Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2082



Chương 2082:

Nhìn Lục Hạo Thành ôm lấy tình mê ý loạn hôn cô cô.

Cô có chút không thoải mái quay đầu, khẽ trừng mất nhìn Lục Hạo Thành.

Lại nhìn thoáng qua ngoài cửa SỐ, trời đã sáng, đêm nay, cô ngủ rất say.

Lục Hạo Thành biết cô tỉnh rồi, cũng biết tâm tư của cô ở ngoài chín tâng mây, ngước mắt lên vẻ mặt hắc tà mị nhìn cô, “vợ, chào buổi sáng! “

Lam Hân trừng mắt nhìn anh: “chào, anh thật sự chào sao. “

Lục Hạo Thành nghe thấy giọng nói tức giận của cô, lập tức lây lòng cười CƯỜI: „ Vợ, thật ra tôi qua anh không ngủ. “

Lam Hân nghỉ hoặc nhìn anh, bộ dạng tỉnh thân phần chân của anh, giông như một đêm không ngủ sao?

Lừa ma à.

Lục Hạo Thành nhìn vẻ mặt cô không tin, vô củng âm ức: “Lam Lam, anh đang nói thật, nhìn thấy em rất vui vẻ, thậts sự cả đêm không ngủ. “Anh không ngủ được, nhớ cô, nghĩ gì về cô, và cô ngủ thật ngọt ngào.

Thỉnh thoảng lẫm bẩm vài câu anh không nghe rõ giâc mơ.

Anh vẫn còn rất chán nản và không thể ngủ.

Lam Hân: “…” Người đàn ông này nhìn sao lại thiều đánh như Vậy, một chút cũng không biết chăm sóc cơ thể của mình.

“Vậy anh còn không mau ngủ, ban ngày anh có tỉnh thân chơi sao?” Ban ngày cô còn muốn đi dạo trong thung lũng, chụp vài tắm ảnh đẹp, đi dạo bên hô.

Đó là loại yên tĩnh bị cô lập và tâm trạng thoải mái để tận hưởng ở đây.

Cô liếc nhìn ra ngoài cửa số; bầu trời rất xanh, rõ ràng như nước rửa sạch, mây rất trắng.

Không có bắt kỳ âm thanh ồn ào nào, chỉ có tiếng gió và tiếng chim kêu dễ nghe xung quanh, mùi hoa từ cửa số thâm vào lòng người, sáng sớm đã làm cho tâm trạng cô sung sướng.

Cô nhắm mắt lại và tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh này.

Nhưng hết lần này tới lần khác không thê như mong muôn.

Lục Hạo Thành nhịn cả đêm, giờ phút này nhìn khuôn mặt nhỏ bé phần chân của cô, nụ cười mê người, anh rốt cuộc nhịn không được nữa.

Anh nhẹ nhàng cắn vào vành tai cô, “A…” Giọng nói của cô không tự chủ được tràn ra, cả người đêu căng thẳng.

Một tiếng nhẹ nhàng này khiến Lục Hạo Thành hoàn toàn ân nhẫn bộc phát ra.

Lam Hân biết, lúc này đầy anh ra là không có khả năng.

Cô biết anh rất rõ, càng phản kháng, anh càng hưng phần.

Dứt khoát phục vụ cho anh, hy vọng nhanh chóng kết thúc, cô muốn đi, dạo bên hồ, muốn lên đỉnh núi ngắm mây đá bảy màu.

Không cảm nhận được cô từ chối anh, đáy lòng một mảnh vui sướng.

Biết cô đau lòng mình, tha thứ cho anh, lòng anh lại đau đớn một chút.

Mỗi lần tức giận đều dùng biện pháp như vậy đề cho cô tha thứ cho mình, anh biết mình rất vô sỉ, nhưng cô không đề ý tới anh, anh thật sự chịu không nồi.

Phòng lãng mạn có phong cảnh tuyệt đẹp.