ởt mépt giườngt nóit vớit Đàmt Mặc:t “Anht muốnt ngủt bênt trongt hayt bênt ngoài…”

Lờit cònt chưat dứt,t giọngt côt bỗngt runt lên.

Thiếut nhiênt bỗngt đứngt lên,t đit tớit quỳt nửat gốit trướct mặtt Kiềut Lam.t Anht cúit người,t khẽt hônt lênt cẳngt chânt xinht đẹpt trơnt bóngt củat côt gái.