Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1873: Xin chào, thiếu soái 10



Edit: Thanh Hoa

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa nghe xong, cực kỳ hâm mộ Nguyên Tử Mật.

Ký chủ thật quá tốt với hắn mà.

Cô đi dọc theo con đường cũ, ra khỏi phủ nguyên soái.

Đi được một đoạn, phía sau liền truyền đến tiếng giày cao gót.

Tô Yên quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Là Thược Dược một thân sườn xám, phong vận quyến rũ đang đi tới.

Ngón tay xinh đẹp của cô ta đặt ở trên vai Tô Yên.

"Mẫu Đơn tỷ tỷ."

Giọng nói mang theo ý cười câu nhân.

Tô Yên đi sang bên cạnh hai bước, né tránh tay cô ta.

Cô nghi hoặc

"Có việc?"

Ánh mắt Thược Dược trên dưới đánh giá Tô Yên, quạt lông vũ che khóe môi

"Tỷ tỷ vẫn luôn không thay đổi, tính tình vẫn là như vậy a."

Vừa nói, Thược Dược sờ sờ cây trâm trên đầu mình, sau đó lấy xuống đưa tới tay Tô Yên.

Thược Dược lại nói

"Tỷ tỷ đi chạy trốn, trâm ngọc này liền đưa cho tỷ coi như lộ phí."

Nói xong, cô ta liền nở nụ cười.

Chờ cười đủ rồi, Thược Dược khép lại quạt lông vũ, khoanh tay nhìn Tô Yên.

"Bạch Mẫu Đơn a Bạch Mẫu Đơn, dáng người tốt như vậy, giọng nói tốt như vậy, ông trời đối đãi cô tốt như vậy, đáng tiếc, là đầu óc không tốt. Sao cứ phải đâm đầu vào họng súng đây?"

Nói xong, Thược Dược ngửa đầu cười ha ha ha, vừa cười vừa lắc mông rời đi.

Tô Yên cầm trâm ngọc rồi nhìn bóng lưng Thược Dược, sau đó cũng im lặng đi về phía trước.

Chờ đến khi cô tới cửa phủ nguyên soái, vừa vặn nhìn thấy bóng dáng Thược Dược ngồi xe rời đi.

Cô đang định đi ra ngoài liền bị hai thủ vệ ngăn cản.

"Bạch Mẫu Đơn tiểu thư, ngài hiện tại còn không thể rời đi."

Tô Yên

"Vì cái gì?"

"Đây là mệnh lệnh của thiếu gia."

"Thiếu gia?"

"Là Nguyên Tử Tân thiếu gia."

Thị vệ kia kiên nhẫn giải thích cho Tô Yên.

Ở trong mắt thị vệ này, tám phần là ca nữ bị Nguyên Tử Tân thiếu gia vừa ý, có lẽ ngày sau còn sẽ trở thành người của Nguyên gia.

Tô Yên lắc đầu

" Hiện tại ta phải đi."

Thị vệ kiên định

"Đây là mệnh lệnh của thiếu gia, ngài không thể rời đi."

Hai bên giằng co, cho đến khi có tiếng ô tô truyền đến.

Sau đó, cửa kính xe hạ xuống, có giọng nói truyền đến

"Bạch Mẫu Đơn tiểu thư."

Ngữ điệu lười nhác còn mang theo ý cười.

Tô Yên ngẩng đầu nhìn qua.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Chỉ thấy Nguyên Tử Mật ngồi ở trong xe, mặt đầy ý cười nhìn cô.

"Lên xe."

Hắn mở miệng.

Thủ vệ kìa nghe được lời này liền do dự

"Thiếu soái, thiếu gia nói muốn gặp vị tiểu thư này."

"Vậy nói với Nguyên Tử Tân, ta mang cô ấy đi."

" Việc này..."

Thủ vệ do dự.

Giữa Nguyên Tử Tân cùng Nguyên Tử Mật, cuối cùng thị vệ vẫn đành thả người đi.

Tô Yên đi xuống bậc thang, nhìn người ngồi ở trong xe.

Nguyên Tử Mật lại lần nữa mở miệng

"Lên xe."

Cửa xe mở ra, Tô Yên lên xe.

Xe còn chưa khởi động, Nguyên Tử Mật đã nói

"Bạch Mẫu Đơn tiểu thư đi chỗ nào?"

"Bách Nhạc Môn."

Hắn gật đầu, chậm rãi nói với tài xế

"Bách Nhạc Môn."

Tài xế có vẻ cũng là một người quân nhân, nghe tiếng trả lời cực kỳ có lực

"Vâng!"

Tay lái khởi động, theo biên độ vô lăng, Nguyên Tử Mật ngồi ở bên cạnh cô không biết là vô tình hay cố ý mà nhích thân thể lại gần.

Đôi mắt hẹp dài híp lại,

"Bạch Mẫu Đơn tiểu thư không có gì muốn nói với tôi?"

Tô Yên nghi hoặc

"Ý anh là chuyện nào?"

Nguyên Tử Mật nhíu mày lại

"Xem ra Bạch Mẫu Đơn tiểu thư có rất nhiều thứ muốn nói cùng tôi."

Tô Yên sau khi nghe xong cũng không có trả lời.