Nghịch Trần

Chương 28: Thị Ma Tộc Kẻ Lưu Đày



Nhịp cầu thứ ba, Chu An vừa bước chân lên, liền chìm vào trong một không gian tách biệt sáng tối mờ ảo, nơi này rộng lớn vô biên không biết đâu bến bờ.

Rào

Xung quanh hắn, liên tiếp xuất hiện từng đốm ánh sáng, có cái to lớn như minh nguyệt, có đốm thì nhỏ nhoi mờ nhạt tựa đom đóm. Chu An nhìn kỹ, giật mình phát hiện bên trong mỗi đốm sáng đều tồn tại hư ảnh con người. Những người này, có hắn quen biết, có kẻ thù, thậm chí có người đã bị hắn giết chết.

Tu vi càng cao, đốm sáng càng lấp lánh, mà lớn nhất, sánh ngang mặt trăng như vậy, liền là Cửu Tu.

Rào rào

Bỗng nhiên từ từng hình người hư ảnh, xuất hiện một sợi tơ mỏng manh cấp tốc lao đến nhanh chóng kết nối với hắn. Sau chốc lát, Chu An quanh mình tua tủa nào những tơ tằm, thông qua mỗi sợi tơ, hắn thấy được sự liên kết. Đám người, cùng hắn có điểm gì đó liên hệ, mà liên hệ này chính là:

- Nhân Qủa.

Phải rồi, hắn lựa chọn Nhân Qủa chi đạo làm hạt giống, nên xuất hiện nơi đây cũng có thể giải thích.

Quan sát xung quanh mười mấy vạn điểm sáng, hầu hết là tu sĩ, một ít phàm nhân, đều ít nhiều cùng bản thân liên quan.

Rào rào

Tiếp theo, từng tia nhân quả tuyến từ từ biến mất, khá nhiều đóm sáng tan biến, có đóm sáng thì vẫn chưa phai diệt.

Trong đám đóm sáng phải diệt, hắn nhìn thấy vị thư sinh họ Chu, người này cùng hắn kết nho nhỏ quan hệ, nhưng đã hoàn thành, tự nhiên biến mất.

Nhân quả đã hoàn thành, tức thì không liên quan.

Còn những đóm sáng vẫn tồn tại có nghĩa, cùng hắn chưa dứt.

Chỉ cần nắm bắt chút bên trong, lấy này đạo nhất định Khai Trần.

Hắn nghiền ngẫm nhắm mắt, rơi vào minh ngộ.

Bỗng nhiên, thương khung bên trên đen tối, bị xé toạc thành cái rãnh lớn.

Từ trên khe đó, vô số ma khí trút xuống, hồi lâu ngưng tụ thành một đôi mắt to lớn.

Đôi mắt này lạnh lùng quan sát, phía trong ma khí nồng nặc. Nhìn kỹ, cả hai mắt con ngươi đều màu xanh, giữa đồng tử mắt phải có một chấm nhỏ màu đen.

Màu xanh đôi mắt nhìn chằm chằm Chu An, tựa như vật đã chết, lạnh lùng vang lên âm thanh tang thương:

- Nhỏ nhỏ phàm nhân lại dám chủ tu Nhân Qủa, đáng bị diệt sát.

Chu An rùng mình, thức tỉnh, không khỏi thét hỏi:


- Ngươi là ai?

- Phàm nhân to gan, còn dám lớn tiếng, chết đi.

Vèo, đôi mắt kia bỗng dưng lóe lên một tia thanh mang, thanh mang từ trên trời xông xuống, như đại hải úp sấp, ào ào thanh thế kinh người.

“Đây là Thị Ma nhãn thuật thần thông” Chu An định thần muốn lùi về sau, ở trong Cửu Tu mộng cảnh, hắn từng gặp qua Thị Ma tộc nhân cùng ngoại tu chiến đấu, thường sẽ dùng giống thế này nhãn thuật. Thị Ma chuyên tu mắt, mỗi khi đại thành một loại thần thông, sẽ đem khắc vào chính mình mắt trái hoặc phải, kẻ này đôi mắt màu xanh, có một loại thần thông.

Kẻ này rõ ràng là Thị Ma tộc, vì sao chưa nói câu nào liền hạ độc thủ. Chu An giãy dụa muốn trốn thoát, chỉ là xung quanh như bị định thiên, sát na thanh mang tràn ngập cơ thể, liền như axit muốn mài mòn hắn sinh cơ.

Nửa hơi thở sau, Chu An cơ thể suy yếu tột cùng, trong lòng chửi rủa chó má......mình đen vkl. Nhưng khi hắn khí huyết sắp cạn, bỗng nhiên từ mắt trái, đỏ thẫm chiếu ra mảnh mai hồng mang, lan tỏa khắp cơ thể liền lập tức ngăn cản thanh mang.

Một hơi thở sau, Chu An không những không bị diệt sát, mà thương thế lại dần dần bị cải tạo hồi phục.

Đôi mắt kia nháy mắt mờ mịt, nghi hoặc vì sao Chu An còn chưa chết. Theo như hắn nghĩ, dùng Chu An Thông Mạch đỉnh cao con kiến hôi, trúng phải mình thần thông chắc chắn chết mới đúng. Hắn chằm chằm đánh giá, hồi lâu âm thanh mới vang lên, có vẻ run rẩy:

- Ngươi...ngươi là Thị Ma tộc nhân.

- Không ngờ nơi này Ngụy Hư giới vậy mà còn ta tộc tồn tại.

- Thị Ma tộc tu nhân quả chi đạo, tốt, tốt

Chu An không đi để ý cùng đôi mắt kia tranh luận, mà trầm giọng:

- Ngươi là ai?

- Ta! Đôi mắt kia mờ mịt, âm thanh thê lương vọng xuống:

- Ta là Thiên Nhân cầu chi linh

- Cũng là một kẻ tội đồ bị trấn áp lưu đày.

- Tội đồ bị trấn áp lưu đày? Chu An nhíu mày, Thị Ma tộc hầu như đã tuyệt diệt, kẻ này lại bảo mình bị lưu đầy. Như vậy, tám thành hẳn năm xưa đại chiến tù binh, bị ngoại tu bắt, trấn áp làm cầu linh, thì ra lại là một kẻ đáng thương.

Người kia không trả lời hắn, mà nói:

- Nếu là đồng tộc, liền không thể diệt sát, cần phải giấu diếm.

Nói xong, đôi mắt lần thứ hai tỏa ra thanh mang đem Chu An bao phủ, chỉ là lần này thanh mang trở nên nhu hòa, đem xung quanh hắn ngàn vạn sợi tơ cho che lấp mờ nhạt.

Hắn đã không nói, Chu An cũng chẳng đi hỏi, nhưng có thể xác định, tang thương đôi mắt, là bạn mà không phải địch.

- Vì sao, ta tu Nhân quả đại đạo lại phải dấu diếm?

- Đại đạo ba ngàn, tiểu đạo ngàn vạn, nhưng xếp hạng đứng đầu ba đại đạo, thế nhân không thể chủ tu, mà nhân quả chi đạo, thuộc vào trong đó.

Chu An giật mình tỉnh ngộ, chẳng trách khi mình vừa đạp Thiên Nhân cầu, liền cảm giác bản thân lựa chọn hạt giống đại đạo sai lầm, không phù hợp bản thân. Thật ra, chẳng phải không phù hợp,mà là không thể tu. Chẳng trách tu sĩ sợ nhân quả như cọp, hắn gặp qua, chỉ có người nghiên cứu mà không gặp ai đem làm đại đạo hạt giống.

- Nói như vậy, trước ta những người chọn Nhân quả làm hạt giống, đều....

- Bị ta diệt sát!

Dù đã đoán được Chu An vẫn lạnh cả sống lưng, thất thanh:

- Tại sao?

- Ngươi không cần biết, cũng đừng đi tìm hiểu, ngươi bây giờ chưa đủ năng lực để biết.

Chu An gật đầu, nhất định có người hoặc cái gì đó, không muốn thế nhân tu này ba đạo, mà có thể ảnh hướng tới vũ trụ thương khung thiên đạo lực lượng, phải cỡ nào mạnh mẽ, hắn hiện tại, chưa đủ năng lực tìm hiểu, ghi nhớ.

- Ngươi chủ tu nhân quả, tại Ngụy Hư giới, có ta dùng bí pháp che giấu, nhưng ngàn vạn phải cẩn thận, không được lộ ra ngoài.

Chu An gật đầu, khom lưng xem như tạ ơn.

Đôi mắt xanh quan sát kỹ hắn, sau đó vô cùng kinh ngạc nói:

- Ngươi mắt trái huyết đồng ẩn giấu thần thông, trong cơ thể có một giọt tổ huyết, nếu ta nhìn không lầm, hẳn là được Đệ Cửu Phong Ma Tổ truyền thừa, chỉ là ngươi vẫn chưa biết kích phát Ma nhãn, chưa biết luyện hóa Tổ huyết. Nếu ngươi đã được Ma Tổ chọn trúng, ta liền giúp ngươi một thanh, sớm truyền ngươi Thị Ma tộc công pháp.

Nói rồi, mắt trái lần nữa bắn ra hai đạo thanh quang, mỗi đạo thanh quang đều có cổ lão ma khí cuồn cuộn, chớp mắt nhập vào Chu An thức hải, liền tan ra.

- Thần Ma các tộc, chủ tu thân thể, ta Thị Ma tộc vừa tu thể vừa tu mắt. Ta vừa truyền ngươi hai bộ công pháp, một bộ tu thể gọi là Cự Ma Lục, tu mắt gọi là Thị Ma Lục. Nếu như đem tổ huyết luyện hóa xong, Ma Lục tu thành, Ngụy Hư giới mặc ngươi tung hoành.

Xem xét này hai bộ công pháp truyền thừa, Chu An chẳng nói nên lời. Không ngờ mình đánh bậy đánh bạ Khai Trần, liền có bánh từ trên trời rơi xuống.

Cự Ma Lục là công pháp tu thể, này công pháp thực ra hắn từ trong tổ huyết cũng có thể ngộ ra, nhưng là phải tốn rất nhiều thời gian. Nay người kia đưa tặng, cắt giảm Chu An thật nhiều công sức.

Thị Ma Lục, đây càng thêm phấn khởi, ngày trước nhận được Tả Luân nhãn, hắn còn thật sự chưa biết sử dụng thế nào, nay nhận được, giống như đưa than sưởi ấm giữa trời tuyết.

Càng nhận được lợi lộc, Chu An cảm giác, Thị Ma tộc nhân quả tuyến lại nhiều thêm một đường.

- Đã ngươi lựa chọn chủ tu Nhân Qủa đại đạo, ta chỉ có thể giúp đến như thế.

- Đi thôi, dùng Nhân Qủa tuyến, hình thành chính ngươi đạo căn, một lần Khai Trần.

Nói rồi màu xanh đôi mắt dần mờ nhạt, bầu trời nứt vỡ cũng khép lại theo.

Chu An ngước nhìn theo chốc lát, rồi không do dự đắm chìm vào minh ngộ.

Hắn lần lượt dựa vào sợi tơ, thăm dò nhân quả giữa mình cùng người khác.

Thật lâu sau đó, Chu An cuối cùng mở mắt, đôi mắt hắn thâm thúy vô cùng. Hắn vừa rồi, kinh lịch qua biết bao ảo cảnh, xem lại cùng mình từng người duyên phận, gặp gỡ.

Cuối cùng, hắn hiểu được:

“ Người tu nhân quả, muốn đặt đạo căn, cần tự mình tu ra một sợi nhân quả tuyến, khi sợi tơ hình thành tức có đạo căn”

Chu An nhắm mắt, xung quanh hắn nhân quả tuyến dần dần mờ nhạt tan rã, cuối cùng hội tụ về cùng chỗ, hình thành sợi tơ màu trắng. Chỉ cần luyện ra sợi tơ, liền lập tức Khai Trần.

Sau hơn hai mươi hơi thở, sợi tơ tạo hình một nửa.

Ba mươi hơi thở, sợi tơ đạt được bảy phần mười.

Năm mươi hơi thở, đạt chín phần mười.

..................

Trong lúc Chu An rơi vào đột phá biên giới, bên ngoài sơn động cũng đang chiến đấu quyết liệt.

Khói bụi mịt mù, nhìn kỹ có thể thấy, giữa không trung, trên mặt nước, có ba tên nữ tu đang chật vật vây công Tiền lão ma.