Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2113



Chương 2113:

Tại sao ngay cả bản thân cô cũng không biết?

Nhựng nào để cô có thời gian nghĩ nhiều, Lục Hạo Thành hiểu rõ cỗ công với kỹ thuật cao siêu, sau vài lân VuỐt ve, cô đã đầu hàng trước anh, cảm giác chặt chẽ vui Sướng, khiến Lục Hạo Thành đắm chìm ở trong đó không có cách nào kiềm ché.

sa Chờ Lam Hân tỉnh lại một lần nữa, mặt trời đã xuống núi rồi.

Cô nghe được tiếng nước rào rào từ trong phòng tắm, khóc không ra nước mắt.

GÓT Cô thật sự muốn rời nhà trốn đi, cô chịu không nỗi nữa.

Vì sao lần nào cũng là cô mệt đến ngắt xỉu chứ.

Nếu như hôm nay đến công ty, hiện tại là đã được tan tầm rồi.

Khi Lục Hạo Thành đi ra, nhìn thấy Lam Hân đã tỉnh, thở phi phì ngồi xuống.

“Lam Lam, có muốn nghỉ ngơi một lá hay không. Ỷ Đã lâu không nói chuyện nên giọng nói có chút khàn khàn.

Lam Hân trừng mắt liếc xéo tên đầu – Sỏ gây chuyện, đều đã tới thời gian „ ăn cơm tồi rồi, ngủ tiếp nữa thì cô sắp thành con heo mắt.

Năng lượng dành cho chuyện kia của anh đúng là không ai địch nôi.

*Em đói rồi!”

Lam Hân hướng về phía anh rồng lên một câu.

Lục Hạo Thành cười cười, “Được được được, vậy liền đặt đồ cho em ăn, em đứng dậy tắm gội trước đi.”

Lam Hân lười nhúc nhích, lại mềm oặt như bông nằm trở về.

Lục Hạo Thành không kịp lau khô tóc, đã gọi người đưa đồ ăn lên.

Lam Hân cũng không thể tưởng được, bản thân ngủ một giâc dậy. là trời đã vào lúc chạng vạng luôn rồi.

Cô cầm lên điện thoại, gọi lại một cuộc điện thoại cho Ninh Phi Phi, vẫn ở trong trạng thái tắt máy không liên lạc được.

Lạm Hân hơi có chút bắt đắc dĩ, do sỐ điện thoại mình bị chặn ư?

Cô vừa định đặt lại điện thoại xuống, – lại nhìn thấy Nhạc Cần Nghiên gọi điện thoại tiền vào.

“Alo!l Nghiên Nghiên.”

Lam Hân yếu ớt lên tiếng.

Nhạc Cần Nghiên vừa nghe, thật lo lắng: “Lam bảo bối, Lục Hạo Thành , tên khốn kiếp kia, gặp phải nhiều chuyện như vậy, đứng, ở bên cạnh cậu lại không làm ra cái quái gì hết, anh ta muốn chết sao?

Lam bảo. bi, tôi nói với cậu nhé, cậu đừng khổ sở, cái loại phụ nữ đó không đáng đề cậu khổ sở.”

Lam Hân nghe, đáy lòng xẹt qua một dòng nước âm áp, Nghiên Nghiên đã nhìn thấy tin tức sao? Cô trước kia nếu muốn đi du lịch, tuyệt đối sẽ gọi theo Nghiên Nghiên, nhưng mà hiện tại cô ây đang có thai trong người, đi không được.

“ Nghiên Nghiên, cậu không cần lo lắng cho tôi, thường xuyên xảy ra chuyện như thê, tôi cũng luyện được ý chí sắt đá.

Sẽ không vì loại chuyện như vậy tức Lam Hân trừng mắt liếc xéo tên đầu – Sỏ gây chuyện, đều đã tới thời gian „ ăn cơm tồi rồi, ngủ tiếp nữa thì cô sắp thành con heo mắt.

Năng lượng dành cho chuyện kia của anh đúng là không ai địch nôi.

“Em đói rồi!”

Lam Hân hướng về phía anh rồng lên một câu.