Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2384



Chương 2384:

 

Có một lần, bố có một cuộc xã giao từ chối không được, khi về nhà, mẹ ở trên người bố nghe thấy được mùi nước hoa của phụ nữ.

 

Khá lắm, mẹ cầm lấy áo sơmi bố phát tác tại chỗ, khóc lê hoa đái vũ, còn đạp rớt giày cao gót thủy tinh đang đi.

 

Bố liều mạng giải thích, bố tuyệt đối không có người phụ nữ nào, thế nhưng đám giám đốc đối tác có mang theo phụ nữ, bố chắc là bị dính mùi nước hoa vào.

 

Mẹ không tin, kiên quyết đuổi bố ra khỏi cửa phòng, đêm đó, bố ở ngoài cửa ngồi một đêm.

 

Ngày hôm sau, vị thủ phủ đại nhân đó mang theo gương mặt gấu trúc đi làm.

 

Buổi tối bố tiếp tục dỗ mẹ, mẹ ngồi ở trên giường, trên người mặc chiếc váy ngủ sa mỏng hồng nhạt, một bên dây váy ngủ đã chảy xuống xuống phía dưới, lộ ra da thịt mềm mại nõn nà mới vừa tắm bồn hoa hồng, mẹ còn khóc lóc, dáng vẻ làm bộ kia thực sự khiến người đàn ông nào cũng chạy không thoát.

 

Bố bị mẹ khóc điến phiền nào, trực tiếp đè lên mẹ, mẹ lại đuổi bố ra ngoài.

 

biêt người ta rât hay ghen mà.”

 

“Linh Linh không thể không có chồng được, Linh Linh thật sự yêu chồng mà, chồng chỉ có thể là của một mình Linh Linh thôi.”

 

Cô bé đứng ở ngoài cửa, nghe được một tiếng đã nổi hết da gà da vịt, thế nhưng đêm đó, bố lại rất hưởng thụ.

 

Bồ thần thái sáng láng, tươi cười rạng rỡ đi làm, còn nói với đám giám đốc — Về sau xã giao tôi không đi được, nhà có cô vợ hay ghenl Vì vậy tất cả mọi người đã biết, nhà của vị thủ phủ đại nhân này có cô vợ hay ghen, hơn nữa còn có thuật giữ chồng rất giỏi, đã thu thập ổn thọa vị thủ phủ đại nhân này.

 

Trận chiên ây mẹ đại công cảnh cáo, người trong giới cũng không dám… đưa phụ nữ đến gần thủ phủ đại nhân nữa, nếu có xã giao, cũng trước hết dọn sạch, dọn hết thảy phụ nữ đi.

 

Ngày nào đó trên cổ vị thủ phủ đại nhân có mấy vết cào đỏ hồng, cười nói — con mèo hoang nhỏ trong nhà khóc lóc om sòm lên thực sự khiến người ta ăn không tiêu.

 

Thủ phủ đại nhân cười vẻ mặt mờ ám, như con mèo thích trộm đồ tanh, khiến người ta không khỏi — chậc chậc.

 

Mẹ nói, muốn chồng ra sao phải tự tay mình đắp nặn, một khi phát hiện bất cứ chỉ tiết nào không đúng, phải hung hăng dập tát tât cả trong trứng nước, cái này là thuật dạy chồng!

 

Đương nhiên, trên người bố còn rất nhiều chuyện thú vị, trong đó bao gồm cả những lúc chú Mạc và mẹ Lê Hương đến làm khách.

 

Bố cùng chú Mạc thường hay cãi nhau, vào những lúc đó, bố sẽ nói: “Xem ra A Vũ nhà tớ không thể làm con dâu Mạc gia cậu rồi.”

 

Lúc này chú Mạc nhanh chóng đưa chén trà tới: “Cố tổng, mời uống trà.”

 

Bố: “Tuân, ngoan.”

 

Cô bé biết bố và mẹ đều muốn để cô bé gả vào Mạc gia, nhưng chú Mạc và Mẹ Lê Hương có hai cậu con trai và một cô con gái, anh cả Mạc Thần Dịch, đã quân lâm thiên hạ ở Hoa Tây quốc, cô bé thường xuyên thấy được Mạc Thần Dịch ở các buổi đàm luận chính trị trên TV, cậu bé thiên chỉ kiêu tử đó, sống như một đế vương, đôi mắt sâu thăm hẹp lóe ra quang mang sắc bén còn có cảm giác cao cao tại thượng, cô bé nhìn vài lần, cũng không muốn gả, chỉ muốn để anh ấy quỳ xuống.

 

Con thứ Mạc Huyền Gia, đã rất nhiều năm không gặp, thế nhưng giang hồ khắp nơi đều là truyền thuyết của cậu.

 

Vị thần côn thần thánh này bốn bể đều là nhà, ngày nọ gặp phải một vị quan lớn, cậu thở dài nói — mạng ông không giữ được lâu.

 

Quả nhiên, không quá ba ngày, vị quan lớn kia phát bệnh bỏ mạng.