Nhật Ký Chăm Sóc Vai Ác Ốm Yếu

Chương 55: Bảo vệ



Kiềut Lamt cảmt thấyt khôngt ổn.t Chịt Hait Kiềut khôngt ởt nhàt chămt cont màt độtt nhiênt xuấtt hiệnt ởt đây,t rấtt lạ.t Trướct kiat chịt Hait Kiềut xat cácht vớit côt baot nhiêu,t bâyt giờt lạit nhiệtt tìnht nhưt vậy,t mọit chuyệnt lạit càngt kỳt lạt hơnt nữa.

“Khôngt được,t tôit đãt nóit vớit bạnt rồi.”t Kiềut Lamt lùit vềt saut hait bước:t “Bạnt củat tôit đếnt rồi,t tôit đit trước.”

“Nàyt nàyt nàyt đừngt đi!”t Chịt Hait Kiềut giẫmt giàyt caot gótt đuổit theo.t Chịt tat đangt địnht bắtt lấyt cánht tayt Kiềut Lamt thìt phátt hiệnt mộtt ngườit đànt ôngt trungt niênt đangt đit đếnt từt đốit diện.

Ngườit đànt ôngt đãt ởt tuổit trungt niênt nhưngt trôngt vẫnt rấtt khỏet mạnh,t vóct dángt rấtt cao,t chịt Hait Kiềut giậtt mìnht kêut lên.

Chịt tat đangt địnht ầmt ĩt hỏit ngườit nàyt muốnt làmt gìt thìt đãt thấyt Kiềut Lamt lênt tiếngt chàot ngườit đànt ôngt trungt niênt đó,t saut đót lênt chiếct xet ởt phíat đốit diện.

Chịt Hait Kiềut tứct giậnt muốnt đuổit theo,t nhưngt rồit saut đó,t chịt tat nhìnt thấyt chiếct xet kia.

Khôngt thấyt cònt được,t vừat nhìnt thìt giậtt mình.

Chịt Hait Kiềut lấyt chồngt giàu,t saut khit dầnt quent vớit cáit gọit làt kẻt cót tiền,t chịt tat cũngt đãt đượct mởt rộngt tầmt mắtt vớit rấtt nhiềut thứ,t chẳngt hạnt nhưt xe.

Chiếct xet màt chịt tat đangt láit đâyt làt dot chồngt muat cho,t BMW,t hơnt sáut mươit vạn.t Chịt Hait Kiềut láit chiếct xet nàyt đit khắpt nơi,t lúct nàot cũngt khôngt khỏit đắct ýt mộtt phent khit gặpt lạit nhữngt ngườit bạnt bèt lúct trước.

Ngoạit trừt việct khoet xet củat mìnht ra,t chịt Hait Kiềut vẫnt thícht việct khoet xet củat ôngt xãt mìnht nhất.

Chồngt chịt tat láit Landt Rover,t giát gầnt hait trămt vạn!t Nhưngt cót lầnt khácht sạnt đónt mấyt vịt khách,t đámt nhânt viênt nóit chot chịt tat biếtt mấyt ngườit nàyt mớit đượct gọit làt giàut thậtt sự.t Bat chiếct xet đangt đậut phíat dướit khácht sạnt kia,t trongt đót hait chiếct xet cót giát caot đếnt támt chữt số!

Mộtt chiếct xet giát hait trămt vạnt thôit đãt làt loạit xet sangt màt chịt Hait Kiềut khôngt dámt nghĩt tới,t giát đếnt támt chữt sốt càngt làt nhữngt cont sốt trênt trời,t tổngt toànt bột giát trịt khácht sạnt củat chồngt chịt tat đâyt cũngt vàot khoảngt támt cont số.t Mộtt chiếct xet thôit màt cót thểt đắtt đếnt nhưt thế,t rốtt cuộct tốtt hơnt ởt đâu?

Thết làt chịt Hait Kiềut cốt ýt chạyt đit nhìnt thửt mấyt chiếct xet kiat rồit vềt kểt chot chồngt nghe.t Chồngt chịt tat chêt cườit chịt tat khôngt cót kiếnt thức,t rồit saut đót hait ngườit xúmt lạit ngắmt nhìnt rấtt nhiềut chiếct xet sangt chânt chínht chot đếnt khit mêt mẩn.

Chịt Hait Kiềut cũngt cót chútt hiểut biếtt vềt xe,t vừat liếct mắtt đãt nhậnt rat chiếct xet màt Kiềut Lamt vừat lênt chínht làt mộtt trongt sốt nhữngt chiếct xet cót giát trịt vượtt quat támt chữt sốt màt chịt tat đãt từngt nhìnt thấy.

Chịt Hait Kiềut choángt váng.

Đừngt nóit Lat Niênt ngồit đằngt sau,t ngayt cảt chồngt chịt tat cũngt khôngt muat nổit mộtt chiếct xet nhưt thế,t bạnt Kiềut Lamt lạit giàut cót đếnt vậyt sao?

Lúct chịt Hait Kiềut quayt trởt lạit xe,t Lat Niênt hỏit Kiềut Lamt đâu.

“Nót bảot nót muốnt đếnt nhàt bạn.”t Chịt Hait Kiềut nói.

Lat Niênt khôngt vuit lắm.t Anht tat đãt đếnt mấyt ngàyt rồi,t khót khănt lắmt mớit thấyt đượct cô,t ấyt thết màt côt lạit khôngt ởt lại.t Lat Niênt khôngt khỏit oánt trácht chịt Hait Kiềut vàit câu.

Chịt Hait Kiềut muốnt mắngt trảt nhưngt đếnt cùngt vẫnt khôngt dám.t Chịt tat cònt phảit nhờt vảt Lat Niên.

Chịt Hait Kiềut chỉt cót thểt tiếct nuối,t saot vừat rồit Lat Niênt lạit khôngt thấyt chiếct xet kiat chứ?t Nếut anht tat nhìnt thấyt thìt chắct chắnt sẽt khôngt vênht váot hốngt hácht nhưt bâyt giờ.

Kiềut Lamt lênt xe,t thoátt khỏit chịt Hait Kiều.t Vàot xet rồi,t côt vừat ngẩngt đầut lênt đãt bắtt gặpt Đàmt Mặct đangt nhìnt mình.

Nhìnt nhaut làt chuyệnt bìnht thườngt khôngt biếtt đãt từngt xảyt rat baot nhiêut lầnt rồi,t nhưngt khôngt rõt cót phảit làt dot mấyt ngàyt khôngt găpt Đàmt Mặct rồit hayt không,t hayt làt dot “lờit tâmt tình”t khôngt chủt tâmt củat côt ngàyt ấyt màt trongt lòngt cót chútt thayt đổi.t Bâyt giờt vừat chạmt mắtt Đàmt Mặc,t Kiềut Lamt hơit ngượngt ngùngt nét đi.

Cũngt mayt làt Đàmt Mặct sẽt khôngt đểt ýt đếnt chútt xíut biểut cảmt này,t chot dùt cót thìt anht cũngt khôngt hiểut nót cót nghĩat gì.t Kiềut Lamt yênt tâm.

Mấyt ngàyt nàyt báct Trầnt cảmt thấyt rấtt khót khăn,t nhưngt ôngt vẫnt cốt lênt tinht thầnt hỏit Kiềut Lamt ngườit vừat mớit kéot côt làt ai.

“Chịt thứt hait củat cháu.”

Kiềut Lamt vàt báct Trầnt tròt chuyệnt vàit câu.t Côt khôngt xemt báct Trầnt vàt Đàmt Mặct làt ngườit ngoài,t cũngt chẳngt cót lòngt tốtt giấut giếmt giùmt chịt Hait Kiều.t Kiềut Lamt nóit sơt quat nhữngt gìt màt chịt Hait Kiềut đãt làm.t Báct Trầnt nghet xongt quảt thậtt khôngt biếtt nênt nóit cáit gìt mớit phải.

Đôit lúct báct Trầnt thậtt sựt nghĩt mãit cũngt khôngt hiểu,t Kiềut Lamt làt mộtt côt bét ngoant ngoãnt vàt xuấtt sắct nhưt thế,t tạit saot ngườit nhàt củat côt lạit đềut cót cáit loạit đứct hạnht nhưt vậy.

Nhưngt bâyt giờt ôngt cũngt khôngt cót tâmt trạngt quant tâmt đếnt nhữngt thứt đó.

Hômt nayt ôngt vàt Đàmt Mặct rat ngoàit đểt ănt cơmt vớit chat Đàm.

Đàmt Mặct nóit anht muốnt rat nướct ngoài.

Đàmt Mặct khôngt giấut báct Trần,t hoặct cũngt cót lẽt làt đểt mãit trongt lòngt rấtt khót chịu,t nênt anht muốnt tìmt ngườit đểt trútt nỗit lòngt mình.t Anht nóit chot báct Trầnt biếtt mìnht thícht Kiềut Lam.

Báct Trầnt cuốit cùngt cũngt biếtt đượct lýt dot Đàmt Mặct đồngt ýt đit kiểmt tra.t Nhưngt nghĩt đếnt kếtt quảt kiểmt tra,t tráit timt củat ôngt lạit khôngt khỏit đaut nhói.

“Thiếut gia,t thậtt rat cót khảt năngt làt Lamt Lamt khôngt thèmt đểt ýt đâu.t Côt bét làt mộtt côt gáit tốt.”

Côt bét khôngt thèmt đểt ýt đếnt việct cậut mắct hộit chứngt Aspergert hayt chânt củat cậut bịt tật.t Báct Trầnt đãt biếtt Kiềut Lamt lâut nhưt vậyt rồi,t ôngt khôngt cảmt thấyt rằngt saut khit Kiềut Lamt biếtt Đàmt Mặct thícht mìnht rồi,t côt sẽt giốngt nhưt nhữngt ngườit kháct thấyt quáit dịt rồit rờit xat Đàmt Mặc.

“Côt ấyt khôngt đểt ýt nhưngt tôit thìt có.”t Đàmt Mặct nói.

“Côt ấyt làt mộtt côt gáit tốt,t vậyt nênt càngt khôngt cầnt phảit bịt tróit buộct bởit tôi.”

Báct Trầnt imt lặng.

Đàmt Mặct chưat baot giờt hiểut đượct tìnht cảm,t cũngt khôngt biếtt yêu,t nhưngt giờt đây,t anht rốtt cuộct đãt hiểu,t nhưngt điềut đót cũngt khôngt cót nghĩat làt hạnht phúc.

Bởit vìt rấtt thích,t nênt anht khôngt thểt khôngt rờit đi.

Báct Trầnt muốnt nóit gìt đó,t nhưngt nhìnt dángt vẻt Đàmt Mặc,t cuốit cùngt ôngt vẫnt khôngt nóit rat thànht lời.

Kiềut Lamt luônt cảmt thấyt Đàmt Mặct vàt báct Trầnt cót gìt đót làt lạ,t nhưngt cảt hait đềut khôngt nóit gì.t Chớpt mắtt mộtt cáit mấyt ngàyt cuốit tuầnt đãt trôit qua,t Kiềut Lamt lạit quayt vềt trườngt học,t nhưngt rồit côt gặpt mộtt ngườit đànt ôngt trẻt tuổit ởt cổngt trường.

Lúct đầut Kiềut Lamt khôngt nhậnt rat anht ta,t nhưngt saut khit ngườit đànt ôngt kiat nóit rằngt đãt gặpt côt hômt thứt sáu,t Kiềut Lamt mớit nhớt rat anht tat chínht làt ngườit ngồit saut xet chịt Hait Kiềut ngàyt đó.

Lúct trướct chưat gặpt đượct Kiềut Lamt cònt ổn,t Lat Niênt vừat gặpt côt mộtt lầnt đãt nhớt mãit khôngt quên.t Anht tat gọit chịt Hait Kiềut đếnt mộtt lầnt nữa,t nhưngt làmt saot chịt Hait Kiềut cũngt khôngt đi.t Lat Niênt tứct giậnt mắngt vàit tiếng,t dứtt khoátt tựt mìnht tới.

Anht tat láit chiếct xet trămt vạn,t mặct mộtt thânt toànt hàngt hiệu,t đứngt nơit chiếct cộtt đènt ởt cổngt trườngt khiếnt ait ait cũngt phảit ngoáit nhìn.

Kiềut Lamt lùit vềt saut hait bước,t ngướct mắtt hỏit anht ta:t “Cót việct gì?”

Lat Niênt nhìnt khuônt mặtt lạnht lùngt củat Kiềut Lam,t thầmt nghĩt cót lẽt làt côt khôngt nhậnt rat nhữngt nhãnt hiệut nổit tiếngt màt anht tat đangt mặct trênt người.t Quảt nhiênt làt cont nhàt nghèo,t khôngt cót kiếnt thức.

Nhưngt màt nghèot thìt nghèo,t côt vẫnt trôngt rấtt đẹp.t Lat Niênt cườit cười,t nói:t “Anht vàt chịt Hait củat emt làt bạnt bè,t mấyt ngàyt trướct anht cònt gặpt mẹt em.”

“Vậyt nên?”

Lat Niênt sữngt sờ:t “Mẹt vàt chịt emt khôngt nóit gìt vớit emt sao?”

Xungt quanht càngt lúct càngt cót nhiềut ngườit hóngt chuyện.t Kiềut Lamt kéot dàit khoảngt cácht vớit Lat Niên:t “Nửat nămt rồit tôit chưat gặpt mẹ,t anht cót chuyệnt gìt thìt cứt đit tìmt bàt ta.”

Nóit xongt quayt đầut rờit đi.

Đếnt khit đãt đit thậtt xat rồi,t Kiềut Lamt mớit dừngt lại,t trầmt mặct đứngt mộtt lúct lâu.

Côt chot rằngt mìnht cót thểt cót mộtt cuộct sốngt thanht tịnht nếut khôngt đụngt chạmt đếnt nhàt họt Kiều,t cácht xat bọnt họ,t thết nhưngt trìnht đột khôngt biếtt xấut hổt củat nhàt họt Kiềut quảt thậtt vượtt rat khỏit dựt đoánt củat cô.

Kiềut Lamt khôngt ngốc,t nghĩt lạit chịt Hait Kiều,t côt cót thểt lậpt tứct đoánt rat lýt dot tạit saot tênt Lat Niênt kiat đếnt tìmt mình.

Nhàt họt Kiềut nghèot đếnt phátt điênt rồit sao?t Đãt đuổit cont gáit rat khỏit nhàt rồit màt vẫnt cònt muốnt tìmt cácht bánt nó?

Kiềut Lamt tứct giậnt khót chịut trongt lòng,t nhưngt đếnt khit hếtt tiếtt tựt họct buổit tối,t độtt ngộtt nhậnt đượct tint nhắnt củat Lat Niên,t Kiềut Lamt hoànt toànt ngơt ngẩn.

Rốtt cuộct tạit saot Lat Niênt lạit cót sốt điệnt thoạit củat cô?

Lat Niênt hệtt nhưt mộtt tênt thầnt kinh,t ngàyt nàot cũngt gửit tint nhắnt quấyt rối.t Kiềut Lamt bịt làmt phiềnt đếnt mứct tắtt điệnt thoại.t Lạit làt mộtt ngàyt cuốit tuần,t bant đầut Kiềut Lamt đồngt ýt vớit Bạcht Ngọct làt sẽt đếnt nhàt côt ấy,t nhưngt vừat rat đếnt cổngt trườngt lạit gặpt Lat Niên.

Lat Niênt nóit muốnt mờit côt đit ănt cơm,t Kiềut Lamt nóit khôngt đi.t Lat Niênt liềnt bắtt lấyt cổt tayt Kiềut Lamt muốnt kéot côt vàot xe.

Đàmt Mặct dựt địnht cuốit thángt nàyt sẽt đi,t cũngt chínht làt bat ngàyt sau.

Anht mởt ngănt kéot ra,t thấyt trongt đót cót mộtt chiếct thẻt ngânt hàngt màut xanht lá.

“Đàmt Mặc,t đâyt làt tấtt cảt nhữngt gìt mìnht dànht dụmt đượct trongt hait nămt qua,t cậut giúpt mìnht giữt nhé?”

Lúct ấyt anht đãt trịnht trọngt đồngt ýt vớit cô.

Ýt địnht khôngt từt màt biệtt đãt bịt phát hủyt hoànt toànt bởit mộtt tấmt thẻt ngânt hàng.

Chungt quyt lạit thìt anht cũngt nênt nóit vớit côt mộtt tiếng,t dùt rằngt anht lot lắngt saut khit gặpt côt thìt mìnht sẽt khôngt nỡt rờit đi.

Đàmt Mặct cầmt tấmt thẻt ngắmt mộtt lúct lâu,t lấyt điệnt thoạit rat gửit Wechatt chot Kiềut Lam,t kếtt quảt mộtt lúct lâut saut côt vẫnt khôngt trảt lờit lại.

Kiềut Lamt chưat baot giờt khôngt hồit âmt Wechatt củat anh.

Đàmt Mặct lờt mờt cảmt thấyt cót gìt đót khôngt ổn,t gọit điệnt thoạit chot Kiềut Lamt mộtt lầnt nữa,t nhưngt đápt lạit anht làt điệnt thoạit tắtt máy,t gọit khôngt được.

Đàmt Mặct bỗngt siếtt chặtt tấmt thẻt trongt tay.

Saut vàit giâyt imt lặng,t anht trựct tiếpt tìmt báct Trần,t hait ngườit nhanht chóngt chạyt đếnt trườngt học.

Vìt đãt vềt đượct hơnt phânt nửa,t khôngt cót quát nhiềut họct sinht ởt cổngt trườngt họct lúct này.t Kiềut Lamt vàt Bạcht Ngọct bịt Lat Niênt quấnt lấy.t Lat Niênt caot tot lựct lưỡngt khôngt đểt chot Kiềut Lamt đi,t Kiềut Lamt thậtt sựt khôngt thoátt khỏit anht tat được.

Kiềut Lamt thấyt Lat Niênt bắtt lấyt cổt tayt mình,t côt tứct giậnt hấtt tayt rat bảot anht tat cút.

Đờit nàyt Lat Niênt chưat từngt bịt ngườit nàot bảot cút,t khôngt kìmt đượct tứct giận,t chỉt vớit vàit câut đãt đểt lột bảnt chấtt thậtt củat mình.

“Mẹt vàt chịt côt ngàyt nàot cũngt cầut xint tôit nhanht chóngt rướct côt vềt nhà.t Đừngt cót tưởngt rằngt mìnht xinht đẹpt rồit cót chútt đầut óct màt tưởngt rằngt mìnht cót giát lắm…”

Báct Trầnt phóngt xet đếnt nhanht nhưt chớp.t Đậpt vàot mắtt Đàmt Mặct làt mộtt ngườit đànt ôngt hungt tợnt đangt chắnt trướct mặtt Kiềut Lam,t giơt tayt lênt giốngt nhưt muốnt đánh.

Cont ngươit Đàmt Mặct bỗngt nhiênt cot rút.t Khôngt cầnt Đàmt Mặct nói,t báct Trầnt đãt bướct xuốngt xet ngănt cảnt Lat Niên.

Mộtt vàit họct sinht vâyt xungt quanht cũngt muốnt tiếnt lênt nhưngt vẫnt khôngt dám,t bâyt giờt cót ngườit chạyt đếnt ngănt cản,t họt cũngt tốpt nămt tốpt bat xôngt lên,t chặnt Lat Niênt ởt bênt cạnh.

Sắct mặtt Lat Niênt lậpt tứct trởt nênt tồit tệt hơnt nữa.

Thấyt cót nhiềut người,t anht tat cũngt khôngt nánt lạit nữa,t trướct khit đit nóit mộtt câut hungt áct đạit loạit làt bảot Kiềut Lamt đợit đó,t saut đót lênt xet nghênht ngangt rờit đi.

Vàit họct sinht đit lênt giúpt đỡt vừat rồit lúct nàyt mớit tảnt ra.t Kiềut Lamt mặtt trắngt bệcht nhìnt báct Trần,t saut đót nhìnt Đàmt Mặct đangt ngồit trênt xet lănt đằngt sau,t hait bat bướct chạyt tới:t “Đàmt Mặc,t saot cậut lạit đếnt đây?”

Đàmt Mặct nhìnt theot Lat Niênt rờit đi,t khôngt nént đượct sựt nóngt nảyt vàt tànt nhẫn:t “Đót làt ai!”