Ngã Ái Biến Thái

Chương 47



“Đủ…Lâm…Lâm….Không cần động…” Biện Thái thanh âm mang theo giọng mũi.

Trong hoa viên tràn ngập hoa hồng, một đôi tay nắm chặt lấy hoa đến nát bét, màu da mông ở trong bụi cỏ động động.

Một nữ tử cao lớn ở phía sau nam nhân, ngón tay thon dài ở trong mông nam nhân mà tiến tiến xuất xuất.

Nam tử hai chân quỳ xổm xuống, ở phía dưới quần đã muốn bị tuột xuống tận mắt cá chân, áo sơ mi mặc ở nửa người trên lại hỗn độn không chịu nổi. Nụ hoa trước ngực bị nữ tử vuốt ve đến xưng đỏ lên rồi. (cảnh gì vậy =.=ll)

Loại cảnh tượng nhân vật có hành đi trái ngược thường lệ này, ai gặp cũng muốn hoa mắt luôn đi.

Ngay từ đầu nữ tử còn chỉ là ngẫu nhiên đối với nam tính của nam nhân mà chọc ghẹo đôi chút nhưng là sau đó phát hiện nam nhân đối với đụng chạm phía sau cũng có phản ứng cho nên liền toàn lực khai phá tiểu huyệt nhỏ phía sau của nam nhân.

Biện Thái hiện tại có thể không cần được động chạm đằng trước mà chỉ cần kích thích tiểu huyệt đằng sau là có thể đạt đến cao trào rồi.

Nam tử ở dưới từng đợt kích thích của nữ nhân, tiểu huyệt ấm áp phía sau cũng đã sớm nở hoa.

Biện Thái che đi bộ vị trọng điểm của mình, ai oán nhìn Thực Lâm hai má đỏ hây hây.

“Lâm Lâm… Ngươi cũng không cần phải tùy thời đem ta ra đùa giỡn đâu. Ngươi là nữ nhân, những chuyện này rất kì quái.” Hắn giống như là cái nam nhân yêu đương vụng trộm, mắt đẫm lệ yên lặng mặc quần vào.

“Bảo bối, chúng ta cũng đều đã nói đến chuyện kết hôn, ngươi còn thẹn thùng cái gì!” Không cần đoán cũng biết hôm nay giả trang Thực Lâm chính là Biện gia tam thiếu gia hạ lưu nhất, Biện Quang.

“Ta khi nào cùng ngươi bàn chuyện kết hôn….” Hắn trừng lớn mắt.

“Ô…” Thực Lâm trong mắt ứa lệ, “Ngươi cùng với ta cũng đã làm cái này làm cái kia, chúng ta đếu đã muốn đến trình độ này rồi, ngươi là đang muốn đùa giỡn ta hay sao chứ?”

“Không phải như vậy… Đừng khóc….” Hắn sợ nhất chính là nước mắt nữ nhân a, “Chúng ta kì thật cũng không có thực sự làm cái này làm cái kia.” Bị mần ăn đều chính là hắn a. Hắn cũng chưa có chạm qua một cọng lông tơ của Thực Lâm nữa chứ đừng nói.

“Ngươi nói, nếu như người ta biết ta sáp sáp mông của một đại nam nhân, muốn làm cho hắn thích lại ai ai rên rỉ, ta thế nhưng vẫn trong sạch, kia ai thèm tin tưởng ta chứ.” Nàng vươn tay ra chỉ cho hắn phía trên tay nàng hiện tại vẫn là còn lưu lại chất lỏng trong suốt kia của Biện Thái.

“Nhưng là ta không có bính ngươi a…”

“Ngươi nghĩ muốn bính ta?….” Nàng đưa mặt tới gần Biện Thái, “Ngươi muốn dùng cái thứ không đâm mông ngươi sẽ không đứng nổi kia cùng cái kia của ta…..” Còn muốn cùng nữ nhân một chỗ? Ngươi muốn chết sao?

“Chúng ta là nam nữ bình đẳng a!” Hắn cũng không phải ngồi không a! Kia mỗi lần làm đều là hắn cởi sạch, nhưng Thực Lâm ngoại trừ môi ra ngay cả bộ ngực cũng không cho sờ một cái.

Rốt cuộc tại đây hắn lại nhớ đến cảnh bị nam nhân thượng.

Quan hệ cùng Thực Lâm ban ngày ngược lại lại làm hắn càng chờ mong đến mộng xuân buổi tối. Dù sao ngón tay thôi so ra cũng kém xa so với vật lớn tráng kiện của nam nhân a, này càng thỏa mãn hơn nhiều lần.

Thực Lâm nhìn hắn nở nụ cười.

“Bảo bối, lần đầu tiên tuyệt vời của ta nhất định phải là vào đêm động phòng hoa chúc kìa. Ta nghĩ nói thôi không bằng hành động, hôm nay trên lịch nói là ngày lành cho cưới hỏi, ta với ngươi liền thành hôn đi!”

“Hôm nay?” Có phải quá nhanh không a. Hắn bất quá chỉ là muốn khôi phục lại hùng phong nam nhân của mình, muốn xem thử hắn có thể hay không khôi phục lại cảm giác cùng nữ nhân mây mưa thôi a, chẳng lẽ phải chỉ vì một đóa hoa mà phải buông tha cho cả vườn hoa lớn sao? Tuy rằng hắn đối Thực Lâm xác định là có cảm giác rất tốt.

“Đúng vậy! Ta muốn cởi sạch ra để cùng ngươi mây mưa, chúng ta liền kết hôn đi!” Ha hahaha!

…………………………………