Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới

Chương 84: Raiden Shogun - Lôi Đình Tướng Quân



[ Trở lại hiện thực ]

“Thú vị!!! Viễn Cổ Chiến Trường!!! Đại Thiên Thế Giới!!! Vực Ngoại Tà Tộc!!! Không nghờ một thân khác của ta lại tìm thấy đồ vật thú vị như vậy! Lần này truyền về tin tức là muốn mượn Thành Tiên Đỉnh công pháp màu đỏ cánh cửa sao!!!”

Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên sau khi xem xét hết tất cả tin tức có trong ngọc bội mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên truyền về thì hai mắt hiện ra vẻ hưng phấn, bàn tay bóp nhẹ hai vương toạ, khoé miệng mỉm cười lẩm bẩm nói.

Phải một lúc sau thì Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên mới bình tĩnh lại sau đó vung tay lên để lộ ra một tiểu thế giới, đây chính là một góc nhỏ của Thứ Nguyên Đảo mà Thành Tiên Đỉnh chính là ở bên trong hấp thu Tiên Khí hồi phục.

“Đến đây nào!!! Thành Tiên Đỉnh!!! Ta cần ngươi trợ giúp lần này!!!”

Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên lẩm bẩm vài câu nói truyền vào tiểu thế giới mà ở một chỗ Tiên Trì có một cái tàn phá Lục Đỉnh bay ra rồi rơi vào trong tay hắn, nó chính là Đế Tôn Tiên Khí- Thành Tiên Đỉnh, còn có tên khác là Vạn Vật Nguyên Đỉnh.

“Cửu Huyền!!! Thành Tiên Đỉnh giao cho ngươi!!! Còn thứ này sẽ dẫn ngươi đến chỗ cần làm việc!! Lần này nhiệm vụ cứ theo một thân khác của ta chỉ mà làm!!!”

Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên đem ngọc bội có tin tức của Già Thiên Pháp Nghịch Thiên truyền về và Thành Tiên Đỉnh đưa cho Cửu Huyền Kim Lôi rồi dặn dò mà nó nghe được hắn nói xong cũng nhận lấy nhưng vẫn tức giận, lẩm bẩm nói:

“Chủ thượng đại nhân ngu ngốc!!! Đã nói khi có hai ta thôi thì gọi Cửu Huyền là Raiden Shogun (Lôi Đình Tướng Quân) hoặc Tiểu Raiden(Tiểu Lôi Đình) mà!!! Sao lần nào cũng nhầm thế hả!!!”

Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên thấy Cửu Huyền Kim Lôi như vậy liền có chút buồn cười vì bộ dáng của nó mặc dù tức giận nhưng do bị lây nhiễm bởi tin tức của Raiden Shogun nên khuôn mặt vẫn là vẻ bình tĩnh lạnh băng đến lạ thường.

“Được rồi! Được rồi! Ta gọi đứng được chưa! Raiden Shogun!!! Mau mau đi làm nhiệm vụ đi!! Nếu hoàn thành tốt thì từ nay về sau ta sẽ gọi ngươi bằng cái tên này được chưa!!!”

Biết không gọi đúng thì Cửu Huyền Kim Lôi sẽ không chịu đi hỗ trợ một thân khác nên Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên chỉ có thể nói ra cái tên đặt cho nó mà Cửu Huyền Kim Lôi nghe thấy hắn nói như vậy thì khuôn mặt hiện lên vẻ mỉm cười nói:

“Tốt!!! Chủ thượng đại nhân!!! Ngài nhớ lấy lời hứa này đó!!! Raiden Shogun đi đây!!!”

Cửu Huyền Kim Lôi vừa nói xong thì thân hình đã mang theo Thành Tiên Đỉnh xuyên qua không gian biến mất mà ngồi trên vương toạ Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên sau đó lại tiếp tục nhắm mắt lâm vào trong tu hành.

Hắn không lo lắng Yêu Cốc thiếu đi Cửu Huyền Kim Lôi sẽ bị cường giả đánh tới, dù sao Yêu Cốc bây giờ có rất nhiều ma thú đã thăng tiến thành Thái Cổ Hung Thú, hơn nữa Yêu Cốc còn có Đại Đế Sát Trận, mặc dù là không hoàn chỉnh.



Cùng lúc Hoàn Mỹ Pháp Nghịch Thiên cho Cửu Huyền Kim Lôi mang theo Thành Tiên Đỉnh đi đến trợ giúp Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thì tại một nơi khác thuộc Gia Mã Đế Quốc, một phân thân cùng bản nguyên khác cũng nhận được tin tức.

Ô Thản Thành là Gia Mã Đế Quốc một tòa cỡ nhỏ thành thị một trong, ở vào Đông Bắc Tỉnh tại Gia Mã Đế Quốc, gần với Ma Thú Sơn Mạch mà bây giờ là Yêu Cốc cùng Đông Nam Tỉnh - Hắc Nham Thành rất gần.

Ô Thản Thành tại Gia Mã Đế Quốc cũng không tính là đại thành, trong thành người mạnh hàng đầu cũng chỉ là Cao Giai Đại Đấu Sư nhưng toàn bộ trong Ô Thản Thành tối cường gia tộc lại là Tiêu Gia, có Đấu Vương Cường Giả toạ trấn.

Không giống với nguyên tác, tại thời gian hiện tại thì Ô Thản Thành đệ nhất đại gia tộc Tiêu gia tại Gia Mã Đế Quốc có chút danh khí, cũng là Gia Mã Đế Quốc nhất lưu gia tộc, gia chủ Tiêu Lâm(ông nội Tiêu Viêm) là Bát Tinh Đấu Vương Cường Giả.

Hơn nữa gia chủ Tiêu Lâm càng là cùng hiện nay đế quốc trọng thần, một trong thập đại cường giả Nạp Lan Gia Đấu Vương Đỉnh Phong - Nạp Lan Kiệt sinh tử chi giao, hai bên gia tộc còn có hôn ước giữa hai đứa cháu từ nhỏ.

Đáng tiếc là Tiêu gia ngoại trừ Tiêu Lâm ra thì Tiêu Gia một cái Đấu Linh cũng không có, không cách nào bảo đảm tự thân lợi ích liền xuống dốc không phanh, thế lực cũng từ Gia Mã Thánh Thành lùi về đến Ô Thản Thành bên trong.

Nhưng kể cả như thế thì chỉ cần gia chủ Tiêu Lâm là Bát Tinh Đấu Vương vẫn còn sống thì Tiêu gia vẫn là Ô Thản Thành đệ nhất đại gia tộc, chiếm giữ thành nội càng nhiều lợi ích mà không ai dám động đến.

Ô Thản Thành mặt khác hai đại gia tộc Áo Ba Gia cùng Gia Liệt Gia trong tâm bất mãn nhưng bởi kiêng kị Tiêu Lâm cùng Nạp Lan gia và Tiêu gia hôn ước quan hệ cũng không dám quá nhiều lần nhằm vào Tiêu gia.

Ô Thản Thành phường thị từ trước đến nay là mở cực sớm nên mặc dù mặt trời mới ở chân trời hiển lộ ra một vòng ánh nắng chiều đỏ thì toàn bộ trên đường phố đã là vô cùng náo nhiệt, liên tục có người ra vào cổng thành.

Cùng lúc này một đội khoảng hơn trăm người và hai mươi chiếc xe ngựa tại thủ vệ Ô Thản Thành cho phép vào trong liền chậm rãi bước vào Ô Thản Thành phường thị mà lúc này một tiểu nam hài ở trong xe cao quý nhất lại lẩm bẩm nói:

“Đây chính là Ô Thản Thành - quê hương của vi diện chi tử thế giới này - Tiêu Viêm sao!!! Xem ra nơi này không đơn giản!!! Bên trong lại có mấy cái người có khí thế khiến ta sợ hãi!!! Không lẽ là Viễn Cổ Bát Tộc người!!! Là Cổ Tộc sao!!!”

Từng câu chữ từ trong miệng tiểu nam hài này nói ra nếu để người bên ngoài nghe thấy sẽ không xảy ra chuyện gì vì bọn họ không biết nhưng nếu để Trung Châu người nghe được thì sẽ rất sợ hãi vì những câu chữ này đều là cấm kị.

Tiểu nam hài lại chẳng thèm để ý điều này, lại có thể bình tĩnh nói ra cấm kì câu chữ như vậy thì thân phận của hắn nhất định không đơn giản mà hắn không ai chính là bản nguyên hoá ra một phân thân khác, Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên.

Nếu hai phân thân khác gặp hắn lúc ày cũng sẽ không nhận ra bởi vì từ tu vi, chiến lực, thần thông, khí thế… của Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên đã hoàn toàn thay đổi, thứ duy nhất có thể cảm nhận ở hắn chỉ có giết chóc, sát khí, tịch diệt…



“Tiêu Viêm tới!”

“Mau tới nghênh đón Tam thiếu gia!”

“Tiêu gia tiểu ma đầu đến !”

“Tam thiếu gia rất đẹp trai a!”

....…………………………………….

Đột nhiên tại phía trước phường thị bỗng nhiên có từng tiếng kêu to khiến Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên hiếu kì nhìn qua khe cửa xe ngựa mà đập vào mắt hắn là một cái đại khái tại sáu tuổi tiểu nam hài.

Đi phía sau hắn là một đám thiếu niên, thiếu nữ mà những nơi đi qua chính là một mảnh huyên âm thanh khen ngợi, ngẫu nhiên có hai câu bất mãn chi ngôn cũng bị càng nhiều tiếng cười nói bao phủ.

Tiểu nam hài kia cũng vô cùng rất quen ứng đối lấy loại tràng diện này, gương mặt nghênh đón tiếng hoan hô khen ngợi của đám người khen tặng mà Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên thấy vậy liền lạnh lùng, mỉm cười lẩm bẩm:

“Đây là vi diện chi tử của thế giới này sao!!! Cũng quá yếu đi!!! Chỉ cần ta… một cái thì tên này chết chắc!!! Xem ra hiện tại không cần ra tay!!! Chờ hắn mạnh lên rồi giết cũng được!!! Dù sao bồi dưỡng một địch thủ cũng là thú vui của ta!!!”

“Nhìn cái này Tiêu Viêm tu vi mới có tứ đoạn đấu khí!!! May mắn là còn xác định thời gian so với nguyên tác!!! Xem ra còn phải gần 10 năm nữa mới có thể bắt đầu sao!!! Cũng tốt!!! Nếu như thế ta càng có thêm nhiều thời gian đi làm việc..!!”

Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên trong lòng lẩm bẩm suy nghĩ, hắn lần này đi qua Ô Thản Thành ngoại trừ đi xem nhân vật chính của thế giới này thì còn xác định kịch bản phát triển thời gian cụ thể so với nguyên tác.

Hiện tại hắn đã quyết định sẽ làm gì tiếp theo, chỉ thấy hắn lấy ra một khối ngọc bội, bên trong có ghi lại Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tin tức truyền về nói ra mấy lời gì đó rồi ngọc bội lập tức xuyên qua hư không biến mất.

“Kỳ quái!! Vừa rồi có thật mạnh linh hồn lực ba động!!! Bên trong là Luyện Dược Sư sao?”

Đấu Khí Pháp Nghịch Thiên xe ngựa chậm rãi đi qua Tiêu Viêm đám người thì Tiêu Viêm bên cạnh một cái sáu, bảy tuổi mỹ lệ tiểu nữ hài trong mắt hiện lên một tia kim sắc hoả diễm nhìn xe ngựa với vẻ nghi hoặc lẩm bẩm nói.

Đây còn là do tiểu nữ hài tu vi còn thấp, nhầm ngọc bôi có thể xuyên qua hư không chính là linh hồn lực phát ra, nếu tu vi của tiểu nữ hài cao liền có thể phát hiện ra đó chính là hư không chi lực ba động, cũng là Đấu Tôn cường giả tiêu chí.