Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1864: Xin chào, thiếu soái 1



Edit: Thanh Hoa

Beta: Tinh Niệm

Cứ như vậy, Tô Yên bị một đám người vây quanh trên sân khấu.

Trên tay cô nắm lấy quạt lông vũ.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, mở quạt lông ra rồi che nửa bên mặt."

Tô Yên làm theo.

Tiểu Hoa nhìn tư liệu ' nữ nhân vũ mị" mình mới tra được, trực tiếp chỉ đạo.

Dù sao cũng đã đi theo ký chủ ngần ấy thời gian, ký chủ biết cái gì, không biết cái gì, nó đương nhiên cũng nắm rõ.

Cái người nhìn qua rất giống là tú bà kia vừa nói ký chủ yêu kiều một chút, Tiểu Hoa liền lập tức đi tra tư liệu.

Sau khi nghiên cứu một lúc lâu, Tiểu Hoa lại nghe dưới đài vỗ tay như sấm.

Nó mở miệng

"Ký chủ, ách ······ hay là chị hát đi."

Nó muốn cho ký chủ lắc mông, nhưng mà nó nói không nên lời.

Tô Yên nắm microphone ở trong tay, nhắm mắt lại, cất tiếng hát lên.

Vừa mở miệng, thanh âm tuyệt mỹ liền truyền vào tai mỗi người ở đây.

Giọng nói của nguyên thân chính là trời sinh để ca hát.

Ngay đến Tiểu Hoa nghe cũng nhịn không được một câu

"Oa! Ký chủ nghe thật hay."

"Cũng không phải là ta, là nguyên thân có thiên phú tốt."

Một ca khúc hát xong, thành công làm bầu không khí đạt tới cao trào.

Tô Yên đi xuống dưới đài.

Tất cả người xem đều ở đằng kia tô to

"An Khả!"

"An Khả!"

"An Khả!"

Tô Yên vào phòng nghỉ.

Bên cạnh chỗ ngồi của cô có một đống bó hoa.

Đứng trong này còn có thể nghe được bên ngoài truyền đến tiếng gọi ầm ĩ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên ngồi đối diện mấy ca sĩ khác, một đám người tất nhiên là ghen tị đến đỏ mắt.

Hơn nữa Tô Yên lại có tiếng tính tình không tốt, không có giáo dưỡng. Mấy người đó không dám nói thẳng, nhưng cũng không thể thiếu vài câu châm chọc

"Đại chiêu bài của chúng ta cũng thật lợi hại a. Chỉ hát một bài đã có gấp đôi lẵng hoa so với chúng ta nha."

"Tỷ tỷ, người ta là đại chiêu bài, chúng ta nào có thể so sánh a."

Một câu tiếp một câu.

Tô Yên xoa nhẹ thái dương.

Trong phòng người nhiều, không khí vốn đã không tốt lắm, nghe mấy người này ta tới ngươi đi cũng thật đau đầu.

Nguyên thân Tô Yên, nghệ danh ở Bách Nhạc Môn là Bạch Mẫu Đơn.

Giọng hát cô cực tốt, có danh xưng ca cơ, hơn nữa còn là đại chiêu bài đầu bảng của Bách Nhạc Môn.

Trên cơ bản, chỉ cần cô vừa ra sân khấu, tuyệt đối chính là thời điểm Bách Nhạc Môn thu bạc đến mỏi tay.

Chỉ là không biết vì sao, một đống chuyện xui xẻo liên tiếp ập đến trên người cô.

Đầu tiên là bị hạ dược. Khi tỉnh lại thì phát hiện mình cùng một người đàn ông trung niên ở trên giường.

Sau đó, cô bị lây bệnh về đường sinh dục. Bởi vì lúc trước tính tình khó ở, chọc tới không ít người.

cô vừa xảy ra chuyện, mọi người tự nhiên đều tranh thủ dẫm đạp cô xuống.

Cuối cùng, nguyên thân không thể chịu nhục, nhảy lầu tự sát.

Tô Yên

"Hết rồi?"

Tiểu Hoa

"Hết rồi."

Nguyên thân cả đời cũng coi như là lên voi xuống chó, thay đổi rất nhanh, vinh quang vạn chúng chú mục, rơi vào địa ngục chật vật, tất cả đều đã trải qua.

Lúc này, bỗng nhiên nghe được có người từ đầu ngõ chạy vào.

Bước chân lảo đảo, trọng tâm không có, vừa nghe đã biết là bị thương.