Nguyên Hạo Gia Viên

Chương 23



Hạnh lược tiếp nhận lật xem, đầu tiên là chân dung Tư Ẩn.

Họa sư Ngạch phủ mời là không kém, chỉ thừa dịp từ lúc xếp hàng đã phác họa sơ dung mạo của mọi người.

Xem Tư Ân trên áo chính là một ấn ký Kiếm nhỏ uốn lượn quấn quanh được thêu bằng chỉ xuyên màu xanh như một một nhánh cây, không nhận biết Thừa Nhạc Kiếm là không nhận ra đây là thế lực nào.

Hạnh Lược đúng là biết được tiểu đạo tin tức Thừa Nhạc Kiếm có Yến Viên lệnh, nếu không chủ tử cũng sẽ không làm hắn lại đây bắt người.

"Làm người gián bước họa truy nã phạm nhân__ Hơi suy nghĩ lại bổ sung: Ai có manh mối thưởng trăm lượng bạc"

"Trăm__ Trăm lượng" Ngạch Huyền Chi khiếp sợ

Phá gia a!

Hắn giàu có cũng không như vậy phung phí.

Đó không phải tùy tiện một hai người cung cấp tin tức đều cho 100 lượng bạc đi

Tuy không phải hắn ra tiền! Nhưng đó cũng là tiền a!.

"Hử!__ Ngươi có ý kiến" Hạnh lược lạnh lùng quét mắt Ngạch Huyền Chia kia gương mặt không mắt thấy.

Ngạch Huyền Chi giật mình cười làm lành" Không, Không có. Đại nhân anh minh"

Tiếp tục xem bức họa, đến Tư Nhất bức họa lại mơ hồ không rõ gương mặt.

"Đây là sao?" Đây là coi thường hắn qua loa cho xong việc.

Ngạch Huyền Chi tiếp nhận, thấy Hạnh Lược xú mặt nhanh chóng giải thích.

"Đại nhân là không vẽ được, những người này nhưng xảo trá có che mặt còn có khả năng đã dịch dung khiến họa sư chúng ta tài giỏi đến mấy cũng không thể họa a".

Hạnh Lược "Ân" coi như bỏ qua, dịch dung sao ai sẽ không một vài kỹ sảo.

Tiếp tục lật, đến Mặc Vũ lại qua Nguyên Hạo.

"Ân" một tiếng nghi hoặc

Gương mặt trắng nõn, trên trán lại đỏ rực tươi đẹp, không để ý gương mặt tuấn lãng lại thêm phần dụ hoặc.

Chính là Nguyên Hạo trong bức tranh không có phần sắc bén lúc chém giết lại chỉ có nét mặt nhu hòa tươi cười mới làm Hạnh Lược cảm thấy Nguyên Hạo mê hoặc lên.

Nhưng điểm làm Hạnh lược kinh ngạc là hoa văn đỏ rực trên trán rất đặc biệt như là đại biểu cho điều gì hay đại biểu thế lực nào đó.

Không trách Hạnh lược nghĩ như vậy. Vì cũng có nhiều thế lực hay tống phái tiêu biểu thiên kỳ bách quái, có trên trán sao hoa văn là không lạ.

Nhưng hoa văn trên trán Nguyên Họa nhìn rõ nhưng lại không hiểu nó đại biểu cho điều gì.

Chỉ người trong bức họa Hạnh Lược hỏi Ngạch Chi Huyền " Người này là ai"

Ngạch Chi Huyền " A. Người này ta không biết" xấu hổ cười.

"Hình như nhũng người không rõ dung mạo chính là bảo vệ người này" Ngạch Huyền Chi nghe thuộc hạ Ngạch Ngôn nói là lúc ấy Nguyên Hạo cùng hai người tre tuổi là được bảo vệ quan trọng nhất.

Hạnh lược trầm tư, là thế lực nào cùng đám người Thừa Nhạc Kiếm hợp tác.

Nhưng hắn không nghe nói Thừa Nhạc Kiếm có đồng bọn hợp tác a!

Có lẽ hắn chưa nhận được tin tức.

"Người này trọng điểm chiếu cố"

___

Thực Cánh chính là ngồi trước cửa thỉnh thoảng nhìn lên lại cắm cúi họa, bàn sát bên người đăng lý danh sách, không ai sẽ để ý đến.

Quang minh chính đại phác họa dung mạo của người vào thành.

Tư Ẩn ít ra ngoài là không biết đến quy củ vào thành, không để ý đến.

Nhưng Tư Nhất thân là một trong những người tài giỏi trong Hỏi Các nhận thấy không thích hợp cảnh giác hướng Đổng Ân ra hiệu, Hỏi Các người làm việc luôn ăn ý, vừa vào thành ẩn ẩn vẫn bảo vệ xung quanh Nguyên Hạo, Mặc Vũ, Lục Khánh ba người.

Nhưng có chuẩn bị cũng không chống lại mà đến.

Trong một hộ nhà cũ nách, mái lật ngói, Chỗ bếp trên đầu là thủng một lỗ to, cửa chính là gỗ ghép lại, chắn nắng gió là uốn lượn tiến vào.

Bàn bên ngồi ba người không là ai khác chính là thần sắc túc mục Tư Nhất, Tư Ẩn cùng Đổng Ân.

Còn Lục khánh chính sắc mặt tái nhợt nằm trên giường.

Cót két, ánh sáng chiếu vào gian phòng nhỏ tăng thêm điểm sinh khí chiếu rọi ánh sáng ánh vào ba người trong mi mắt, một người hắc y là người của Hỏi Các tiến vào tay chính là xách theo rổ nhỏ chứa ít bánh bao, chén cháo cùng ít rau xanh.

"Đại nhân" Thương Nhị đưa xong thức ăn hội báo: "Theo chúng ta tìm hiểu bây giờ khắp Huyện Cảnh thành đều treo bức họa bắt người, mục tiêu là vì Tư Ẩn các hạ tới" Nhìn nhìn mắt Tư Ẩn thần sắc như cũ bình thường.

Đổng Ân hỏi" Nguyên Hạo thiếu gia tung tích tìm thấy sao?" lo lắng Nguyên Hạo an nguy, hiện tại càng tách ra càng lo lắng, chỉ tưởng lần này nhiệm vụ đơn giản, ai ngờ liên tục gặp trắc trở.

Thương Nhị hồi đáp "Không có! nhưng có một ít manh mối, theo chúng thuộc hạ tìm kiếm nhận thấy được có một nhóm thiếu niên ẩn nấp dò hỏi chúng ta tin tức, không giống như có chủ mưu Ngạch gia làm ra đến, thủ pháp thô ráp không phải của thế lực lớn."

Tư Ẩn nghe vậy vội hỏi " Vậy người chúng ta nhưng có tin tức" chạy trốn trung có mấy người Thừa Nhạc Kiếm cũng không thấy. Thân là người dẫn đội có địa vị lớn nhất hắn bây giờ lại có chút bất lực thất bại, tin thần căng chặt thần sắc càng thêm lạnh lẽo.

Thương Nhị hồi đáp "Bẩm Tư Ẩn các hạ, chúng ta có tìm được rồi vài người nhưng không xác định ở phía đông thành cần ngài chính thực xác nhận"

Thương Nhị còn bổ sung " Còn có hư hư thực thực tin tức có người bị bắt vào nhà lao"

Tư Nhất suy nghĩ cặn kẽ " Vậy trước an bài người theo giỏi nhóm người tìm hiểu tin tức, xem có từ đây tìm được gì manh mối. Còn có chúng ta đến phía đông tìm hiểu tình huống, Lục Khánh công tử bị thương cũng cần người ở lại canh giữ."

Tư Ẩn nghe hiểu, người Thừa Nhạc Kiếm tổng cộng có 7 người, trừ Lục Khánh cùng hắn ra còn bốn người là Thân Hạ, Cường Xướng, An Hạnh Hân, Mướt Hàn Trương.

Thất lạc hai người là Hướng Hạnh Tư, Mộc Liễu, Lụa Quý Nhan.

Tư Ẩn cần thiết di một chuyến đông thành, cũng tiện thể tìm kiếm những người khác. Tình trạng hiện giờ mọi người không tốt, Lục Khánh bị thương, mọi người trên người cũng có ít thương, bị thương ngoài thành chưa lành lại thêm một phen chém giết khiến người có nghị lực nhưng sức chiến đấu vẫn là bị giảm.

Hiện tại không thể tách ra, cần thiết tụ lại cùng nhau.

Tư Ẩn quyết định dẫn theo Thân Hạ cùng Cường Xướng đi phía đông, còn Mộc Liễu cùng Mướt Hàn Trương ở lại canh giữ Lục Khánh bên cạnh có tình huống nhanh chóng liên hệ.

Tư Nhất tắc dẫn theo người tìm hiểu Ngạch gia cùng quan phủ tin tức, hảo tìm đường ra.

Còn Đổng Ân cũng ở lại tim kiếm Nguyên Hạo, Mặc Vũ tin tức, nhóm người thiếu niên tìm hiểu bọn họ tin tức cũng giao cho Đổng Ân.

___

Hai ngày trôi qua Nguyên Hạo cũng theo bọ tiểu Thất thiếu niên lăn lộn, cả người cũng thay một cái bộ dáng, trên trán hoa văn rực rỡ cũng bị nhọ đen bôi đậy, hiện tại dù Mặc Vũ nhìn thấy Nguyên Hạo cũng sẽ không tin vào mắt mình là câu lũ cái lưng, mặt mày ủ rủ, quần áo là từ tiểu Thất nơi nào đó tìm đến cho Nguyên Hạo mặc vào cũng không vừa người, cũng không lắm vừa người tay mang qua củi chỏ một chút, còn quần thùa một khúc cẳng chân đâu.

Mặt mũi nhọ không rõ dung mạo, Nguyên Hạo còn tưởng đám người tiểu Thất là giống trong phim truyện hiện đại như vậy là khất cái nhóm đâu.

Nhưng thực thế là hắn ánh mắt thiển cận chưa rõ nơi đây phồn hoa.

Buổi sáng tia sớm mới dâng lên, người trong miếu đều lục tục dậy rời đi, Nguyên Hạo đang ngủ ngon lành, có chút lạnh chen trong rơm rạ.

Tiểu Thất thiếu niên lung lay Nguyên Hạo " Yến ca tỉnh, chúng ta phải đi"

" Ngủ thêm năm phút! Năm phút" Xong lật người tiếp tục ngủ.

Tiểu Thất thiếu niên khó xử, dùng sức lay "Tỉnh! Tỉnh nếu không chúng ta sẽ trễ"